Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Hà Lan Vũ chàng trai tài sắc vẹn toàn,nhưng ghét những thứ phiền phức.Do cậu là con nhà giàu nên được nhiều người biết.Lâm Chi Hàn người bạn thanh mai trúc mã của Hà Lan Vũ.Anh thích Hà Lan Vũ đến phát điên và biến thái.Anh cũng là con nhà giàu nên cũng được nhiều người thích,vì do cậu đẹp trai.Liệu chuyện tình này sẽ ra sao ?Mong mọi người xem…
Tôi không phải một nhà văn và cũng chưa bao giờ tôi ao ước trở thành một nhà văn, đơn giản chỉ là tôi thích viết,tôi viết những gì tôi nghĩ,những gì tôi thấy và những gì tôi thích,không gò bó trong những tiêu chuẩn nghệ thuật hay tiêu chuẩn về ngôn từ.Viết như một cách để tôi xả stress.Trong mỗi câu truyện của tôi,tôi luôn nhìn mọi việc theo con mắt riêng,qua đó,tôi cố gắng truyền tải một thông điệp,đôi khi chỉ là để mọi người thấy sự thú vị,đôi khi thì mong muốn ai đó nhận ra những bài học thực tế qua những cái tôi thấy và tôi đã ghi lại,có lúc thì chỉ là những tâm sự không biết kể cùng ai... Cũng khá lâu rồi tôi không viết gì,bởi khi bạn có một cô gái để yêu,bạn sẽ luôn muốn dành trọn thời gian để yêu thương cô ấy,mọi tâm sự của bạn luôn có một người sẵn sàng lắng nghe,vậy nên,tôi nói nhiều hơn viết. Ngày hôm nay,tôi sẽ lại viết,tôi sẽ lại kể với mọi người những câu truyện,không phải bởi vì tôi không còn yêu người con gái đó nữa mà vì tôi muốn kể,thực sự muốn kể.Tôi muốn kể lại với mọi người cuộc sống của những người thủy thủ,những tâm sự,những chuyến đi,không chỉ là chuyện của riêng tôi mà sẽ có cả những câu chuyện tôi được nghe,được biết,để những ai sẽ là thủy thủ hay những ai yêu người thủy thủ có được cái nhìn tổng quát và khách quan nhất và rồi họ sẽ quyết định cuộc sống của riêng họ,nên hay không nên gắn bó với biển và người đi biển.Tôi là một người kể chuyện,những câu truyện mà tôi sẽ kể suốt đời này hay ít nhất là đến khi tôi không còn đi biển nữa,rồi…
Số phận đã định đoạt Thì không bao giờ có thể thay đổi Dù ngươi có cố đi chăng nữa Sẽ chẳng bao giờ đáp lại Sức mạnh là thứ Mà Người nắm giữ Trường tồn bất biến Mãi mãi không quỳ xuống Fushikiju..Tại sao?Tại sao ngươi lại ham muốn nó? Ta đã từng hứa với Thần một giấc mơ Một giấc mơ về sự bất diệt Với lòng trung thành ngàn năm Chính ta đã tự chọn Đi vào con đường tối tăm không chút ánh sáng Chỉ vì sức mạnh Đến cuối cùng,ta mới hối hận Nhưng chẳng thể sửa chữa,quá khứ đã qua rồi Tâm can day dứt,cũng chính ta chẳng hiểu được.À...Do ta vứt bỏ con người trước kia,tiến vào con đường tội lỗi. Mang danh là một vị thần,nhưng ta chưa từng hoàn thành đứng nhiệm vụ.Chỉ biết giết và giết.Tội lỗi chồng chất,ngày càng nặng.Ngông cuồng,coi thường,độc ác đã dần che mờ đôi mắt.Bàn tay nhuốm máu,thứ chất kinh tởm dần thấm vào y phục. Đứng trước khung cảnh chết chóc,chiến trang bùng nổ,sao ta lại chẳng có cảm xúc gì?Gương mặt vô cảm,cầm kiếm lên,loại bỏ từng kẻ địch.Hoàn hảo về mọi mặt nhưng tình cảm lại TỬ?Nó chết từ rất lâu rồi và ta cũng không cần tới nó để làm gì. Vậy,có xứng đáng làm một vị thần không? Không cảm xúc,không tình người,sự thương cảm còn đâu mà nhắc đến nó?! Rất mạnh,tạo ra bao nhiêu vị thần quyền lực khác nhưng thân thế này cũng phải trả giá thôi.. Vị thần đầu tiên của vũ trụ là người khác Ta chỉ là người thứ hai Tuy vậy nhưng ta và Người đó khác nhau...…
VietNam được sống trong 1 gia đình khá giả,khi cậu được sinh ra cậu đã rất đẹp nhưng có 1 thứ họ không ngờ là cậu chính là 1 con quỷ!Họ rất bất ngờ,ai ai cũng được sinh ra làm con người bình thường nhưng không thể ngờ là chúa có thể tàn nhẫn với cậu như thế này.Nhưng gia đình cậu không hề có ý định bỏ cậu,họ nuôi cậu khôn lớn và bỏ ngoài những lời đồn xấu kia,họ vẫn nuôi cậu không 1 lời chửi.Mấy năm trôi đi như cơn gió,cậu bây giờ đã khôn lớn rồi,tính cách cậu rất khác so với những gì người ta nói,cậu rất hiền lành,tốt bụng,ngây ngô và hay giúp đỡ người khác giống y như thiên thần vậy.Nhưng họ lại nghĩ là cậu chỉ đang giả vờ chứ con quỷ vẫn sẽ mãi là quỷ thôi.Không biết cuộc sống của cậu sẽ như thế nào nhỉ?LƯU Ý:TRUYỆN KHÔNG H VÀ LOẠN LUÂN,NẾU BẠN KHÔNG THÍCH THÌ XIN MỜI OUT…
Đây là lần đầu tiên mk viết fic,có sai gì mong các bạn thông cảm nha~nếu mà có ý kiến gì các bạn cmt cho mk sửa lại nha~Thanks các bạn^^~-Thể loại:Fanfiction,lãng mạn,ngược một tí(chỉ một tí thôi nha,ko nhiều đâu,tại mk chỉ thích ngọt thôi.)BoyxBoy,Vườn trường,sinh tử văn.-Main couple:Hunhan,Chanbaek,có sự góp mặt của những cặp đôi khác trong Exo(nhân vật phụ thôi)-Số chương:Chưa biết nữa(dự sẽ là khoảng là 20 mấy chap hoặc nếu dài hơn thì mk sẽ đổi thành Longfic.)-Trạng thái:Đang lết dần lết mòn.…
Cuộc sống này đối với tôi thật sự tàn nhẫn khi tôi yêu anh ấy nhưng...anh ấy lại chẳng yêu tôi,anh ấy lại đi yêu người chị khác cha khác mẹ với tôi!Và chuyện ấy cũng đến,ngày đó tôi đã thổ lộ tình cảm với anh ấy."Hàn Vũ,EM YÊU ANH!"Vậy mà tôi lại nhận được câu trả lời mà tôi chẳng hề mong muốn!"Xin lỗi em,nhưng anh yêu Như Tuyết!"Câu nói ấy như con dao sắc bén đâm thẳng vào trái tim nhỏ bé của tôi,và làm cho nó thành 1 trái tim rỉ máu,đau đớn.Nhưng rồi nhờ câu nói ngày hôm ấy của anh mà tôi lại được cứu sống 1 lần nữa,cũng chính cái ngày anh nói anh không yêu tôi,thì cái ngày đó tôi cũng được người khác chăm sóc và yêu thương!Rồi thời gian cứ trôi mãi,trôi mãi,tôi và người ấy cùng kết hôn."Em có chịu lấy anh không,Song Nhi?""Vâng,em đồng ý!""Còn anh,anh có chịu lấy em làm vợ anh không,Tuấn Anh!""Có,anh đồng ý!!"Sau cái ngày đó tôi vui mừng lắm,...nhưng cũng chính anh,Hàn Vũ chính anh đã phá hoại hạnh phúc của tôi...vậy mà tôi cũng thoát được khỏi anh,và tôi xin lỗi vì đã cho anh ra đi sớm như vậy!,"Hàn Vũ caca"...Tác giả:Bé PíThể loại:Tình cảm,Lãng mạn,Hành động,buồn,... (Quên)…
Tralier...Ngày cô cầm súng chĩa vào anh và nói "Tôi là cảnh sát",đáy mắt người đàn ông ấy hiện lên sự đau đớn cùng thù hận,nhưng khi quả bom phát nổ,anh vẫn cứu cô thoát khỏi nó. "Hạ Phương Kiều,sau này đừng để tôi gặp lại em,nếu không,Lục Tư Thần tôi sẽ khiến em sống không bằng chết" Lục Tư Thần là đại ca xã hội đen thành phố Lâm,một trong những ông trùm buôn ma túy lớn nhất khu vực Tam Giác Vàng. Hạ Phương Kiều là một cảnh sát chìm,nhiệm vụ của cô là biến bản thân thành một cô gái bình thường,quyến rũ Lục Tư Thần, thu thập chứng cứ... Một cuộc tình không nên có đã nảy sinh,anh yêu cô bất chấp mọi thứ,chỉ là không ngờ, đến cuối cùng cô lại là người phản bội. "Hạ Phương Kiều, em đã từng yêu tôi chưa" "Chưa,chưa bao giờ " ....MỘT ĐỜI MỘT KIẾP lên sóng..�����…
🚫Truyện này Nguyệt Ảnh Nhi viết, yêu cầu không ăn cắp bản quyền,nếu coppy yêu cầu phải ghi đúng tên tác giả, tác phẩm,không được sửa đổi tên tác phẩm thành tên khác rồi cướp nội dung bản quyền,trân thành cảm ơn ☪️🙂 Giới thiệu truyện:Kiếp trước,cô ấy vì yêu anh nên hi sinh tất cả, vì yêu anh nên cô ấy đã phải chết,anh lại vì quá yêu cô nên hay ghen tuông với cô, vì hiểu lầm cô nên anh mất cô mãi mãi,khi đã hiểu ra thì đã quá muộn.Linh hồn em bay theo hồ điệp, trái tim em vẫn hướng về anh.Kiếp này em với anh là nghiệt duyên, kiếp sau hi vọng hai ta hóa giải nghiệt duyên đó để được bên nhau.Tình cảm của em và anh ở kiếp trước đã ảnh hưởng đến nhân duyên cha mẹ em kiếp này,em phải làm sao,bao giờ ta mới gặp nhau, lúc đó chỉ cần anh biết lỗi em sẽ tha thứ cho anh(đây là câu chuyện chuyển thể từ giấc mơ lặp đi lặp lại của mình, mình đã chỉnh sửa câu chuyện trong giấc mơ của mình để nó có kết thúc có hậu một chút,mong được các bạn ủng hộ)…
*tất cả nhân vật thuộc về kishimoto,nhưng số phận của họ ở đây là do tôi quyết định.-Nguyên do tôi làm ra bộ truyện này là do một vài phút ngẫu hứng của bản thân,nên đừng đòi hỏi sự nghiêm túc ở đây nhé.-TÔI LÀ MỘT ĐỨA NGU VĂN NHƯNG LẠI YÊU THÍCH VIẾT LÁCH. NÊN SẼ CÓ RẤT NHIỀU CHỔ SAI DẤU CÂU HOẶC TYPO,NẾU MỌI NGƯỜI THUỘC TIPS NGƯỜI HOÀN HẢO THÌ TÔI KHUYÊN KHÔNG NÊN COI FIC CỦA TÔI…
Tuổi thanh xuân của con người như một chuyến xe mang tên hành trình,mà con người ta giống như những lữ khách không bến đến,có đôi khi là hư,lại có đôi khi là thật,một khi đến điểm dừng,tựa như sắp có một biến cố xảy ra,không ai trong chúng ta có thể đoán trước được tương lai,chỉ trực chờ thời gian đưa ta đến,nếu may mắn gặp điều tốt lành,cuộc sống như nở hoa,gặp chuyện đau thương,giống như cuộc sống bế tắc,quanh co không lối thoát. Một câu chuyện hồi tưởng về tuổi thanh xuân của Cố Lệ Xuân,có bi thương xen lẫn một chút niềm vui nho nhỏ.…
-Trong truyện thì mọi cử chỉ hành động quan tâm,những lời nói tựa mật ngọt của Bright dành cho Win chỉ là một kịch bản chỉ mình hắn biết.Nào ngờ vào một ngày nắng chói chang,Win đã tỏ tình hắn.Mặc dù hắn không hề thích Win,nhưng vẫn chấp nhận lời tỏ tình.Bright làm thế đều có lý do cả,không ai lại đi chấp nhận 1 người mà mình chẳng hề có tí tình cảm đặt biệt nào.Hôm nọ,Win đã nghe được cuộc trò chuyện giữa hắn và người nào đó.Khi chiếc điện thoại cúp thì trái tim của cậu như xé ra ngàn mảnh,đau nhói vô cùng.Cậu biết tình yêu mà mình tưởng rằng sẽ là mãi mãi lại là một vở kịch mà hắn tạo ra.Biết được hắn yêu cậu chỉ vì muốn bộ phim thêm chân thật,đặc sắc hơn thôi.Cậu như một kẻ ngốc rơi vào bẫy của hắn.Bây giờ người cậu mềm nhũn,muốn khóc cũng không được./Tất cả là tưởng tượng của mình tạo ra,không hề có thật/ @LAAY…
Tất cả mọi thứ đều giống nhau.Hoa hướng dương hay hoa hồng hoặc bồ công anh cũng đều chạy theo ánh mặt trời...và gió.Nhưng lại có một bông hoa lại đuổi theo thời gian,nhưng thời gian cũng không thể lụi tàn được nó...…
"Tình yêu của tôi dành cho em không hẳn là vô tận,nhưng chưa bao giờ gọi là không đủ."Đây là câu nói mà chính Lục Khiêm nói với Hải Mạt mà cô chẳng bao giờ quên."Em từng có lúc muốn mình chết đi. Vì Bảo An, vì anh, em lại không thể làm chuyện đó. Nếu anh nghe thấy những lời này thì hãy quay trở về đi."Đây là câu nói mà Hải Mạt nói cho Lục Khiêm nhưng anh lại không thể nghe được."An An nghe bạn nói con không có ba, chỉ có mẹ cô độc rồi họ xa lánh con. Mẹ không thương An An, mẹ luôn lạnh nhạt với An An. Chú James, con phải làm thế nào đây ?"Đây là câu nói Lục Bảo An vừa khóc vừa nói cho Lục Khiêm nhưng anh lại không hiểu được.Hải Mạt vì yêu anh mà cưỡng ép Lục Khiêm kết hôn. Từ bỏ công việc yêu thích mà ở nhà làm những công việc nội trợ chờ anh về mỗi ngày.Nhưng Lục Khiêm lại không quan tâm. Anh không yêu cô, mặc kệ cô...Hải Mạt đã làm một chuyện mà đến Lục Khiêm nghe đã tức giận để rồi hung hăng giày vò cô...Truyện sủng, không ngược. Truyện ngược, không sủng. Chỉ hai yêu tố này thôi, mời đọc.…
Tên truyện: [Đam mỹ] Gửi thời thanh xuânTác giả: Phương Vị YThể loại: Đam mỹ, vườn trường, 1x1, hiện đại văn,ngọt, ngược nhẹ, trước Ngốc nghếch, thiếu gia, nóng tính công x hiền lành, vui vẻ, thông minh thụ. Sau Tổng tài, băng lãnh, âm trầm, ôn nhu công x đanh đá, ngạo kiều thụ,....Couple: Lưu Hào Kiện x Giang Vĩ ThànhVăn Án: Giang Vĩ Thành và Lưu Hào Kiện hai con người trên hai lập trường đối lập nhau. Giang Vĩ Thành vốn sinh ra trong gia đình không phải giàu sang phú quý, cũng không phải sinh ra trong một gia đình nghèo. Thể thao ở mức trung bình, nhan sắc bình thường,học lực trung bình, lùn. Có thể nói cậu là người khi đứng trong một đám đông sẽ dễ ràng rơi vào sự lãng quên. Nhưng vì không muốn cha me thất vọng, cậu cố gắng hết sức vào trường Quốc tế nổi tiếng Di Hòa. Còn Lưu Hòa Kiện không như Giang Vĩ Thành, vốn sinh ra trong gia đình giàu có nhất nhì, có thể thao tốt, khuôn mặt đẹp, dáng chuẩn, ông hoàng từ khi còn nhỏ. Nhưng...có một điều không thể ngờ được rằng...hắn ....rất ngốc.... Hai con người tưởng như không liên quan, sống ở hai cực khác nhau lại gặp nhau. Thanh xuân cứ thế trôi qua...bao nhiêu kỷ niệm...đau khổ....dời lại cho mười năm sau....…
Câu chuyện này mình sẽ viết giữa Uta no prince-sama với B-project thần tượng của mình nhân vật maid của chúng ta là Tsubasa, Haruka và mình sẽ mượn ý của mấy bạn kia.…
*Nàng là 1 công chúa có trái tim nhân hậu, khéo léo tinh lanh, đẹp đến nỗi hoa nhường nguyệt thẹn,nhưng bù lại nàng phải sống trong tòa lâu đài kiêu sa, diễm lệ chỉ bằng thân phận chẳng khác gì như 1 người hầu.*Chàng là hoàng tử của một đế quốc hùng mạnh, đức cao vọng trọng, tài trí vẹn toàn, khôi ngô tuấn tú, nhưng lại có 1 khuôn mặt lạnh như băng, trái tim sắt đá, trước giờ có biết bao cô gái xinh đẹp phải lòng chàng nhưng chàng chưa hề rung động trước ai dù chỉ 1 lần.…
Ta vốn cho rằng,cuộc đời này của ta chỉ cần giang sơn xã tắc,chỉ cần thiên hạ là đủ.Có lẽ ta đã sai,từ khi ngươi bước vào cuộc đời ta,con đường mà ta đi,tương lai mà ta định ra cho chính mình bỗng nhiên sụp đổ. Ngươi và ta vốn dĩ không thể chung đường,tại sao ta vẫn cố chấp mà yêu ngươi vậy chứ?Nếu hai ta không gặp nhau thì có lẽ mọi chuyện đã khác.Ngươi là người làm ta si mê đến điên loạn,nhưng cũng là người mà ta hận đến thấu xương.Dù vậy ,ta vẫn không hề muốn mất ngươi,không hề muốn nhìn thấy ngươi khóc.Ta không muốn...Khuê,nếu ta không giết ngươi,ngươi sẽ giết ta,có phải không?…