Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Thanh xuân là mùa của những lời nói dối ngây ngô, của trái tim đập lỡ nhịp, của những câu "ghét nhau" chỉ để che giấu cái "thích" không dám nói ra...."Là đứa nào bảo sẽ không bao giờ ghét tôi?"Naruto sững người. Không khí như bị bóp nghẹt lại trong một khoảnh khắc. Cơn mưa rào rào phía ngoài chẳng còn ồn ào như lúc trước nữa-chỉ còn tiếng tim đập thình thịch trong lồng ngực.Cậu quay sang nhìn Sasuke, mắt mở to: "Cậu... vẫn nhớ à?"Sasuke không trả lời ngay. Cậu ta chỉ khẽ cúi đầu, để một giọt nước mưa lăn từ tóc xuống má, như thể đang che đi điều gì đó."Chỉ có cậu là quên thôi." Giọng cậu ta trầm xuống, gần như đang thì thầm, "Tôi chưa từng quên bất cứ thứ gì."…
"Sợ rằng em biết anh còn yêu" - Cuộc đối đầu với tình cũ, tranh đua với người mình từng xem là tất cảKhi những ánh đèn sân khấu tắt đi, những người đứng sau vinh quang vẫn phải đối mặt với những bí mật và khúc mắc không thể nói thành lời. Trong một thế giới nơi tình yêu và sự nghiệp luôn đan xen, một mối quan hệ tưởng chừng đã khép lại lại bất ngờ quay trở lại. Liệu tình cảm từng ấm áp ấy có thể hàn gắn những tổn thương sâu sắc, hay chỉ là một câu chuyện chưa thể viết tiếp?…
[Lưu ý: Đọc chương lời ngỏ của tác giả trước.]Tên truyện: Hẹn gặp em vào ngày trăng trònTác giả: Cá Voi (@ttwhale)Truyện thuộc chuỗi truyện "Ngày trăng trùng phùng."---Giới thiệu 1:Phương Di là một cô học sinh bình thường. Đó là trước khi nó gặp Đỗ Minh Duy, một oan hồn học sinh không được siêu thoát ở trường. Đỗ Minh Duy lúc còn sống là một con nhà người ta chính hiệu. Nhưng sống trong chăn mới biết chăn có rận, chỉ có mình Duy mới biết được bản thân phải gánh trên vai biết bao trách nhiệm. Quá mệt mỏi với cuộc sống, trước ngày thi Đại học một tháng, Minh Duy tự sát. Anh ra đi bằng cách treo cổ trong nhà xe của trường. Sau khi ra đi, linh hồn của Duy vẫn mắc kẹt trong khuôn viên trường. Không một ai biết anh còn ở lại đây. Đến ngày trăng tròn sau khi xảy ra sự việc "đáng tiếc" ấy được 6 năm, Duy bỗng gặp được người có thể nghe được giọng nói của mình. Cô nhóc đó tên là Võ Phương Di.---Giới thiệu 2: Vào những ngày đầu, Phương Di vô cùng sợ Minh Duy. Nhưng dần dà sau khi tương tác, Di nhận ra Duy là một "thằng" ma vô cùng tốt. Thế nhưng... Vì lý do gì mà đến giờ Duy vẫn còn mắc kẹt ở đây? Điều đó không quan trọng nữa, vì Di sẽ là người giúp Duy hoàn thành tâm nguyện của mình. "Anh yên tâm, em sẽ giúp siêu thoát, sẽ giúp anh đi sang một thế giới tốt hơn!" - 🌑Ngày viết: 25/06/2024🌓Ngày đăng tải: 29/06/2024🌕Ngày kết thúc: ...…
Một bác sĩ từng mắc sai lầm không thể tha thứ, một bệnh nhân chưa từng muốn được cứu, họ gặp nhau giữa một thành phố chẳng có mùa rõ ràng, nơi những cuộc trò chuyện mang hình dáng của vết dao găm và ánh mắt dịu dàng cũng có thể giết người.Mỗi ngày trôi qua như một lần thử thách trái tim yếu ớt còn sót lại. Rồi tất cả những gì còn tồn tại chỉ là một ly trà chưa nguội, một bức thư chưa đọc hết, và một đôi mắt đã không còn nhìn rõ thứ gì trên đời ngoài ký ức.…
Thể loại: Thanh xuân vườn trường, Bách HợpVăn án: "Hồ nước là hồ nước lặng, cá bơi nguyện ý vào ở cái hồ này chăng?""Nguyện ý."--------------Note: thời tiết với địa điểm có tí khác so với ngoài đời nên người đọc đừng thắc mắc…
"Chuyện kể thế này:Ngày xửa ngày xưa, Sano Manjirou có nuôi một bà chị già hơn cậu hai tuổi. Hằng ngày cậu đều vác cái thân nhỏ bé ra ngoài để kiếm cơm cho cô ta--""Không, chị mới là đứa vác thân đi làm và nấu đồ ăn cho mày, thằng nhãi ranh!"•Truyện chỉ xoay quanh Sano Manjirou. Chắc chắn phá hủy mạch truyện.Truyện chỉ được đăng DUY NHẤT trên wattpad tại acc @sli_mier, tất cả những nơi khác reup lại đều là đạo hoặc lậu.…
Hán Việt: Nhất chỉ ô quy đích ám luyếnTác giả: Dịch TạcTình trạng: Hoàn thành Tình trạng edit: Hoàn thành Nguồn: convert DuFengYu Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, có H, 1v1, Đơn hướng yêu thầmCP: Thành thục mị lực khống chế dục cường công X nhát gan chướng ngại giao tiếp thụ Thẳng bẻ cong( Theo tui là anh công tự bẻ cong mình, bé thụ nhà tui mềm mại, yếu ớt thế kia sao bẻ nỗi sắt thép như ổng.)Thế giới của Hứa Trì Quy chỉ toàn màu xám trắng, nho nhỏ luẩn quẩn một vòng tròn, đã từng có một đoạn thời gian rất dài, chỉ vì Hạ Tranh mà dừng chân nơi thế giới này, y không tự chủ được mà trộm đi theo ánh sáng, vẫn luôn đi cho dù.....phía trước tựa hồ không có điểm cuối.Sau lại có một ngày, Hạ Tranh rời đi cái thành phố nhỏ bé này.Hứa Trì Quy không có đi theo hắn, y một lần nữa lùi về mai rùa của chính mình, năm này tháng nọ núp vào.Hứa Trì Quy nghĩ: Hạ Tranh, gặp lại sau, cảm ơn người đã bồi em đến năm mười sáu tuổi. Nếu sau này người còn trở về nơi đây, chỉ hy vọng......Người có thể nhìn đến em, biết đến em, gọi tên em một tiếng. Ở chung, đơn hướng yêu thầm, chua chua ngọt ngọt.( Truyện được dịch với mục đích Phi Thương Mại, chưa có sự cho phép của tác giả)(Editor không biết tiếng Trung, bản dịch chỉ đúng 60-70%)…
Một người cô độc gặp gỡ một người tịch mịch.Một tìm kiếm trong sạch trên thế gian ô trọc, một chờ đợi cứu chuộc bên ngoài chiếc lồng giam.Cùng là nữ tử, cho nên hiểu nhau.Cùng là nữ tử, cho nên hiểu rõ hơn thế nào là quý trọng.Ngay cả khi gió mưa cũng nói sẽ không buông tay.Cho dù thế gian không chấp nhận, trong mưa gió Giang Nam, chúng ta chấp tay giai lão, cùng bên người cả đời này.…
Một câu chuyện tình nhẹ nhàng và dí dỏm giữa hai thiếu gia Pond và Phuwin - khi một cú té sông bất ngờ mở đầu cho mối duyên ngọt ngào, xen lẫn tiếng cười và những rung động đầu đời, bên cạnh đó là hành trình "vừa cãi vừa thương" của Joong và Dunk - hai người tưởng chừng trái ngược nhưng lại gắn bó không rời trong bối cảnh kinh thành Ayutthaya yên bình và rộn rã sắc màu.❗❗ Lưu ý: Mọi câu truyện, diễn biến, lời thoại nhân vật đều là tưởng tượng của mình, không có ý xúc phạm, đã kích đến bất kỳ cá nhân nào. Nếu trong truyện có những yếu tố không phù hợp mình sẽ xoá ngay lập tức. Cảm ơn các bạn đã theo dõi…
Tên Truyện : Nàng Dâu Bất Đắc DĩTác Giả : Thanh ÂmThể Loại : Duyên gái, cưới trước yêu sauBối Cảnh : Việt Nam xưaVăn ÁnHai con chim én bay về cùng tổ,Nhưng số phận lại vẽ nên hai lối.Một mang thân phận nam nhi,Một mang kiếp gái, chôn vùi bí mật."Sáng sớm mần cái chi đó?""Em tụng kinh niệm phật."…
Tác giả: Đông NguyênThể loại: Xác sống, hành động, tâm lý, tình cảm,...Độ tuổi: T/13+Độ dài: 12 chương Tình trạng: Đã hoànẢnh bìa: Yoneyama Mai====="Ai rồi cũng sẽ chết.Memento mori. Đời người ngắn ngủi, cái chết là phần thưởng khi cuộc đua gấp rút vội vàng ấy kết thúc. Tất cả đều như vậy, không chừa một ai. Hình phạt luôn dành cho kẻ chậm chân hơn, những người còn sống. Đó là nỗi đau của sự mất mát."27.10.2021…
Năm tháng cuối của tuổi học trò, dưới tán cây bằng lăng tím và mái hiên trường cũ, Mỹ An vô tình bước vào một hành trình cảm xúc ngọt ngào nhưng cũng đầy day dứt.Người khơi dậy những rung động đầu đời nơi em chính là cô Hạ - một người phụ nữ trầm lặng và dịu dàng như chính những trang sách cô giảng dạy.Tình cảm giữa An và cô Hạ âm thầm lớn lên qua từng ngày bên nhau, qua những ánh mắt vụng trộm, những lần lỡ chạm tay, những buổi chiều mưa ướt lạnh, những ánh nắng rực rỡ.Song hành với họ là câu chuyện của Uyên và Trang - hai giáo viên trẻ, hai tâm hồn mang thương tổn - lặng lẽ tìm thấy sự chữa lành nơi nhau.Trong những ngày mưa cuối mùa hạ, dưới mái hiên trường xưa, tất cả những trái tim non trẻ ấy đều học được cách dũng cảm yêu, dũng cảm lớn lên và dũng cảm tha thứ cho chính mình.Một câu chuyện học đường nhẹ nhàng, trong trẻo và ấm áp, như cơn mưa rào bất chợt giữa trưa hè, như mùi nắng còn vương trên trang vở học trò.Tác giả: TV…
Tác giả:Duyên Hà CốThể loại:Đô Thị, Huyền Huyễn, Linh Dị, Đam Mỹ, Hài HướcNguồn: caokhin.wordpress.comTrạng thái:Full Thể loại: hiện đại, linh dị thần quái, hài, sảng văn, ngụy sư đồ, lãnh khốc muộn tao công x ngây thơ tham ăn hung tàn bao che khuyết điểm thụ (123+4)Edit: Cáo khìn - Beta: YuuThế kỉ 21, mọi thứ phát triển, xã hội tiên tiến, văn minh, hiện đạiCó một thiếu niên ở trong núi, không biết đã bao nhiêu năm thắng, ngày ngày ngây ngốc.Mãi cho đến một ngày, vì gánh trên vai trách nhiệm trọng chấn tông môn, thế nên mượn thân xác người, mang theo ngân lượng cùng đồng bạc, xuống núi vào thành.Sau đó cậu phát hiện chuyện xây dựng lại tông môn, kiếm đất, xây phòng, sửa sang, nhân công, giấy phép... đủ thứ phải lo, thời nay gây dựng sự nghiệp thật sự rất khó khăn.Tiền không dễ kiếm, công việc cũng không dễ làm, lúc đói bụng chỉ có thể dựa vào ăn cô hồn dã quỷ duy trì cuộc sống....Đứa con lớn của Vệ gia không được cha yêu mẹ thương sau vài tháng mất tích thì được đưa trở về.Tính tình thay đổi, vui giận khó lường, giá trị vũ lực siêu khủng, bực ai liền đập người đó, tác oai tác quái.Làm gì không làm, diễn viên cũng không chịu, tự dưng bắt đầu mê mấy trò hô gió gọi mưa mê tín phong kiến.Nghĩ vậy là giỏi à?...Một đại sư cố gắng kiếm tiền làm giàu, nhân vật chính tác oai tác quái nhưng có vạn người mê, từ nồi chén gáo chậu cô hồn dã quỷ sơn trân hải vị gì cũng ăn tuốt, hoang phí đến không biết xấu hổ.Câu chuyện rất đơn thuần, tất cả kiến thức chức nghiệp đều là vớ vẩn, là truyện ph…
Inachevé - những điều dở dangTa cứ mải mê chạy, chạy đến khi đôi chân mệt nhoài, chợt nhận ra những năm tháng qua đã theo đuổi không điều gì cả. Để rồi khi tìm thấy nhau, thời gian dành cho hai chữ "chúng ta" thật ngắn ngủi và tất cả chỉ còn lại một từ "dở dang"...~ Lấy cảm hứng từ One Day (2009) - David Nicholls~-Category: Fanfic (Seventeen), hiện đại-Author: peace_mola (Cá)-Warning: Vui lòng cho tớ biết nếu bạn muốn mang fic đến một nơi khácĐọc vui vẻ ^.^…
Fic có 30% được lấy ý tưởng từ fic "Hẹn Mưa ngày mưa" của @YuuNg_DBH và 70% từ giấc mơ của au nên sẽ có một số chi tiết không hợp lí.*Lưu ý: Vì fic thuộc thể loại truyện ngắn nên mỗi chap sẽ có dung lượng ít và plot truyện khá đơn giản.~~~~~Văn án~~~~~ Hôm nay là một ngày mưa. Cứ như tiếng khóc than ai oán của một cô gái đang tuổi xuân xanh. Tiếng khóc ấy dữ dội, mãnh liệt khôn xiết, mà cũng thật nhẹ nhàng, êm ái biết bao. Tưởng chừng như cuộc sống cuộc của cô gái ấy sẽ bớt đi một phần nặng trĩu khi cô trút bỏ hết tất cả những gì còn vướng bận nơi tận đáy tâm hồn mình. Thời gian sẽ chữa lành mọi vết thương? "Không!" Thời gian chẳng chữa lành được điều gì cả, chỉ là tự bản thân mình đã tập làm quen dần với điều đó mà thôi. Vết thương mới chồng chất lên vết thương cũ. Nhiều đến mức cô cất ở đâu cũng cảm thấy đau. Hôm nay là một ngày mưa...…