MS ° Tâm Tẫn 。
Em đã cố không rời đi, cuối cùng người đi lại là anh…
Em đã cố không rời đi, cuối cùng người đi lại là anh…
Shoutaro × Phillip Lụy nên viết🖤Viết theo cảm nghĩ. Không thích có thể sang fic khác.(Nếu ít người xem tôi có thể drop bộ này nên thông cảm nha。♡)Thanks for readingෆ╹ .̮ ╹ෆ…
Một phút tuki sau khi xem xong IW, Chờ tận 1 năm ms có A4, tui sống làm sao???Bối cảnh: chuyển luôn tới trận đánh cuối cùng, khi Tony thành công cứu một nửa vụ trụ bị thổi bay sau cái búng tay của Thanos trở lại. Nhưng lúc này cả hai bên đều đã kiệt sức, và trước khi chết, tên Titan quyết định phải lôi kẻ đã phá hỏng kế hoạch của hắn chết cùng...…
tác giả: Noelkocobo.otp tác giả viết: Choker là chính ( có cả Guria nữa á nhưng phụ th).--vui lòng ko chép chuyện và đảo lộn top vs bot--Top: Joeng Jihoon.Bot: Lee Sanghyeok.Ms viết truyện, nên có gì cứ góp ý tụi nha đừng ngại☺️☺️☺️Chúc mấy bà đọc truyện vui vẻ!!!…
Người ta thích nhạc vì lời, còn anh chỉ thích trọn đời có em…
-Nè tên mọt sách kia tôi muốn nói chuyện với cậu-Không rãnh-Chờ đã , đừng đi mà!!-Cút đi, tôi đang bận.Cô vì vấn đề gia đình nên phải đóng giả thành trai để đi học, từ đó cuộc đời cô cứ ngày một khác xa, liệu cô có bị phát hiện bản thân mình là con gái ngay khi ngày đầu đi học không? Hay cô có thể an toàn vượt qua với vẻ đẹp phi giới tính của mình, cùng với thân phận khiến người khác phải bất ngờ.…
- [BHTT]: Phùng Tràng Nhập Diễn- Tác giả: Ninh Viễn- Editor: Ms.Brightside (@cctrlhormones)- Thể loại: Ngọt văn, đô thị tình duyên, giới giải trí, HE- Số chương: 85 chương + 4 phiên ngoại- Đã được sự đồng ý từ bạn editor- [Biên kịch kim bài lão phật gia công x tiểu diễn viên tuyến mười tám kính nghiệp thụ] aka nữ vương x chó con =)))))Tag: ngọt văn, đô thị tình duyên, giới giải trí, HE- 3/9/2024 - ...…
mik ms viết fic lần đầu, mong các bạn ủng hộ :)…
Độ dài: 3 chươngTác giả: Tớ - Ms. Thanh Xuân. Các bạn đọc truyện vui vẻ.…
Nửa đêm. Mặt nước đen như tận cùng vực sâu. Biển và trời nối liền thành một dải. Cô quạnh. Những con sóng vô định nối đuôi nhau quyện vào bờ cát. Mảnh trăng tròn hằn lên những vệt máu loang. Tôi nín thở trong cái lạnh và cảm giác hồi hộp đến gai người. Chần chừ nhìn chiếc lọ chứa đầy những tờ giấy trong lòng bàn tay, tôi hít một hơi thật sâu để lấy lại bình tĩnh rồi dồn hết sức vung tay ném nó ra thật xa. Như một lời tạm biệt muộn màng. Như một sự khước từ không chút luyến tiếc. Chiếc lọ trôi giữa dòng nước lạnh, để mặc từng đợt sóng cao nuốt chửng vào hư không. Và thế là hết. Tuổi thơ của tôi, thanh xuân của ông tôi giờ lại tìm về với biển. Thời gian rồi sẽ rửa trôi đi tất cả, nhưng những vết bùn lầy tội lỗi vẫn còn đó, vẹn nguyên như lúc ban đầu. Nó luôn tìm về với tôi trong từng cơn ác mộng dai dẳng mỗi đêm. Chối bỏ tội lỗi hoặc chấp nhận nó là cách duy nhất để tìm đến sự giải thoát. Nhưng giống loài hèn yếu và nhu nhược như con người có bao giờ đủ dũng cảm để đối diện với điều đó đâu. Tôi lặng lẽ quay gót rời đi, khúc luân hồi vĩnh cửu của biển vẫn còn văng vẳng bên tai. Sau tất cả, tôi lại chọn chạy trốn khỏi hiện thực tàn khốc một lần nữa... (Ms. Midnight - ©Wattpad)…
Tác giả: 🍀 Đậu Đậu 🍀Nhân vật chính: Vương Nhất Bác_Tiêu ChiếnThể loại: Fanfiction, sinh tử văn, niên thượng, ngược, ngọt, HETác phẩm hoàn toàn do trí tưởng tượng, không sao chép hay chuyển Ver@@Bảo Bối ngoan, chạy tiếp đi, để tôi xem em chạy được bao lâu ##:-):-):-)#Lâu lâu ms quay lại viết chx, mong mn ủng hộ truyện của Đậu nha (◠‿◕)(◠‿◕)…
yêu có phải là đau?…
Dùng sinh mệnh trả giá để yêu anh là chuyện em chưa bao giờ hối tiếc.…
kể về sự u mê của cô bé mọt sách WonYoung khi lần đầu thấy Miyawaki.Con nhỏ mọt sách đó mà đòi quen tao á? By Zhou…
Ba mét... Hai mét... Một mét... Khoảng cách giữa kẻ bộ hành đói khát và cái giếng mỗi lúc một gần. Nhưng thứ kẻ đó nhận được khi lại gần cái giếng lại chẳng phải nước mát lành. Đôi bàn tay run rẩy của tôi chạm dần vào cánh cửa. Tôi cố dùng hết sức lực để đẩy nó ra. Thứ gì đang chờ đón tôi ở phía trước. Một biển máu ư? Hay một biển xác thịt hỗn độn đang rữa ra? Tôi nhắm mắt lại như thể muốn trốn tránh đi sự thật. Một tiếng "két" rít đến chói tai vang lên. Bặm chặt môi đến mức rớm máu, tôi từ từ mở mắt ra. Không. Không có biển máu. Không có biển xác người. Nó là một thứ gì đó còn kinh tởm hơn thế - thứ đã luôn ám ảnh tôi từ lúc bước chân vào căn biệt thự bỏ hoang này. "Nó" đang ngồi đó, vắt vẻo bên cửa sổ và hướng đầu nhìn về phía khu rừng bên ngoài. Và rồi, bằng một động tác hết sức khoan thai, nó nhẹ nhàng quay đầu lại, tiếng các khớp xương cổ của nó ma sát vào nhu tạo thành những tiếng kin kít đầy ghê rợn. Dải khăn trắng muốt bịt mắt nó cũng theo đó từ từ rơi ra. Cùng lúc đó, tôi đột nhiên ngã quỵ về phía trước, ruột bắt đầu quặn thắt lại như bị một chiếc máy xay thịt nghiền nát từ bên trong. Trước khi rơi vào cơn mơ vĩnh cửu, tôi chỉ kịp nhận ra mình bắt đầu nôn ra máu và... dao lam. Rất nhiều dao lam. (Ms. Midnight - ©Wattpad)…
Nhìn nhau một lần, nhớ nhau vạn năm…
Nước sơn bóng và quần xì cùng nhau giành Yiendy 🐠…
Rồi em chợt nhớ rằng em đã chẳng còn anh 🥀…
Như hoa em pha vào nắng 🏵…