Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Thể loại: yuri Trần Hân x Hàn Nguyệt1 thanh niên mới nhập học lớp 10, trường mới, nơi ở mới, bạn mới không biết sẽ ra sao. Đặc biệt có sức hút với gái hơn với nam.Đây là lần đầu mình viết truyện thể loại này mong mọi người chiếu cố có gì cmt góp ý kiến với. #Nhắc_nho_nhỏ_là_mình_hơi_lười_truyện_ra_ngẫu_hứng_mọi_người_đừng_ném_đá.😥…
_ "Mưa"- Defiko_Ngày mưa, anh bắt gặp đôi mắt em. Chúng ta đã cùng nhau đi qua nhiều mùa mưa của năm tháng tuổi trẻ. Nhưng cớ sao, cơn mưa tầm tã này, anh chọn buông tay?Mưa khiến em nhớ nhiều đến những kỷ niệm, hoài bão đã qua. Cũng chính mưa ấy khiến em dứt khoát quên đi một mối tình. Mưa rồi, dòng người hối hả trên đường phố tấp nập. Chỉ có mình em, ngồi ở góc quán quen thuộc và nhớ anh.Trời mưa là lúc anh mơ nhiều nhất.!!!…
Tác giả: Du Bạo Hương Cô (Nấm Hương Xào)Thể loại: Nữ cường, xuyên không, cổ đại, huyền huyễn, ngôn tình,....Editor: Đào Tử[Truyện mưu lược không dành cho mấy bạn đọc lướt]______________________Thẩm Đường tỉnh lại trên đường đi đày, phát hiện thế giới này rất phản khoa học.Thần thạch trên trời rơi xuống, trăm nước tranh nhau.Văn ngưng văn tâm, lời ra thành thật.Võ tụ võ đảm, phá núi chặn biển.Kẻ cô cho rằng trói gà không chặt, một câu "Vung thương thúc ngựa", một giây sau mũ giáp trên thân, trường thương trong tay, một người thành quân, có thể giết vào giết ra giữa thiên quân vạn mã!Quỷ bệnh lao trong mắt cô, miệng niệm "Sao giăng cờ trải", trời xanh như lọng tròn, đất đai tựa cuộc cờ, bài binh bố trận, hạ bút thành văn!Đây cmn đâu thể tính phản khoa học!Rõ ràng là ván quan tài khoa học bị thần học đóng đinh!Mà cô --"Chủ công, quận Bắc đại hạn, hay ngài khóc một lúc?"Thẩm Đường: ". . .""Chủ công, Nam Châu lũ lụt, hay ngài cười nhiều một xíu?"Thẩm Đường: ". . ."-- -- -- --Nhìn mười bát cơm to bị cô chén sạch bóng còn hơn bản mặt và một đám thôn dân cả ngày gây chuyện thị phi gào khóc đòi ăn không có ý tốt, thôn trưởng Thẩm Đường mang linh hồn họa sĩ - bị nghi là thùng cơm chuyển thế buộc phải từ bỏ bút vẽ yêu dấu, bị ép nhận lời dấn thân lên con đường chư hầu.…
Tác giả : Nịnh LộcTình trạng : Hoàn thànhSố chương : 21Thể loại : Đam mỹ, hiện đại, yêu thầm, thanh xuân vườn trường, HEQuang Hùng thích thầm cậu bạn thanh mai trúc mã từ lâu lắm rồi mà chẳng hề hay biết. Cũng chính vì vậy, gu thẩm mỹ của cậu chàng cứ thế bị "đóng khung" theo hình mẫu của người kia, toàn là kiểu trúc mã.Lên đại học, Quang Hùng hẹn đi ăn với một đàn chị có đôi mắt và dáng vẻ hao hao giống trúc mã. Ai ngờ, buổi hẹn vừa bắt đầu đã bị đàn chị nhìn thấu tâm can:"Em thích chơi Anipop à?"Một câu nói khiến Quang Hùng giật mình tỉnh ngộ. Nhưng vì ngại ngùng, không dám thổ lộ tình cảm trực tiếp, cậu bèn nghĩ ra một kế, giả vờ mình vừa thất tình để có cớ gần gũi trúc mã."Anh Dương à, tớ thất tình rồi... dỗ dành tớ một chút đi..."Thế là, cả hai cùng nhau đi đánh bóng, ăn kem, la cà quán lẩu, rồi còn mua sắm giày dép... Thậm chí, họ còn trao nhau những nụ hôn ngọt ngào chẳng khác nào một đôi tình nhân thật sự.Quang Hùng cứ tưởng mình đã "lừa" được người ta một vố lớn, ai ngờ trúc mã của cậu - Đăng Dương, cũng đang vui vẻ "diễn sâu" theo cậu từ bao giờ.…
Lấy cảm hứng từ bài thơ "Vô tình" đầy lãng mạn và cảm động của nhà thơ Nga Pushkin, câu chuyện này theo chân hai chị em Sabrina và Syrena trong một lần đến chơi nhà ông bà ngoại nằm tại vùng quê yên bình của miền Bắc nước Anh họ không ngờ sẽ có một chuyến phiêu lưu đầy mạo hiểm, ly kỳ và trên hết là phảng phất đâu đó hương vị của tình yêu.Tác giả Miley Sabrina Nguyen…
Gương mặt hắn tối sầm lại, ánh mắt nổi lên tia không hài lòng, từ khi cha sinh mẹ đẻ đến giờ hắn chưa từng bị ai đánh, nhất là phụ nữ. Cô gái này quả rất ngông cuồng.Cô biết mình đã đụng vào "ổ kiến lửa" nên lập tức rút lui, rời khỏi cái giường tính bỏ trốn nhưng mà xui làm sao bàn tay to lớn nắm chặt eo cô lại, bao bọc cô trong lồng ngực vạm vỡ.- Em đừng mơ mà trốn thoát khỏi tôi, tính ăn xong bỏ trốn sao?Ánh mắt vô cùng sắc bén như ngọn giáo chỉa vào lisa, cô xanh mặt, mồ hôi nhễ nhại nhìn hắn. Hắn đích thị là ác ma rồi!…
Tác giả: Du Bạo Hương Cô (Nấm Hương Xào)Thể loại: Nữ cường, xuyên không, cổ đại, huyền huyễn, ngôn tình,....Editor: Đào Tử[Truyện mưu lược không dành cho mấy bạn đọc lướt]______________________Thẩm Đường tỉnh lại trên đường đi đày, phát hiện thế giới này rất phản khoa học.Thần thạch trên trời rơi xuống, trăm nước tranh nhau.Văn ngưng văn tâm, lời ra thành thật.Võ tụ võ đảm, phá núi chặn biển.Kẻ cô cho rằng trói gà không chặt, một câu "Vung thương thúc ngựa", một giây sau mũ giáp trên thân, trường thương trong tay, một người thành quân, có thể giết vào giết ra giữa thiên quân vạn mã!Quỷ bệnh lao trong mắt cô, miệng niệm "Sao giăng cờ trải", trời xanh như lọng tròn, đất đai tựa cuộc cờ, bài binh bố trận, hạ bút thành văn!Đây cmn đâu thể tính phản khoa học!Rõ ràng là ván quan tài khoa học bị thần học đóng đinh!Mà cô --"Chủ công, quận Bắc đại hạn, hay ngài khóc một lúc?"Thẩm Đường: ". . .""Chủ công, Nam Châu lũ lụt, hay ngài cười nhiều một xíu?"Thẩm Đường: ". . ."-- -- -- --Nhìn mười bát cơm to bị cô chén sạch bóng còn hơn bản mặt và một đám thôn dân cả ngày gây chuyện thị phi gào khóc đòi ăn không có ý tốt, thôn trưởng Thẩm Đường mang linh hồn họa sĩ - bị nghi là thùng cơm chuyển thế buộc phải từ bỏ bút vẽ yêu dấu, bị ép nhận lời dấn thân lên con đường chư hầu.…
Những khoảnh khắc đáng giá và một số bài phân tích về HunHan. Oh Sehun/Ngô Thế Huân (EXO): 12/04/1994, là người Hàn Quốc + Luhan/Lộc Hàm (Cựu thành viên EXO): 20/04/1990, là người Trung Quốc.Mình sẽ cập nhật dần...Vui lòng không mang ra ngoài khi chưa có sự cho phép ạ!Bạn thắc mắc vì sao nhiều người ship HunHan? Tại sao khi Luhan rời nhóm rồi HunHan vẫn nổi tiếng và ngày càng có nhiều HHs hơn? Những bài viết trong "HunHan có thật không?" sẽ trả lời một phần nào những câu hỏi đó của bạn. Mong mọi người sẽ yêu thương HunHan nhiều hơn nữa sau khi đọc fic này! Chân thành cảm ơn các bạn đã đọc. ?…
Tác Giả : Ngưng VũThể loại: Ngôn tình, cổ đại, ngược"Thất Thất, khấu kiến sư phụ" Giọng nói non rớt của tiểu cô nương phát ra."Sau này con hãy ở Nhạc Uyển, nằm ở phía Tây Mộ Dung phủ"Hắn nói."Ngươi thật sự không muốn quy phục ta" Chu Hạo Hiên hỏi"Quốc gia thái bình, đã không cần Mộ Dung Lăng nữa""Thật muốn có thể ở đây cả đời " Nàng chạm vào cây Đỗ Quyên thầm nói."Thất thất, thiên hạ đồn đại Mộ Dung Lăng cùng Cha muội đang hợp tác với nhau, liệu có đúng không" Lý Thuần nói"Biểu tỷ...."Mộ Dung Lăng, đại tướng quân tiền triều và Hạ Thất Thất, đích nữ đệ nhất thương gia, liệu sẽ có được hạnh phúc của bản thân mình ?…
➤ Tên truyện: Xoay Chuyển Vận Mệnh➤ Summary: Fushiguro Megumi có một người bạn đồng môn. Cô ấy có gì đó mà cậu không thể hiểu. Cô gần như lúc nào cũng gặp ác mộng, về một hình ảnh lặp đi lặp lại. Vậy mà lúc nào cũng nở nụ cười vui vẻ trên môi. Điều gì khiến cô gắng gượng đến thế?➤ Thể loại: hài hước, hành động, kinh dị, tình cảm (một chút).➤ Tình tiết trong "Xoay Chuyển Vận Mệnh" không liên quan quá nhiều đến "Người Hùng Bị Nguyền Rủa" nên ai chưa xem vẫn có thể đọc. Tuy nhiên, vẫn có vài tình tiết ở cốt truyện quyển 1 được nhắc đến nhưng không quá ảnh hưởng.➤ Bối cảnh: Thế giới chú thuật vào dòng thời gian trước khi quyển 1 diễn ra.➤ Ở đây có sự xuất hiện của: dàn nhân vật JJK, một số nhân vật BnHA làm cameo, siêu năng lực? (đó là chuyện của tương lai, không nhắc), những kẻ ngoài nguyên tác (cặp đôi đã canon ở quyển 1, nhân vật chính phụ và phản diện).➤ Số chương: chưa xác định.➤ Ngày đào hố: 11/03/2023.➤ Ngày chỉnh sửa: 18/03/2025.➤ Ngày hoàn thành: chưa xác định.➤ Disclaimer: Tôi không phải tác giả anime/manga gốc. Vì vậy OOC là điều không thể tránh khỏi nhưng tôi sẽ hạn chế nhất có thể.Truyện chỉ được đăng ở Wattpad @tomoka210…
Vô Hạn Lưu AU!."Cần cù bù Nhân - Quả"Hanagaki Takemichi, một học sinh bình thường như bao nhiêu người khác. Nói đúng hơn thì cũng không bình thường cho lắm. Đối với cậu, thế giới này là một nơi mà con người đặt ra cho mình cái điều mông lung được coi là mục đích sống kia. Và Takemichi, mục đích sống của cậu chính là được đi thám hiểm đó đây, đứng đầu một nhóm đội nào đó. Takemichi cho dù đã qua ngưỡng tuổi mười tám, bắt đầu bước sang dấu mốc được gọi là con người trưởng thành, thì cậu vẫn là một thằng nhóc, mà người ta hay gọi là, quá đỗi trẻ trâu. Đáng lẽ ra cậu phải được trải qua một cuộc sống bình thường, nhưng Nhân - Quả luân hồi, thế giới sau khi chết mở ra, kéo theo một Hanagaki Takemichi không hề hay biết bất cứ điều gì vào trong đó.Từ ban đầu, thiếu niên cũng chỉ mong muốn được quay lại cái cuộc sống buồn tẻ của bản thân, nhưng càng đi sâu hơn, trải qua càng nhiều, tất cả mọi thứ giống như từ từ mở ra, phơi bày trước mắt. Con người. Không phải con người. Ẩn số. Không phải ẩn số. Cái chết. Không phải cái chết?Dù gì đi nữa, tất cả mọi thứ đều cần một lời giải đáp.…
"Thời gian sẽ trả lời cho chúng ta tất cả.Tình yêu không có lỗi,quan trọng là chúng ta đã tìm được đúng người để yêu thương hay chưa"Author: StellaDesign: Stella…
VĂN ÁN:Dịch Huyên từ nhỏ đã bị ba mẹ rải cho loại cẩu lương hảo hạng, nên quyết tâm không làm cho con của mình sau này thành đứa trẻ đáng thương. Cô gả cho Ninh Khang không lâu liền hạ sinh tiểu bảo bối Nhất Nhất, Nhất Nhất được ba mẹ "che chở" mà trưởng thành.Nhất Nhất được 4 tuổi, nhà trẻ đi du xuân, vừa lúc thấy một đôi nam nữ hôn môi.Cô giáo: "Nhất Nhất, xấu hổ xấu hổ quá, nhanh che mắt lại nào".Nhất Nhất: "Vì sao ạ? Ba mẹ bé ngày nào cũng thế mà".Cô giáo: "Ba mẹ bé tình cảm tốt thật a ~"Nhất Nhất: "Cũng không hẳn ạ......Bọn họ buổi tối lúc bé ngủ thường xuyên đánh nhau, papa đè lên mama, mama rất hay khóc".Cô giáo:.............Nhất Nhất học tiểu học, lần đầu tiên bị gọi phụ huynh, Ninh Khang và Dịch Huyên đều đi.Cô giáo: "Hai người muốn cho thằng bé hạnh phúc trưởng thành, thì càng phải quan tâm con hơn nữa".Dịch Huyên: "Bọn tôi rất yêu thương Nhất Nhất a".Cô giáo: "Đây là bài văn Nhất Nhất viết, hai người tự xem đi".Tiêu đề: "Papa của bé""Bé yêu papa của bé lắm, nhưng ba ba chỉ yêu mỗi mama thôi.Mama vừa khóc vừa nháo, ba ba chỉ cần ôm một cái là hòa bình, nhưng nếu bé vừa khóc vừa nháo, khẳng định là bị ăn mắng a~Papa đem thẻ ngân hàng cho mama, mama rất có tiền.Papa mỗi ngày chỉ cho bé 20 tệ, bé rất nghèo.Papa muốn ôm mama ngủ, liền không thương tiếc ném bé vào phòng trẻ em, bé cũng muốn ôm mama ngủ!!Các bạn khác đều nói baba mama rất yêu thương các bạn, nhưng papa của bé không yêu bé, bé là Tiểu Nhất Nhất đáng thương."P/S: Đọc văn án mà không nhảy hố, khẳng định sẽ hối hận!!!…
"Chuyện", không phải "truyện" là một câu chuyện hoàn toàn có thật, kể về hành trình cuộc đời của Quàng thượng Nhợn Nhòi, trong đó đặc biệt phải kể tới mối tình éo le của vị "vua" mèo này. Đáng yêu, hài hước nhưng cũng không thiếu những trắc trở, thăng trầm, câu chuyện cuộc đời của Quàng thượng Nhợn Nhòi sẽ đem tới cho bạn đọc những phút giây sảng khoái, vui vẻ xen lẫn chút buồn thương man mác.…
Cậu là yêu tinh nhỏ.Anh là hậu thế của tộc diệt yêu. Một thế giới mà yêu tinh ẩn mình sống cùng với con người. Quá khứ là đôi bên tranh chiến. Hiện tại là đôi bên cùng chung sống. Anh hận yêu tinh.Nhưng lại đem lòng yêu cậu.Cậu biết anh ghét mình.Nhưng trong tim chỉ có mỗi mình anh.~Ngược, kết HETruyện do mình tự viết ra và chỉ đăng trên Wattpad và Mangatoon. Vui lòng không copy.Tác giả: LaAM.…
✨Ối dồi ôi, tui sẽ cố viết không quá dài dòng trong bộ này.✨Tất cả các nhân vật trong bộ fanfic này đều của Asagiri Kafka, không phải của tui.✨Chủ yếu là Dachuu và Akuatsu, bên cạnh có thể có thêm vài cặp tui sìn nữa (nếu có thể aaa).…
Yoichi Isagi-đáng lẽ ra không nên xuất hiện trên sân cỏ nữa.Không phải sau cái ngày chấn thương đã cướp đi cả tương lai trước khi nó kịp bắt đầu.Ở tuổi 18, khi 300 tiền đạo bị nhốt trong một trận chiến sinh tồn để giành lấy tấm vé cho đội tuyển quốc gia Nhật Bản, Isagi vẫn bước đi trong các hành lang lạnh lẽo của Blue Lock. Nhưng lần này, không phải là cầu thủ. Không còn là "kẻ săn bàn" nữa.Cậu là trợ lý y tế nội bộ của chương trình, được Teieri Anri tuyển dụng. Công việc nghe có vẻ đơn giản: kiểm tra huyết áp, đo mạch, thay băng, bổ sung vật tư y tế, theo dõi thể trạng... và âm thầm giữ cho lũ quái vật kia sống sót qua từng vòng loại khốc liệt.Cậu hiện diện, nhưng chẳng ai để ý.Không phải đối thủ. Không phải mối nguy.Chỉ là một cậu trai trầm lặng với clipboard trên tay và ánh mắt điềm tĩnh.Vậy thì... tại sao họ lại không thể rời mắt khỏi cậu?Lũ quái vật đó.Những kẻ ngập tràn bản ngã. Những "vị vua" đang điên cuồng tìm đường bước lên đỉnh thế giới. Những thiên tài đang gào thét trong lòng vì khát vọng được chọn.Từng người một, dần dần... ánh mắt họ không còn hướng về khung thành.Mà là hướng về cậu.Isagi không còn là người theo đuổi bàn thắng nữa.Nhưng bằng một cách kỳ lạ nào đó-cậu lại trở thành "bàn thắng" trong mắt người khác.Một mục tiêu không thể đo đếm.Một điều gì đó khiến người ta khao khát chạm tới, dù không thể lý giải.Âm thầm. Dịu dàng. Và đầy ám ảnh.Raw: 4/?Edit: kịp raw…
Ngọt ,có chút ngược,HE ,sủng , Công chung tình ,sủng vợ. Thụ ngây thơ ,đanh đá. Từ ngữ đôi khi sẽ có tục tiểu , mọi người nên căn nhắc trước khi xem.Nội dung:"Dù anh không nhớ tình ta,thì bây giờ em sẽ làm tốt hơn trước nữa""Nhất Bác à,đó là chuyện quá khứ rồi. Bây giờ chỉ còn hiện tại và tương lai...em có anh ,anh có em vậy là được rồi""Được".2 năm trước anh vì em mà mất mát. 2 năm sau em vì anh mà dùng một đời để đổi lấy hạnh phúc cho anh.Duyên ta đã định khó mà thay đổi.…
Tình cờ ở lại xem người ta đánh nhau, tôi được Tứ Hoàng mời gia nhập băng lúc nào không hay (?) Lạy One Piece tám trăm lần, tôi chỉ muốn làm nhân vật qua đường ABC gì đó thôi, tự nhiên rủ làm hải tặc là cái quái gì chứ?Râu Trắng vuốt bộ râu đặc trưng của ông, hạ mi mắt nhìn thẳng vào tôi. Giọng ông bình thường, không giận vẫn khiến người ta cảm thấy áp lực:"Vậy nhóc không muốn gia nhập băng của ta à?"Khẽ liếc sang móng "gà" đang đặt trên cổ con sói trắng của mình, tôi "mỉm cười" một cách đau khổ."Ý tôi là chuyện gì cũng phải...""Gà lửa" khẽ hừ một tiếng, toàn bộ lông tơ trên người tôi đều dựng hết cả lên.Vì sự sống còn của mình, tôi quay sang cười như mếu gọi người đàn ông to gấp mười lần mình kia: "Cha!""Ngoan!"Giấc mơ người qua đường của tôi đang khóc tám trăm lần vì tính nhiều chuyện của tôi rồi.- 23.08.31- ??.??.??_Ranny Granger_…