Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Tuổi học trò là khoảng thời gian đáng nhớ của đời người, và chính tình yêu ở lứa tuổi này đã góp phần làm nó thật khó để quên đi. Cũng như các bạn bè đồng trang lứa, những cô cậu nam nữ sinh ở trường cấp hai DNT có lẽ đều đã từng có thứ tình cảm tuyệt đẹp ấy. Thời gian trôi qua cũng đồng nghĩa với việc con người bị già đi và theo đó, tính cách của mỗi người cũng bị thay đổi. Bằng những sự việc ở dưới, tôi sẽ giúp các bạn khám phá và tìm ra sự thật bấy lâu nay không ai để ý ở trong lớp học "lớn" nhất DNT.***TRUYỆN CÓ VÀI CHI TIẾT HƯ CẤU, cân nhắc trước khi xem***…
Truyện về tình yêu tuổi học đường theo câu chuyện có thật ( đây là câu chuyện của tác giả muốn chia sẻ với mọi người ) Trong chuyện là một số tình tiết hấp dẫn được kể lại🌸🌸🌸--------------------------------------1 cô bé nhiều tâm sự hay giấu trong lòng, lâu ngày dần thành trầm cảm nhẹ( chỉ cô tự phát hiện ra, gđ chưa ai biết ) câu chuyện tình yêu(っ'-')╮=͟͟͞͞💌của cô bắt đầu vào mùa hè lên năm cô 13t1 ngày nọ cô thấy có trò chơi thú vị (PUBG)nên tải về chơi thử, đây cũng là lần đầu cô thử chơi game thể loại này. Ở trong game cô có thể nói chuyện với mọi người nên những buổi đêm khuya bớt cô đơn hơn. Nào ngờ phận đẩy duyên đưa cô chơi chung vs ng bạn từng học chung hồi lớp 1, nói chuyện cũng khá hợp. Người bạn dần thích cô bé này. Từ đó câu chuyện tình yêu💛 của họ được mở raPs: Khá gắt nha🍒Truyện này sẽ được viết tới khi tác giả chấp nhận làm ny của cậu trai í👌…
MinGyu và WonWoo là hai người tuyệt đối không thể nào có chuyện ở bên nhau.Một người là người chèo lái tập đoàn Kim Thị trong tương lai, một nhân vật huyền thoại trong giới kinh doanh, thủ đoạn tàn nhẫn, lạnh lùng đầy cuốn hút. Còn WonWoo là thư ký được ông nội của MinGyu sắp xếp ở bên cạnh hắn, trước giờ vẫn luôn công tư phân minh.Hai người hoà thuận nước sông không phạm nước giếng, cho đến một lần ngoài ý muốn khiến mối quan hệ cấp trên với cấp dưới hoàn toàn trong sạch của bọn họ đi lệch hướng, trở nên vô cùng diệu kỳ....Trong bữa tiệc lần nọ, WonWoo làm tròn bổn phận ngồi bên cạnh MinGyu như mọi khi, lớp trang điểm giản dị, nhìn trông nhạt nhẽo vô vị.Đối tác uống say bí tỉ lơ mơ hỏi MinGyu, sao hắn lại để một thư kí chẳng có gì thú vị ở bên cạnh mình lâu như vậy.MinGyu nghe xong thì nhìn về phía WonWoo, ánh mắt sâu thẳm: "Thư ký Jeon rất tốt."Vẻ mặt người kia khinh bỉ: "Tốt chỗ nào?".MinGyu đang định lên tiếng thì tự dưng bị ăn một đạp. Sắc mặt hắn không thay đổi, đè lên cái chân đang gây chuyện của người bên cạnh, bênh vực người mình nói: "Đương nhiên là thư ký của tôi điểm nào cũng tốt hết."...MinGyu ích kỷ không muốn để bất cứ ai thấy điểm tốt của WonWoo.Bởi vậy hắn chỉ có thể dùng chút mánh khóe để trói cậu bên mình."Khi những ngọn sóng không tên ập đến với ta, con tim ta loạn nhịp.""Sau khi quen biết cậu, sự tự chủ của tôi không còn kiểm soát được nữa."cp chính: MinGyu × WonWoo (MinWon)cùng một số thành viên khác.…
[ Nếu không phải vì thích người đó như vậy, sao mỗi năm trôi qua đều không thể quên được. ]Mối quan hệ giữa hai nhà Lục Ngu rất tốt, Ngu Từ đã yêu thầm đã phải lòng Lục Nghiêm Kì - thanh mai trúc mã của cô từ khi còn nhỏ, khi lớn lên, cô có một quyết định dũng cảm vào kỳ nghỉ hè trung học phổ thông.Lúc đó, các bạn trong lớp cũng có mặt, cảnh tượng hỗn loạn, cô bị đẩy vào vòng tay cậu ấy, giữa tiếng cười đùa, cô lấy hết can đảm thì thầm vào tai cậu: "Tớ thích cậu.""Vậy sao?", chàng thiếu niên nheo mắt nhìn cô kèm theo một nụ cười khinh bỉ: "Nhưng tôi không xem cô là bạn."Giữa tiếng cười nhạo, cô cuối đầu xuống, mặt đỏ như máu, có một loại sỉ nhục mà nhân phẩm bị chà đạp dưới chân.Kể từ hôm đó, Ngu Từ kiên quyết biến mất khỏi thế giới của Lục Nghiêm Kì, thề không bao giờ gặp lại.Nhưng nhiều năm sau đó vẫn gặp lại nhau.Một lần, Lục Nghiêm Kì gắp một miếng cá vào bát của cô. Cô nhẹ nhàng lắc đầu: "Tôi không ăn cá."Lục Nghiêm Kì: "Anh biết em không ăn nên đã gỡ hết xương cho em, sẽ không bị mắc cổ."Cô vẫn lắc đầu như cũ.Lục Nghiêm Kì đặt đũa xuống, nhìn vào mắt cô: "Sao em vẫn luôn cố chấp như vậy?"Ngu Từ cúi đầu, từ từ đưa thức ăn vào miệng.Cô là như vậy, vì hóc xương cá, cô cả đời không thể ăn cá. Vì những tổn thương người đó gây ra, có thể sẽ ghi nhớ suốt đời, không thể tha thứ.-Ngày trước yêu thích bao nhiêu, sau này chỉ muốn tránh xa.Cô oán hận nói: "Lục Nghiêm Kì, anh bị điên!"Anh ấy dựa vào cửa, lặng lẽ nhìn cô, trên môi nở một nụ cười khó hiểu:…
Một vài mẩu chuyện nhỏ!!!1. Có bao giờ bạn ngẫm nghĩ và tự hỏi: Trong tương lai mình sẽ như thế nào, sẽ làm gì, sống có tốt không? Bạn bè, gia đình, các mối quan hệ ra làm sao. Và điều đặc biệt là người kết hôn với mình sẽ là ai? Biết bao lần tôi tưởng tượng ra tôi và cậu sau này sẽ thế nào?! Là người bạn tâm giao gắn bó, là bạn bè thân thiết, tri kỉ hay chỉ là người qua đường nhạt nhẽo, không đáng nhắc đến? Nhưng dù có thế nào, cậu vẫn luôn là một phần trong thanh xuân của tôi. Đây không phải tiểu thuyết và tôi cũng không phải nữ chính ngôn tình. Ừm, tôi nghĩ rằng, sau này nếu có sắp xếp lại những mảnh vụn vỡ thanh xuân ấy thì cậu chính là người đầu tiên hiện lên một cách rõ nét nhất!2. Kết thúc kỳ thi vào lớp 10 THPT, tôi cùng chị họ bám riết lấy nhau suốt ngày. Nào là cùng đi chơi, cùng đi ăn, cùng chơi game, đánh liên quân, fai fai. Ấy thế mà cuộc sống nó không giống cuộc đời. Một hôm, chị ấy gọi tôi ra quán Chamo Tea gần nhà, ờ tôi cũng hớn hở đi ra, vãi cả chưởng luôn ạ, bà ấy gọi tôi ra là để giới thiệu người yêu. Khủng khiếp hơn, là giới thiệu cho tôi đó. Haizz, tôi đã đến tuổi "có người yêu" rồi sao . Chị ta còn"hồn nhiên, ngây thơ" bảo tôi là đây là những người bạn thân thiết, anh em chí cốt của chị ấy. Ờm, vinh dự quá! Tôi nhìn ra cửa sổ. Bầu trời hôm nay thật cao và rộng. Yên lặng và bình yên. Ông trời ơi, bao giờ ông mới cho tôi gặp 'mai nẹt ti ni" của đời mình đây!!!!…
Trong tình yêu, ai lại không từng trải qua những phút giây hờn ghen, ích kỷ và có đôi khi vấp phải những lỗi lầm đáng tiếc. Tình yêu không phải chỉ cần những mật ngọt, hương hoa, tình yêu cần cả sự bao dung và tấm lòng vị tha cao thượng. Chỉ có trái tim mới cảm hóa được trái tim, chỉ có tình yêu thực sự mới đủ sức xóa tan những nghi ngờ, ghen tuông ích kỷ, mới phá vỡ được lớp sương mù bao phủ trong mỗi trái tim yêu.Số phận trêu ngươi đẩy đưa hai con người trẻ tuổi có chung một bi kịch gia đình đến bên nhau và gắn kết với nhau bởi mối tình trong sáng. Sự thật vỡ lở, tình yêu liệu có hóa giải hận thù? ("Tình yêu và thù hận")Nghi ngờ đứa con gái bé bỏng không phải là con ruột của mình, Lâm đau khổ và bế tắc tột cùng, anh quay sang đối xử lạnh nhạt và tệ bạc với người vợ trẻ mà anh vốn tin tưởng và yêu thương hết mực. Sóng gió nổi lên, tình yêu và hạnh phúc đứng chông chênh bên bờ vực thẳm. Liệu nghi ngờ của Lâm là có căn cứ hay chỉ do lòng ích kỷ và sự ghen tuông mù quáng?... "Vợ ơi anh biết lỗi rồi", tên truyện ngắn và cũng là tựa đề của tập truyện, không chỉ giản đơn như một lời xin lỗi chân thành tha thiết của người chồng với người vợ trẻ, đó còn là một sự thức tỉnh kịp thời, đúng lúc của niềm tin. Niềm tin giúp tình yêu không còn đi lạc lối.Những câu chuyện trong cuốn sách với những đề tài không hề mới, vẫn là những chủ đề muôn thủa của tình yêu rất nhẹ nhàng, giản dị nhưng lại khiến người ta xúc động. Với những người đã và đang yêu, nó khơi dậy nhiều cảm xúc thân thuộc mà dư…
Zwaet Qy, cậu bé người Nhật sinh sống ở Đức, luôn có góc nhìn đối với mọi vật và con người theo một lăng kính méo mó và xám xịt. Tuy nhiên thì cuộc đời anh đã thay đổi khi anh gặp Marrienette - cô bé học lớp bên cạnh có niềm yêu thích với phong cách Lolita. Câu chuyện tình yêu tuổi học trò nảy nở từ từ và chậm rãi, từ hai người những tưởng không liên quan đến nhau lại có thể gắn kết sâu đậm như hai linh hồn hoà vào nhau. Marienette cũng là người đã thay đổi thế giới quan của Qy, khiến cậu cảm thấy cuộc sống đẹp đẽ hơn, ấm áp hơn và đáng sống hơn."Marrienette, tình yêu của tôi, ánh dương của cuộc đời tôi, ngọn lửa thắp sáng trái tim tôi. Marienette - nàng là lolita của tôi."…
Tên truyện: Dưới Vầng Hào Quang rực rỡ Ánh sáng lấp lánh trên sân khấu luôn được cho là thứ đẹp đẽ và rực rỡ nhất. Nhưng chính nó cũng đủ chói lòa để che khuất bóng tối phía sau.Jung Ha Rin, một nữ diễn viên vô danh, bất ngờ có cơ hội hợp tác cùng Kim Yoo Sung - ngôi sao hàng đầu trong ngành. Cứ ngỡ rằng bản thân đã chạm đến giấc mơ bấy lâu, nhưng không ngờ chính thứ ánh sáng ấy lại trở thành con dao sắc bén, bóc trần những quá khứ mà cô đã chôn vùi bấy lâu nay dưới lớp bụi thời gian.Dưới vầng hào quang rực rỡ ấy, cô phải học cách đứng vững... hoặc bị nhấn chìm.Bởi vì hào quang không chỉ chiếu sáng, nó cũng có thể thiêu rụi._________________________ Tác giả: Cosette Adrinette._ Cảm hứng sáng tác: Manhwa "Ánh sao Ban Mai"- Chae Eun._ Thể loại: Ngôn tình, hiện đại, showbiz, 1v1._ Truyện được đăng trên các nền tảng: Wattpad, TYT, Manga Toon và Page "Hare Tail- Thỏ Mộng Mer" (FB)._ Lưu ý nho nhỏ:• Mình không rành về cách xưng hô bên Hàn nên sẽ viết theo kiểu truyền thống mà các độc giả Việt Nam hay đọc. Nếu điều này không ảnh hưởng đến tâm trạng đọc truyện của các bạn thì mình rất cảm ơn vì các bạn đã bỏ qua. Nếu không thì mình e rằng truyện của mình sẽ không phù hợp với bạn nào khó tính và khắt khe, mong bạn có thể tìm được truyện khác đúng ý hơn nhé. • Không cmt toxic nhé, hãy là 1 người Việt văn minh. Nếu mình sai sót ở đâu thì hãy góp ý 1 cách lịch sự, mình sẵn sàng sửa đổi.• Không đăng lại truyện của mình ở bất kỳ nền tảng nào khi chưa có sự cho phép của mình nhé.• Mình chỉ lấy cảm hứng…
Có những người bước vào đời ta nhẹ như cơn gió.Không ồn ào. Không hứa hẹn. Không báo trước.Họ đến, mang theo nụ cười như nắng tháng tư, ánh mắt lặng lẽ như trời thu cuối mùa, rồi lướt qua đời ta như một đoạn gió mát lành giữa trưa hè oi ả. Và khi ta quay đầu lại, chỉ còn lại dư vị vương vấn mãi không nguôi."Năm tháng cậu là gió thổi qua trời tôi" là câu chuyện kể về Minh Nguyệt - một cô gái 16 tuổi sống tại vùng biển nhỏ Phước Tỉnh - bình thường, trầm lặng, ít bạn và gần như vô hình giữa thế giới ồn ào. Cho đến một ngày đầu thu, cậu - Hàn Phong - xuất hiện. Cậu là gió, là trời cao, là người mang đến cho cô một thứ cảm xúc lạ kỳ mà chưa một ai từng mang lại.Câu chuyện không phải là một bản tình ca rực rỡ. Nó là những rung động nhỏ bé của tuổi mười sáu. Là những cái nhìn trộm qua cửa lớp, là một chiếc ô trong ngày mưa bất chợt, là nỗi nhớ không tên viết vội trong những trang nhật ký học trò. Là một mối tình không cần gọi thành tên.Đây không chỉ là một cuốn truyện về tình yêu đầu đời, mà còn là hành trình của một cô gái học cách bước ra khỏi thế giới khép kín của mình - để học cách yêu, học cách lớn lên, học cách đau lòng, và học cách nói lời tạm biệt.Tuổi trẻ ấy, mùa hè ấy, người ấy...Tựa như một cơn gió.Lướt qua thôi, mà hóa thành bầu trời trong tim.…
Truyện có yếu tố LGBTQ+ (ko thích = lướt. Không ai ép đọc)Hãy tôn trọng tác phẩm của tôi!!!!! Nghiêm cấm hàng vi sao chép dưới một hình thức!!!!!!!!!"Có những tình yêu bắt đầu từ bóng tối - và mãi mãi không thoát khỏi ánh sáng của nó." Cậu nhảy trong ánh đèn đỏ - tôi nhìn từ chiếc bàn VIP tầng ba.Một người bán thân bằng vũ điệu. Một người sinh ra đã mặc vest ngồi sau cửa kính.Họ không nên gặp nhau.Nhưng định mệnh lại là thứ luôn biết cách dàn dựng màn bi kịch đẹp nhất.Em từng nghĩ ánh đèn sân khấu là cứu rỗi duy nhất. Tôi từng tin tiền có thể mua được mọi thứ - kể cả tình cảm.Thế rồi trong một đêm mưa, em ngồi trên yên xe tôi, run rẩy hỏi:"Nếu tôi không đẹp, anh có đưa tôi về không?"Và tôi không trả lời.Một vũ công thoát y bị thế giới đẩy xuống vực. Một thiếu gia với trái tim trống rỗng.Họ trao nhau nhiều hơn thân xác - họ đặt cược cả cuộc đời cho một thứ tình yêu không ai chấp nhận.Và khi ánh đèn cuối cùng tắt đi... người còn đứng lại là ai?…
"1-13........Lớp học với nhiều tin đồn ma quái....Tớ không muốn vào đó ! "" Nghe nói nó có liên quan tới khu C của trường Kuriyama ? "" Phải...Là chuyện của 13 năm trước..."" Kể cho em nghe đi ,senpai ! "" À...Ừm...Được thôi..."---------------------------------------------------------------------------------------------------------------Kuriyama - trường cấp 3 nổi tiếng của một ngoại ô thành phố Tokyo...Nhưng đằng sau nó chứa những bí mật ,mà chỉ có những học sinh của Kuriyama biết....Liệu những bí mật đó có nguy hiểm ? Sự thật đằng sau câu chuyện 13 năm trước là gì ? Hãy cùng khám phá với những người bạn cung hoàng đạo của chúng ta…
- Có một số từ ngữ nhạy cảm, cân nhắc trước khi đọc ! - Truyện do tớ tự viết, nên sẽ rất khó tránh việc văn phong lủng củng và lan man! ----------------------------------------------------------------------------- Christopher Andrew là con lai, mẹ là người Việt, bố là người Mỹ. Do bố mẹ lục đục, hắn theo chân mẹ về Việt Nam. Ngay từ khi bước chân đến trường học, hắn luôn cho rằng đây là một quyết định hết sức sai lầm và luôn có một cô bạn cùng lớp- Nguyên, tới nói muốn làm bạn với hắn. Từ đó, người xảy ra nhiều tình huống thú vị với nhau. -------------------------------------------------------------------------------Nếu mang đi nơi khác, xin hãy liên lạc với tớ !…
"Khi nhắc đến bệnh về cảm xúc, trong đầu bạn sẽ hiện ra hình ảnh gì đầu tiên? Một cô gái hay một cậu chàng với gương mặt không biểu cảm, ánh mắt như chứa cả đêm đông lạnh giá cùng khuôn miệng đẹp đẽ luôn đóng chặt thật khó gần, hay là một người luôn cố gắng che đậy cảm xúc và cuộc sống tăm tối của chính mình bằng lớp vỏ bọc dày đặc? Emma cũng mắc bệnh về cảm xúc, nhưng có vẻ nó không giống với mọi người tưởng tượng cho lắm thì phải. Emma không biết buồn." (Trích "[My Hero Academia] - Xin Chào, Emma")…
TÊN GỐC: 盘丝洞38号TÁC GIẢ : VỆ PHONGĐây là câu chuyện xen lẫn cả bi và hàiHài ở chỗ sống lại bỗng nhiên bản thân biến thành một con nhện, bắt đầu nhìn nhận thế giới theo một cách mới, rồi lại tu hàng để biến trở về thành người, nhiều lúc chưa quen còn vô tình lộ cơ thể, sợ một người cực kì cực cao quý vì đó là thiên địch nhưng cuối cùng lại ở bên người đóBi vì khi hiểu ra nhiều chuyện lại cảm thấy bản thân mình không đủ sức gánh vác, cảm thấy bất lực vì không thể giúp đỡ người mình yêu quý, vì đắn đo hoang mang giữa người yêu mình và người mình mến mộ, cảm thấy chênh lệch thân phận, dung mạo, gia thế... -Có nhiều nỗi niễm trong truyện mà khi đọc ta bất giác cảm thấy thật ra nó cũng không hề quá bi thương như mình nghĩ, và cũng có những điều không hề hài hước như mình thấy trên mặt chữNhiều tâm tư tình cảm xao động trong đó, nhiều tình huống đôi lúc đúng là dở khóc dở cười -Có nhiều cái mình chấp nhận đã thay đổi, nhiều việc mình cố hy vọng mong manh nhưng hóa ra ngay từ đầu đã không nên cố chấp…
Hy vọng là như thế nào? Là giữa sâu thẳm trong bóng tối của lớp mây đen, em vẫn kiên định kiếm tìm những vì sao.-Thế à? Nhưng ngay từ phút giây ban đầu, tôi đã chưa bao giờ nghĩ đến điều đó.- Đừng tự gắn những suy nghĩ của cậu lên tôi để rồi tự thất vọng. Tôi chưa bao giờ là người tốt, cứu cậu chỉ là tiện đường.- Thất vọng thật đấy, người con trai vốn dĩ luôn gọi mình là cha giờ lại là người mà mình chưa từng biết đến.- Việt Nam à? Chết rồi, hơn cả thể, các người vĩnh viễn không gặp nó lại được đâu, sao thế, tiếc à?Kì lạ thật đấy, con người ta luôn hối hận ở những giây phút chả thể cứu vãn được nữa. Cố trốn tránh một kí ức, một con người để rồi bắt gặp từng mảnh của kí ức đấy, lác đác, vương vãi ở những nơi mình đi qua. Cẩn thận, cố gắng nhặt lại từng mảnh, nhưng rồi lại nát tan."Nhưng người khiến tôi rung động là em cơ mà?""Biết chứ, sao lại không biết được? Chỉ là ta muốn ở bên con thêm một chút thôi, bé bỏng của ta..""Hỡi tín ngưỡng của tôi, dù em có ra sao thì tôi vẫn sẽ mãi mãi là tín đồ trung thành nhất của em."-Tác giả: Cá.☆ ALLVIETNAM - CHS ☆❗Truyện không mang ý xúc phạm quốc gia hay bất kì tổ chức nào, không theo lịch sử❗Truyện có yếu tố máu me, tiêu cực và chửi tục nếu không ngẫm được vui lòng kick back!Notp thì cút, đừng có vào rồi kéo anti cho otp của mình."Đừng kì vọng, đừng đắm chìm, đừng hạnh phúc."…
Yuuji nắm lấy bàn tay Satoru, hắn có thể cảm nhận được từng cơn run rẩy dẫu rằng rất nhỏ của Yuuji. Khi hắn cong chân quỳ xuống tấm nệm trải ra ở giữa phòng, bóng hình to lớn của Satoru trùm lên người cậu, lẫn vào lớp lụa trắng mỏng gần như trong suốt của tấm áo kimono mà giờ đây vạt áo đã một đường trượt xuống khủy tay Yuuji khi cậu chậm rãi quay người. Vạt áo mở bung không làm sao che giấu được cơ thể nở nang mà Satoru lúc nào cũng muốn biến thành của hắn. Yuuji ngồi thẳng dậy, gương mặt với hai gò má ửng hồng ngước lên nhìn hắn, bàn tay cậu vẫn giữ lấy bàn tay Satoru. Yuuji không nói lấy một lời. Nhưng ánh mắt màu hổ phách của Yuuji khi nhìn hắn lại chưa một lần dao động. Yuuji cầm tay hắn đặt lên khóe miệng mình, từng nụ hôn nhỏ vụn bắt đầu rơi xuống, rồi lên đến gò má nóng rực những mong chờ của Yuuji. Satoru thở hắt ra, cảm giác thiêu đốt khiến hắn phát điên. Bàn tay Satoru không cách nào trốn thoát, cũng như Satoru không cách nào từ chối được một Yuuji thế này.______________________________Image credit to the ownerTwitter ID: @shiki__noImage URL: https://twitter.com/shiki__no/status/1640673833060569088/…
Title: Just a dream / chỉ có trong mơ Author: HanaYukiDisclaimer: 12 chòm sao không thuộc về tôi nhưng số phận họ thuộc về tôiCategory: underworld, romance, horror ( rất nhẹ ), underwork...Warning: - Không mang truyện đi đâu khi không có sự cho phép của tác giả- Không bình luận truyện có lời lẽ thô tục, có ý gây war hay xúc phạm tác giả, nhân vật trong truyện- Truyện chỉ đăng ở một nơi duy nhất là Wattpad, các bạn có thể đọc miễn phí, nếu bạn đọc được dòng này ở một trang wed khác hay bị thu lợi để đọc truyện này điều đó nghĩa là bạn đã bị lừaSummary: Ngày là những con người tốt, tiêu biểu của xã hội, đêm lại là những con người khát máu cầm con dao đẵm máu với nụ cười. Dưới cái lớp áo của ban ngày mấy ai biết được đằng sau lại là những con người đáng sợ như thế. Nếu thế gian có 2 loại người là con mồi và người đi săn thì bọn họ là vế 2 - người đi săn, ẩn mình trong những con mồi và một thời cơ thích hợp sẻ ngấu nghiến lấy nó không tha. Những sát thủ đáng sợ như thế cơ mà định mệnh bỗng dưng lại cho họ gặp nhau, một lần nữa có cái gọi là tình bạn, tình yêu.…
"Giữa một chiều nắng gắt nơi biển xanh, tớ gặp cậu - như cơn gió nhẹ lướt qua tuổi trẻ nhưng ở lại bên tớ suốt đời."Chuyến du lịch hè năm ấy, tớ chỉ nghĩ sẽ là vài ngày rong chơi, vài bức ảnh chụp vội.Nhưng rồi tớ lại giúp một cậu con trai xa lạ tìm lại em trai mình - giữa biển người ồn ào và nắng rát.Chúng ta chẳng kịp hỏi tên.Tớ cũng không nghĩ mình sẽ gặp lại cậu lần nữa.Ấy vậy mà, khi mùa thu bắt đầu gõ cửa sân trường, tớ thấy cậu - người con trai của mùa hè hôm đó - đang đứng trong bộ đồng phục giống hệt mình.Và như một sự sắp đặt đầy dịu dàng, chúng ta đi qua tuổi mười bảy cùng nhau: bằng những buổi tan học chậm rãi, những lần ánh mắt chạm nhau trong lặng lẽ, và một điều gì đó lớn dần lên trong tim, không tên, không vội vàng.Một mối tình chớm nở từ mùa hè, dịu dàng như sóng, và ấm áp như nắng cuối ngày.Một câu chuyện nhỏ giữa hai người trẻ.Không drama, không sóng gió lớn.Chỉ là hai trái tim dần dần tìm thấy nhau, đúng lúc, đúng người.…
Tên Hán Việt: Phế tài thì thế nào? Làm theo treo lên đánh ngươi!Tác giả: Vô Liêu Trung Đích Vô LiêuNguồn Hán Việt: website Truyện Light NovelVăn án:Đàm Phù xuyên đến một thế giới tồn tại cả dị năng giả lẫn người bình thường, vừa tới đã bị người ta đánh gần chết, nguyên chủ không phải nổi tiếng xa gần là thiên tài sao? Sao lại bị đánh thành như vậy?Nhưng mà dù đã xuyên qua cũng vẫn phải thi đại học.Đàm Phù đã tốt nghiệp nhiều năm: "......"Cuối cùng, ánh mắt cô tràn ngập hy vọng nhìn về phía hệ thống không gì làm không được, "Hệ thống, cứu tôi! Tôi muốn thi đại học, tôi muốn tranh đấu, tôi muốn vào đại học!"Hệ thống mới ra đời không lâu hoàn toàn không biết gì cả: "...... Cô từ từ."Đàm Phù không hề biết là hệ thống nhà mình mỗi ngày thức đêm lên mạng tìm tư liệu vất vả, rốt cuộc tới một ngày, hệ thống mang theo những tư liệu lung tung rối loạn đó của nó ra.Hệ thống: "Ký chủ, thực lực của chúng ta hiện tại chính là một cặn bã, bất kì ai cũng có thể đánh bẹp chúng ta."Đàm Phù hoảng sợ gật gật đầu.Các học sinh trong lớp chọn đang bị đóng băng và băng vẫn chậm chạp chưa tan: "......"Hệ thống: "Ký chủ, dựa theo tư liệu ta tra được, ngươi hiện tại đánh bại người này hắn chỉ là cái so với chúng ta còn nhược kê nhược kê! Căn bản không đạt được dị năng giả bình quân trình độ!"Y thị đệ 5 danh cao tài sinh: "......"Đàm Phù ánh mắt nghiêm túc gật gật đầu.Hệ thống: "Ký chủ, ngươi nhìn xem cái này video, cái này nghe nói chính là thi đại học dị năng sinh hẳn là đạt tới trình độ."…
"Hôm nay luyện đề nhiều quá, tớ mệt nên gục đầu xuống bàn nằm nghỉ. Ban đầu chỉ định bụng nhắm mắt một lúc cho đỡ mỏi, nhưng lúc bạn cùng bàn lay tớ dậy, mở mắt ra đã gần 5 giờ chiều. Ánh nắng cuối ngày bao phủ THĐ trong màu hồng đỏ rực rỡ, xen lẫn mây vàng như mỡ gà. Không còn cái nóng gay gắt đặc trưng của hè Hà Nội, tớ có thể cảm nhận rõ ràng một ngày đã trôi qua như thế nào.Hè à... Ra là đã vào hè rồi đấy! Tớ chợt nhận ra thời điểm mình sắp phải chia tay với THĐ ngày càng gần. Cũng có thể sớm hơn nữa. Chia tay với bảng đen, phấn trắng, bàn ghế gỗ, thầy cô, bè bạn đã gắn bó suốt 3 năm.Và cả người mà tớ thích...Tớ gói buổi chiều tàn của mùa hè lớp 12 trong từng dòng chữ gửi đến cậu. Tớ không mong mình như ánh hoàng hôn nhuộm đỏ THĐ, chỉ mong cậu có thể nhớ đến tớ bằng lời chào tạm biệt mà mặt trời gửi đến mùa phượng vĩ đỏ rực cuối cùng của chúng ta."Quyền tắt điện thoại, lại cặm cụi ngồi làm cho xong tập đề dang dở. Mãi đến khi tiếng trống trường vang lên những thanh âm rộn rã, nó mới vội vàng cất vội sách vở bút thước vào cặp rồi đi ra nhà xe cùng lũ bạn.Điện thoại trong túi quần rung lên vài nhịp. Quyền lấy ra kiểm tra, như thói quen đã hẹn trước, Trí khôn của ta đây bình luận vào dưới bài viết của nó:"Thế cậu có định bày tỏ tình cảm với cô bạn ấy không?"Quyền khựng lại đôi chút, rồi nhanh chóng trả lời:"Chắc là... sẽ không đâu."…