Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
"nè cái anh kia, tui nói cho anh biết là anh dính cái mỏ anh vô cái mỏ tui rồi mà còn dính anh vô cuộc đời tui nữa là sao dậy hả??" "anh phải bồi thường, tui là người bị hại mà"👾là nó hơi hư cấu xí chiếc fic nho nhỏ hơi xàm dành tặng cho 2 em nhân dịp năm mới nhaaa૮₍˶ᵔ ᵕ ᵔ˶₎ა…
"anthea là gì thế? cậu biết tớ dở ngoại ngữ lắm mà""xinh như hoa""thế, ý cậu là tớ xinh sao? hì"_xin lỗi vì mình không tìm được artist của ảnh bìa, mình sẽ cố gắng tìm thấy nguồn sau nhé, cảm ơn.…
Mình là fan chuyện ngôn tình trung quốc, mà lại vô cùng thích thú với cái thể loại xuyên không, hài hước đan xen. nữ cường, nam cường (nữ chính thì có chút biến thái, da mặt dày tương đối. Nam chính thì da mặt cũng không mỏng hơn nữ chính, còn là người vô cùng bá đạo "nàng sinh ra là của ta, chết cũng phải chết bên cạnh ta"). câu chuyện của mình là mô típ như vậy , nhưng mong các bạn đọc để xem diễn biến câu chuyện của mình như thế nào nhé :P…
" cháu muốn đi tìm gặp bố""nó không phải con của mày,thằng ngốc""đồi dối trá"truyện chủ yếu về tdbk xen vào đó lại vài cp ngoài lề như izuoch,idamomo,denkijro.sẽ có vài chi tiết ngược nhưng không đáng kể viết còn non nên có gì chưa hợp lý mong mọi người giúp đỡ góp ý để hoàn thiện hơn ạ…
Năm cô 12 tuổi, cô gọi anh một tiếng "Ca ca" một mực chờ anh. Năm cô 18 tuổi, cô gọi anh một tiếng "Anh yêu" một mực yêu thương anh. Năm cô 22 tuổi, cô gọi anh một tiếng "Chồng" một mực chăm sóc quan tâm anh. Năm cô 24 tuổi, cô bị anh giết chết ( "Chết"ở đây là chết về tâm hồn) một mực hận anh.…
Hai đường thẳng song song.Vốn không thể gặp nhau nhưng cùng tồn tại.Cứ ngỡ tất cả chỉ là tình cờ.Rồi để lại bao đau thương cùng nước mắt." Nếu ta vào ngươi vốn là song song... vậy thì... hãy để ta vẽ lại tất cả"Tạo thành xiềng xích cuốn lấy ngươi...…
"yêu chàng, dù có là chàng ở kiếp nào đi chăng nữa" "đừng sợ, dựa vào ta" ở đây có wooksik chỉ là fanfic hoàn toàn không liên quan tới nội dung phim gốc…
Thời thanh xuân chúng ta đã đi qua. "Một chút nắng mới hé giữa đám mây mùa hạ, xuyên qua từng kẽ lá, rồi như đọng lại trên đôi vai hao gầy của anh. Quay lại nhìn tôi, đôi mắt ấy bừng sáng lên như vừa mới tìm được nguồn sống, anh nở một nụ cười, chói chang hơn cả nắng làm từng chuyển động xung quanh đó ngưng lại. Trong mắt tôi chỉ có anh. Cả khoảng sân trường như dành riêng cho chúng tôi.... . . . Phút chốc đó thôi mà khiến con người ta vương vấn hoài. Mà đúng hơn cả tuổi thanh xuân đã qua của tôi cũng chỉ có một nụ cười ấy. Tia nắng gọi tên anh - Hoàng Thiên!" - Giới thiệu: "Nắng hạ" là câu chuyện được lấy cảm hứng từ cuốn nhật kí của một nữ sinh cấp 3. Cô gái đó tên là Hạ Ân. Vào năm thứ 2 của bậc trung học phổ thông, cô vô tình gặp lại được Hoàng Thiên - cậu bạn thuở nhỏ đối diện nhà của cô. Trong quá trình "nối lại mối tri kỷ xưa" của cả hai đã xảy ra nhiều câu chuyện thú vị. Hạ Ân vẫn nhớ như in những kí ức ngày nào cùng cậu bạn, nay gặp lại bỗng nảy sinh tình cảm đặc biệt. Và chính cô cũng không biết răng, trong trái tim "kẻ lưu manh" Hoàng Thiên ấy luôn là hình bóng của cô... Thể loại này tuy không mới nhưng mong rằng câu chuyện này sẽ mang lại cái mới cho bạn đọc. Mong các bạn cũng tìm được đâu đó thanh xuân của chính mình trong câu chuyện. Đọc vui vẻ nha ^^ - Thân: Giản Đơn (Tiểu Yết) -…
Tên truyện: Khi phú nhị đại gặp gỡ phú nhị đạiTác giả:Thanh Sắc Vũ DựcThể loại:Ngôn Tình, Đô thị tình duyên, hào môn, hoan hỉ oan gia.Nguồn:linhlangcacwordpressTrạng thái:FullNhân vật chính: Mạnh Phàm, Lục Lộ | Phối hợp diễn: Lâm Thiệu Dương, Tô Cảnh, Kỉ Y NhiênVăn án:Mạnh Phàm dẫn bà xã mới cưới tới gặp đám hồ bằng cẩu hữu, bọn họ cười khoa trương, nói:" Chị dâu thật xinh đẹp"."Đương nhiên rồi, đó là bà xã của đại ca, chắc chắn phải xinh đẹp rồi. Lên được phòng khách xuống được phòng bếp, ngay cả ăn khuya cũng nấu được một bàn bốn mặn một canh nha".Lục Lộ nháy mắt:" Chị đây thích nhất là nấu cơm cho chồng nha, người khác làm chị không yên tâm"."Chị dâu thật là hiền huệ!" đám hồ bằng cẩu hữu nịnh nọt."Không chỉ vậy, mỗi ngày cô ấy đều mát xa toàn thân giúp đại ca, giúp đại ca giảm bớt mệt mỏi"."Ông xã mỗi ngày đều đi làm mệt mỏi, tâm chị thật đau nha, chỉ có thể làm những việc nhỏ như vậy thôi.."Đám hồ bằng cẩu hữu trên mặt đều là hâm mộ cùng ghen tỵ.Về nhà:"Ông xã""Hả?""Bốn món mặn một món canh""Anh sẽ làm ngay""Ông xã""Hả?""Mát xa toàn thân""Sau bữa tối sẽ làm cho em""Ông xã, chuẩn bị nước đi, em muốn đi tắm""Tuân lệnh, Lão Phật Gia"(Hồ bằng cẩu hữu: Bè mà không phải bạn, bạn xấu)…
Một người hèn nhát luôn sống trong vỏ bọc mà bản thân tự tạo ra...Luôn tự cho rằng nó là an toàn và không dám bước ra khỏi vỏ bọc đó...Luôn nhìn cuộc sống với đôi mắt u tối không có sự hứng thú với mọi thứ xung quanh...Tôi đã luôn sống như vậy cho đến khi gặp được anh. Anh như một tia sáng ấm áp, chiếu sáng mọi góc tối trong tôi, tôi đã ngu ngốc khi nghĩ rằng anh chỉ của riêng bản thân mình. Luôn muốn anh chỉ có mình, muốn anh bên cạnh mình mãi không rời, nhưng mọi chuyện trên đời luôn biến đổi vô thường đi xa hơn so với dự tính của chúng ta."Em lại tự ngồi suy nghĩ lung tung nữa sao?" Dũng bước đến bên cạnh quàng tay ôm lấy cổ tôi."Hì, em nghĩ lại mấy câu thoại trong bộ phim ngôn tình Hàn Xẻng mới xem ấy mà" Tôi dựa vào người anh cười nhẹ.Thấy vậy anh liền gõ nhẹ lên mũi tôi, vừa cười cưng chiều vừa nói "Lại tưởng tượng ra cảnh anh bỏ em nữa sao hả bé con?"."Sao anh biết được?" Nghe anh hỏi tôi đột nhiên có chút chột dạ mà ngồi thẳng ngơ ngác hỏi anh.Anh cười không nói gì, tay anh đặt nhẹ lên đầu tôi ôm lại về phía mình rồi xoa nhẹ.Thật ra không cần câu trả lời từ anh tôi cũng biết anh để ý chăm lo cho tôi kĩ đến mức nào, vậy nên những suy nghĩ lung tung của tôi trước mắt anh chỉ như chú mèo đang cố che giấu đi suy nghĩ nho nhỏ của bản thân.Được anh xoa đầu khiến tôi không khỏi bật cười thành tiếng, anh không hỏi cũng không thắc mắc chỉ nhẹ nhàng xoa đầu tôi rồi nhìn ra cửa sổ nơi ánh mặt trời đang dần biến mất.…
Hihi không biết là đã có ai đó từng giả thành con trai trên một mxh nào đó để đi nhắn tin với mấy bạn nữ chưa ta =))).Tính là đùa chơi chơi thôi ai ngờ...lại cua được géi thẳng hihi trong câu truyện này cũm thế đó.😸 À thì lúc đầu Uyển Thanh tính là đùa chơi chơi thôi cơ mà do Nhược Lam dangiu quá nên lỡ sa vào lưới tình lúc nào hỏng hay luôn mà hỏng có dám nói tại sợ Nhược Lam biết mình là nữ mà đi nhắn tin với cổ kiểu đó mà cả hai lại học chung trường nữa chớ với cổ là người cổ tin tưởng quý mến mà lại đi lừa gạt cổ thì chết chắc cổ bằm ra nấu cho cá ăn luôn cho coi.😇Cơ mà cái này lạ lắm nha nhắn tình tứ vậy đó kiểu mập mờ nè cũng lâu rồi mà Nhược Lam cũng chẳng có thắc mắc gì về ngoại hình,gương mặt,giọng nói của người mình nhắn hết cả cô cứ nhắn nhắn mãi vậy thôi đó còn Uyển Thanh cũng không dám cho Nhược Lam xem =))) Nhưng mà cũng có câu "cây kim trong bọc cũng có ngày lòi ra" thôi :))Uyển Thanh dù biết chắc chắn chị sẽ không chấp nhận được cái tình yêu chết tiệt này nhưng mà cô vẫn yêu Nhược Lam và tình yêu này chỉ có tăng lên thôi hihihihi chúng ta cùng đoán xem chuỗi ngày yêu thương,buồn bã,buồn đủ thứ hết của hai người này nhé các bợn hứa sẽ ngọt đến mức tiểu đường luônnn 😺À mà tui mới viết nên nhầm khi còn nhiều sai sót lắm mong các bạn iu thông cảm nhenn 🥺…
Một người hèn nhát luôn sống trong vỏ bọc mà bản thân tự tạo ra...Luôn tự cho rằng nó là an toàn và không dám bước ra khỏi vỏ bọc đó...Luôn nhìn cuộc sống với đôi mắt u tối không có sự hứng thú với mọi thứ xung quanh...Tôi đã luôn sống như vậy cho đến khi gặp được anh. Anh như một tia sáng ấm áp, chiếu sáng mọi góc tối trong tôi, tôi đã ngu ngốc khi nghĩ rằng anh chỉ của riêng bản thân mình. Luôn muốn anh chỉ có mình, muốn anh bên cạnh mình mãi không rời, nhưng mọi chuyện trên đời luôn biến đổi vô thường đi xa hơn so với dự tính của chúng ta."Em lại tự ngồi suy nghĩ lung tung nữa sao?" Dũng bước đến bên cạnh quàng tay ôm lấy cổ tôi."Hì, em nghĩ lại mấy câu thoại trong bộ phim ngôn tình Hàn Xẻng mới xem ấy mà" Tôi dựa vào người anh cười nhẹ.Thấy vậy anh liền gõ nhẹ lên mũi tôi, vừa cười cưng chiều vừa nói "Lại tưởng tượng ra cảnh anh bỏ em nữa sao hả bé con?"."Sao anh biết được?" Nghe anh hỏi tôi đột nhiên có chút chột dạ mà ngồi thẳng ngơ ngác hỏi anh.Anh cười không nói gì, tay anh đặt nhẹ lên đầu tôi ôm lại về phía mình rồi xoa nhẹ.Thật ra không cần câu trả lời từ anh tôi cũng biết anh để ý chăm lo cho tôi kĩ đến mức nào, vậy nên những suy nghĩ lung tung của tôi trước mắt anh chỉ như chú mèo đang cố che giấu đi suy nghĩ nho nhỏ của bản thân.Được anh xoa đầu khiến tôi không khỏi bật cười thành tiếng, anh không hỏi cũng không thắc mắc chỉ nhẹ nhàng xoa đầu tôi rồi nhìn ra cửa sổ nơi ánh mặt trời đang dần biến mất.…
Warn: Truyện chỉ mượn bối cảnh Việt Nam vào thời xưa, mọi địa điểm trong truyện đa số đều không có thật. Nhân vật trong truyện cũng không dựa trên bất kỳ một hình mẫu nào. Mong mọi người ủng hộ, chân thành và cảm ơn. Truyện thuộc thể loại teenfic nên mong mọi người cứ nhận xét một cách nhẹ nhàng mang tính chất góp ý ạ.Văn án: - " Má.... tại sao ba lại cưới má cả với má rồi lại lấy thêm má ba nữa ạ, nhiều người lung lắm rồi" Bà ba nhìn gương mặt ngây ngô ấy của con mình, chỉ biết cười ngượng rồi đáp lại:- " Đó là chuyện thởu bao đời , nhà ông hội đồng Vinh, ông hội đồng Dương con có thấy nhà người nào mà lấy vợ ít hơn ba người không, cha con cũng không bạc đãi má con mình, cớ chi con lại nói như thế"Dù từ rầy về sau dù ông chọn ai thì hai căn phòng kia vẫn lạnh lẽo đến thấu xương. Linh Mai trong lòng dậy sóng, tại sao cha lại lấy được nhiều vợ còn má thì chỉ có thể cam chịu. Cuộc sống chỉ có một vợ một chồng khó lung đến vậy sao. - " Sau này bé Mai sẽ không cưới ai cả, bé Mai sẽ ở bên cạnh má để bảo vệ cho má"Bà hai cười trong bất lực nhìn con, bà là người từng trải làm gì quan tâm đến mấy đến lời nói ngây ngô đó, có lẽ chính bà là người hiểu rõ nhất số vận của người đàn bà trong xã hội này, tay bà véo nhẹ má Linh Mai yêu thương, đáp lại:- " Sau này má sẽ cố xin ông gả con vào một nhà tốt, nhất định sẽ để con làm lớn, không để cho con thiệt thòi"Linh Mai yên lặng không đáp lại vờ như ngủ nhưng trong tim cô như có một ngọn lửa len lói chỉ chờ cơ hội bừng sáng lên.…
Mặt Trời xin chào tất cả mọi người. Mình lấy bút danh này mong muốn nhưng áng văn mình viết ra sẽ như những tia nắng sưởi ấm tâm hồn bạn đọc. Bản thân mình tuổi còn nhỏ nên chỉ có thể tái hiện góc nhìn của những người trẻ tuổi có thể là về thế giới quan ở độ tuổi này, cũng có thể là giúp mọi người tìm lại những cảm giác nhiệt huyết sục sôi của tuổi trẻ, hay có chăng là cảm xúc của mối tình đầu ngây dại... Hôm nay mình đem đến câu chuyện tình cảm tình trai của những người trẻ tuổi mang tên "Chỉ cần nơi đó có chúng ta". Câu chuyện xoay quanh 4 nhân vật gồm : giảng viên trẻ với hội chứng Rosacea - Hoài Quân; cậu thanh niên mang trong mình nhiều góc tối trong quá khứ - Gia Bảo; một chủ tiệm cà phê hết sức chu đáo - Vương Khang; cuối cùng là người bạn tinh tế, hiền lành Minh Kỳ. Cặp đôi nhân vật chính mang đến cho chúng ta nhiều cung bậc cảm xúc. Mở đầu với mảnh tình tương tư sâu nặng của Hoài Quân dành cho Gia Bảo, cậu luôn e ngại và lo sợ những lời bàn tán của xã hội, hơn hết bản thân cậu lại theo nghiệp giáo nên càng thêm khó xử. Đời người lại chỉ sống một lần nên cậu quyết định sống một đời cho đáng. Đối lập với cậu là sự vô tư trước tình cảm ấy của Gia Bảo, hắn ngu ngơ mãi chẳng nhận ra khối tình ngày một lớn dần theo thời gian ấy của Hoài Quân mà không ngừng thương tổn đến. Mãi đến khi gần như vụt mất, gần như vỡ vụn hắn mới không ngừng ôm lấy...Về phân hai nhân vật còn lại là Vương Khang, người bạn thân thiết thời sinh viên của Hoài Quân là một người hết sức chu đáo, gã từng ch…
"có một ngày nắng hạ, tôi yêu cậu ấy. có một ngày nắng hạ, chúng tôi là người dưng.".ljn×njm..lowercase..varonih__.do not repost my fic.start: 1:47 17/6/2021.end: 2:31 17/6/2021.…
Hai người ở bên nhau giống như những cặp đôi khác . Tất cả mọi hành động , cử chỉ, cách xưng hô đều giống như là hai người đang yêu nhau. Nhưng không một ai nói ra" lời yêu" , anh không nói "thích" cô hay là "yêu" cô ,ngay cả cô cũng vậy. Vậy ruốt cuộc , họ có mối quan hệ như thế nào? Là bạn? hay là.....?…
Đây là lần đầu em viết chuyện , sai sót mong các bác bỏ qua.<3 ×××××××××××××× " Ê nữ quái!" Cậu bước chậm lại . " Đã nói đừng kêu vậy mà" Cô bĩu môi quay lại, tiến chỗ hắn. Ôi cô đáng yêu chết mất!!! " Cậu bị mù hả!?" " Hửm ?? " " Vậy sao không nhận ra tôi thích cậu <3" Cậu nhìn cô nghiêm túc nói. "..."××××××××××××…