yêu người nổi tiếng | park sunghoon x you
"anh xin lỗi, để em chịu khổ nhiều rồi""nhưng mà anh đã xin lỗi cả trăm lần rồi.."wrn: ooc, lowercase…
"anh xin lỗi, để em chịu khổ nhiều rồi""nhưng mà anh đã xin lỗi cả trăm lần rồi.."wrn: ooc, lowercase…
Tác giả : 胤乐不是赢了CP: Nguỵ Anh Lạc x Phú Sát Dung Âm…
dành tặng tuổi 19 ngọt ngào của hai emwarning: ngọt sâu răng, sến hết cỡtôi chỉ chuyên thể loại trúc mã và friends to lovers thoaiiiii…
Dấp dáng cô gái nhỏ ngày nào giờ đây đã là cô thiếu nữ tràn đầy sức sống. Nhóm bạn bé tí hớ cái là đánh nhau bây giờ thật đoàn kết và nhiệt huyếtChuyến tàu mang tên trường cấp 3, không chỉ chở vài người. Mà là cả một thế hệ tươi mới. Đưa những vị khách trên tàu đến với những địa điểm gần hơn tới ước mơ của họ.Trong 3 năm học, chúng tôi trải qua thật nhiều điều cùng nhau. Chơi ngu nghịch dại, báo thầy báo bạn. Gặp người đến tiễn người đi. Bao nhiêu cố gắng, bao nhiêu kỳ vọng đều sẽ nở ra một đường đầy hoa, trải bước cho chúng tôi.Thế rồi, vẫn còn đó những tiếc nuối của tuổi thanh xuân. Cậu bạn cùng bàn thâm thương trộm nhớ hoá ra cũng thầm thích mình. Cô nữ sinh ngày ngày lẽo đẽo theo sau cậu học trưởng kia rồi cũng đã biết buông tay từ bỏ. Cậu bạn thân trúc mã ấy thế mà lại đành ngậm ngùi dùng hai chữ ''chúc mừng'' để nói với người thương.Cũng có những tình yêu của vài cặp đôi đồng tính. Phá bỏ định kiến của xã hội, may mắn họ chọn can đảm bên nhau.Không sao, sau cơn mưa chứa nắng ấy, vẫn xuất hiện bầu trời. Tiếc nuối, vốn cũng là một yếu tố tạo nên một thanh xuân đầy màu sắc. Mà dẫu... nó là đau thương…
nơi bình yên có bangtan, tubatu, enha, tớ và cậuxin hãy thả một chiếc sao cho bé con nhà tớ mỗi khi ghé thăm nhé💜…
-Truyện chuyển ver chưa có sự đồng ý của tác giả và editor-Tác giả: Tô Cảnh NhànThể loại: Nguyên sang, hiện đại, HE, cường cường, tình cảm, ngọt sủng, vườn trường, hoan hỉ oan gia, chủ thụ, đô thị tình duyên, thanh thủy văn.Người mang truyền thuyết, cợt nhả lắm mồm công x Trước cầm bút chăm chỉ học tập, sau xách gậy lấy "đức" thu phục người khác lạnh V, chính là chiến kỳ của tôi!*Bản chuyển ver này sẽ có một vài chỗ thay đổi để có thể phù hợp với nhân vật hơn*-Vui lòng không mang truyện đi đâu ạ-…
Nếu kết hôn ở Ghana, thì khi ly hôn sẽ lại được mặc đồ chú rể đấy.…
- Au: Bạch Nhiên Hy- Tittle: Quá khứ- Pairing: KrisTao- Rating: K- Category: Hoài niệm…
đây là đoản văn đầu tiên sau hơn 1 năm không viết truyện của tôi thôi...…
Tác giả: 测量学CP: tiểu diễn viên Ngô Cẩn Ngôn x tiền bối Tần Lam…
"Cho em...được bước đi cùng anh, nhé?""Nếu đó là nguyện vọng cuối cùng của em"…
"Tụi bây đang hẹn hò à?""Ai bảo mấy người vậy??"CP: Moon "Oner" Hyeon-joon x Choi "Doran" Hyeon-joon.…
"Trong em có anh"CP: Moon "Oner" Hyeon-joon x Choi "Doran" Hyeon-joon.…
Một cô gái tiểu thư quyền quý học trong ngôi trường cấp 2 bình thường vì cha mẹ cô sợ con mình sẽ nhiễm thói hư tật xấu của các công tử tiểu thư kia.Từ lần đầu tiên đến trường (mẫu giáo) cô chả có lấy một người bạn. Mọi người đều cho là cô đỏng đảnh, chảnh...(gì tự hiểu), cứ như vậy lớn lên cô bị cái suy nghĩ đó áp đặt và cô nghĩ:" ok chúng mày nghĩ tao như vậy thì được thôi tao sẽ cho chúng mày hài lòng" và cuộc đời cô cứ nhàm chán như vậy khi đến trường.Cho đến một ngày.......…
Lần đầu tớ viết có gì nhẹ nhàng góp ý.Ý kiến lịch sự, tích cực tớ xin tiếp thu còn lại cứ bấm back. Cảm ơn (╹◡╹)…
Tác giả : Lục Ngân TranhTrong cuộc đời của mỗi người con gái, điều mà cô ấy hạnh phúc nhất là được ở bên người đàn ông mình yêu. Thế nhưng... Vào ngày tốt đẹp, rạng rỡ nhất của hai người, ngay khi anh đang mỉm cười mãn nguyện. Thì có một ánh sáng bừng lên, ánh sáng ấy bao phủ lấy người con gái đang mỉm cười kia, người mà anh yêu tha thiết, nguyện ở bên cạnh suốt đời để bảo vệ cô. Điều gì đã xảy ra? Tại sao thứ ánh sáng ấy bao phủ lấy cô gái kia? Đó vẫn chưa có lời giải đáp...…
Có thể xem nó như một chiếc plot nhỏ, cốt truyện có thể không hoàn chỉnh, lời văn có thể chẳng mang cảm xúc nhiều, cũng chẳng chạm tới trái tim nhưng mình vẫn muốn đăng nó lên. Nếu có ai đó đọc được thì mình sẽ rất vui.…
http://www.tangthuvien.com/forum/showthread.php?p=7566617…
" Một nhà bốn người chúng ta, vui vui vẻ vẻ là được rồi "…