Tiểu phẩm Shinkenger - kỷ niệm những năm sau
Đây sẽ là những khoảnh khắc khi không còn Gedoshû và mọi người vẫn chia sẻ cho nhau những câu chuyện thú vị.…
Đây sẽ là những khoảnh khắc khi không còn Gedoshû và mọi người vẫn chia sẻ cho nhau những câu chuyện thú vị.…
chỉ là một câu chuyện mà ở trong đó Lucy gặp những con người kì lạ với nguồn sức mạnh dồi dào đến khác lạ, tình yêu là thứ không thể thiếu trong xuyên suốt câu chuyện.câu chuyện không mang tính công kích hay sỉ nhục tinh thần của bất kì cá nhân, tổ chức nào.…
Mithikosa là vùng đất của những thử thách và di tích cổ xưa. Nó lưu giữ lại toàn bộ truyền thuyết thần thoại về những vĩ nhân từ nhỏ đến lớn, nhỏ thì có một cái kẻ trộm, một tên võ giả, lớn thì có người chinh phục tinh không, chúng thần, những kẻ siêu thoát. Nơi này khắc ghi tất cả, nó là nơi Ngài lưu giữ những câu truyện mà Ngài không muốn lãng quên.…
" Hả ? Sao lại hỏi tao thế , mày biết mà . ? Tất nhiên là có rồi , tao yêu ngài ấy như cách mày đã yêu tao " SanRin - ngược nhẹ nhàng thoiii" Em yêu gã lắm , còn gã thì yêu vua ...em luôn là kẻ ở phía sau "…
Tựa đề : Linh HồnThể loại : KHR, fanfic, All27 ( Nhất thụ đa công )Mô Tả :" Xem kìa, ai lại dâng hiến linh hồn mình cho kẻ tội đồ này đây? "Đâu đó tiếng nói thấp thoáng bên tai, Tsunayoshi Sawada lại không hoàn toàn phản kháng hay đáp trả được, chỉ có thể im lặng lắng nghe." xem kìa, con thú nhỏ đã muốn khai báo với ta vậy sao? Nào, cho ta biết. Ngươi là ai. "" Tsunayoshi Sawada.. "Như bị khống chế, Tsunayoshi Sawada đáp lại và thành thật hơn bao giờ hết với kẻ xa lạ.…
Năm 2028 1 sự Kiện Mang Tên "Sự Chọn Lọc" khiến Hơn 153 Người bị dịch chuyển tới 1 thế giới Nơi Các Sinh Vật thần Thoại tồn tại, Hoang Sơ Không có 1 nền Văn Minh và đặc Biệt - KHÔNG AI CÓ THỂ CHẾT KHI CÒN Ở NƠI NÀY, Cậu Chuyện Theo Chân Karisu Skerss Là 1 Học Sinh Lớp 11 Vào sự Kiện năm Ấy Cậu đã được đưa tới nơi Mang tên "vùng Đất Bất tử" vậy cuộc Hành Trình của cậu để quay về Nhà diễn ra Như nào Mời các Bạn đón xem…
Au: DeanParings: Văn Tuấn Huy x Từ Minh HạoDisclaimer: Nhân vật không thuộc về tôi và fic viết với mục đích phi lợi nhuận.Category: Cổ trang, hư cấu (pháp sư, bắt ma, diệt yêu,...) Summary: "Ta luôn làm đúng luật - luật của riêng ta." (Văn Tuấn Huy)"Không cần người người nể phục, ta pha trà rồi, cùng ta về nhà đi." (Từ Minh Hạo)…
Tác giả: Thanh ĐoanSố chương: 10Thể loại: đam mỹ, nguyên sang, hiện đại, ngọt sủng, tình cảm, vườn trường, hoan hỉ oan gia, chủ thụ, nhẹ ngàng, đoản văn, 1v1, HEVăn án:Bạn cùng phòng của tôi là giáo thảo.Tôi với cậu ta bát tự không hợp.------Link convert: https://wikidich.com/truyen/giao-thao-XHfrzVS4CG~KF3xw#!…
Đến một lúc nào đó ! Trong cuộc sống chúng ta phải chấp nhận mất đi một người.......Mà ta coi là tất cả.-Tình bạn cũng giống như tình cảm veyyy cũng có sự gen tuông......hạnh phúc và chia ly sự thật thà đó......Có lẽ chỉ 1 lần thôi.... sao hả ? Ph rời xa ng bạn từng thân cảm giác thế nào ? -Nghĩ lại pùn thặc ng từng ở bên mình,nge mình nói,ôm mình vào lòng......vv cùng mình đi ăn những quán ăn ven lề hay quán đắt tiền cái quan trọng là..........cùng mình nói xấu đứa cả 2 cùng gét 🙂 bây giờ ? Chơi vs ng khác rồi cũng rất vui tụi nó đến bên tao ,nâng đỡ tao dậy khi bị mày xô ngã mà tại sao tao cứ nhớ về m veyy ? -Vì sao chuyện ra như này ? rồi từ nay ai chở tao đi học ? Ai cùng tao nhiều chuyện? Ai binh vực tao khi có ng nạt dô mặt tao ? ai chở tao dô nhà Nhic hả ? Ai ns dối ba mẹ tao để đc đi chs với nhau ? -có lẽ bây giờ thấy chấm xanh ở nick m.......chỉ pt nhìn đến khi nó lặng.....chứ làm sao dám ib nch như trước đâu dám viết dess cho m đọc :<< mà thôi chắc cũng có ng khác quan tâm m hơn như vậy ròi-Vẩn gọi mày 2 tiếng Bạn thân'' nhưng chắc kiếp sau thôi.Đau lòng lắm khi phải đứng nhìn đứa bạn rất thân với mình.........bây giờ lại vui vẻ bên người khác.Ai cũng có tận ích kỷ riêng thôi......chẳng ai cho đi mà kh cần nhận lại ! Bao nhiêu công sức , sự nổ lực......nhưng bh là người khác hưởng.......nhìn m bên người khác thực sự tao kh đành lòng.- ai đã từng nói sẽ bên tao ? Quan tâm tao ? Có lẽ tao sai........…
Au: Chemi.Des: Kéc.Series truyện ngắn gồm 7 mẩu chuyện kể về những thanh thiếu niên mang đầy khát vọng, đam mê và nhiệt huyết nhưng lại sở hữu những mảnh đời khác nhau. Liệu câu chuyện của họ thế nào? Follow tui thì tui cho biết :)))…
Một tuổi mẫu thân hỏi hắn"Nhi tử ngươi đang làm gì?""Hấp thu thiên địa các loại linh khí nha"Sáu tuổi hắn Tiên Thiên đỉnh phong mẫu thân hỏi hắn"Nhi tử ngươi đang làm gì?""Tán công rồi, nếu không đột phá liền không tốt"Hai mươi tuổi hắn đã là Đại Đế hướng về Kim Long Vương khoe khoang"Này là siêu phàm chiến khải, gia bỏ ra thật nhiều khổ luyện ra thần công. Ngươi dám tiếp chiến?"…
[ KHR - All27 ] SốngThể loại : Fanfic , All27 ( Allmain ), KHR , Shounen Ai Tác giả :Hoàng Thượng - DiềuVăn ÁnTsunayoshi Sawada sống lại rồi, thật sự sống lại rồi, lần này làm lại một kiếp, thật sự khiến người ta khó lòng mà chấp nhận sự thật. Nhưng cậu vẫn luyến tiếc, Chấp niệm cơ hồ khiến Tsunayoshi Sawada không thể buông bỏ, nhưng vậy thì sao chứ, cậu cũng đâu thể nào tiếp nhận vị trí kia nữa, gia chủ Vongola đời này, cũng không tới lượt cậu cạnh tranh giành lấy. Tất thảy mọi thứ đều thay đổi rồi, Cậu thay đổi, bọn họ cũng vậy.…
Bài event cho @teamdessert.+ Made by writer: Hi | @Kanadenguyen+ Made by reviewer: Sâu | @mynameissau_+ Made by designer: Cage | @X-Cagengày xửa ngày xưacó một vị thầnẩn hiện dưới hình hài con ngựangày xửa ngày xưacó một vị thầnkhoác lên mình đôi cánh muốt như thiên sứngày xửa ngày xưacó một vị thầnđem đến sự cứu rỗicho kẻ tham lam độc tàingày xửa ngày xưacó một vị thần...…
Tựa đề : Kể ChuyệnThể loại : KHR, fanfic, All27 ( Nhất thụ đa công ), Kinh DịMô Tả :Trong căn phòng tối, tôi nhẹ nhàng ngồi xuống cùng chúng bạn xung quanh mình, bọn tôi ngồi thành một vòng tròn bao quanh. Chúng tôi lắp kín sự cô đơn và tịch mịch bằng hơi ấm và tiếng thở của con người, Chúng tôi xóa tan sự im lặng bằng từng chất giọng đặc quánh khác nhau trong cổ họng bé tí, Những câu chuyện chúng tôi kể ra, đều không phải thật, Bọn tôi cười khằng khặc với nhau mỗi khi câu chuyện kết thúc.…
Tớ là một con Au có một cuộc sống siêu dị. Tớ siêu nhây, siêu lầy, siêu lười và siêu tăng động. Xung quanh tớ cũng là một cuộc sống phản chiếu lại tớ vậy. Một gia đình rất....à không dẹp vấn đề này mình sẽ kể cho các bạn sau mình không muốn làm mất đi niềm vui trong lời giới thiệu. May thay bạn bè của tớ thì khác hoàn toàn, họ vui tính, hòa đồng thân thiện nhưng mỗi tội giống như cái máy lương thực vậy. Tớ hạnh phúc lắm nhưng mà tớ chỉ ước gia đình tớ cũng vậy. Thôi nói ra nghe viện vông lắm :)))) Hay là các bạn vào đọc rùi khám phá nhá >.< Nói nhều mất zui <3…
Cô là cành vàng lá ngọc của Đường gia lại là người thừa kế-cháu ngoại duy nhất của Đường lão gia ở thành phố Thượng Hải ko ai là ko biết đến tài các lẫn sắc đẹp của cô. Vì vướng phải hôn nhân gia đình ép buộc mà cô trốn nhà đi đến 1 thành phố khác là Hàng Châu, cô nhập học trường Prssi Pri (Pr2) đó là nơi ba mẹ cô gặp nhau và yêu nhau. Cô muốn tìm hạnh phúc khác cho mình. Cô cải trang để ko gây sự chú ý thế nhưng lại vô tình lôi kéo sự chú ý của 3 chàng trai được mệnh danh là 3 Prince huyền thoại. Cuộc sống của cô bắt đầu sang trang mới với nhiều sự cố ngoài mong muốnThể loại: sủng, harem, lãng mạn, hài hước…
Mô tả:" Hay là.. ", dáng vẻ ngập ngừng của Đệ Thập nhà Vongola luôn như thế, đánh động tim từng hộ vệ theo lẽ nào đấy.Kẻ mang nhẫn bão từ thuở nào trầm tĩnh đáp:" Vâng? "" Một hôm nào đấy, chúng ta tổ chức lễ gì đó đi? "" Tsuna muốn tổ chức lễ sao? Thú vị đấy ,tớ tham gia! ", Yamamoto sốt sắng đáp lời. " Thế, nêu ra vài thứ xem? ", Hibari kẻ ít nói nhất đột nhiên hứng thử hẳn. " Ví như.. Đám cưới? "" Của Ai!? ", Mukuro nhíu chặt mày hỏi vặn lại." Của chúng ta chăng? Một chàng dâu.. Và sáu, bảy chàng rể.. Thú vị thật đấy nhỉ.. Hẳn rúng động cả Mafia. ", khúc khích cười, Đệ Thập nhà Vongola như đứa trẻ tìm được niềm vui.…
Lú do là 1 cái cớ để khi chẳng còn rung động nữa thì họ sẽ ra đi.Mà khi muốn đi rồi thì lý do gì cũng đúng cả ! Dù cố gắng cách mấy vẫn ko buộc được người đã chán nản nơi này, đơn giản nhất là chúng ta nên buông tay......và mình đỡ đau và họ đỡ chán 💔:<< ngày nào cũng vậy , thức giấc cái là 10-11h rồi , rồi lại phải ăn mì 🔥😂 ,onl đến 1-2h để ib với xã hội.Rồi lăn ra ngủ đến tận 5giờ chiều , lúc này vội vàng chuẩn bị để đi chơi với bạn bè đến tối mịt mới về.Khi đèn đường chỉ toàn màu vàng á ! Lúc đó vắng vẻ lắm rồi thoải mái mà ca hát nào là những bài hát khi còn người đó ở bên cạnh.Cứ thế chạy 1 mạch về nhà mà ngủ......Ngày qua ngày.....làm vậy cũng chỉ quên 1 người ở trong quá khứ.Khi còn có người, những cuộc gọi tâm sự cũng rất quen thuộc,lại phân vân ở chỗ...nên đặt tên gì trong danh bạ cho người ?? Rồi bấm đại cái icon 💙 để đại diện cho tên họ 😊Nhưng........Lúc người đi rồi điệnn thoại chỉ để nhận cuộc gọi từ ba mẹ và bạn bè thôi.Thỉnh thoảng lại quên ko biết mình đã vứt nó ở đâu ? Những tin nhắn vẫn còn......nhưng danh bạ ngày xưa bây giờ đã có tên rồi là 1 chữ ''Thương'' thay cho bao lời muốn nói.Lúc người cất bước đii.......chỉ muốn nấp vào nơi nào đó khóc cho thật to, và mong sao người 1 lần nhìn dc nước mắt vứ rơi vì người💔 :<
Tựa :Ba Điều ƯớcThể Loại :Fanfic, All27 ( nhất thụ đa công ), KHRVĂN ÁN" Ước đi, tớ sẽ thực hiện nó. "Người thiếu niên khe khẽ cười lộ ra hàm răng trắng tinh, đôi mắt híp lại bởi sự chân thành. Phảng phất đâu đó trong ánh mắt người đối diện cậu, lại là một hồi bão táp phong ba. " Tsunayoshi.. Tôi ước mình được sự công nhận. "" Tsuna, tớ ước mình sẽ được mọi người quan tâm! "" Động vật ăn cỏ, ta muốn.. " " hãy ước đi, không sao cả mà. Tớ sẽ thực hiện nó. ", vẻ đượm buồn trong đôi đồng tử được che đi rất giỏi giang, thiếu niên nhẹ nhàng thực hiện từng điều.Dù bao nhiêu năm đã trôi...***Câu 1 : Lắp đi chị :)))Đáp : chị lười.…
Tác Phẩm =[ KHR - All27 ] Ánh Trăng SángTác giả :Hoàng Thượng - DiềuThể loại :Fanfic KHR, All27 ( nhất thụ đa công ), Shounen Ai ( Yaoi / Đam Mỹ ), Xuyên NhanhVăn Án :Ánh mắt khi ấy Tsunayoshi Sawada nhìn thấy, thật sự chất chứa biết bao nỗi niềm.. •Bàn tay lúc đó chạm vào, vừa lạnh lẽo thấu xương cũng run rẩy đến xót xa lòng.•Cảm giác đau đớn như tiếng nhạc rung động khiến lòng quẩn quanh bao xúc động khó thốt.•Giọt nước mắt khi vừa rơi xuống, khiến cậu cũng không cầm lòng được mà khóc nấc lên.• Giọng nói êm ái kêu gọi như lời dẫn đường đem cậu khỏi quỷ môn quan.•Và.. Còn, còn rất nhiều nữa, nhưng Tsunayoshi Sawada lại chỉ mỉm cười chào tạm biệt mà thôi.…