Mộng Vô Biên
Có bao giờ bạn tự hỏi, ranh giới giữa thực tại và cơn ác mộng nằm ở đâu? Với tôi, nó có lẽ đã tan biến vào màn mưa xám ngoét của một chiều Sài Gòn cũ kỹ, nơi hình bóng "em" quay lưng, mang theo cả linh hồn vốn đã mục rỗng của kẻ tự giam mình trong nỗi đau.Mộng Vô Biên - phải chăng đó là tên gọi cho chuỗi ngày bất tận của sự nhớ thương, dằn vặt, hay là khởi đầu cho một hành trình không có điểm kết thúc trong những thế giới chồng chéo, hư ảo?Mọi thứ bắt đầu từ ván cờ định mệnh ấy. Đối diện tôi, một "vị thần" mang hình hài đứa trẻ tinh quái. Ván cờ không chỉ là thắng thua, mà là một giao kèo méo mó với quyền năng tối thượng. Kẻ thua - vị thần ấy - đã ban cho tôi "thứ tôi mong muốn nhất". Nhưng thay vì sự thật hay một lối thoát, cái búng tay nhẹ tênh của nó lại xé toạc thực tại, nhấn chìm tôi vào một trường đoạn hỗn mang của cái chết.Rồi cơn ác mộng này nối tiếp cơn ác mộng khác, những bí mật được chôn giấu bằng máu và nước mắt, và cả những sinh vật ghê tởm đội lốt người.…