Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Học sinh ba tốt x Lưu ban.---Vô tình đánh nhầm một cái liền trở thành kẻ khó ưa trong mắt người ta."Thôi bỏ mẹ rồi, đánh nhầm đứa rồi."---Author: mael_iris.Cp: Chodeft.Category: Romance, Fanfiction.Warning: Từ ngữ không chuẩn mực.…
Dong Sicheng, một chàng trai có niềm đam mê mãnh liệt với anime (cậu từ chối gọi bản thân mình là otaku) nhận ra mình không thể theo kịp lớp tiếng Nhật và bỏ học không phải một ý kiến hay, cậu không còn cách nào khác ngoài tìm một gia sư để dạy kèm cho mình.Anh gia sư (nóng bỏng) của cậu, Nakamoto Yuta, chẳng những không làm cuộc sống của Sicheng trở nên dễ dàng hơn, mà còn luôn tìm cách để đẩy cậu vào những hoàn cảnh trớ trêu./Title: Yuta SenseiAuthor: owlsINspaceOriginal post: https://archiveofourown.org/works/13955145/chapters/32124594Note: Translated by bthedinosaur with author's permission.…
"Lý Minh Hưởng cảm thấy sư gia nhà La Tri phủ - thư sinh họ Hoàng vô cùng khả nghi, toàn giấu giếm người khác làm những chuyện lén lút. Thế nhưng lạ lùng thay, một kẻ vốn đa nghi như La Tri phủ lại nhất nhất tin tưởng y, bỏ ngoài tai lời cảnh giác của vị đường huynh họ Lý này. Chắc chắn Tri phủ Đại nhân bị hồ ly tinh mê hoặc rồi!"tác giả: sân thượng mộng mơbeta-reader: ViviBlanche23thể loại: cổ đại, huyền huyễn, ngã câytình trạng: chưa hoàn thành…
em đăng tus đủ để anh đến đón chưa?"biết từ đầu đã vậy thì yêu mẹ luôn đi anh.mập mờ làm deo' gì..""anh cứ tưởng.."dựa trên trải nghiệm có thật. rất đớn.…
Thanh xuân như một tách trà êm dịu và nhẹ nhàng. Thoáng qua nhưng làm là nhớ mãi về sau này nhớ đến nó cũng là một phần tươi đẹp mà ta đã đi qua. Thanh xuân của tôi luôn có một người như vậy một người đã làm nên 1 phần khó quên trong tôi.....…
Âm thanh của tiếng đàn vang lên, từng nốt nhạc như tan vỡ. Lệ rơi nhưng không thể cất lời, dương cầm thay cho tiếng hát...từng nốt âm trầm, cậu ấy tan vỡ rồi…
Tại trường A nổi tiếng có một nữ sinh vô cùng lập dị,lúc nào cô ấy cũng đeo một tấm vải trắng tinh với những họa tiết cành hoa tử đằng vàng kim che đi đôi mắt và khuôn mặt của mình;mái tóc thì giấu phía trong mũ áo hoddie màu đen;chưa từng nói chuyện với ai trừ khi thầy cô hỏi hoặc đưa đồ giáo viên giao cho mọi người.Người thì bảo cô bị mù hoặc mắt có vấn đề gì đấy mới không cởi tấm vải đấy ra,người lại bảo cô muốn gây chú ý nên mới đeo,có người lại nói cô quá xấu xí nên mới làm vậy,dung mạo của cô từng một thời làm cõi mạng tò mò,cũng có vô số người bịa đặt về cô thế nhưng rốt cuộc cũng chưa từng có ai nhìn thấy khuôn mặt thật của cô cả.Cuối cùng nó vẫn lắng xuống như bao vụ drama khác.Mọi người còn hay gọi cô với cái tên ushinaukao thay vì tên thật của cô - y/n đến mức tí thì cô quên luôn tên của mìnhCòn về phần cô thì cũng chả để ý mấy điều đó cho lắm,bỗng ngày nọ cô nhận được một lá thư từ Blue Lock project(?!)mời cô tới làm quản lý cho những viên ngọc thô cần được mài dũa(theo lá thư ghi vậy)và từ đó mở ra trang sách mới cho cuộc đời nhàm chán của cô.P/s : Khả năng cao là sẽ có ngược,nhắc lại sẽ có ngược nhé,sẽ có ngược đấy(điều quan trọng cần nhắc lại ba lần),ngược nặng là đằng khác nên đừng ném đá nha…
Tác giả: Tuế KiếnDịch giả: Bình An"Tuổi thọ của một con bướm là từ ba ngày đến một tháng, hầu hết các loài bướm chỉ có tuổi thọ một tuần.""Tôi cũng như chúng, chỉ có tuổi thọ vài tháng, thậm chí có thể ngắn hơn"Khi Hồ Điệp gặp Kinh Du lần đầu tiên, anh nghĩ cô là một cô gái thiển cận.Lần thứ hai gặp mặt, anh ta nói với Hồ Điệp một cách dửng dưng: "Nếu hôm nay em lại nhảy xuống, anh sẽ không cứu em nữa.Sau đó, cô nói với anh: "Kinh Du, anh đừng cảm thấy có lỗi với em."Sau một thời gian dài, Kinh Du đã trở lại đấu trường và có được vinh quang thuộc về mình.Dưới ánh đèn flash, anh chợt nhớ đến giọng nói của cô gái và nói một câu khó hiểu trước hàng nghìn người:"Tôi không buồn, tôi chỉ cảm thấy những giây phút này có bạn ở bên sẽ tốt hơn"…