chi ton vo lai z7 301-350
…
"Ta muốn lập ngươi làm Hoàng Hậu""Hửm? Hoàng Hậu? Nhưng ta là nam nhân, không phải nữ nhân""Vậy cho ngươi lên làm Vua, một nước hai vua"...…
"Anh nè, tình cảm, thanh xuân của em kiếp này cho anh nợ đây. Nhớ trả nhé!"..."Tính cả vốn lẫn lãi thì anh còn phải theo em trả nợ dài dài... chắc tầm yêu thương em 3-4 kiếp nữa, có hơi hời quá nhưng thôi kệ, em ra giá bao nhiêu thì anh vẫn phải trả thôi"..."Nếu kiếp sau... mình có duyên gặp lại... liệu anh sẽ yêu em lần nữa chứ?""Sẽ""Vậy hứa nhé""Ừm"...…
Tôi chỉ là 1 cô gái hồn nhiên vui vẻ. Cho đến một ngày có những người đã đến gieo niềm hi vọng cho cô gái ấy và giẫm đạp nó 1 cách tàn nhẫn ? Tôi cũng là con người mà ? Hahaa... P/s : câu chuyện được viết nên bởi câu chuyện có thật của chính tôi ( tác giả ) Viết theo cảm tính nên văn phong có gì sai mong được chỉ bảo ! Đa tạ !…
Đôi khi miss là nhớ, đôi khi lại là bỏ lỡ. Em nhớ anh, anh bỏ lỡ em. I miss u, u miss me. -"Cho đến bao giờ, chúng ta mới được ngắm pháo hoa cùng nhau?"started : 18/6/23end : ?/?/23.…
Tả Mạc là 1 đứa trẻ mất trí nhớ, mất đi dung mạo vứt ở ven đường... được trưởng môn Vô Không kiếm môn nhặt về cho làm ngoại môn đệ tử ... Công việc chính của hắn là trồng linh cốc ( 1 loại ngũ cốc có linh khí ) cho môn phái...Tả Mạc không có thiên phú tu kiếm nhưng có thiên phú về ngũ hành... ngoại môn đệ tử chỉ có mỗi mình hắn luyện được Vân Vũ quyết ( tạo mưa ) đến tầng 3... mất trí nhớ nên hắn không có ý chí phấn đấu... mơ ước của lớn nhất của hắn là thành 1 vị Linh thực phu ( đại loại như kiểu kỹ sư nông nghiệp ấy )...Nhưng trong 1 lần đi trừ sâu cho ruộng linh cốc ... Tả Mạc bị 1 hạt Bồ Công Anh yêu quái (Bồ yêu )chiếm lấy thức hải... từ đấy Tả Mạc đổi đời... trở thành Linh thực phu rồi thành nội môn đệ tử... . Thiên phú của hắn ko ở tu kiếm nhưng tính cách hắn cố chấp, kiên định ... lại được bồ yêu hướng dẫn nên tu luyện được kiếm ý .Thân phận của Tả Mạc trong môn phái ngày càng tăng lên thì bí ẩn về thân phận của hắn cũng dần dần hé lộ.Tả Mạc ko thích tu kiếm... cũng không có năng khiếu tu kiếm... hắn thích trồng cây và luyện đan... trên hết là Tả MẠc thích kiếm tiền.... nhưng hắn cũng hiểu là nếu không đủ thực lực thì sẽ không bao giờ hắn tìm lại được trí nhớ... không bao giờ biết hắn là ai... nên hắn phải luyện kiếm... chết cũng phải luyện....Nói chung ta thấy cũng như Tạp Đồ thôi... chuyện của Phương Tưởng thường có bối cảnh rất rộng, nhiều nhân vật... từ ngữ thì lại cô đọng, súc tích... sức tưởng tưởng lại cực kỳ phong phú nên nhiều người đọc cảm thấ…