Tập Thông Báo Nhỏ Nhặt Của Kẻ Simp Lỏ Ngọc Quý=))
thì đây là một bộ truyện tui dành để thông bái cho mng…
thì đây là một bộ truyện tui dành để thông bái cho mng…
Edit nhẹ nhàng 2 chương cuối quyển 2 để đi mua quyển 3 đọc...làm ơn đừng report có 2 chương làm ơn thương tui…
Đọc đi rồi biết…
Truyện ko có thật và vui lòng ko áp đặt vào chính chủ . Xin cảm ơn…
nói về câu chuyện tình đơn phương không may mắn của tôi ( tác giả). Người ta thường nói tình yêu tuổi học trò là câu chuyện tình đẹp nhất trong thanh xuân mỗi người, đối với tôi nó như một cột mốc có vui, có buồn , một mớ hỗn độn không thể tháo gỡ được giữa tôi và anh năm ấy.…
Cuộc sống này luôn là những chuyến hành trình dài và bí ẩn chờ ta. Đối với tôi con đường xa nhất có lẽ là khoảng thời gian để tìm một người nào đó yêu mình thật sự chính là tìm kiếm chính hạnh phúc cho mình.…
Dường như em chỉ là nữ phụ xen vào giữa cuộc tình nam chính nữ chính trong khi em mới là người đính hôn với anh cơ mà! - Jisoo. Hãy cùng xem mọi chuyện là như thế nào để hiểu rõ hơn nhé!…
Năm tháng ấy đã có một người luôn ở phía sau che chở, quan tâm tôi. Chỉ tiếc là đã không còn có thể quay lại...…
Đọc thì biết nha, dù đã viết truyện nhiều nhưng vẫn mong mọi người có thể nhận xét thẳng thắn. Cảm ơn nhiều ạ.…
xin chào! câu chuyện được dịch ra của "Của nhà văn lớn nhất thuộc thế hệ sinh ra những năm 1960 chính là Yann Martel", tôi viết lại thôi!.…
Kể về việc tôi phải lòng một bạn nữ, tôi rất thích bạn ấy. Tôi sẽ kể hết mọi chuyện với mọi người và cập nhật từng tình tiết mới mỗi ngày. Mọi chuyện đã xảy qua 2 năm tôi chỉ rút gọn lại nên có vẻ ngắn nhưng thật sự rất dài và tức nhiên tình cảm của tôi cũng như dậy…
Luyện dịch…
Chúng ta gặp nhau một cách thật bất ngờ. Để rồi, anh _ một kẻ kiêu căng, tự cao_ âm mưu, đùa giỡn tôi. Còn tôi _ một cô nhóc khờ khạo, bướng bỉnh _ thì lại tin lấy tin để khi anh nói sẽ khiến người ấy yêu tôi. Không biết bao lần anh làm tôi giận... làm tôi khóc và ... làm tôi tổn thương. Nhưng cảm ơn anh vì đã luôn thầm lặng bên cạnh... an ủi và ... bênh vực tôi. Cảm giác như trong suốt thời gian đó tôi đã "dựa" vào anh quá nhiều. Một điều cuối cùng, trân thành cảm ơn anh vì đã giúp tôi nhận ra cảm xúc thật của lòng mình... nhận ra người quan trọng nhất cuộc đời mình... nhận ra... Em Yêu Anh !!…
Chỉ là một chút tâm trạng được con be gửi gắm vào đây thoii uwu…
[Winner-Thiii]…
Tôi viết cái này ghi lại khoảng khắc vừa buồn vừa vui này. Tôi lưu lại nó như một cuốn nhật kí. Tôi sẽ ghi chép lại để tôi biết tớ đã yêu một người. Và mong nhận được sự quan tâm của mọi người, cảm ơn mọi người.…
Lương Chinh năm nay hai mươi bốn tuổi, phụ hoàng ban cho hắn một mối hôn sự. Tân nương tử chính là thiên hạ đệ nhất tài nữ, thiên kim của Ích Châu tri phủ, Tạ Uyên.Không biết chuyện tân nương tử trên đường đã bị đánh tráo. Sau khi thành hôn, Lương Chinh mới phát hiện thiên hạ tài nữ nổi tiếng đâu chẳng thấy, mà là một tiểu thất học thì mới đúng.Nhưng buồn cười là không biết từ khi nào mà tiểu nha đầu đáng yêu này đã bắt đầu đi vào tim hắn, làm hắn yêu đến mức không thể kìm chế được?Là nàng nửa đêm cầm thoại bản đi vào thư phòng tìm hắn, lôi kéo tay hắn làm nũng, cầu hắn kể chuyện xưa cho nàng nghe?Là nàng ghé vào trước bàn học, nghiêng đầu học viết tên hắn?Là khi hắn xuất chinh trở về, nàng một bên vừa bôi thuốc một bên vừa nhìn hắn cả người thương tích mà đau lòng đến mức rơi lệ?Trước khi gặp Tống Lăng, Lương Chinh chưa bao giờ nghĩ tới chuyện bản thân sẽ yêu một nữ nhân đến như vậy, yêu đến không cách nào kìm chế, tim cho nàng, cả mạng cũng cho. ----------Nội dung: Bố y sinh hoạt, điền văn, ngọt vănNhân vật chính: Lương Chinh, Tống Lăng -----------TRUYỆN ĐƯỢC EDIT PHI LỢI NHUẬN VÀ CHƯA CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ. VUI LÒNG KHÔNG REUP VÀ CHUYỂN VER DƯỚI MỌI HÌNH THỨC. LỜI CUỐI CÙNG, RẤT CẢM ƠN MỌI NGƯỜI ĐÃ ỦNG HỘ MÌNH.…
Thể loại : HE, Ngược, HườngChúng ta có thể ở bên nhau không?Chúng ta.... có thể bên nhau được không?Có thể bỏ tất cả những hận thù để bên nhau không?Hãy trả lời... dù chỉ một câu thôi được chứ... xin anh.Xin anh. Đừng quên em. Phác Xán Liệt....Đôi mắt nhỏ vẫn hay nũng nịu ấy, đôi mắt vui cười ấy, giờ đây chỉ là một mảng tối. Cậu không thấy gì cả, đôi mắt cậu sẽ không bao giờ nhìn thấy nữa. Nụ cười, khuôn mặt anh cậu sẽ chẳg bao giờ thấy nữa. Đôi mắt cậu, hỏng mắt rồi. Xin anh... Đừng quên em nhé... Phác Xán Liệt.…