[Dam my-BL] Cuộc sống nhàm chán của một thằng otaku
cuộc sống rảnh đời của một thằng otaku bị sếp hành hạ và bị thịt Thể loại: Mỹ công cường thụ, hiện đại, công sở, đời thường, có thể có H..Au: Kaiquaiyuan-> me…
cuộc sống rảnh đời của một thằng otaku bị sếp hành hạ và bị thịt Thể loại: Mỹ công cường thụ, hiện đại, công sở, đời thường, có thể có H..Au: Kaiquaiyuan-> me…
Tittle: RainAuthor: SnowPairing: Khải Nguyên [ cuối cùng thì nócũng vào tay con au :v ]Rating: PG-13Category: chút pink, chútngược [ chả biết như nào đây ] , vườn trường , HE.…
Rating: 13+Author: Bánh Trôi Clover (小汤圆). Gọi tớ là Trôi Sún.Thể loại: fanfictionNội dung: Tiểu Khải gặp lại Nguyên Nguyên- người anh từng yêu sau 10 năm xa cách. Anh đã từng gặp tai nạn và bị mất trí nhớ trước đó. 10 năm sau gặp lại nhau tại Singapore- nơi trụ sở chính P.O.D của gia đình Vương Tuấn Khải đang ở đó. Cũng là cầu nối cho du học sinh Vương Nguyên trở thành trợ lý Tổng tài Karry ( Tên ở Singapore của Vương Tuấn Khải). Cậu dần nhận ra anh và biết anh đã bị mất trí nhớ. Dĩ nhiên anh không nhớ ra cậu. Chỉ biết anh ấn tượng với cậu bởi cậu rất giống Hạ Mỹ Kì- 1 cô gái anh từng yêu trong khoảng thời gian 10 năm lãng quên cậu và đã mất 2 năm trước khi gặp lại cậu. Nguyên đã hiểu được phần nào ý của Karry: " Có lẽ cậu chỉ là người thay thế..." Nhưng với Karry, cậu có lẽ không đáng phải làm người thay thế. Liệu rằng Nguyên Nguyên có thể lại làm người yêu Vương Tuấn Khải lần thứ 2? Liệu rằng Thiên sứ nhỏ bé ấy có thuộc về Vương Tuấn Khải?…
#1 Tuyết25 năm trước, khi hắn vừa tròn một tuổi. Ta mới được chào đời, đó là một ngày có tuyết.15 năm trước, vào một ngày tuyết rơi. Khi ta bị bạn bè bắt nạt, hắn đã bảo vệ ta, đỡ ta dậy, ôn nhu nói với ta "Nguyên Tử, em có sao không? Có ta ở đây rồi, ta sẽ bảo vệ em" lúc đó ta đã yêu hắn.10 năm trước, chịu lạnh trước những bông tuyết đầu mùa rơi. Hắn đứng trước mặt ta, mặt đỏ bừng, gãi đầu gãi tai nói "Nguyên Tử, anh thích em"2 năm trước, ta cùng hắn tay trong tay, chân song song đi vào một nhà hàng. Trước đám đông, hắn quỳ gối xuống, tay cầm nhẫn, dâng về phía ta và nói "Nguyên Tử, làm vợ anh em nhé!" ta ngại ngùng gật đầu. Hắn vui mừng không kể siết, ôm chầm lấy ta, ngoài kia tuyết bắt đầu rơi.2 tuần trước, cũng vào một ngày tuyết rơi. Mọi người giữ ta lại, mặc cho ta có gào khóc đòi hắn đến cỡ nào thì mọi người vẫn dữ ta lại. Bác sĩ đắp khăn trắng lên khuôn mặt hắn, rồi y tá đẩy giường bệnh của hắn ra khỏi phòng cấp cứu, đưahắn đi xa ta dần. Hôm qua ta với hắn đi cắm trại, nhân dịp kỉ niệm 2 năm ngày cưới. không may xảy ra tai nạn, vì cứu ta mà hắn rời xa thế giới này mãi mãi.Ngày hôm nay, ta đứng thẫn thờ trước mộ hắn. Nhìn tấm di ảnh của hắn, nụ cười tươi rói lộ ra cả 2 cái răng khểnh của hắn vẫn còn. Vậy mà giờ đây hắn đã không còn tồn tại. Ta phải sống sao khi không còn hắn đây. Ta muốn hắn, ta muốn ở bên hắn, cùng hắn cười nói mỗi ngày. Ta muốn nghe hắn nói, muốn nghe hắn cười nói vui vẻ, ôm ta vào lòng, ôn nhu nói với ta "Nguyên Tử, anh yêu em" còn ta thì dúi đầu vào n…
Thể loại: High School,Daily LifeNhân vật chính: Vương Tuấn Khải, Vương NguyênAuthor: Thu Thủy*Văn án: À ờ...nói sao nhỉ? Tôi là Vương Nguyên-học sinh mới của lớp 11A2. Tính cách tôi ấy à? Khó gần lắm. Tôi ấy, là một thằng nhóc lạnh lùng, có chút vô cảm, đôi khi là....tự kỉ. Cũng phải thôi! Có đời nào tôi tiếp xúc với ai đâu. Bọn họ ấy, khó ưa lắm. Chẳng bao giờ chơi tốt với tôi cả. Quen được vài ngày, xong rồi lại bỏ tôi 1 xó. Lần nào cũng vậy. Năm tôi lên lớp 1, lúc đó tôi thân thiện lắm, chứ đâu như bây giờ. Tôi quen được một người bạn, cậu ta tốt với tôi lắm. Nhưng rồi...một tai nạn ập đến..Và..cậu ấy bỏ tôi đi. Năm lớp 2 tôi cũng quen được 1 người bạn, cậu ta cũng tốt với tôi lắm. Và rồi nhà cậu ta chuyển đi, tôi lại ở một mình. Năm tôi lên lớp 6, tôi có quen 2 người bạn. Không biết người đời dèm pha gì mà hai cậu ta dần dần xa lánh tôi, bảo tôi là một con người đầy rắc rồi, quen tôi, họ sẽ chẳng có niềm vui. Có thể là vậy. Và từ đó, tôi khép mình lại, chẳng quen ai được nữa. Tôi chỉ chăm vào việc học, luyện tập thể thao và xem anime. Cuộc sống của tôi như vậy là đủ rồi. Có lẽ vậy!…
Convert by tamquay@tangthuvien (Chap 1 - 40) gachuaonl@tangthuvien(Chap 41 ->....)Edit tại https://miyunblog.wordpress.com/truyen-edit/the-loai-khac/tiem-lan/Nam Hải bên ngoài có Triều Thành, thành trung thướt tha nhiều giao nhân.Một hồi ngoài ý muốn sử ta đau mất một lân,Thủ thành Long Quân tặng ta long lân,Từ đó giữa chân mày trong lòng, nhớ mãi không quên.* phi ngôi thứ nhất miêu tả. Như không ngoài ý muốn, mỗi ngày sớm 8 điểm đúng giờ đổi mới.* khoác huyền huyễn da ngôn tình văn, 70% ngọt +30% nhấp nhô +95% đã ngoài khả năng HE. Nữ chủ gan nhỏ sợ phiền phức chó săn, nam chủ không có nguyên tắc bao che khuyết điểm nãi cha thuộc tính. Long cùng linh giao chi gian một trận mây và bùn yêu say đắm (ˉ▽ ̄~) ~~Nội dung nhãn: kiếp trước kiếp này tình hữu độc chung linh dị thần quáiTìm kiếm keyword: nhân vật chính: Di Ba, Đạo Cửu Xuyên ┃ phối hợp diễn: ┃ cái khác:…
-Nếu cuộc sống đã đẩy ta lại gần nhau thì xin em đừng vì có chút sống gío mà rời xa anh ... Vì anh đã lỡ yêu em mất rồi... -Em xin lỗi...nếu như trước đây thì em sẽ trở về bên cạnh anh nhưng bây gìơ... Muộn rồi anh à... -Chả lẽ em đã hết yêu anh rồi? -Còn... Nhưng không phải yêu mà làm em quên được anh đã đối xử với em như thế nào!…
Lấy bối cảnh thực tại để viết lên nỗi lòng Vương Nguyên trước Vương Tuấn Khải.Tôi - Vương Nguyên 15 tuổi là một cậu bé vui vẻ hoạt bát từ khi gặp được Vương Tuấn Khải hạnh phúc lẫn dằn vặt đan xen. Đâu mới là kết cục cho chúng tôi. Liệu - nếu có 1 cơ hội quay đầu tôi có thể bắt đầu lại không?Hoặc giả như k gặp a đời tôi sẽ hạnh phúc hơn chứ......…
Couple: Vương Tuấn Khải_Vương NguyênCategory: Sad Ending, Romance, Fantasy, fanficĐộ dài: 9 chươngAuthor: Khuất Hạo Thiên (Anthony)…
🌷Chuyện hoàn toàn là do mình sáng tác. Mình không hy vọng mọi người lấy chuyện của mình và re-up trên các nền tảng khác mà chưa có sự đồng ý của mình. Cảm ơn mọi người đã ủng hộ, chúc mọi người đọc chuyện vui vẻ🌻…
Vô tình gặp mặtVô tình bước vào đời nhauVô tình yêu nhau...Rồi lại vô tình không thể rời xa nhau.Buông tay, không phải là chuyện đơn giản..Nhất là khi đã yêu thật lòng.…
Những cơn mưa cứ đến rồi đi, duyên phận sẽ níu lại những giọt ký ức.Là kết thúc...Hay là một sự khởi đầu mới?* Đôi lời của tác giả: Đây là tác phẩm đầu tiên của mình, văn phong còn non nớt, nhưng mình hy vọng mọi người đọc vui vẻ, và cảm ơn mọi người đã ghé vào đây ủng hộ, đã để lại hữu duyên là "độc giả" cho mình :33…
Giới thiệu: Tôi kể bạn nghe tình yêu đầy tiếng cười và nước mắt của cặp thầy trò cùng tuổi. Nhưng đằng sau vỏ bọc ngây thơ học trò đấy, cả 2 đều có những bí mật riêng tư, đều mạnh mẽ và cứng rắn để hoạt động trong 1 xã hội lắm bon chen. Còn gì các tềnh yêu cứ đọc sẽ biết.…
Nếu người yêu thương một người. yêu đến khắc cốt ghi tâm. Yêu đến mức nguyện vì người đó đánh mất tất cả liệu ngươi có thể giữ lại kí ức tiền kiếp. ngàn năm vẫn tìm kiếm người ấy hay không? Kì thật nhân có nhân quy, thiên có thiên quy. Cho dù là âm tào địa phủ cũng có quy định của riêng nó, nếu ngươi muốn có thể lưu giữ kí ức về người ấy ngươi chỉ có 1 cách. Chính là không bao giờ đầu thai. Dùng chính linh hồn ngươi ghi nhớ người ấy. Một khi bước qua vòng luân hồi ngươi nhất định phải uống mạnh bà than. Thứ nước đó đã uống ngươi dù có yêu thương người ấy đến mức nào kí ức cũng sẽ không còn.Nếu đã yêu đến khắc cốt ghi tâm ngươi liệu có nguyện ý quên đi người ấy mà bắt đầu một kiếp sống khác?Trên thế giới này điều tàn nhẫn nhất không phải việc không có được người mình yêu mà là ngươi yêu người ấy đến tận sâu trong tâm hồn nhưng lại không biết ngươi vì lí do gì yêu người ấy. càng không biết người ấy rốt cuộc là ai. Vì sao trong lòng ngươi hình bóng người ấy không cách nào xóa được.Nếu là ngươi thì ngươi sẽ thế nào? ngươi có hoản sợ không? Có đau đớn không? Ngươi có lẽ sẽ hoan mang sẽ trốn tránh người ấy. ngươi có lẽ sẽ thấy sợ hãi. Cho dù ngươi thử mọi cách vẫn không cách nào ở cạnh người ấy như ngươi đã từng.Cho đến lúc ngươi nhớ lại liệu người ấy có còn đủ kiên nhẫn để chờ đợi ngươi? Hay chính vì ngươi đã quên đi kí ức liền vứt bỏ người ấy. lẫn tránh hiện thực. Kì thật linh hồn cùng xương tủy đều là cát bụi, một kiếp nhân sinh qua đi ngươi cũng c…
Tôi nghĩ tôi yêu em rồi. Chúng ta là anh em, tình cảm điên lọan đó tôi có kìm nén. Ngày em rời đi tôi thực muốn nói em có thể ở lại. Lời ra đến môi cuối cùng lại im lặng. Hạnh phúc nghe em tôi một lòng cầu chúc. Đã đi rồi xin em đừng ngoảnh lại. Tôi không muốn em nhìn thấy tôi vật vã đau thương. Níu quay lại ngày đó tôi mạnh mẽ mở lời có đụpwc không "Em ơi, đừng đi!"…
-Tác giả: Kedofutori-Thể loại:Kinh dị, kỳ bí,...-Tóm tắt: Khách sạn màu đỏ-nơi mà những người được chọn bị mắc kẹt thông qua cánh cửa thang máy kì lạ nhằm trở thành nguồn thức ăn của lũ quỷ và muốn sống sót thì phải chạy trốn. Liệu trong số những người được chọn ấy, ai sẽ là người sống sót cuối cùng..?…
Fanfic TFBoys - KarryViễnAuthor: Thế NhânNhững ghi chép của lớp trưởng lớp 2 khối 7 - Mã Tư Viễn Địa điểm ghi chép: Phòng tự học – Học viện nam sinh.…
đây là lần đâu cua em hả. trinh vẫn im lặng tôi típ tục nói anh lm nhẹ lắm ko sao đâu. khi đúc vào thi tôi bik trinh đã mất trinh. Tôi như mún điên lên đâm thật mạnh vào trinh. Trinh như xé rách tấm niệm một tay kéo mạnh vú trinh sau hom đó tôi bắt đầu nhạt vs trinh và gần nữa tháng sau tôi mới lm vs trinh đâm thật mạnh như mun trút giận lên ko màn chào hoi cứ thế đến 8 tháng sau....…
. Chuyện gì sẽ xảy ra khi 2 mỹ nam cùng bên nhau ? ? ? . Thứ lỗi cho Au * cười hiền * Nhân vật không là của Au nhưng số phận nhân vật trong truyện là của Au * gian *. Đây cũng là lần đầu tui viết fic . Mong là sẽ được ủng hộ ạ…
-Anh có thể làm tình với mọi cô gái mà anh muốn nhưng không được có mặt trên báo chí, nếu không tôi sẽ không ngại ngùng mà tận tay chết anh.-Cô dùng ánh mắt sắc bén lườm hắn, lạnh lùng nói.-Cô nghĩ tôi sẽ nghe lời đe doạ của cô.-Hắn cươi khinh thường vì nghĩ cô chỉ là một thiên kim tiểu thư vô dụng ngoài tài năng kinh doanh.-Tôi không tin cô sẽ có thể giết được tôi. -Vậy thì anh cứ làm thử xem, tôi nói trước sự nhẫn nại của tôi có hạn, đừng để tôi có cơ hội giết anh, anh không biết mình đanh đùa giỡn với ai đâu.-Cô quay người rời khỏi phòng khách sạn, để lại người đàn ông đang ngẩn người và một người phụ nữ đang khó chịu ở thân dưới của người đàn ông đó vì cô đã cản trở 'việc tốt' của họ. ____________________________________-Ly hôn đi, tôi không yêu em, người tôi yêu là Minh Ngọc, huống hồ cô ấy vẫn con yêu tôi và mang con của tôi.-Hắn tuyệt tình nói với cô. -Được, nhưng anh phải hứa là sau khi ly hôn anh không bao giờ được xuất hiện trước mặt tôi một lần nào nữa.-Cô đang kìm nén nước mắt, mặc cho con tim đang thắt chặt lại, cô cố dùng vẻ mặt lạnh lùng, vô cảm nói với hắn. Cô định nói với hắn rằng cô đã mang thai 3 tháng, nhưng tình cảnh hiện giờ thì đã không cần thiết nữa. -Được.-Hắn không chần chừ mà đồng ý. ____________________________________-Anh xin lỗi, anh sẽ không bao giờ làm tổn thương em một lần nào nữa, trở về bên anh đi.-Hắn nói với cô bằng giọng hối hận, thâm tình, còn có một chút bất lực. -Bây giờ đã quá muộn rồi, chính anh đã bỏ rơi tôi và con, tôi hiện giờ hận không thể …