Năm tháng
"Tương lai dẫu có dài đằng đẵngTa vẫn chờ mong được bên ngườiMãi đến khi kể xong câu chuyện của đôi ta"…
"Tương lai dẫu có dài đằng đẵngTa vẫn chờ mong được bên ngườiMãi đến khi kể xong câu chuyện của đôi ta"…
có những người duyên phận đã sắp đặt nhất định phải gặp gỡ nhưng lại không để họ đến bên nhau, khoảng cách giàu nghèo, khoảng cách thời gian, khoảng cách trí tuệ, khoảng cách không gian, khoảng cách giới tính, khoảng cách thù hận, khoảng cách từ kiếp trước...hai người rõ ràng đều yêu đối phương sâu đậm như vậy, chung quy vẫn không chống lại được số phận, kiếp này cậu cố gắng, kiếp trước cậu cũng cố gắng, kiếp sau còn tiếp tục cố gắng... nhưng nếu hắn cứ tiếp tục vô tâm như vậy, cậu không biết còn có thể tiếp tục đến bao giờ, " ta của kiếp này, buông tay ngươi, hy vọng kiếp sau đoạn tuyệt duyên phận, trở thành người xa lạ"ngày ngày chờ đợi, chờ đến một ngày có thể gặp lại cậu, chờ đến chính hắn cũng sắp bỏ cuộc nhưng rồi cậu xuất hiện, hắn chưa kịp nói một lời đã vĩnh viễn biến mất khỏi tầm mắt cậu. sự chờ đợi ngàn năm bỗng chốc trong một giây trở nên vô nghĩa. nếu có thể biết trước sự chờ đợi của cậu sớm hơn, có lẽ hắn sẽ nhanh hơn một chút yêu cậu, không để chuyện hôm nay sảy ra. nỗi đau của hắn chỉ có một kiếp, còn nỗi đau của cậu chính là sáu kiếp người, cậu buông tay hắn không dám trách cậu, chỉ có thể trách chính hắn.chờ đợi đến một ngày thế giới mất đi cái gọi là phân biệt, có lẽ cậu và hắn mới có thể thành toàn. nhưng tại sao hắn đã hối cải mà ông trời vẫn muốn trêu đùa hắn, cho hai người ở gần như vậy nhưng Vĩnh viễn lại không thể gặp nhau. rốt cuộc đến khi nào hắn mới có thể bên cậu bình an đây. ~evolinav~…
“Tuyết nhi!!!”“Anh còn trở về đây làm gì, người mà anh yêu đã chết từ 3 năm trước rồi….”“Thật xin lỗi. Là chính tay anh bóp chết tình yêu của hai người…”“Thấy gì không, là nhẫn, tôi sắp cưới rồi…”“Thật xin lỗi em, Tuyết nhi… Thật xin lỗi…”...“Tại sao lại đối xử với em như vậy?”“Tại sao lại tự mình quyết định cuộc đời của em?”“Tình yêu của em phải do chính em quyết định mà”“ Tại sao? Tại sao?”...“Gặp anh…rồi yêu anh… là điều đau khổ và hối tiếc nhất của em, nhưng đó lại là đoạn hồi ức tốt đẹp nhất trong cuộc đời của em.”“Tại sao anh không xuất hiện sớm hơn?”“Không!”“Là tại sao em lại tìm thấy anh muộn như vậy?”...Đây thật ra chỉ là một câu chuyện trong tưởng tượng của tôi: một chuyện tình buồn. Chuyện tình của những kẻ ngốc trong tình yêu. Nó chỉ là một chút suy nghĩ của tôi về tình yêu. Là bởi vì trong tình yêu, theo tôi, phải có sự cố gắng từ cả hai phía, phải tự hỏi mình trong lập trường của đối phương. Tình yêu cần sự tin tưởng và thấu hiểu. Và cũng bởi vì trong tình yêu còn có một thứ gọi là hi sinh – thứ mà ta không cầm không giữ được, chỉ có thể cảm nhận bằng trái tim. Có lẽ là do nó vô hình như vậy nên đôi khi, trong tình yêu, người ta không nhận ra nó, người trong cuộc thì u mê, không phải sao. Có thể, câu chuyện này đã hoặc đang xảy ra ở đâu đó trong thế giới này. Cũng có thể nó đã từng có tác giả có suy nghĩ giống tôi và được làm thành một tác phẩm khác rồi. Chỉ là mong các bạn đọc và coi trọng công sức của tôi.…
Tình yêu!!!! Đó là một loại lực vô hình tới cực đại, nó có thể làm tan biến mọi giác quan, mọi cảm xúc mà con người có được. Khi yêu, chẳng ai quan tâm mình sẽ đánh đổi những gì, chỉ cần chúng ta đắm chìm vào tình yêu đáng trân quý ấy thì đã là một ân huệ.Hai người yêu thường bảo rằng "tình yêu là chuyện của hai người" nhưng không, cuộc sống này chưa bao giờ giống một bài toán chỉ đơn giản "một cộng một bằng hai", mà là số nhị phân "một cộng một bằng mười".Yêu nhau, chúng ta chấp nhận trả giá, chấp nhận vượt qua tất cả chỉ cần chân thành, đó là lý do vì sao tôi đặt tên cho câu chuyện của mình: Những Lộ Trình Của Anh Và Em.Vì chúng ta trải qua vô vàng cung bậc của cảm xúc, cùng nắm tay đi qua những con đường "đầy sỏi đá" hay chỉ đơn giản một chút là "bơi qua một hồ nước sâu" nhưng em không sợ đuối vì có anh bên cạnh.Lộ trình của em và anh còn phải gặp rất nhiều "các trạm thu phí", chỉ cần cố gắng rồi chúng ta sẽ đến trạm cuối cùng mang tên "HẠNH PHÚC".Tôi viết lên những tản văn, những câu chuyện mà chính tôi cảm nhận được trong cuộc sống này, chính bản thân tôi cũng đã trải qua một giai đoạn tình yêu đẹp, nó để lại một cảm xúc khó tả trong tôi... Nếu các bạn quan tâm tới những câu chuyện tuy không phải ngôn tình nhưng lại cho các bạn nhiều cảm xúc khác nhau... Thì hãy đọc và ngẫm nghĩ nếu bắt gặp chính câu chuyện của mình trong đây nhé!!!!…
Gia Khang - cậu nam sinh điển trai, học giỏi, nhà giàu, luôn xuất hiện với nụ cười dịu dàng và vẻ ngoài hoàn hảo trong mắt bạn bè. Nhưng sau tất cả lớp mặt nạ đó là một Gia Khang hay tự ti và luôn giấu mình trong những tiêu chuẩn do người khác đặt ra. Cậu thích thầm Phương Anh - cô bạn nữ cùng lớp trầm lặng, không nổi bật, nhưng lại khiến Khang cảm thấy bình yên mỗi lần ở cạnh.Phương Anh là người sống nội tâm, không quan tâm nhiều đến mấy chuyện tình cảm học đường. Cô nghĩ rằng những người như Gia Khang không bao giờ nhìn đến người như mình. Nhưng thật ra, trong những lần tình cờ làm chung bài tập, những cái chạm tay nhẹ, những lần ánh mắt vô tình bắt gặp... trái tim cô cũng bắt đầu dao động.________Chao xìn, mình Phương Châu tác giả của "Mùa Hạ"lần đầu mình viết truyện nên còn thiếu sót, mong mọi người bỏ qua nha…
-- "Muốn bắt đầu nha, Tetsuya."Hắn lướt qua tóc đỏ hài tử vai nhìn sang, chỉ nhìn vừa vẫn truy ở phía sau bọn họ người hùng hùng hổ hổ nói câu gì sau đột nhiên dừng lại tiến lên bước chân. Hồng Liên giống như hỏa diễm từ dưới chân hắn dấy lên, ở giàn giụa Đại Vũ bên trong chập chờn.Ở kêu thảm thiết phối nhạc trong tiếng, người trước mắt xoay người lại nâng lên mặt của hắn, hắn theo gò má lực đạo ngẩng đầu, đối đầu cặp kia ửng đỏ con mắt màu sắc càng ngày càng tươi đẹp đất phảng phất muốn chảy ra máu."Tới tìm ta." Người kia cười, hai tay từ từ trở nên trong suốt."Tới tìm ta, Tetsuya." Thân thể cũng bắt đầu biến mất."Tới tìm ta...""Không... Không được! Chinh..."+"Seijuurou!" Kêu to tỉnh lại, Kuroko Tetsuya một mặt mờ mịt nhìn trắng như tuyết trần nhà."Đích đích đích." Đầu giường đồng hồ báo thức bắt đầu hết chức trách kêu to, Kuroko xoa xoa mi tâm, bò lên nhấn tắt chuông báo sau lại đổ về trên giường."Lại làm giấc mộng kia a..." Kỳ thực trong mộng tất cả đã nhớ không Thái Thanh , duy hai có ấn tượng cũng chỉ có cặp kia giọt : nhỏ máu hồng mâu cùng cái kia dường như mệnh lệnh giống như "Tới tìm ta" . Tuy nói người hẳn là không bao nhiêu mười tuổi trước ký ức, thế nhưng cái kia vẫn bồi tiếp hắn lớn lên tóc đỏ hài tử, đối phương làm sao cũng chưa trưởng thành dáng dấp cùng quỷ dị lại thần kỳ năng lực để hắn muốn quên cũng không quên được."Rất quấy nhiễu đây, Seijuurou." Kuroko lấy tay lưng ngăn trở con mắt của chính mình, nhẹ nhàng nói như vậy.…
Một cuốn tiểu thuyết giải trí khá nổi tiếng ở Fontaine. Nó kể câu chuyện về tên trộm "Quý ông ma" Fantomas Robben và cuộc đối đầu đầu tiên của thám tử nổi tiếng Chesterton. Tuyên bố miễn trừ trách nhiệm: Đây là một tác phẩm hư cấu. Bất kỳ sự tương đồng nào với người còn sống hoặc đã chết, hoặc các sự kiện thực tế đều hoàn toàn là ngẫu nhiên.…
1ng khó khăn1 ng kiên cường thì ai sẽ thắng? Kết quả luôn ở trong đây xin mời bạn đọc truyện sẽ biết…
đây là những câu chuyện ngắn "mình tự nghĩ ra" hoặc những người trong team góp ý,Mong m.n đón nhận cái bộ truyện này nhé:3💞💐…
Hãy ghé thăm page "Cực Quang và Nguyện Hạ" địa chỉ tại trang chủ Facebook để ủng hộ cũng như được đọc những tác phẩm mới nhất của Lạt và Khánh nha:3…
“ Khi mắt người đó nhắm lại và rời bỏ thế giới, cũng chính là lúc cánh cửa con tim tôi chẳng tài nào vì ai mà mở ra”…
Nàng một tiểu thư khuê cát, bị số phận ép buộc đẩy đưa trở nên lạnh lùngHắn sinh ra đã ở trên cao, tính tình cao ngạo vô tình.Hai người vô tình gặp nhau, yêu nhau nhưng hắn lại lợi dụng nàng, nàng một người dám yêu dám hận, hắn khiến nàng hận đến tận cùng nhưng tinh yêu của nàng cũng không kém." Lâm Phong, đời này ta chưa từng hận ai, vì họ không quan trọng với ta, nhưng chàng lại khiến ta hận chàng đến xương tủy, chàng muốn ta giết chàng, vậy ta bắt chàng sống để nhìn cơ nghiệp của chàng sụp đổ trông tay ta"Người khiến hắn yêu là nàng, người làm hắn đau khổ cũng là nàng, năm ấy trên đỉnh Lạc Hà hắn từng thề ." không hẹn kiếp sao gặp lạiChỉ mong kiếp này kết duyênTrăm năm khổ ải chẳng màng Chỉ mong cùng nàng năm tay "…
"Kim Taehyung gọi Park Jimin là Mèo con, và đó là tên đọc quyền chỉ được hắn gọi cậu như vậy thôi!""Thế tôi gọi Jimin là Mèo con thì sao haha""Kim Taehyung sẽ đến giết cậu đấy :)) Máu chiếm hữu của Kim đại ca rất lớn :))"--------Tên truyện: Kim đại ca và Mèo con của hắnTên cũ: Kim Alien và Park Mều ConAuthor: Hwang WiDisclaimers: Không thuộc về tôi.• Các chương sẽ được ra với tần suất 1 chương / tuần, thời gian thường rơi và đầu tuần. Sau khi đi học lại thì các chương sẽ được ra với tần suất 1 chương / 1 tuần, thời gian thường rơi vào cuối tuần. Do chất xám của tôi có hạn nên đôi lúc chương nó ra hơi trễ, đừng có hối thúc toi nhé pls 🙏…
Có một tình yêu chỉ dám đứng nhìn từ phía xa Có một tình yêu khiến người ta ghi tạc vào sâu trong tim Mà cho dù tình yêu đó có hạnh phúc đến mấy hay là đau khổ đến mấy thì đối với mỗi người chúng ta, câu chuyện tình yêu năm 17 tuổi mãi vẫn luôn là những hồi ức đẹp, là một mảnh ghép của kí ức, của một thời thanh xuân lừng lẫy Theo dõi " Chuyện tình năm ấy của chúng ta" hộ Kacy nhé ❤…
Yêu thích văn, chuyên đọc "chùa", nay học người lấy viết làm vui.Xin nói trước nha, tay nghề còn non lắm, rất mong hứng được thật nhiều "gạch đá" để đặng còn chỉnh sửa.…
Nàng lấy hết can đảm, mò cái điện thoại và bắt đầu từng chữ một, nàng tỉ mỉ lắm, mồm còn đánh vần nữa " A y ay, nờ ay nsf.. Ối nhầm!!!!"...😂😂😂. Trog đầu nàng như kiểu rỗng tuếch vậy, mặc dù trc đó đã chuẩn bị kỹ lắm rồi. Thế rồi, nàng... đành phải phang cái câu hết sức bình thường: " Anh này". Đầu dây bên kiaa đánh cái "TINH!!!!" .... Chàng cầm máy lên rồi tự hỏi " Lại cô ấy sao... chuẩn luôn... nào thì rep!!!" Chàng lướt tay qua bàn phím, chỉ nhoáng cái là xog" Sao e??"... Tim nàng đập thình thịch, nàng nhắn tiếp: " Em thích anh, thật đấy!!!" Chàng nhìn vào dòng tin nhắn rồi ngạc nhiên" Bình thg cô ấy viết tắt nhiều lắm mak, s hnay lại...??? Lại còn tỏ tình nữa chứ, cô ta đag nghĩ j v??? Mỗi mấy lần đc mik giúp thôi mak đã hiểu lầm r à??? Thôi thì đành phũ vậy, mik đâu có thik con bé nhà quê như cô ta" E à, e ns j v??? E hồ đồ quá đấy.. A hiểu nhưng a k thik e, srr e!!" . Nàng lặng lẽ" Anh thấy sao nếu như e ns vậy vs bn trai e ạ??" ... Cho đc chàng leo cây nhg nàng tức lắm, lòng còn tự nhủ: " Chết mẹ mày đi thằng ảo tưởng!!!"…
"Đã nghiện rồi còn ngạiii""Không." Hoàng Giao thở dài,quá bất lực với hội bạn nhoi nhoi không thể cản nổi."Mày không lừa được tao đâu, Giao à,trap bao nhiêu đứa rồi mà đến nó lại không dám tỏ tình á??""Mấy đứa đó khác,Nhật Hạ khác!"Gửi ngày đó,ngày "Hạ" về.…
Một khắc, gió bay mạnh thoáng qua, các cô thiếu nữ phải dừng lại cuộc trò chuyện từ đằng xa.Trong bụi rậm, phía sau những tán lá chỉ thấy một đôi mắt đỏ ngàu, nhìn đăm đăm liên tục không chớp mắt, làn mi sắc bén tỏ khí lạnh tức thì.cất giọng khàn đặc, trầm:" Nàng chỉ có thể thuộc về ta"…
Hán Việt: Tiểu thời quang** Lưu ý: tên truyện là do tụi mình tự đặt lạiTác giả: DodologTình trạng: Hoàn cvSố chương: 110 chươngThể loại: Ngôn tình, Hiện đại, HE, Thanh mai trúc mã, oan gia ngõ hẹp.Nguồn: Wikidich.com + Converter: Trang Dương Thuyên NgọcEditor: LynnBetaer: GnouhtẢnh bìa: Gác nhỏ của Dạ Tước. Truyện edit chưa được sự đồng ý của tác giả nên vui lòng không re-up hoặc chuyển ver!!!------------------Văn ánĐoạn kịch nhỏ 1:Lâm Hi(nam): Người nào đó từ nhỏ đã lưu manh, thích đùa giỡn người khác. Lần đầu tiên gặp nhau đã đánh mình.Lưu Triệt(nữ): ...Đoạn kịch nhỏ 2:Lâm Hi: Người nào đó từ nhỏ đã lưu manh, thích đùa giỡn người khác. Lần đầu tiên tắm ở nhà trẻ, liền muốn nhìn xuống "chỗ không thể miêu tả" của mình.Lưu Triệt: (-_-) ...Cút!…