

Dành cả thanh xuân để yêu em
Bảo Như & Tường Vy Thời gian là thử thách lớn nhất của tình yêu. Nó là con dao cắt dần , cắt mòn mọi cảm xúc của những con người đang yêu nhau. Nhưng , nó cũng chính là chất xúc tác hoàn hảo cho một tình yêu chân thành . Cho một tình yêu đơn phương , thầm lặng... Càng xa , càng lâu , càng dài thì tình yêu kia ngày càng mãnh liệt . Nó trở thành ngọn lửa bùng cháy dữ dội khi gặp được người thương nhớ bao năm. 18 mùa phượng trôi qua, tình tôi trao cậu chưa hề nhạt phai . Nó vẫn luôn bùng cháy, vẫn luôn ấm áp , nồng nhiệt cho cậu và chỉ cậu mà thôi . "Tường Vy ! Bảo Như yêu em. "…
![[RinBachi] Đơn Phương](https://truyen247.pro/images/rinbachi-don-phuong-368147821.webp)
[RinBachi] Đơn Phương
Lớp học nằm trên dãy hành lang cũ. Tiếng chuông vào học thôi thúc mọi người vào lớp. Ánh nắng ban mai chiếu rọi của ô cửa sổ cùng những cơn gió thổi lồng lộng.Cậu vẫn đứng đó, cất giọng nói to và dõng dạc, từng câu từng chữ như rót mật vào tim tôi. Đằng sau cậu là cả một bầu trời rộng lớn cùng những tia nắng sáng lấp lánh.Cậu giống như mặt trời vào mùa xuân, nhẹ nhàng chiếu sáng trái tim tôi. Cậu giống như một cơn mưa rào mùa hạ, chỉ thoáng qua chốc lát rồi rời đi, để lại bao tiếc nuối. Cậu giống như một đám mây mùa thu, mềm mại an ủi tôi rồi lại bị gió kéo đi. Cậu giống như cơn gió Bắc mùa đông, tuy lạnh lẽo nhưng lại ân cần xoa dịu những giọt nước mắt nóng hổi của tôi.Cậu là cả một hi vọng tôi ấp ủ suốt ba năm cấp III, là niềm hạnh phúc nhỏ bé mỗi ngày của tôi. Nhưng bây giờ, tôi đã không còn muốn là một người nhút nhát không dám lại gần cậu nữa, tôi muốn dũng cảm đối mặt với cậu để mỉm cười nói:"Tôi thích cậu!".......Trái tim lạnh lẽo của tôi khi gặp cậu bỗng trở nên ấm áp lạ thường.…

Dã man kiều thê tạp lại đây
Xuyên qua còn đưa quần áo cùng trang bị, lúc này không hệ thống cũng không tránh khỏi rất chu đáo,Nhưng...... Vì sao là nam trang? Lại nhìn tiếp được của nàng suất ân công kia kinh hỉ ánh mắt,Âu mua giới, cảm tình nàng gặp gỡ Gay? Này cũng quá suy đi,Người ta xuyên qua, ngộ đại hiệp, ngộ hoàng đế, chờ làm minh chủ phu nhân, làm hoàng hậu,Nàng lại thật đáng buồn vì không bị đuổi ra khỏi nhà mà không thể không giả trang thỏ gia,Mỗi ngày đi theo đối nàng thực thèm nhỏ dãi hoa mĩ nam hoa tiền dưới ánh trăng nói chuyện yêu đương,Thẳng đến của hắn ma trảo kìm lòng không đậu sờ thượng nàng trước ngực vĩ đại, nàng mới phát hiện ──Người này đã sớm nhìn thấu nàng, không nói phá, chính là bởi vì phương tiện sỗ sàng,×! Có đủ phúc hắc, cũng không biết nàng vì muốn ban thẳng hắn phiền não bao lâu,Nguyên tưởng rằng hai người trong lúc đó đã muốn không có trở ngại, có thể thuận lý thành chương cùng một chỗ,Ai ngờ hắn sớm đã có cái chỉ phúc vi hôn vị hôn thê,Hồ lý hồ đồ làm tiểu tam, nàng khí bất quá, quyết tâm cùng hắn thiết bát đoạn,Mà hắn ở mặt ngoài sảng khoái thả người, lại ở nàng đi rồi lại mặt dày mày dạn bò lên,Ngoài ý muốn làm cho nàng phát hiện hắn giấu diếm nàng một cái lớn hơn nữa bí mật......…
![[Thanh Xuân] Mùa Hạ Năm 18](https://truyen247.pro/images/thanh-xuan-mua-ha-nam-18-219855808.webp)
[Thanh Xuân] Mùa Hạ Năm 18
Phương Cửu Sênh năm 18 tuổi bước vào trường Đại học, lòng tràn đầy tự tin, hướng về tương lai phía trước.Phương Cửu Sênh năm 18 tuổi được ở chung kí túc xá với những cô bạn dễ mến như Dư Thi Thi, Lục Sơ Hạ, Giang Chi.Phương Cửu Sênh năm 18 tuổi lần đầu tiên gặp Lâm Thiên Nhất - vị học trưởng tài giỏi của Đại học Chiết Giang.Phương Cửu Sênh năm 18 tuổi vì một tai nạn nhỏ khiến cho cô và Lâm Thiên Nhất trở thành bạn.Phương Cửu Sênh năm 18 tuổi phát hiện bản thân có tình cảm với Lâm Thiên Nhất nhưng không nói ra.Phương Cửu Sênh năm 18 tuổi trong một lần uống say đã bày tỏ tình cảm với Lâm Thiên Nhất.Phương Cửu Sênh năm 18 tuổi nghe tin Lâm Thiên Nhất phải đi trao đổi ở nước ngoài, không khỏi buồn rầu.Phương Cửu Sênh năm 18 tuổi hứa với Lâm Thiên Nhất sẽ không quên nhau khi ở sân bay.Phương Cửu Sênh năm 18 tuổi chờ đợi Lâm Thiên Nhất trở về trong vô vọng.Ngày cuối ở trường Đại học, cũng là một ngày hè tràn ngập ánh nắng, Phương Cửu Sênh đứng dưới gốc cây phượng vĩ, thầm chờ đợi điều gì đó sẽ xảy đến. "Này, em vẫn luôn chờ anh sao?"…

Thanh Xuân Của Anh Có Em
Cô gặp anh vào một chiều nắng gay gắt của 17 năm về trước. Lúc đó, đối với anh hay đối với cô những nụ cười hay ánh mắt hướng về nhau chỉ như một cơn gió nhẹ của mùa hè, thoáng đến để xoa dịu đi cái nắng oi bức đến ngột ngạt. Khi đó, họ chỉ là bạn, là thanh mai trúc mã, là hàng xóm, là đứa hàng xóm cách nhà thằng bé hàng xóm bởi hàng rào hoa dâm bụt. Là một thời trẻ thơ vô lo vô nghĩ vô cùng tươi đẹp. - Nếu em biết anh đợi em lâu đến như thế em sẽ không ngại để anh đợi em thêm một chút nữa - cô mỉm cười nói với anh. - Nếu như em dám - anh nhìn cô âu yếm. - Không phải anh đợi em được 17 năm sao, vậy tại sao không thể đợi thêm?. - Anh sẽ không đợi hơn nữa, mà anh sẽ trực tiếp lôi em về nhà để em bớt đần đi. Anh là như vậy, luôn hướng về cô dù thời gian thay đổi bao nhiêu, dù cô có cố chấp, có ngốc nghếch như thế nào thì anh vẫn như ánh hào quang che chắn cho cô.…

NT(906)_cùng nhân vật phản diện ở chung ngày_FULL
Theo tiểu bị ngâm mình ở mật quán lớn lên Nguyễn An An xuyên thư , trở thành thư trung nhân vật phản diện nữ nhi, nàng xuyên qua tới được thời điểm, nhà nàng tộc phá sản, lưu lạc đầu đường, ngay cả một tháng tiền thuê nhà đều giao không dậy nổi.Cũng may nàng gặp Trình Dục, thư trung thứ hai đại nhân vật phản diện con, giống như nàng gia tộc phá sản, lưu lạc đầu đường.Nguyễn An An mạo hiểm vũ tiến đến hắn bên người, cẩn thận hỏi: "Nếu không, hai ta đem tiền thấu thấu, kết nhóm quá vài ngày?"Mưa theo nam nhân hai gò má chảy xuống, hắn do dự mà, đem chính mình tiền bao giao cho nàng.*Nguyễn An An không biết kia quyển sách còn có thứ hai bộ, bên trong nhân vật phản diện boss chính là Trình Dục.*Nguyễn An An là ở lấy diễn viên trao giải điển lễ thượng công bố tình cảm lưu luyến .Phóng viên hỏi: "Xin hỏi ngài vì sao muốn vào giải trí vòng."Nguyễn An An trên mặt ngọt ngào lại kiêu ngạo: "Bởi vì ta yếu kiếm tiền dưỡng ta bạn trai, tuy rằng hắn bây giờ còn ở đọc nghiên, nhưng tương lai hội trở thành trên thế giới tối nổi danh văn học gia chi nhất."Đêm đó, Nguyễn An An trên Weibo thiếp bạn trai tân viết tiểu thuyết đoạn ngắn giúp hắn tuyên truyền.Fan: ? ? ? Này văn phong, động cùng mỗ đại thần như vậy giống đâu?…

Buổi gặp gỡ định mệnh
Tôi gặp anh vào một buổi chiều man mát, nồng nàn mùi hoa sữa bên bờ hồ có lànnước trong như mảnh pha lê. Anh là chàngtrai đẹp hơn những anh chàng trong tưởng tượng của tôi. Một chàng trai cao ráo, trắng trẻo, đôi mắt tựa sao là điểm thu hút ánh nhìn của các cô gái cùng nụ cười rạng rỡ , dịu dàng. Hoàn toàn trái lạivs anh, tôi là đứa con gái vừa lùn lại vừa xấu, song hànhcùng hai mắt kính cận. Thật quá thảm hại! Sau một ngày học tập mệt mỏi, tôithường chạy bộ ở công viên để giải tỏa stress, thư giãn đầu óc bằng việc thả hồn vs thiên nhiên. Cảnh vật ngày hôm nay đẹp tựa bức tranh . Toi cảm thấy mình lạc vào một thế giới khác. Một thế giới thơ mộng có tiếng ai ca thật trong trẻo. Tôi vừa ngắm vừa thầm khen ngợi, ko để ý đường nên va vào viên đá và ngã khuỵu gối xuống đường. Chiếc quần để tôi đi tập thể dục bây giờ đã rách một mảng lớn còn đầu gối thì tím bầm có chỗ chảy máu. Một giọng nói vang lên:"Em ko sao chứ? Có đau ko?". Tôi ngẩng đầu lên nhưng ko nói gì chỉ gật gật vài cái. Tôi làm sao có thể ko rung động trước lời hỏi han ân cần của một người con trai đẹp như vậy? Anh chìa tay trước mặt tôi, có vẻ muốn giúp tôi đứng dậy. Tôi đưa tay ra nắm lấy bàn tay mềm mạicủa anh như thể hiện sự tin tưởng tuyệtđối. Anh đưa tôi đến ghế đá rồi bảo tôi ngồi chờ. Thoáng thấy anh chạy tới cửa hàng y tế mua gói bông và lọ cồn. Anh ngồi xuống trước mặt tôi, nhẹ nhàng nâng chân tôi lên và rửa vết thương. Nhìn anh ở góc độ này lại càng hơn khi lộ rõ sống mũi thẳng và cao. Vẻ đẹp của…

NT(1449)_Ta ở 70 cung tiêu xã đi làm_FULL
Một khi trở lại mạt thế tiền, Tô Hiểu Yến trước tiên kích phát không gian dị năng, nơi nơi vơ vét vật tư, ăn uống mặc cái gì cần có đều có, đôi mãn năm trăm bình phương thước không gian. Lại không nghĩ rằng, ngủ một giấc tỉnh lại sẽ mặc càng , xuyên thành 70 cung tiêu xã người bán hàng.Đến từ nông thôn nguyên chủ cơ duyên xảo hợp cứu quý nhân, bị thu xếp cung tiêu xã người bán hàng công tác. Đối mặt đồng sự châm chọc khiêu khích, người trong thôn tận dụng mọi thứ, đạo đức bắt cóc làm cho chính mình đại mua đường đỏ xà phòng chờ khan hiếm vật, nguyên chủ lập tức chịu không nổi áp lực hỏng mất .Linh hồn trao đổi sau, Tô Hiểu Yến nhìn trước mắt quầy đường đỏ xà phòng, mua cái gì này nọ yếu phiếu, còn muốn khởi chính mình trong không gian rực rỡ muôn màu vật tư, hiểu ý cười.Ban ngày cung tiêu xã bán này nọ, buổi tối hồi trong thôn buôn bán hàng hóa bán cho người trong thôn, ngẫu nhiên còn cùng người trong thành đến bút giao dịch.Rất nhanh, cung tiêu xã này hắn người bán hàng kinh ngạc phát hiện, Tô Hiểu Yến làm việc như cá gặp nước, rất nhiều người đều yêu đi nàng kia mua này nọ;Người trong thôn cuộc sống quá dũ phát mỹ tư tư, cũng cũng chỉ có nhà mình có thể lấy giá thấp tiền, không cần phiếu liền mua được này đó bên ngoài điên thưởng hàng hóa;Người trong thành cũng là cảm thấy mỹ mãn, cũng cũng chỉ có nhà mình có thể dùng phiếu đến đổi thực vật, còn thiếu lấy tiền.Tô Hiểu Yến nhớ tới trong không gian nhiều ra đến tiền cùng phiếu, cá mặn ngày tựa hồ càng ngày càng gần.Sau lại, cải c…

VÌ TA YÊU XA
Yêu xa, là trái tim em mong manh yếu đuối, mắt sẽ ướt khi bất chợt gặp hình dáng quen quen, nhang nhác của một người nào đó trên đường mà cứ ngỡ anh... rồi hụt hẫng - không phải.Yêu xa là những lá thư chỉ kể chuyện: bên này nắng ấm, bên kia mưa rào. Bên này đang thu, bên kia tuyết phủ. Không dám nhắc đến những nhớ thương, sợ thương trào thành nước mắt...... Là chờ đợi điện thoại mỗi tối đi học về.... Là trông ngóng khi người ta gọi cho mình hơi muộn.... Là giận dỗi khi tối đó người ta đi chơi với bạn bè và không nhắn tin cho mình.... Là tắt máy để nghĩ rằng người ta có gọi cho mình nhưng mình không thèm nghe.... Là rất muốn biết người ta có gọi khi mình tắt máy không.... Là những lúc online... Là buồn vu vơ mỗi khi trời se lạnh....Yêu xa là trông ngóng......Yêu xa là nhớ đến mỏi mòn...... Yêu xa là những khoảnh khắc tủi thân và òa khóc vì cần một bờ vai nhưng không thấy...... Yêu xa là những lúc thương nghẹn lòng mà không thể ở bên để sẻ chia chút ấm hơi...... Yêu xa là những lá thư chỉ kể chuyện: bên này nắng ấm, bên kia mưa rào. Bên này đang thu, bên kia tuyết phủ. Không dám nhắc đến những nhớ thương, sợ thương trào thành nước mắt...... Là thèm 1 buổi la cà ngày chủ nhật.... Là nghĩ đến người ta khi thấy "cặp đôi" nhiều nhiều trên phố.... Là một chút tự hỏi rằng ở nơi đó có cô bé nào hơi xinh xắn không.... Là tự nhủ "mình đâu có cần hắn".... Là đau nhói một chút sau lời tự nhủ kia.... Là đôi khi lo lắng "không biết sau này hai đứa sẽ thế nào?".... Là chờ đợi... Là mong ước... Là "một đa…

NT(2304)_Về hưu yêu cục viên công trực tiếp sủng vật giải đáp nghi vấn bạo hồng
Từ Anh theo tiểu đi theo nhặt được của nàng sư phụ học tập ngự thú thuật, sư phụ qua đời sau ngay tại yêu cục đánh lao động trẻ em kiếm tiền.Không nghĩ tới, đi qua hai mươi năm không có người cấp nàng che gió che mưa, hiện tại cả người thương bệnh nàng cầm quốc gia kếch xù bồi thường kim về hưu , ngược lại thiên hàng cự phú cha mẹ thành không chịu đãi gặp hào môn thực thiên kim.Từ Anh: ...Nhân ở ở nông thôn, tự bế dưỡng thương, chớ cueVì phòng ngừa cao quý thể diện trí chướng người một nhà hạ mình tìm tới môn nhận thức thân quấy rầy nàng bình tĩnh tốt đẹp cá mặn cuộc sống, nàng rõ ràng làm sủng vật khu chủ bá, biến thân "Mất mặt xấu hổ tiểu võng hồng" .Đối với này tân khai trực tiếp gian, võng hữu nhóm lúc ban đầu cũng không thèm để ý. Chỉ có đi ngang qua khi bị kỳ ba tiêu đề hấp dẫn linh tinh fan giữ lại.Thẳng đến có nhân nếm thử ngay cả mạch vấn đề --Xin giúp đỡ nhân 1: "Chủ bá, nhà của ta miêu không biết vì sao gần nhất tính tình đại biến!"Tần số nhìn miêu điên cuồng hùng hùng hổ hổ.Từ Anh: "Nhĩ hảo, nó nói nó không phải nhà ngươi miêu, ngươi lần trước trảo miêu trảo sai lầm rồi."Xin giúp đỡ nhân: ? ? ?Xin giúp đỡ nhân 2: "Chủ bá, nhà của ta cẩu tuyệt dục sau hậm hực làm sao bây giờ!"Tần số nhìn cẩu ghé vào góc tường nức nở.Từ Anh: "Nhĩ hảo, nó nói nó xuất môn bị trong thôn khác cẩu cười nhạo . Ta đề nghị ngươi đem cười nhạo nó cẩu đều đưa đi tuyệt dục, nhất là hàng xóm gia cười đến lớn nhất thanh kia chích."Xin giúp đỡ nhân: ? ? !…

Nếu mai còn gặp lại
Chỉ là vào một ngày đẹp trời, trăng thanh gió mát, trong đêm khuya vắng, ta chợt nhận ra mình cô đơn đã rất lâu rồi, đã coi quá nhiều phim chuyển thể, đọc quá nhiều ngôn tình, đến lúc viết ra một câu chuyện cho riêng mình rồi,... để sau này khi đã có một bờ vai kề bên, khi cuộc sống cuốn ta vào những bộn bề công việc, khi thực tại khiến ta nản lòng, thì có lúc dừng lại mà tự mỉm cười thì ra ngày xưa ta cũng biết mơ mộng, thì ra cuộc sống cũng không quá tàn nhẫn để ta quên mất là ta người như thế nào! Chỉ đơn giản thế thôi! --------------------------------- " Nếu mai còn gặp lại, tôi sẽ nói cho em biết."- anh ấy luôn nói câu đó với tôi từ lúc ban đầu chúng tôi gặp nhau, mỗi lần nghe câu đó tôi luôn có một cảm giác gì đó không tốt cứ như thể anh ấy có thể biến mất bất cứ lúc nào, một cảm giác rất bất an. Tôi và anh quen nhau tình cờ rồi cứ thế yêu nhau lúc nào không hay. Mọi chuyện rất tốt đẹp cho tới một ngày tôi trao cho anh thứ quý giá nhất của người con gái cũng là lúc anh biến mất trong cuộc sống của tôi không một lí do, không một lời chia tay. Tôi quyết phải tìm được anh để nghe được một câu trả lời. Xin mời mọi người đón xem câu chuyện! - là chuyện mình tự viết mong mọi người không sao chép dưới mọi hình thức!…

Nắng mưa
Tình yêu cũng giống như thời tiết, lúc nắng vàng rực rỡ, lúc mưa rơi trắng trời. Có những ngày, tình yêu như bầu trời rực nắng, ngập tràn hạnh phúc và tiếng cười. Nhưng tình yêu cũng có những cơn mưa rào bất chợt ập đến, mang theo những giọt nước mắt và nỗi buồn.Thời gian trôi qua, những kỷ niệm đẹp về mối tình với Quyên vẫn vẹn nguyên trong tâm trí Hoàng Minh. Anh chậm rãi viết dưới bức tranh do mình vẽ, mặc cho cô không còn bên anh: "Quyên, you are my forever love and my everything!" Sau thời gian dài xa quê hương, Quyên trở về, mang theo nỗi nhớ da diết và một trái tim vỡ vụn. Sân bay quốc tế nhộn nhịp, nhưng với cô, mọi thứ đều trở nên mờ nhạt. Cô tìm kiếm anh, người mà cô đã từng hứa sẽ không bao giờ rời xa nhưng rồi chợt nhớ ra... Giờ đây, chỉ còn lại sự trống trải bao trùm lấy tâm hồn.Lưu ý: Truyện còn nhiều thiếu sót nên rất mong nhận được góp ý từ mọi người để mình có thể cải thiện và rút kinh nghiệm cho những chương tiếp theo hoặc các tác phẩm sau. Xin chân thành cảm ơn ạ.…

Tôi sẽ chờ người, dù cho cả ngàn kiếp
Ngày hôm ấy trời xanh mây trắngNgày hôm ấy gió thổi vi vuNgày hôm ấy nắng chiếu qua sânNgày hôm ấy, tôi và người bên nhau mãi mãi.***Ngày hôm ấy mưa rào tầm tã, xe cộ inh ỏi, dòng người huyền náo, chen chúc. Máu và nước trải khắp con đường. Thầy nhìn tôi, vẫn cứ nụ cười ấy nhưng sao nó lại yếu ớt đến kì lạ vậy? Tôi gào khóc, tôi khóc mãi nhưng thầy cứ nằm mãi trên mặt đường đẫm máu...***Ngày hôm ấy, mây đen, gió nổi, sấm sét đùng đoàng, tôi nhìn cô ấy, nhìn cô ấy cứ nhắm mắt dần, rời khỏi vòng tay tôi, mãi mãi ...Nội dung:Mộc Mộc yêu thầy giáo của mình- Tư Bách Thần. Một người đàn ông trưởng thành, chững trạc và dịu dàng, một người đầy bí ẩn và không ai có thể biết thầy ấy đang nghĩ gì. Liệu thầy có động lòng trước cô nữ sinh do mình chủ nhiệm suốt 3 năm cấp 3?Hứa Hạo Nhiên yêu vợ của mình, anh yêu Mộc Mộc hơn cả sự nghiệp và sinh mệnh của mình. Anh yêu cô ấy từ khi hai người còn ở giảng đường đại học cho đến tận khi cô ấy qua đời vào 17 năm sau. Nhưng liệu Mộc Mộc có thật sự yêu anh như thế hay trong đôi mắt buồn luôn nhìn anh chăm chú lại là một người đàn ông khác, một người mà cô ấy cất giấu suốt 17 năm?Tất cả bọn họ đều có một người để chờ đợi, dù cho cả nghìn kiếp.…

Dã man kiều thê đánh đến đây
Xuyên qua còn đưa quần áo cùng trang bị, lúc này không hệ thống cũng không tránh khỏi rất chu đáo,Nhưng...... Vì sao là nam trang? Lại nhìn tiếp được của nàng suất ân công kia kinh hỉ ánh mắt,Âu mua giới, cảm tình nàng gặp gỡ Gay? Này cũng quá suy đi,Người ta xuyên qua, ngộ đại hiệp, ngộ hoàng đế, chờ làm minh chủ phu nhân, làm hoàng hậu,Nàng lại thật đáng buồn vì không bị đuổi ra khỏi nhà mà không thể không giả trang thỏ gia,Mỗi ngày đi theo đối nàng thực thèm nhỏ dãi hoa mĩ nam hoa tiền dưới ánh trăng nói chuyện yêu đương,Thẳng đến của hắn ma trảo kìm lòng không đậu sờ thượng nàng trước ngực vĩ đại, nàng mới phát hiện ──Người này đã sớm nhìn thấu nàng, không nói phá, chính là bởi vì phương tiện sỗ sàng,×! Có đủ phúc hắc, cũng không biết nàng vì muốn ban thẳng hắn phiền não bao lâu,Nguyên tưởng rằng hai người trong lúc đó đã muốn không có trở ngại, có thể thuận lý thành chương cùng một chỗ,Ai ngờ hắn sớm đã có cái chỉ phúc vi hôn vị hôn thê,Hồ lý hồ đồ làm tiểu tam, nàng khí bất quá, quyết tâm cùng hắn thiết bát đoạn,Mà hắn ở mặt ngoài sảng khoái thả người, lại ở nàng đi rồi lại mặt dày mày dạn bò lên,Ngoài ý muốn làm cho nàng phát hiện hắn giấu diếm nàng một cái lớn hơn nữa bí mật......…

|Kookmin| Người chạy kẻ đuổi.
Jungkook lê chân vô thức bước theo, đôi mắt nhìn bàn tay bé nhỏ kia cầm chặt ô hướng sang phía cậu, rồi lần nữa bần thần nhìn ra màn mưa trắng xoá.Là trời mưa, hay lòng em trút từng giọt nặng nề. Là nước mắt chực trào, hay tâm can em chạy ngược.Mọi thứ xung quanh em, lạnh lẽo và cô độc. Chỉ có bàn tay em, đang gian díu chút hơi ấm cuối cùng.Jimin cảm nhận được cánh tay rắn chắc kia vòng qua ôm lấy mình, cảm nhận được lồng ngực vững chãi kia từ sau lưng. Đủ gấp đến mức khiến anh giật mình, đủ chặt đến mức khiến chiếc ô cầm trên tay rơi xuống nước mưa đục ngầu."Jungkook?"________________ Dưa: Jungkook a, có thì phải biết giữ cho kỹ nhé, vợ anh chạy mất thì không sao, nhưng lại chạy vào vòng tay người khác, thì có sao lắm a~Jungkook: Tất cả là tại con mẹ tác giả!! Mau trả đây! trả vợ lại đây!!Viết để thoả mãn bản thân thích ngược trước yêu sau🥂…

Nũng Nịu Mùa Hè
🌸 Thông tin cơ bản:Tên truyện: Nũng Nịu Mùa HèThể loại: Thanh xuân vườn trường, ngôn tình, hiện đại, có yếu tố ngược cả nam chính và nữ chính, nhân vật phụ cũng khônc ngoại lệ, nhiều nhân vật phụ và cặp phụ.Kết thúc: có Ge (Good ending), He (happy ending) và cả kết Se (sad ending)(cặp chính kết Ge nhaa)Không phản cảm, viết tinh tế, có cảm xúc.💑 Nhân vật chính:Nữ chính: Bạch Tư TuyếtSinh ngày: 12/10Cung hoàng đạo: Thiên BìnhGia đình khá giả, mẹ là giáo viên dạy văn - bố là kiến trúc sư.Tính cách: Học giỏi, dịu dàng, hơi rụt rè, sống nội tâm, được gia đình yêu thương.Ngoại hình: Tóc dài buộc cao, vóc dáng nhỏ nhắn, đồng phục gọn gàng, nét đẹp thuần khiết, dễ gây chú ý.Nam chính: Lục Hạo ThiênSinh ngày: 11/11Cung hoàng đạo: Bọ CạpXuất thân con nhà giàu, học bá khối tự nhiên.Tính cách: Điềm đạm, thông minh, lạnh ngoài - ấm trong, ít nói, kiêu ngạo nhưng có nguyên tắc và bản lĩnh.Ngoại hình: Cao ráo, ánh mắt đen láy, gương mặt tuấn tú.👥 Nhân vật phụ nổi bật:Trần Dịch PhongSinh ngày: 28/2Cung hoàng đạo: Song NgưGia đình danh môn vọng tộc, có truyền thống học thuật và giáo dưỡng.Tính cách: Lịch thiệp, có chiều sâu, hay trêu ghẹo nhẹ, đôi lúc khó đoán, thân với Hạo Thiên.💞 Các yếu tố nội dung:Cặp chính (Tư Tuyết - Hạo Thiên) gặp nhau tình cờ, bắt đầu từ cảm giác nhẹ nhàng và xa cách, dần trở nên gắn bó.Có yếu tố ngược tâm: hiểu lầm, cách biệt, tổn thương tình cảm, nhưng không quá nặng nề đến mức tuyệt vọng.Có nhiều cảnh gần gũi (skinship): nắm tay, ôm, tựa…

Ba Kiếp Tương Tư
Ngươi đã bao giờ yêu một người sâu đậm và hận một người rất nhiều chưa? Nàng, người con gái dưới tán hoa anh đào kia, đã khiến ta đem lòng yêu nàng từ phút gặp gỡ đầu. Ta yêu nàng, yêu rất nhiều, yêu đến chết đi sống lại, thế sao ta lại quên nàng, quên đi tình yêu của ta với nàng. Ta đã làm nàng đau, là lỗi ta, nhưng xin nàng, đừng hận ta. Chàng, người nam tử chạy vội trong mưa, hàng ngày bên ta, kể cho ta nghe về những thứ phàm trần. Ta đã đem lòng yêu chàng, yêu qua bao nhiêu kiếp luân hồi, ta vẫn yêu, vẫn yêu chàng. Sao chàng lại quên ta, sao ta lại không thể hận chàng, rất muốn đem nỗi hận ấy lấp đi tình yêu ta dành cho chàng, nhưng ta làm không được. Rời xa nơi cố hương, trúc bỏ thân phận kia, lạc lõng tìm hình bóng cố nhân xưa, nhưng thứ ta tìm được là ánh mắt xa lạ từ chàng. Tại sao vậy? Tại sao chàng lại quên ta, quên đi tình yêu ta ? " Đợi ta ! " " Đợi, ta không đợi được nữa rồi! " " Nàng phải đợi ta , gốc hoa anh đào năm ấy, ta sẽ về " Dưới tán hoa anh đào kia, những cánh hoa cứ rơi mãi không ngừng, rơi mãi vì một người đáng yêu cũng đáng hận. Ta không chờ được nữa, đành hẹn kiếp tương phùng. - " Khoảnh khắc gặpgỡ người đẹp như hoa đào nở rộ Ta và người một lần đổi thay sâu nặng nghìn đời Ánh mắt dịu dàng người trao ta năm đó Là kiếp nạn hay mối lương duyên Mảnh trăng tròn dệt nên hồi ức tương tư Mang theo nỗi nhớ truyền kiếp vạn năm Tương phùng rồi chia xa Chỉ đành hẹn kiếp sau " -/mọi ng đọc góp ý kiến cho mình nha/…

Gặp được em là điều tuyệt vời nhất đối với anh - 遇见你是我最美好的意外
Tác giả: An VũThể loại: đam mỹ, hiện đại, nhất công nhất thụ, ngược tâm ngược thân.Số chương: không biết vì đang viết Nhân vật chính: Trần Hạo và Thiên Vũ ( có thù tất báo công và có ơn tất đền thụ)Văn án:Một người chỉ một lòng báo thù, ngoài trừ người thân cận ra ai cũng nghi ngờ và không tin tưởng.Một người có ơn muốn dùng khả năng và bản thân mình để đền đáp, không ngờ lại trao luôn trái tim mình. Nhưng người đó là từ chối và làm tổn thương nó.Một người chấp nhận hy sinh bản thân mình để người kia sống.Một người lại sống trong sự ân hận và dằn vặt.Đến khi nào họ mới được hạnh phúc đây.Bộ truyện được viết trong lúc tác giả đang ngán truyện và không có việc gì làm. Có thể còn non tay nhưng mong mọi người đón nhận.…

Sao cũng được
Ba kể ngày xưa, ba gặp rồi lại yêu. Yêu say đắm một người nào phải mẹTay không thonDáng người chẳng nhỏ béMắt cũng đâu tròn xoeNgười ấy mặc chiếc sơ mi sẫm màu be2 người gặp nhau ngày mùa hạ oi ả, nẻo đường nhỏ lóc cóc con xe "Xe tuy cũ nhưng ngon lành đấy nhé! Lên đi nào, tớ đèo kẽo đường xa"Và cứ thế hai con người xa lạHai trái tim đơn độcCứ thế sát gần nhauLà thanh maiRồi bạn tâm giaoThành tri kỷMà mãi chẳng thể cùng nhau suốt đời Vì con ơi, ngoài "định kiến xã hội" ta và ông ấy đã cùng vượt qua nhưng hai chữ "đạo hiếu" nữa mà con ...Tình cảm kia quá điên cuồng, quá mới mẻBa vừa thương, vừa ghét bản thân mìnhChỉ vì nơi ta coi là gia đìnhMà tự tay bóp nát mầm tình mới gieoRồi trở thành trụ cột gia đìnhTrở thành người đàn ông mẫu mực như mẹ mình đã mong Dù biết tận sâu trái tim mình, ba đã "chết" từ lâuRồi lại đến mai sau ba và người ấy lại phải sống theo danh nghĩa là "bạn bè thân thiết"Nhưng sau đó, bản thân đã làm điều "ghê tởm" Lừa dối cả vợ lẫn conVà lại vẫn sống như chẳng có điều chi cùng gia đình "mẫu mực" theo xã hội, theo "đạo hiếu"Rồi sau này con sẽ biết, trái tim mẹ mãi chẳng thuộc về bố đâutrái tim mẹ đã lạc mất từ lâuvì trót trao tay cho một nàng thiếu nữ, một thiên thần lòng mẹ, một mối tình nông nổi tuổi thanh xuân con àNên nếu sau này, con có gặp, có yêu ai đấy, mong con hãy giữ chặt mối lương duyên này con nhé, đừng bao giờ yếu đuối mà chùn bước như chúng ta…