Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Mái tóc dài búi gọn, hàng mi rủ mỗi khi cậu ta nhìn xuống, sống mũi cao khi cậu ta quay đi, đôi bàn tay đầy vết sẹo, cả nỗi buồn hiện hữu nơi cậu ta đầy cằn cỗi và như thể sẽ còn dai dẳng đến ngàn đời. Cậu ta làm tim tôi phải khóc, cậu ta làm một trái tim chết phải rục rịch sống lại để nấc lên từng nhịp cho cậu ta. Cậu ta là một cơn đau tim.Suguru là một cơn đau tim.…
-"Ink làm ơn hãy bình tĩnh! Tôi bt là khó tin nhưng làm ơn hãy tha thứ cho lỗi lầm cũ của tôi."-"Xin lỗi... tớ chưa tin vào sự thật này đc..." __________-"Cậu còn bướng?"-"...!" __________-"Này, thả tay ra! Cậu làm gì vậy!"-"Dạy cho ink nhà ta bài học." __________-"Tôi và cậu có cùng nhà đâu."-"Ta thích sao thì làm theo ta đi."Z cho nóng truyện ;>Chào! Mình là mít, mình biết có vẻ truyện khá quen thuộc rồi. ((vì quen thuộc mình đọc nhiều nên ms dám thử đấy chứ ^^"))và đây sẽ là câu chuyện đầu tay mình viết.mình mong mấy bạn thích.((lưu ý nếu ưa truyện mình xin bạn mua dép hóng trước, phòng hờ việc mình quên viết truyện ^^"))…
Niềm vui thứ ba mươi sáu của "𝓶𝓾𝓭𝓲𝓽𝓪"----- "Tôi viết nên lời thương nhớ"- AllKer- OOC, hanahaki- Summary: Hoa đã không còn rơi.Tim đã không còn đau.Lồng ngực đã thôi những cơn quặn thắt.Tâm trí tôi cũng chẳng còn chênh vênh vì ngạt khí.Nhưng tôi vẫn còn yêu em...…
§ Author: Gin Silversword aka Âu Dương Kỳ Nguyệt§ Disclaimer: Nhân vật trong fic không thuộc về tôi và tôi viết fic hoàn toàn với mục đích phi lợi nhuận.§ Fandom: Taemin, Minho.§ Category: angst, romance§ Rating: K§ Pairing: 2Min§ Warn: SA§ Note: Quà Giáng Sinh 2011 cho BB Fam.…
Niềm vui thứ hai mươi sáu, cùng "𝓶𝓾𝓭𝓲𝓽𝓪".-Couple: Azir/Lee "Faker" Sanghyeok-"𝓶𝓾𝓭𝓲𝓽𝓪", an AllFaker project for Lee "Faker" Sanghyeok's 28th Birthday.[07.05.2024]…
Một số truyện liên quan đến undertale mà mình lụm được trên gg ,nhắt lại ĐÂY KHÔNG PHẢI LÀ CHUYỆN CỦA MÌNH MÌNH CHỈ DỊCH NÓ.(Đây là lần đầu mình làm nên xin các bạn bỏ qua những lỗi của mình),có thắc hãy ghi trong phần bình luận...…
Summary:"Cậu đang làm gì ở ngoài này thế?" Okarun kêu lên một tiếng khi nó nghe thấy giọng nói quen thuộc của Momo, theo thói quen mà đưa tay chỉnh lại kính của mình, lắp bắp trả lời khi Momo ngồi xuống ngay bên cạnh nó tại bậc thềm gỗ. Nó không đã không nghĩ đến việc cậu sẽ đi tìm nó sau khi Okarun lẻn ra khỏi bàn ăn vào vài phút trước vì mong muốn xóa bỏ những suy nghĩ bậy bạ của bản thân ra khỏi đầu, và cũng vì nó cần phải tránh mặt Momo."À-à thì tớ chỉ muốn hít thở một chút không khí thôi ấy mà!" Okarun nhăn mặt khi giọng nó vang lên the thé, nó quay mặt đi chỗ khác, nó không thể nhìn Momo vào lúc này được. Nhất là sau khi nó vừa phát hiện ra Momo cũng có răng nanh y hệt như gã ma cà rồng trong cuốn tiểu thuyết của Rin. Momo ngồi với nó, không nói gì, sự im lặng chỉ khiến sự bất an trong lòng Okarun dâng thêm. Cuối cùng cậu cất lời, cắt ngang bầu không khí ngột ngạt giữa bọn họ.…
- niềm vui thứ năm cùng "𝓶𝓾𝓭𝓲𝓽𝓪".______- "a thing called 'quantum foam'."- onker.- lowercase, oneshot, fluff, he, ca sĩ ban nhạc pop x tiến sĩ vật lý lượng tử.- trái ngược nhau như thế, nhưng họ lại tìm được nhau giữa cõi đời này. và họ yêu nhau, yêu từng điểm khác biệt.…
niềm vui thứ mười lăm cùng "mudita"______________________________"nghĩ lại xem. người nảy sinh nghi ngờ là cậu. người muốn kết thúc cũng là cậu. người bỏ đi cũng là cậu. tất cả mọi thứ mà cậu nói, cậu sợ tôi thế này, sợ tôi thế kia, trong khi bản thân tôi còn chưa rõ sau khi tôi phế rồi không thể duy trì chơi chuyên nghiệp được nữa thì tôi sẽ phải như thế nào..."…
- niềm vui thứ bảy cùng "𝓶𝓾𝓭𝓲𝓽𝓪".______- "liệu em còn ở lại."- tedker, gumaker.- lowercase, oneshot, oe.- chỉ hôm đó thôi, giao lộ tấp nập người qua lại biến thành đường kẻ chia đôi hai thế giới. có anh, và không có anh. liệu rằng có sự khác biệt?…
Taylor Swift và Billie Eilish gặp nhau lần đầu ở trường đại học, cái thuở mà tâm hồn sáng trong chẳng vẩn bụi trần. Nhưng cả hai đâu hề biết rằng câu chuyện tình cảm tưởng chừng như sẽ chỉ thoáng qua như cơn mưa rào, lại thật đậm sâu và tàn nhẫn. Tình yêu ấy bao dung, phóng khoáng, không bao giờ mang những mặc cảm, chẳng thể nào chết đi, mà nó sẽ dông dài theo cả đời người.…