[Liên Hoa Lâu] Đoản Phương Hoa.
Phương Đa Bệnh x Lý Liên Hoa [Liên Hoa Lâu]---Chữa lành một chút.…
Phương Đa Bệnh x Lý Liên Hoa [Liên Hoa Lâu]---Chữa lành một chút.…
Nàng rất bình thường, nàng lại không tầm thường Điều không phải xuyên qua, mà là thật thật tại tại gặp nhau Gặp tướng mạo tục tằng hắn Trên mặt không treo biểu tình hắn Ôn nhu tỉ mỉ hắn Thần bí nội liễm hắn…
đoản nhỏ về allgaminwn: lowercase, chưa beta và có lỗi chính tả…
ONESHOT Hoa màu tím - màu của hoa dại Trường Sơn .Tag: Tình trai thời chiến, HECảnh báo: OOC⚠️📌 TRUYỆN CHỈ LÀ TRÍ TƯỞNG TƯỢNG CỦA TÁC GIẢ!🖇️ Vui lòng không đem truyện đi bất cứ đâu!…
Lại là một bé CV nữa đâyyy ..Author: realluv___cbNguồn: https://www.wattpad.com/story/216721467?utm_source=ios&utm_medium=link&utm_content=story_info&wp_page=story_details&wp_uname=-letterdayynee-&wp_originator=xT2eKDQYSXK9ehnX%2FzDGZwSO66DkmfFbdHJkVqaKqFEpDbRbyvt1ffaj3U88HUOBmTpVe7xIwNl7CaOBUnQF2n4Ll1ukqvBTq%2Fw10DdAFkgMu6%2Fr1WJmXNPJwwwnVwVH..CP gốc: ChanbaekChuyển ver: Hyunlix By: Seiu𝐂𝐡𝐮𝐲𝐞̂̉𝐧 𝐯𝐞𝐫 đ𝐚̃ 𝐜𝐨́ 𝐬𝐮̛̣ đ𝐨̂̀𝐧𝐠 𝐲́ 𝐜𝐮̉𝐚 𝐭𝐚́𝐜 𝐠𝐢𝐚̉.…
Kỳ thực nữ chủ tuyệt không Mary Sue, đây là một cái đạo đức không có hèn mọn thiếu nữ, bởi vì thấy mỹ nữ tắm mà đập chết ở nhà tắm. Sau đó xuyên qua đến hỏa ảnh thế giới, lại bị chiến tranh tiện lợi cha mẹ, bi thôi mà thành chỉa vào nhất trương vạn năm chính thái mặt ngụy Laury, sau đó vẫn thổ tào nàng củi mục nhân sinh khổ ép kinh lịch. Orochimaru: "Nguyên lai còn có như thế phế Mary Sue a!" Jiraiya: "Mary Sue, nguyên lai ta ngươi là người trong đồng đạo a " Kakashi: "Ngươi có thể dài nhất trương 16 tuổi mặt, nhưng có thể hay không mời ngươi không nên đem chỉ số thông minh cũng đứng ở 16 tuổi a?" Uchiha Itachi: "Uchiha gia không có như thế phế Mary Sue." Sasuke: "Anh ta nói rất đúng, nhưng vì sao ngươi như thế phế còn không có bị ta ca giết chết." Naruto: "A! Nguyên lai còn có 16 tuổi lão thái bà a! Akatsuki: "Ngươi phế đã vượt qua chúng ta thường thức." Mary Sue: "Này! Vô lương tác giả, đây là văn án sao? Đây chỉ là đơn thuần đối với ta phế thổ tào đi! Còn có, văn án lý ta đều đã như thế phế đi, sau đó ta còn lăn lộn cái rắm a!" Mỗ đậu ngượng ngùng cúi đầu: "Kỳ thực, kỳ thực ngươi mới đầu so với văn án còn phế " Mary Sue: "..." Nội dung nhãn: Hỏa ảnh xuyên qua thời không thanh mai trúc mã làm ruộng văn…
OTP của mình đừng đục, không thích mời bấm nút thoát ra ạ top: Tomioka Giyuu bot: Iguro ObanaiWarming : OOC…
geonyeob/noah x gamin không switch.wrn. maybe occ, lệch nguyên tác, lowercase, toxic love, gương vỡ lại lành(?), bạn thời thơ ấu, obsessed x obsessedtác phẩm(fic) của mình quyền mình. với tư cách là một reader xin hãy tôn trọng writer.…
- Tình yêu thật sự rất khó để được vẹn toàn, bởi nó vốn dĩ là canh bạc.- Tôi biết.- ...- Nhưng điều đó cũng không thể ngăn chúng ta yêu nhau, bởi tuy tình yêu khó để được vẹn toàn, nó cũng lại là thứ mà con người vĩnh viễn không thể khước từ.Written by: MochieThể loại: Slice-of-life (?)Nhân vật: Kim Thế Giai, Đàn Kiện ThứVui lòng không reup dưới mọi hình thứcNếu chuyển ver vui lòng nhắn tin author để xin perCre bìa: Edited by me…
Ta nghĩ, không quản bao nhiêu Vũ, đều sẽ có thiên tình thời gian. Ta nghĩ, vô luận nhiều đen đêm, luôn sẽ có bình minh thời gian. Nguyệt lạc nhật thăng. Thừa nhận cũng tốt, không thừa nhận cũng được, người a, chung quy là muốn lớn lên. ------------------------------------------------------------ Tuy rằng thoạt nhìn rất nghiêm túc, nhưng Rio Kurino hài tử này kỳ thực chính là một nhảy thoát nhiệt tình yêu thương nhổ cái rãnh gài bẫy nhiều hàng... Tuy rằng phân cách tuyến trở lên văn án thoạt nhìn rất văn nghệ, nhưng đây văn nhưng thật ra là nhất thiên Kuso văn loại chuyện này ta sẽ nói cho ngươi biết sao? ================================================…
Có hay không thể nghiệm qua như vậy một loại ái tình? Ngươi thích hắn, thích đến muốn gả cho hắn, cho hắn sinh đứa bé, bồi hắn qua cả đời. Thế nhưng ngươi biết ngươi không thể. Vì không vượt qua Lôi Trì thừa thụ thậm chí vô pháp cùng hắn bình thường đối mặt kết quả, ngươi một lần lại một lần mà ở nội tâm khát vọng cùng hắn trong lúc đó làm ra tỉnh táo nhất lựa chọn. Ta trải qua. Nguyên bản ta chỉ là cách thời không thích hắn là đủ rồi, có thể đúng dịp lão Thiên lại không phải là phải ta ở bên cạnh hắn yên lặng thương hắn, hơn nữa càng ngày càng điên cuồng mà thích hắn. Vì hắn làm tất cả, vì hắn chịu được tất cả, không suy nghĩ cái gì lấy kết hôn vì mục đích đi gặp gỡ, chỉ biết là đối tốt với hắn, đối tốt với hắn, đối tốt với hắn... Cảm tạ lão Thiên, ta thể nghiệm qua. Càng đáng được ăn mừng chính là, ta cũng cầm giữ qua. "Cám ơn ngươi, thân ái Kakashi."…
Ý tưởng nảy ra trong đầu khi mình tham gia sự kiện "Thần tượng WaVe" của game Liên Quân. Thật ra là đang nghỉ hè nên muốn làm gì đó cho vui thôi mà :D. Chính vì vậy truyện cũng sẽ là những ý tưởng nảy ra trong đâu rồi viết ra thôi, có gì to tát đâu:/ Đùa thiệt chứ, nguyên cả dàn WaVe ad cũng bịa ra trắng trợn hết á, xin lỗi gà rán:))) (thật ra bản thân ad rất thích thể loại ngôn tình kiểu nhẹ nhàng, chứ chẳng như đại chúng bây giờ toàn viết đam mỹ với bách hợp thôi à!)Nếu các con giời thấy truyện hay hoặc thú vị gì thì đừng ngại ngần để lại một bình luận cho ad nhé!!!Thân mến.…
lixiangyidingluobida.lofterLấy từ nhiều nguồn (Tấn Giang, Lofter...), phi lợi nhuận và chưa có sự cho phép của tác giả. Nếu có chuyện gì có thể liên hệ với ta trong ib. Các truyện đều là QT, chưa edit, nếu rảnh ta sẽ sửa tên nhân vật mà thôi. (Thẩm chín => Thẩm Cửu, Trời Cao Sơn => Thương Khung Sơn....)…
Một oneshot như để chúc mừng đội tuyển Việt Nam vô địch, dưới góc nhìn của người dân Teyvat.…
Năm mười bảy tuổi, Lâm Tĩnh Vân chỉ mong một cuộc sống học đường yên ổn như chính cái tên của mình. Cô không thích ồn ào, không thích nổi bật, càng không muốn vướng vào rắc rối. Thế nhưng mọi thứ bắt đầu thay đổi khi cô được chuyển xuống ngồi cạnh Trình An Dương, cậu bạn lạnh lùng luôn ngồi gần cửa sổ, tách biệt với cả lớp bằng ánh nhìn xa xăm và sự im lặng khó đoán.An Dương là kiểu người khiến người khác vừa muốn lại gần vừa sợ chạm vào. Nhưng trong sự im lặng ấy, Vân cảm nhận được một điều gì đó rất khác, một nỗi buồn lặng thầm và một tâm hồn nhiều vết xước.Từ những lần tình cờ chạm mắt, những câu nói ngập ngừng giữa giờ ra chơi, một điều gì đó bắt đầu hình thành, lặng lẽ như cách ánh nắng sớm len qua ô cửa. Khi hai thế giới tưởng chừng đối lập bắt đầu giao thoa, họ dần phát hiện ra rằng ai rồi cũng có điều chưa từng kể.Nhưng liệu những tổn thương âm thầm và những bí mật bị chôn giấu có cho họ cơ hội để nắm tay nhau qua mùa thanh xuân ngắn ngủiCó những người chỉ lướt qua đời nhau nhưng cũng có những người, dù chỉ chạm mắt một lần, đã ghi dấu mãi mãi.…
"Nói đúng là, ngày hôm qua ở trên sân bóng thấy ngươi mặc vớ đen chân thực sự quá đẹp, không nghĩ qua là liền động tâm đâu ~ " "... Mới không phải vớ đen, đó là bảo hộ bắp chân a!"…