Hôm nay có kẻ như muốn bật khóc đến nơi...
Xàm xàm, tựa nhật ký thôi...…
Xàm xàm, tựa nhật ký thôi...…
Từ bạn thân học chung trường biến thành "người" của nhau…
-Tác giả: Chu-Thể loại: đam mỹ, ngược, bá đạo cuồng chiếm công x mỹ tự ti thụ, 1x1, HE-Văn án:-Ma Tộc muốn có sức mạnh tối thượng, Thiên Tộc ngược lại không muốn bất cứ thứ gì về quyền thế, địa vị hay sức mạnh, cái mà những vị thiên sứ muốn chính là, ác ma, thiên sứ muốn ác ma, nổi lên dục niệm không ngừng chiếm đoạt ác ma, một khi dục vọng dâng cao, ham muốn bắt ác ma trói buộc bên mình ngày càng mãnh liệt.-Qua hàng nghìn năm hai bên xảy ra tranh chấp quá nhiều, Ma Tộc dần suy yếu, số lượng ác ma sinh ra càng ít, Thiên Tộc bước trên đà phát triển hưng thịnh, thiên sứ sinh ra càng nhiều.-Sau cùng, chính ác ma lại bị bức đến hận càng thêm hận đối với thiên sứ, ghi sâu mối thù.…
Crystal Myths Thể loại : Cổ đại xen lẫn hiện thực , 12 chòm sao , siêu nhiên , lãng mạn ...| Summary | Thời đại hoàn kim của các vị thần trên đỉnh Olympus rực rỡ hơn tất cả các tinh tú trên bầu trời cộng lại.Nhưng....Thảm họa ập đến, nguồn sức mạnh khủng khiếp tàn phá tất cả, hủy diệt thần điện, gây ra không biết bao nhiêu thảm kịch.Để rồi bức màn bí mật hé mở.Thật ra lịch sử chư thần đã bị bóp méo. Anh em tàn sát lẫn nhau giành quyền thống trị.Sự thiên vị, lòng ghen tuông, niềm tin yêu, nỗi cay đắng, điệu bộ ngạo mạn, ý chí kiên cường, sức mạnh vô biên.... tất cả yếu tố đó bắt đầu và kết thúc những gì tốt đẹp đã từng hiện hữu.Nhưng....Lịch sử không chấm hết ở đó bởi lẽ nó bị bẻ cong vượt ngoài kiểm soát.Các vị thần hóa kiếp chuyển sinh, dã tâm thống trị vẫn chưa nguôi ngoai. Dù thời thế đã khác nhưng những người - đã - từng - là - thần không bao giờ từ bỏ ý định thôn tính thế giới trong tay.Năm ngôi sao phục sinh xuất hiện, những - người - đã - từng - là - thần kia lúc này vẫn nắm giữ thứ sức mạnh của tiền kiếp, thậm chí còn lớn hơn thế nữa. Tuy nhiên họ không còn là Thần, cái họ có là sức mạnh của một Ác Qủy.Ác Qủy phục sinh thời đại chư thần, chuyện sẽ chỉ xuất hiện trong giấc mơ. Cơn mơ đã kết thúc nửa vời để bắt đầu cái gọi là ác mộng....Thật Sự!…
Câu chuyện thật sự khiến bạn lạnh gáy…
Bao dễ thương luôn !mình lấy trên trang dịch về thoi :\Mong mọi người ủng hộ…
Kể về một cô gái cưới chồng sớm.Hai người không yêu nhau nhưng một thời gian họ thích nhau.…
Đây là một bộ chuyện đầu tiên tôi viết có gì sai sót mong bỏ qua…
Tác giả: Diện Bích Tư QuáThể loại: Xuyên qua, hiện đại, hệ thống, mỹ thực, ấm áp, ngọt văn,1 x 1, HE.Diễn viên chính: Cố Lâm, Đổng Trạch.Diễn viên phụ: mẹ Cố, ba mẹ Đổng, Đổng Tiết Khiêm, Đổng Minh Tâm.Cùng với dàn cật hóa(*ăn hàng) và các loại mỹ thực manh manh.Chú ý:1. Mị lần đầu viết dạng mỹ thực, chỉ muốn thử khiêu chiến đầu óc. Nếu có sai nhất định sửa, không nhận gạch đá.2.Đây là thể loại nam nam, ai dị ứng mời nhìn lên trên bên tay trái, ấn vào dấu mũi tên rồi ra ngoài.3. Không nên đem truyện đi nơi khác.4. Hoan nghênh quan lâm đến với phố mỹ thực *vẫy khăn*…
Hãy chia ly đi.... Nhưng nó giúp.. Chúng ta... Gần nhau hơn💜…
La Thanh Vân là một tên công tử bột. La Thanh Vân là một tên công tử bột mê mạt thế. Vì sao ư? Sau khi đọc cuốn tiểu thuyết XXX của tác giả XY thì hắn ta có sở thích điên rồ ấy đấy. Hầy, thế là hắn suy tính cho tương lai chưa chắc xảy ra. Nào là dự tính mua đất rồi xây vài căn biệt thự ở những nơi khá vắng vẻ ở mỗi thành phố khác nhau. Rồi tích trữ lương thực đầy ụ mỗi nhà. Xe cộ, máy phát điện, xăng dầu bla bla blô blô,...dựa theo mấy cái tiểu thuyết trên mạng. Cậu còn suy tính cho việc sau khi mạt thế đến nếu trở thành dị năng giả sẽ như thế nào, và cũng tính chu toàn cho việc không có dị năng.Nhưng...ây dà người tính không bằng trời tính mà. Mạt thế thực sự đến....nhưng....khà khà tự xem rồi sẽ rõ *mặt gian*Truyện đầu tiên tự viết, tự đăng, tự đọc, tự thẩm. Gạch đá ném nhè nhẹ tay thôi để mình rút kinh nghiệm nhé = ̄ω ̄=Viết theo cảm hứng và đánh trên đt nên cũng hên xui thời gian có chap mới nhé. Mạt thế, 1x1,...…
Cùng hệ liệt với ẩm soạn lục, tiểu thụ là anh trai Nhâm Hách=))…
thể loại: ngôn tình, kinh dị, huyền nhuyễn…
không có gì hơn chỉ có hơn thôi…