Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Nhận thiết kế bìa truyện😁😁Đây là một Shop nhỏ do Ji gây dựng lên bạn nào muốn có những tấm bìa tuy không quá hoàn hảo nhưng đó lại là những tấm bìa độc nhất như một phiên bản giới hạn vậy đó😆😆😁😁 Vậy nên mọi người ghé qua thấy đẹp thì vote và đặt bìa nhé!!!!🤗👌🏻Mong mọi người ủng họ Shop của Ji manhi manhi nha~~~~~^_^Ai kết kpop với lại chém gió ngại gì không kết bạn và làm quen nhỉ!? Luôn chào đón .#Ji…
Hai nhà họ Trịnh và Giang mấy đời qua lại thân thiết với nhau, cũng xem như thế giao,Hai đứa nhỏ lớn lên cùng nhau, Trịnh Sảng vẫn hay theo chân Giang Triệt, như hình với bóng, miệng cứ gọi anh ơi anh à, ngọt đến tận xương.Trưởng bối nhìn hai đứa thấy xứng đôi, sẵn tiện hai nhà lập ra hôn ướcNgay cả cô bạn thân cũng trêu ghẹo: "Thanh mai trúc mã hai nhỏ vô tư bọn cậu đều ngọt ngào hơn từ đồng phục đến váy cưới."Trịnh Sảng thẹn thùng không nói lời nào nhưng trong lòng cũng vui vẻ.Cho đến khi 17 tuổi, Giang Triệt gặp được một cô gái.Cô gái kia có xuất thân từ một gia đình nghèo khó lại không ngừng vươn lên, gương mặt trong trẻo lạnh lùng, tính cách cũng là như thế. Giang Triệt đã yêu cô ta từ cái nhìn đầu tiên.…
Tác giả: Hàn Trinh trinhCô là một trợ lý của tổng giám đốc trong truyện Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc, một lần trong một đêm mê loạn .Anh đã bắt, ôm chặt lấy cô và khiến cho người con gái ấy không thế chống cự . Trông anh như là một con sói liên tục cắn lấy môi cô và nếm máu của miệng nàng ... Cô quá sợ hãi và đã biến mất khỏi cuộc sống của hắn sau khi chuyện ấy xảy ra cùng với khuôn mặt bị thương của mình.*** Anh nâng chặt mặt của cô, nhấp nhẹ máu trong môi cô, giọng khàn khàn, gấp rút nói: "Tôi đã nếm máu của cô, mạng của tôi sẽ là mạng của cô, nếu Nhà họ Tưởng phản bội, tôi làm Quỷ cũng sẽ không bỏ qua cho bọn họ!"Ngoài cửa tiếng bước chân càng lúc càng gần. . . . . ."Bây giờ tôi đi ra ngoài dẫn dụ bọn họ! ! Mặc kệ ở bên ngoài nghe được âm thanh gì, ngàn vạn đừng lao ra, cũng đừng báo cảnh sát!" Anh nói hết lời, bưng chặt vết thương bên bụng trái, nhịn đau mở cửa đi ra ngoài!"Này. . . . . ." Đường Khả Hinh còn chưa kịp phản ứng, chỉ ôm cái hộp gỗ nhỏ màu đỏ, núp ở sau khe cửa, nhìn bóng lưng của anh, căng thẳng lo sợ run rẩy vội gọi: "Tôi không biết anh, tại sao tôi phải giúp anh? Tôi không biết những người anh nói a! ! Tôi nên làm thế nào?"*** Đến khi gặp lại nhau, liệu cô có trấn tĩnh khi đứng trước anh? Và cuộc sống về sau của cô sẽ diễn biến như thế nào? (Thấy có bạn đăng đc 300c nhưng ko ra tiếp, mk copy tiếp cho bạn nào muốn đọc)*Chương301-500…
Tên truyện: Nữ nhân ngu ngốc, Tôi thích emTác giả: Sang SangCâu chuyện kể về một cô nàng ngốc nghếch tên là Đổng Ngạc Ngạc. Cô là một cô gái hậu đậu, thành tích không có gì nổi bật. Bản thân luôn ngu ngơ trong tất cả mọi chuyện.Một ngày nọ, định mệnh đưa đẩy cô gặp một chàng trai. Hắn tên là Lăng Tư Duệ - một tên con trai lạnh lùng kiêu ngạo. Hắn ít nói, kiệm lời, khép mình trong chiếc vỏ bọc của riêng hắn. Để rồi khi gặp cô, chiếc vỏ bọc băng lãnh ấy từ từ tan chảy. Sợi dây định mệnh thắt chặt hai người họ lại với nhau, khiến cho họ phải cùng nhau vượt qua những sóng gió.- Em khóc? Khóc cái gì? Mạng của em là do tôi cứu. Em không trân trọng nó thì tôi trân trọng. Nếu lỡ may em chết đi, tôi biết làm sao để tìm lại mạng sống cho em?- Đổng Ngạc Ngạc, tôi nói cho em biết. Em đã là người của Lăng Tư Duệ tôi rồi, sau này đừng có ngu ngốc như vậy. - Đổng Ngạc Ngạc, em nghe cho rõ. Tôi yêu em. Vì vậy, đừng phí sức nữa, em sẽ không thoát khỏi tôi được đâu. -Trở thành người phụ nữ của tôi. Em đồng ý không? Tình yêu của họ giống như tình yêu của ánh sáng và bóng tối. Hai con người vốn dĩ đến từ hai thái cực trái ngược nhau. Nhưng vì yêu, một người sẵn sàng vì đối phương mà bước ra thế giới của mình, phá bỏ đi vỏ bọc của bản thân, tiến đến thế giới có người khiến trái tim họ rung động. Cũng giống như câu nói:" Em chỉ cần bước một bước, anh nguyện bước 999 bước còn lại để tiến về phía em".Lưu ý: Có vài tình tiết không đúng với thực tế, một vài địa danh ở Trung Quốc không có thật.…
Tác giả: Thiên Hạ Vô BệnhThể loại: ngôn tình xuyên không - trọng sinhThật sự thì thân phận của ta là công chúa, nhưng lại là một cô công chúa ngốc. Sinh ra ở hoàng cung, tướng mạo của ta cũng bình thường giống như bao củ cải trắng khác. Một năm bốn mùa, cả ngày ta dại ra, ánh mắt luôn hàm chứa mê mang. Thật ra, ta biết bí mật trong cung này. Bao gồm của nàng, hắn, của bọn họ. Ta thảnh thơi thích ý sống sót ở trong cung, tin tưởng mình sẽ thuận lợi giả ngu như vậy mãi. Nắm tay người kéo người đi. Người không đi? Tốt lắm, đóng cửa thả chó. [mặt không chút thay đổi]Về nữ chủ: giả ngu, vô tâm vô phế, nhưng lại là một nha đầu quậy phá có chút phúc hắc, nhìn có vẻ thờ ơ lạnh nhạt, thật ra rất đen tối, cuộc sống tràn ngập tiếng cười. Về nhóm nam chính: mĩ nam vương đạo, thích kiểu gì có kiểu đó, tính cách loạn thất bát tao, tính tình tiếu lí tàng đao, trong bụng đầy ắp mưu mô, phúc hắc gian trá tính kế tính tới tinh lui. Ta ngốc nghếch vô tư, tự vui tự buồn. Thiên hạ vô bệnh tạo ra thiên hạ đệ nhất nữ chính phúc hắc. Kim chi ngọc diệp gặp thiên chi kiêu tử, là ai đùa ai đây?…
Những tin mà mình đăng lên là gom lại từ all các nguồn khác nhau Cập nhật hàng ngày những tin tức mới nhất về EXONếu bạn có ý định đem bài mình đăng đi đâu thì ok vẫn được. Nhưng đừng quên ghi CR nhé ^^~Ngôi nhà EXO luôn chào đón tất cả EXO-L 😊…
Đến một lúc nào đó, trong thành phố rộng lớn này, anh sẽ nhận ra em từng tồn tại ở đó, từng hít thở khí trời êm ả mà anh và cô gái nào ấy đang chung thân cuộc đời này....🙇🏻🙇🏻🙇🏻#ngườithươngđơnphươngngườikhác…
Diễn viên chính: Cổ Hạo Nhiên – La Điệp YĐộ dài: 131 chương.Văn án:Một ngày đẹp trời….Bắc Cực bỗng va phải Xích ĐạoSao Hỏa không dưng lại ngoằng chân vào Địa CầuĐại sát thủ vớ phải phu quân lắm mồmPhải lấy bạo chế bạo hay cứ đứng ở hai đầu chiến tuyến căm thù nhau đây?Rồi đây liệu băng có dập được lửa, hay lại là lửa làm tan chảy băng?Một mái hiên có lẽ nào dung túng được hai vị vương giả?Chuyện vương giả khó đoán, nhưng nếu muốn thu phục đối phương thì từ từ mà ninh nhừ cũng là một cách hay đó!…
Tác giả: Mai QuảThể loại: Đam Mỹ, Trọng Sinh, Cung ĐấuNguồn: daamlac.wordpress.comTrạng thái: FullThể loại: Trọng sinh, cung đình, cường cường, ngược luyến tàn tâm, HEĐộ dài: 479 chương Chính văn + 9 Phiên ngoạiEdit: GiánBeta: Dark (chương 1 -> 25), Ngạo (đến chương 70)La Duy là một kẻ có mắt như mù. Ví như kiếp trước tâm ngoan thủ độc, vì yêu tha thiết một người mà y phản bội lại gia quy tiên tổ. Mù quáng tận tình làm hết thảy những việc ghê tởm nhất chỉ để làm hài lòng người kia. Rốt cuộc quả báo cũng đến. Cái kết cho kẻ ác nhân như y là gia tộc diệt vong còn mình trở thành nô lệ bị hành xác, phơi thây nơi hoang mạc xa lánh.Ông trời có mắt, cho y cơ hội sống lại, vốn tưởng rằng kiếp này chỉ để chuộc tội, không ngờ lại rơi vào vòng xoáy tình yêu. Khi vở kịch mang tên "Báo thù" kéo màn, La Duy mới hiểu đây lại là một hồi số mệnh tình kiếp. Đế vương kia, người yêu kiếp trước, ái nhân kiếp này, tân đế của quốc gia thù địch, ai mới là phu quân chân chính?Là ai làm ai thương tổn? Giấc mộng anh hùng, thiên thu bá nghiệp, vạn dặm giang sơn, phồn hoa tan như mây khói, dùng trăm năm tịch mịch của ta, đổi lấy nụ cười của ngươi một kiếp, liệu có đáng giá hay không?Truyện re-up chưa có sự đồng ý của tác giả và dịch giả. Vì quá yêu thích nên để đây với mục đích đọc offline. Nếu có kiến nghị gỡ xuống thì mình sẽ xoá ngay a~.…
Vân Anh vẫn còn nhớ rõ, bốn năm trước, vào một chiều mưa tầm tã, từng có người tặng cô một tập thơ. Không bao lâu sau, người đó không từ mà biệt, đột nhiên biến mất như thể bốc hơi khỏi mặt đất. Bốn năm sau, khắp các phương tiện truyền thông lan truyền tin tức về một bộ hài cốt được phát hiện chôn phía sau khu nhà tập thể trường cấp ba nơi cô từng theo học. Lớp cũ, người xưa nay chỉ còn trong hồi ức. Năm đó cô Châu mặc áo dài lụa trắng thêu hoa sen, dáng điệu uyển chuyển thướt tha, tà áo theo bước chân bay phấp phới. Tóc đen như mực đổ xuống vai, mi dài, mày thanh, mắt sáng như sao. Nụ cười ấm áp đậu trên môi, giọng nói du dương như tiếng đàn. Một người đương tươi đẹp như thế, rạng rỡ như thế, vì sao vừa mới quay đầu trong chốc lát, một bước rời đi lại không cách nào gặp lại.Lòng Vân Anh từ đó chìm trong sương mù dày đặc, ánh mặt trời không chiếu tới được. Thế rồi có một ngày, người lại lần nữa xuất hiện trước mặt cô. Gương mặt, đôi mắt, nụ cười quen thuộc ấy. Thật dịu dàng, thật mềm mại. Tựa như một đóa hoa lài.Trước đây vẫn luôn tâm niệm trải qua một đời yên ổn bình lặng. Mà nay bởi vì lần nữa gặp lại, Vân Anh chẳng ngại mặc cả với số mệnh, thay đổi kết cục đã định.…
Cô kiêu ngạo đến cực điểm, nàng là người ngu ngốc. Khi cô trở thành nàng thì tương lai đã định trước khiến cho trời long đất lở. Nàng sử dụng thủ đoạn dọn dẹp hết đám người ti tiện, giẫm đạp tỷ tỷ ruột, giết chết kẻ thù của mẫu thân. Nàng giả heo ăn thịt hổ, sẵn thế trở mình. Thái tử đương triều nguyện lấy giang sơn làm sính lễ, dâng tặng nàng cả thiên hạ, cả đời che chở nàng. Giang hồ Tuyệt diện La Sát đến chết vẫn muốn đi theo nàng. Thái tử nước láng giềng là huynh đệ của nàng. Cổ Tổ vương là nghĩa phụ của nàng. Con của Hộ Quốc Công đương triều là thuộc hạ của nàng. Vậy nên trong Huyền Minh đại lục này có ai mạnh hơn so với nàng? Nếu có người dám động tới nàng, thì ngày mai kẻ đó chắc chắn sẽ phải đi gặp Diêm vương. Có chăng uy quyền là có thực, mọi thứ rồi sẽ tồn tại như vậy ư???…
MÙACó những mùa anh gọi mùa yêu dấuMang yêu thương đong đầy gửi đến emCó những lần bên nhau thật rôm rả,Gom mơ mộng ta đặt nơi góc hẹn hò.Có những giờ ta cần nhau ko hẹn trước,Em thì thầm nũng nịu qua chiếc phone.Có những mùa tạm gọi mùa thương nhớ.Rồi những ngày anh lang thang mãi chốn xưa.Có những chiều anh rong ruổi đón những cơn mưa.Rồi những giờ anh thấy nhớ em không siết.Có những mùa nặng nề gọi mùa tan biến,Anh ngỡ ngàng để rồi đánh mất em.Có những ngày anh điên cuồng tìm lại,Cười tẻ nhạt chôn giấu những đớn đau.Và bây giờ anh gọi mùa quá khứ,Theo thời gian cứ xưa cũ dần tan.Có vài lần anh tìm lại nơi chốn cũ,Để dối lòng ôm ấp "Mùa" trong tim...…
Mùa xuân của Kim Nam Tuấn chỉ bắt đầu khi anh bắt gặp ánh mắt trong veo sáng ngời của Kim Tại Hưởng.Mùa hạ của Kim Tại Hưởng gói gọn trong mùi mồ hôi cậu ngửi được khi ngồi sau lưng anh trên chiếc xe đạp cũ kĩ chở cậu đi khắp các nẻo đường đất xóc nảy.Mùa thu của họ ngập tràn trong hương lúa chín nơi thị trấn nghèo mà Nam Tuấn lớn lên.Cái lạnh mùa đông không còn có thể chạm vào trái tim Nam Tuấn, vì bên cạnh anh đã có thiếu niên ấm áp trong trẻo như ánh nắng mặt trời những ngày đầu hạ kia...Họ bên nhau tất cả các mùa trong năm, yêu nhau tất cả các mùa trong đời. Mãi mãi, mãi mãi không bao giờ cách xa...…
Nghẹn ngào tình em nuốt nước mắt trong tim giấu sau những tiếng cười. Giờ chỉ còn lại em lẻ bóng đi bên đời, đường về còn xa xôi.Đời là một dòng sông có mấy ai biết được cánh hoa kia trôi về đâu mà người còn chờ mong vẫn giữ mãi trong lòng tình thật nhiều long đong.Thì hãy xem như lá rơi úa phai bên thềm nằm lay lắt nghe mưa trong màn đêm. Tình yêu hay là mơ thì cũng xa mất rồi để con tim ai nhiều tiếc nuối.Tình ngỡ như thơ cũng sẽ vỡ tan bất ngờ vì nào ai biết khi yêu luôn mộng mơ. Tình yêu kia luôn nồng say cùng với bao tháng ngày mà ai đâu hay lệ đắng cay.Thì hãy quên đi chúng ta cứ xem như là một cơn gió mong manh bên đời qua để thôi không buồn đau, vì biết sẽ không còn tình yêu mãi mãi cho nhau.…