Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Những tin mà mình đăng lên là gom lại từ all các nguồn khác nhau Cập nhật hàng ngày những tin tức mới nhất về EXONếu bạn có ý định đem bài mình đăng đi đâu thì ok vẫn được. Nhưng đừng quên ghi CR nhé ^^~Ngôi nhà EXO luôn chào đón tất cả EXO-L…
Tên truyện: Công Chúa, Cầu Ôm ĐùiTác giả: Hạ ThuầnThể loại: GL, cổ đại, xuyên việt, cải trang, HEVăn án:Màn ảnh nhất, tiểu phò mã: Công chúa đại nhân, cầu bao dưỡng, ta sẽ ăn, hội uống, hội gặp rắc rối, hội ấm giường [ tinh tinh mắt ingThanh Nặc nhan: Phò mã chẳng lẽ cảm giác bản cung không phải tại bao dưỡng ngươi sao?[ mày liễu vừa nhấc, liếc mắt thiên hạTiểu phò mã: Giống như… Là ôm lên đùi [ chần chờ trạng ~Màn ảnh nhị, tiểu phò mã: Bĩ bĩ, ta với ngươi hỗn đi, ngươi xem, ngươi lại có tiền, lại có quyền, còn bộ dạng như vậy xinh đẹp, đậu hủ ăn lên đến nhất định không sai [ hóa thân tiểu lang ~~Thanh Nặc tuyên: Ngươi xác định ngươi muốn theo ta hỗn?[ nhướn mày cười lạnh, bất động thanh sắc nhìn tiểu phò mã phía sau Thanh Nặc nhanTiểu phò mã: Ta… Vẫn là ôm ta tức phụ đùi đi [ chân chó xoay người, mãnh phác chiMàn ảnh nhất, lạnh an: Công chúa đại nhân, cầu ôm đùi, ta và Nhạc Nhạc giống nhau, hội ấm giường [ tinh tinh mắt ingThanh Nặc nhan: Bản cung cảm giác lạnh công tử hẳn là đi tìm Tiết cô nương [ Khuynh Thành cười, ôm tiểu phò mã quyết đoán thiểm nhânLạnh an: Ta… Họa cái quyển quyển nguyền rủa các ngươi [ bị ghét bỏ lệ rơi đầy mặtMàn ảnh nhị, lạnh an: Bĩ bĩ, ngươi bao dưỡng ta đi, ngươi xem, ngươi đến bây giờ đều còn chưa nhân muốn, liền theo đại gia đi [ tú đùi, ra sức câu dẫn trung ~Thanh Nặc tuyên: Không cần , Tiết tiểu thư đang đợi ngươi [ nhất châm kiến huyết ~Lạnh an: Họa cái quyển quyển nguyền rủa ngươi [ thống khổ trạng ~…
Dục vọng dân trào, anh ta xé toàn bộ áo quần của tôi ra giục lên sàn. Sự khoái cảm lên cao đến tột đỉnh anh ta đưa lưỡi càn quét tất cả mật ngọt trong miệng của tôi không cho thoát ra được một chút nào hết, không khí ngày càng nóng lên, anh ta đưa hai bàn tay đầy gân góc khỏe mạnh bóp nấng hai quả đào non thơm trên ngực tôi, đưa lưởi đung đưa với nó, tôi xung sướng chỉ biết rên la trong dục vọng.....đúng là một đêm đầy khoái chí..........…
TA Ở TU TIÊN GIỚI LÀM RUỘNG Tác giẩ: Lộ tuyết sươngTô sảng tiểu bạch văn, thổ vị tu chân, nữ chủ công đức vô lượng.Từ mạt thế trọng sinh trở lại ba năm trước, Trần Thính Vân lợi dụng biết truớc bốn phía chuẩn bị vật tư, còn cấp các bộ liên quan viết phong thư nặc danh.Kết quả, mạt thế còn không có tới.Nàng còn bị một đạo sét đánh tới tu chân dị thế.Bị cha mẹ nguyên chủ bán cho Lâm gia đại thiếu xung hỉ, vừa mới cùng gà trống bái đường thành thân, ai ngờ Lâm đại thiếu hắn cũng trọng sinh đã trở lại. . .Trói định đan dược hệ thống, trói định lão công, đây là muốn nàng khai mở lường gạt tiết tấu.Tiểu kịch trường 1:Lâm Thừa Phong: Trên người của ngươi nơi nào tới công đức kim quang?Trần Thính Vân: Địa cầu đưa.Lâm Thừa Phong: Địa cầu là cái nào dã nam nhân?Trần Thính Vân: Meo meo meoTiểu kịch trường 2:Trần Thính Vân: Phu quân ~, chúng ta khi nào thành thân?Lâm Thừa Phong: Kết anh về sau đi.N năm sau. . .Lâm Thừa Phong: Nương tử, chúng ta khi nào thành thân?Trần Thính Vân: Độ kiếp về sau đi.Lâm Thừa Phong gieo gió gặt bão, đã chết.…
( cao lãnh cấm dục si hán quang não VS viết văn đại thần kỹ thuật trạch ngoại tinh nhân ) Vô tính ngoại tinh nhân ngả ngươi tỳ. Ni nặc, trở thành trên địa cầu một gã để cấp phụ mẫu trả nợ mà tố đại dựng phụ nữ có thai. Để mua về trong bụng hài tử, ni nặc dự định ở địa cầu nỗ lực kiếm tiền! Để kiếm tiền, ni nặc mang theo quang não ni mạn bắt đầu ở trên in tờ nết hát, viết ca, trở thành người người sùng bái giả thuyết tượng gỗ! Hát, viết ca, ngoạn trò chơi, khai gieo thẳng, giả thuyết tượng gỗ đang ở nhảy lên hồng internet, viết tiểu thuyết, 0giờ tấn giang khéo tay trảo ~ nhật canh hai vạn không phải là mộng! # sự thực chứng minh, để mua về hài tử, đại dựng cũng là rất hợp lại! #Tìm tòi chữ mấu chốt: Diễn viên: Ngả ngươi tỳ. Ni nặc ┃ phối hợp diễn: Ngả ngươi tỳ. Ni mạn ┃ cái khác: Ngoạn trò chơi, khai gieo thẳng, tố tần số nhìn, manh manh đát[未穿今]虚拟偶像…
[Sưu tầm]Dự Dao về nhà trong một đêm mưa to gió lớn, vừa nhìn sang lại thấy một thiếu niên cực kì đẹp đang ngồi ngay trước của nhà mình...Hóa ra thiếu niên không hiểu sao bị mất trí, nhìn khuôn mặt xinh đẹp đáng yêu kia, nhìn dáng vẻ ngoan ngoãn nghe lời kia, còn có thân hình vì lạnh mà run rẩy, cô cảm thấy thật là bất đắc dĩ, đem người mang vào trong nhà.Vì anh không nhớ gì cả, nên cô đành lấy tên cho anh là Nặc Nặc, còn phải dạy anh cách sinh hoạt, cách nói chuyện, không khác gì nuôi dạy con nhỏ cả...Cô cho rằng, có lẽ chỉ là lòng tốt đột nhiên quấy phá, khiến cô không thèm suy nghĩ đã cưu mang anh, cô càng không nghĩ xa xôi, càng không hề tính toán sau này thế nào, nhưng sau đó, cô lại thay đổi...Bởi vì có một ngày, Nặc Nặc biến mất, cô tìm anh mãi không thấy, sốt ruột đến mức phát điên lên.Thì ra anh bị người ta đuổi đánh trong ngày tuyết lớn, lúc tìm được anh ở ven đường giữa đêm khuya, anh đang co rúc bên canh đống tuyết, trong ngực ôm thật chặt một tờ giấy nhăm nhúm bẩn thỉu.Trên giấy là con chữ xiêu vẹo do anh tự viết và vệt nước mắt: "Tôi có chủ."Đằng sau là một cái tên "Dụ Dao" và số điện thoại di động của cô.Dụ Dao cảm thấy trái tim mình run lên.Không bỏ được, không để mất được, vậy thì cô nuôi anh cả đời.Nhưng nuôi rồi, Dụ Dao mới phát hiện đã xảy ra chuyện lớn...…
Anh và cậu vô tình gặp nhau sau nhiều biến cố cũng về chung một nhà nhưng tiếc thay anh bị một tên cướp bắn trúng và viên đạn đó cướp đi tính mạng anh, mãi mãikhông còn bên cậu nữa...Cậu lặng người nhìn bia mộ anh mà khóc nấc lên.…
Kanna - một cô bé 12t sống trong một gia đình bất hạnh dẫn đến việc cô giết chết cha mẹ mình, bị FBI truy đuổi và được Slenderman mang về SLender Mansion! Eyeless Jack - một tên sát nhân thích ăn thận người, cậu đã mắc vô lưới tình với Kanna! Và sẽ có nhiều thành viên khác xuất hiện trong truyện! Đây là fic đầu ta của mik nên có gì sai thì xin mọi người góp ý…
Cô người đã giết hại cả nhà của cậu , trên dưới khắp nơi đều bốc lên mùi máu tanh nồng nặc . " Mạnh tỷ còn thằng nhóc này thì sao? " Ng con gái híp con ngươi âm lãnh màu nâu cất giọng " Đưa nó về căn cứ ,đích thân ta sẽ dạy dỗ nó " Đứng giữa thù hận ngập tràng liệu tình yêu của họ sẽ đi đến đâu . phải chăng là đúng người sai thời điểm hay cả người và thời điểm đều sai?NV: Trần Minh Hạo × Mạnh Hàn Nhi…
Em mạnh mẽ,nhưng không có nghĩa là sẽ yếu đuối.Như lúc này đây,những thứ kìm nén quá lâu tưởng như không làm em đau thêm được nữa lại cứ lại cứ thế làm em vỡ òa ra,khóc nấc lên thành tiếng.Nước mắt hòa với mưa,thêm xót xa...…
Truyện thanh xuân vườn trường, trong suốt lắm. Nó xoay quanh về cuộc sống của 1 cô gái mới lớn. Thiếu nữ, hèn mọn và nỗi lòng rối ren như mớ bòng bong.…
Giữa không gian yên ắng của hành lang tối om có một đôi nam nữ đang giằng co nhau -Anh mau thả tôi ra. Mộ Tuyết đang cố vùng vẫy thoát khỏi vòng tay cứng rắn của Cố Mộc Thần .....Trong căn phòng tối om vang lên tiếng cầu xin kèm theo tiếng nấc nghẹn ngào của cô gái -Cầu xin anh. Xin anh tha cho tôi.Tôi và anh đã không còn bất cứ quan hệ nào rồi. Sao anh lại làm vậy chứ Trước lời khẩn cầu của cô gái đang run rẩy dưới thân.Cố Mộc Thần chỉ cười lạnh. Chỉ thấy ánh mắt anh loé lên tia phẫn nộ, giận dữ, cuối cùng là trầm tĩnh như hoá thành hồ nước sâu không thấy đáy. Không ai biết anh đang nghĩ gì Chỉ thấy anh dùng một tay cố định tay Mộ Tuyết lên đỉnh đầu và bắt đầu cuộc xâm lược mảnh đất mình từng sở hữu .....Mình là ai. Người thân. Mình sống để làm gì Chỉ thấy cô gái đang co ro trên nền gạch nắm chặt tấm ảnh trong tay. Miệng thì thầm gì đó…
Hàn Kim Ngưu 1 ca sĩ tài năng kiêm sát thủ ở hiện đại. Vì 1 lần đánh ghen mà rơi xuống vực. Tưởng đã chết nhưng cô lại xuất hiện ở cổ đại. Gặp ngay tên hoàng đế kiêu ngạo, băng lãnh, thích trêu đùa kẻ khác. Nhiệm vụ của cô là phải đc phong hậu thì ms trở về đc hiện đại. Những chuyện dở khóc dở cười sẽ diễn ra giữa cô và hắn. Nhưng chẳng hay Ngưu nhà ta đã đem lòng yêu tên cẩu hoàng đế đó mất r? Phải lm sao đây? Liệu cô có hoàn thành nhiệm vụ và trở về đc k?…
... Bạch Hạ bỗng cảm thấy khó chịu , cô quật quại một mình trong một xó tối tâm , trước mắt cô lại hiện lên cảnh Phong Hàn cầm khẩu súng đen ngòm để mạnh lên ngực cô .. 'Bằng' - cô gụt xuống , trước mắt lại tối tăm . Bóng tối ấy kéo cô về hiện thực . Nhưng hiện thực này lại rất khác với những gì cô thấy . Anh sẽ không bao giờ sẽ nghĩ đến , người thương anh nhất lại là người anh muốn giết trong bao năm qua lần kiếm .Ngày anh muốn giết cô thêm lần nữa lại đến gần . Cô bật cười trong đêm , tiếng cười đánh thức mọi tế bào đang ngủ yên trong người cô trỗi dậy . .. - ' Nữ hoàng của chúng tôi . Đã đến lúc cô thức dậy rồi ' . ..…
Văn án đúng đắn: Hắn là người cố chấp âm ngoan nhưng lại đem sự như thuận cả đời của mình để sủng ái lên một mình nàng. Hắn yêu quyền quý nên không thể hứa hẹn vị trí chính thê cho nàng được.Hắn muốn giam cầm nàng lại để cả đời nàng đều ở bên cạnh người mình. Nhưng không ngờ có một ngày, nàng lại mang theo đứa con chưa chào đời của hắn chạy trốn, hắn liền luống cuống......Tâm hắn giống như bị đào đi mất rồi.Hắn liền bước lên con đường truy thê tá hỏa tràng, gánh thì nặng mà đường thì xa aaaa! ----------- Văn án không đứng đắn:Hắn là khai huân công tử nhưng lại giống hệt như ngựa giống vậy, mỗi ngày hắn đều muốn đè lên nàng mà thao làm thỏa thích.Công tử động dục: Buổi sáng mỗi ngày ta muốn nàng tất yếu phải uống đợt nùng tinh đầu tiên của ta, ta sẽ thưởng cho nàng một tòa thành.Mỗ nữ: Lão nương không hiếm lạ a, mỗi ngày buổi sáng chỉ cần ngươi uống nước tiểu của ta, ta bảo đảm ngươi "kim thương không ngã".Động dục công tử: Cũng được! Lời chú thích, nam chính sau này hai chân sẽ tốt lên! Tổng: 17 chương++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++=Puu: Puu đào một lượt 3 hố nhưng chưa biết ngày nào sẽ lấp nha!! Follow @nacapuuu nha!!…
Phi Nhung không kìm được, khóc nấc lên một tiếng. Nghe tiếng Phi Nhung khóc, Mạnh Quỳnh liền cắn mạnh vào vai cô, tiếp theo vùi mặt vào mái tóc đen tuyền xõa dài vì sự mãnh liệt của Quỳnh mà rối tung lên, ngửi lấy hương thơm da thịt cô hòa nguyện cùng mồ hôi ướt đẫm, tạo nên sự quyến rũ mê hoặc khiến Quỳnh phải đắm chìm.Nhung à... Cả đời này, cô chỉ được nằm bên dưới tôi, không phải là thằng đàn ông nào khác! Cô không thoát khỏi tay Mạnh Quỳnh này được đâu!Tuyên bố xong, hắn đem hết dục vọng của mình phóng vào bên trong Phi Nhung!Cuộc làm tình cuồng dại kết thúc, Mạnh Quỳnh thở ra mệt nhọc và phóng tầm mắt đỏ ngầu xuống tấm thân trần truồng mềm nhũn đi trên mặt bàn, tiếp theo Quỳnh liền rời khỏi người cô vợ trẻ, kéo quần lên.Phi Nhung nằm yên bất động, chẳng còn sức để rơi nước mắt, mỗi nơi trên cơ thể đều như mất hết cảm giác. Nhưng rồi cô mau chóng lấy lại ý thức khi nghe bên ngoài cửa phòng, tiếng Yên Yên cất lên nghèn nghẹn:- Mẹ Đình ơi... Mẹ mở cửa cho con đi... Con sợ!Dù cơ thể đang đau nhói, Phi Nhung vẫn cố gắng dựng dậy, vươn tay lấy chiếc váy rách toạc rồi mặc vào. Cô thấy Mạnh Quỳnh tiến đến cửa phòng, mở ra. Bóng dáng nhỏ bé của Yên Yên xuất hiện trong tầm mắt cô. Con bé mặc đầm ngủ, đang ôm gấu bông. Hẳn là, nó nghe tiếng tranh cãi của ba mẹ nên chạy đến đây.- Ba Quỳnh ơi...Gương mặt tròn trịa của Yên Yên ngước lên nhìn ba, mếu máo gọi. Đối diện, Mạnh Quỳnh nhìn xuống cô con gái nhỏ, có thứ tình cảm thương xót nhóm lên trong lòng, nhưng sau cùng Quỳnh đã hờ hững quay lưng đi.…
Truyền thuyết kể rằng gốc đathần kéo chú Cuội bay lên cung trăng, các bạn nghĩ sao, đó là sự thật. Lên đếnmặt trăng, Cuội gặp được những chú thỏ đang giã bánh dày. Do phải bay quãng đườngrất xa từ Trái Đất đến mặt trăng nên chú rất đói. Bằng ngôn ngữ động vật Cuội họcđược ở Trái Đất (tiền học phí trích ra từ tiền ăn nhậu, việc này dấu vợ để tạobất ngờ ý mà), Cuội ta năn nỉ lũ thỏ cho mình một chút bánh dày để lót dạ.Lũ thỏ nhìn Cuội bằng ánh mắt hỏi “WTF?”, tưởng rằng người này đi lạc lên cung trăng, mắc bệnh thần kinh khóchữa nên rủ lòng nhân hậu mang cho Cuội mấy cái bánh (coi như tiền bố thí).Cuội nhận bánh mà rưng rưngnước mắt, nghĩ rằng mình đã học thành tài, nếu có thể trở về liền khoe cô vợ ngốccủa mình, mở một lớp dạy ngôn ngữ động vật cho bọn trẻ con. Ăn no rồi Cuội liềnthấy mệt mỏi, ngả ra gốc cây đa mà đánh một giấc.Chị Hằng cưỡi Cân Đẩu Vân củaTôn Ngộ Không về Nguyệt Cung, thấy lũ thỏđang nằm trên sofa của mình, ăn snack khoai tây, bật tivi màn hình phẳng 50inch của mình xem Cartoonetwork (Cân Đẩu Vân được gán cho chị Hằng sau lần TônNgộ Không cược rằng Trư Bát Giới sẽ lấy Hằng Nga làm vợ, do Ngộ Không xem truyềnkỳ về mình Việt Nam ver, thấy anh Trư và chị Hằng happy ever after ý mà. Saukhi thua cược, do ức cmnr, anh Tôn liền lẻn vào biệt thự lúc xem trộm hồi trước,“mượn” luôn cái tivi 50 inch mà không xin phép. Nhưng do ở động liên sơn khôngcó cáp và chỗ cắm điện nên đã cho Hằng Nga để lấy lòng người đẹp).Hằng Nga tức giận, cướpsnack từ tay lũ thỏ, cần remote chuyển kênh Thiên Đình tv, giờ này đang chiếu“Những bí mật không thể tiết lộ của Ngọc Hoàng” mà.“Lũ thỏ kia, đừng lấy mấygói bột mỳ trong kho ra để giã bánh dày đấy, ta vừa thấy xưởng bột mỳ ở Trái Đấtvừa bị bắt vì tội sử dụng bột mỳ quá hạn sử dụng, biết thế bay vào kho lương thựccủa Ngọc Hoàng ‘mượn’ tạm có phải hơn không?” Vừa ăn snack, vừa chỉ Ngọc Hoàngđang thử bikini, thật thục nữ làm sao.…
Đi được vài bước, cô vấp ngã, cú ngã như đánh bể mọi sự chịu đựng trong lòng, cô òa khóc trong mưa, đập mạnh tay lên nền xi măng cứng nhám, vết trầy trụa trên da thịt không bì được vết thương lòng cứ tra tấn cô từng giây từng phút, tại sao lâu vậy rồi, cô vẫn không đủ can đảm đứng lên?" Cô không sao chứ?" Giọng nói quen thuộc vang lên bên tai... là anh sao? Không thể lầm được, tuy bây giờ mắt cô đã mù nhưng tai vẫn rất thính, là giọng của anh mà." Phong Tuấn, anh về rồi..." Liễu Mạch Du gấp gáp lần mò khuôn mặt người nam nhân đối diện, cô sợ anh sẽ đi mất, dù là ảo ảnh... nhưng xin anh ở lại lâu một chút được không, cô rất nhớ anh." Cô nhầm người rồi, tôi..." Nhìn dáng vẻ cô gái trước mặt, Vương Tử Khang không khỏi xót xa." Đừng bỏ rơi em, em nhớ anh lắm... " Liễu Mạch Du ôm chầm lấy anh, khổ sở nấc lên từng tiếng.Vương Tử Khang im bặt, để mặc người con gái tiều tụy, ướt sủng dính lấy thân người ấm áp của mình, anh đáp trả bằng cái vỗ về dịu dàng. Anh nghe người quét dọn nói vào giờ này, ngày nào cô cũng đến đây thăm mộ người yêu, cũng khóc một cách rất đau đớn, thế là như một thói quen, Vương Tử Khang luôn đến đúng giờ, đứng từ xa nhìn cô tự dày vò mình mà chẳng một câu thăm hỏi, vì anh biết... nổi đau của cô, chạm đến chỉ làm nó thêm nhức nhói. Nhưng hôm nay nhìn cô ngã, anh không thể đứng yên ở đó, liền cầm ô đến chở che.Một lúc sau, cô ngất đi, anh cẩn thận bế cô lên xe, đưa đến căn biệt thư yên ả của mình.Một cuộc tình đau thương lại sắp bắt đầu...…