Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Cái này mình viết theo cảm xúc thoi, nên đừng quá khắc khe với tác phẩm đầu tay của mình nhaNó sẽ thật giả lẫn lộn, và từ trí tưởng tượng của mình là nhiều nên.... Cân nhắc trước khi đọc nha+1 mình đã hoàn thành cái fic này rồi nhưng mình muốn bạn lựa cái kết cho nó và sau đó mình sẽ fix lại theo í các bạn, nên để lại cmt cho mình biết nha…
Một Đại úy Không quân - sống bằng kỷ luật, bước từng bước giữa trách nhiệm và lặng im. Một rapper tài năng - mang trái tim từng thuộc về bầu trời, nhưng nay thuộc về ánh đèn sân khấu. Họ từng có một điều gì đó... Chưa gọi thành tên. Chưa kịp thừa nhận. Chỉ biết rằng lúc buông tay, không ai thực sự muốn rời đi.Vì có những mối quan hệ... không cần phải công khai, nhưng chỉ cần một người quay đầu - là cả bầu trời vẫn đang ở đó.…
Em nhỏ mới năm tuổi thôi. Ba mẹ em bận lắm nên giao em cho bảo mẫu chăm. Nhưng bảo mẫu hình như không thích em, bảo mẫu bảo ba mẹ ghét em nên bỏ em một mình. Em nhỏ buồn lắm. " Ăn nhanh nên thằng ranh con này"Em nhỏ mới năm tuổi nên em không hiểu hết được lời bảo mẫu nói nhưng em biết bảo mậu ghét em. Lưu Ý:Tất cả đều là giả tưởng, không thật.…
Xem Hành Trình Rực Rỡ mê hai anh quá.Nên mình lên đây chia ảnh và viết shortfic chơi chơi thôi , mình viết văn không hay lắm ảnh mình chụp từ video với kiếm trên mạng, nếu hình mình đăng là của bạn nào đăng trên mạng thì bỏ qua cho mình nha .1 hoặc 2 chap là mỗi một câu truyện riêng nha mọi người…
Truyện lấy bối cảnh trước và sau đêm concert thứ 5 của ATSH tại TP.HCM - khi những giông bão ngoài kia tạm lắng xuống, để lại một khoảng trời bình yên đủ để một người ngã vào vòng tay người kia.Giữa ánh đèn sân khấu rực rỡ và những tràng hò reo không dứt, có một cậu bé vẫn cố mỉm cười dù người đang sốt cao, và có một người âm thầm dõi theo từng bước, từng nhịp thở...Một concert không chỉ là âm nhạc - mà còn là nơi trái tim lên tiếng."Sau sân khấu là trái tim" là fanfic mà mình viết ra, chỉ vì quá thương Negav - thương sự cố gắng của em trong từng bước đi, từng nụ cười, dù đôi mắt có mệt nhòe. Mình cũng thương HIEUTHUHAI - người luôn lặng lẽ ở cạnh, dõi theo, bảo vệ em nhỏ trong những lúc chênh vênh nhất. Truyện là chút tưởng tượng, chút ước ao, chút thay em nói lời "em mệt", và thay anh nói "anh luôn ở đây".Nếu bạn cũng thương hai người đó như mình, mình mong bạn sẽ thấy được cả một thế giới dịu dàng phía sau ánh đèn sân khấu.…
Ngày em mới chào đời, thì anh mười ba tuổi ???Ngọt, siêu ngọt, bao ngọt///////Truyện chuyển ver được sự cho phép của tác giả (có sửa xíu cho phù hợp vs anh Xái bé An hơn)Author: Grinflauwor…