Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Những câu chuyện đời thường pha thêm chút huyền ảo xảy ra xung quanh cuộc sống của hai chàng trai đem lòng yêu thương và chờ đợi nhau. Bạn đã từng nghe qua sợi chỉ đỏ định mệnh gắn kết giữa loài cáo và quạ hay chưa?Nhân vật thuộc về manga/anime Haikyuu!! của tác giả Haruichi Furudate.Truyện mang yếu tố hư cấu, một số yếu tố xây dựng dựa trên nguyên tác.…
[Snarry - HPSS] Mặt trời sẽ luôn đến- Tác giả: pekeleke- Thể loại: Snarry (HPSS), đồng nhân Harry Potter, có H, có ngọt có ngược, HE- Dịch giả: Snitch yêu Vạc Team (wattpad)- Giới thiệu: Severus Snape đã dành cả đời để nắm lấy ánh mặt trời trong tay mình, nhưng ánh mặt trời là ánh sáng, luôn trôi tuột khỏi tay ông, nhưng cuối cùng ông cũng đã hiểu được, ánh mặt trời của ông ở ngay đây rồi, ánh mặt trời của ông là con người luôn yêu ông, không phải thứ ánh sáng ko ai có thể nắm lấy kia.- Ghi chú: đã có sự cho phép chuyển ngữ của tác giả.…
Mặt trăng không thể nào sáng bằng mặt trời"Cũng như em không thể so được với anh ấy..."...."Chị là ánh sáng của em...tiếc rằng ánh sáng ấy không dành cho em"●●●Mùa đông, Tân Chỉ Lôi mấtTân Chỉ Lôi 24 tuổi, Ung thư máu giai đoạn cuối...…
Thể loại: Diễn sinh - ngôn tình - cận đại hiện đại - phương đông diễn sinh - thị giác nữ chủTác giả: Tây ái pho mátTình trạng: HoànÁnh mặt trời vốn là thuần trắng sắc, nhưng trải qua chiết xạ sau có thể biến thành bảy loại nhan sắc -- xích, cam, hoàng, lục, thanh, lam, tím. Mà mỗi một loại nhan sắc, đều có này độc đáo ý nghĩa.Tóm lại, này đại khái là cái Amuro Tooru mang oa chuyện xưa 2333** Dù truyện được đặt trong mục ngôn tình nhưng cá nhân tui thấy Vô CP có vẻ cũng không sai...Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Amuro Tooru (Furuya Rei), Fujii Akira┃ vai phụ: Kazami Yuuya, Ikeda Daigo, Makimura Yumi, Kudo Shinichi, Mori Ran┃ cái khác: Một câu tóm tắt: Ánh mặt trời chung có thể xua tan hắc ámLập ý: Đại khái, chính là tưởng viết viết trong lòng Tooko…
Em mãi là mặt trờiCủa riêng mình anh thôiCứ làm điều em thíchYên tâm có anh rồi--------------------------------------Tùng Dương vừa là giới hạn, vừa là chấp niệm, vừa là ngoại lệ của Ninh Anh Bùi. Cuối cùng, hắn cũng chờ được đến ngày để nói thật to với cả thế giới : "Nguyễn Tùng Dương là của Ninh Anh Bùi. Ninh Anh Bùi yêu Nguyễn Tùng Dương"…
Điều minh hoang mang nhất giữa các char là ngày sinh và chiều cao. Tình huống trong truyện đều là tình tiết mình tạo, dựa vào cốt truyện chính cùng một số mình vô tình lướt trên Tiktok.Lưu ý: mình không dùng cốt truyện chính mà chỉ dựa vào.Chuyện nói về cuộc sống của Takemichi khi hoàn thành nhiệm vụ của đời mình, chấp nhận sống một cuộc sống mà chính mình đã bị lãng quên. Tiếc thay cuộc sống của cậu chẳng hề dễ dàng, những người cậu cứu lại tiếp tục gặp nguy hiểm, dù đã bị xoá khỏi ký ức của những người đó nhưng cậu vẫn muốn cứu họ thêm một lần nữa. Một anh hùng thầm lặng chẳng cần lời cảm ơn hay sự bù đắp. Có thể cậu sẽ chết, hoặc không...Bối cảnh hoà bình nên có thể sẽ chán, văn phong mình còn non nớt mong các bạn bỏ qua. Là đứa con tinh thần của mình nên nếu có gì không hài lòng cũng đừng quá nặng lời ạ.Có ooc, oc.Tình tiết hiện đại, có tính khoa học.____Truyện chỉ đăng tại Wattpad. Những trang web khác chỉ là reup!À, tui là một con bé rất chăm rep cmt=))…
Sa mạc luôn là nơi bí ẩn và nguy hiểm với tất cả sinh vật... nhưng nó lại mở lòng mình quá rộng với mặt trời. Mặt trời soi rọi muôn nơi nhưng nơi nó quấn quýt nhiều nhất, dành nhiều tình cảm nhất lại chính là sa mạc. Sa mạc chỉ là của mặt trời... và cũng chỉ mặt trời là hiểu trọn vẹn, sâu sắc sa mạc."…
Tóm tắt nội dung truyện : Sau khi rời T1, Gumayusi - xạ thủ tài năng của Hàn Quốc - gia nhập EDward Gaming (EDG) và bắt đầu hành trình mới tại Trung Quốc. Từ những bỡ ngỡ ban đầu, cậu dần trở thành linh hồn trong đội hình mới, đồng hành cùng Meiko và các đồng đội vượt qua vô số thử thách. Họ cùng nhau chinh phục các giải đấu lớn như MSI, CKTG, đối đầu với những đội tuyển mạnh nhất thế giới. Giữa áp lực thi đấu, ánh đèn sân khấu và kỳ vọng từ hàng triệu người hâm mộ, Gumayusi không chỉ trưởng thành về kỹ năng mà còn tìm thấy những gắn bó không thể gọi tên - đặc biệt là mối quan hệ đầy ẩn ý, dịu dàng và sâu sắc với Meiko. Đây là câu chuyện về khát vọng, tình bạn, sự gắn kết và những cảm xúc không thể nói thành lời - một hành trình chưa bao giờ khép lại.Lưu ý nội dung:Toàn bộ câu chuyện này là sản phẩm của trí tưởng tượng và sáng tạo văn học, không phản ánh sự thật ngoài đời thực. Mọi tình tiết, nhân vật, mối quan hệ và sự kiện đều mang tính giả tưởng và không đại diện cho cá nhân hay tổ chức nào trong thực tế.Các chi tiết liên quan đến giải đấu, đội tuyển, chiến thuật hoặc kiến thức về Liên Minh Huyền Thoại chỉ mang tính tham khảo và không đảm bảo hoàn toàn chính xác so với hệ thống thi đấu thực tế.Vui lòng không áp dụng hay suy diễn nội dung truyện vào bối cảnh hoặc con người ngoài đời. Đây đơn thuần là một tác phẩm hư cấu được viết với mục đích giải trí.…
Tác giả: Lê Hoa ĐườngThể loại: Ngược tâm, sinh tử văn, HECông: Cố Ngôn Sênh; Thụ: Thẩm Kham DưTrans: Mặt trời nhỏGiới Thiệu:TKD là một người bất hạnh, có tuổi tuổi thơ bất hạnh, cậu dùng cả đời của mình đi chữa bệnh, nhưng không hề chữa được.Lúc TKD còn nhỏ, bởi vì anh trai có bệnh tim, ba mẹ thương tiếc cho anh trai dành toàn bộ sự quan tâm cho anh trai cậu. Không chỉ kinh thường đủ kiểu với cậu, thậm chí còn ngược đãi phát tiết những trạng thái không tốt lên trên người cậu.Kết quả là, cậu đã nảy sinh những ý tưởng xấu và phát triển một nhân cách cực kỳ kém cỏi, không đàng hoàng và bệnh hoạn.Vậy nên, sau khi gặp CNS, còn tưởng lầm rằng hắn có ý tốt với mình, bèn dùng cách tốt nhất mà chăm sóc CNS, dây dưa với CNS.CNS đã có crush của riêng mình, sau lần uống say ở cùng một chỗ với TKD. CNS vừa bắt đầu luôn cho rằng TKD là một người xảo quyệt, sau này mới biết được rằng là bởi vì TKD biết cách diễn đạt. Vậy nên, mới khiến người khác hiểu lầm.Mỗi dịp tết Nguyên Đán, TKD đều sẽ một bàn đồ ăn phong phú cho CNS và con của họ, bản thân thì lại một mình ở bên ngoài, muốn ở bên cạnh đón Tết cùng với bọn họ, lại nghĩ rằng bản thân bất hạnh, chỉ dám cẩn thận từng li từng tí ở bên ngoài nhìn bọn họ. Nhìn đến rơi lệ!Trong quyển truyện có một đoạn như vầy: TKD giống như một con mèo hoang vậy, cẩn thận từng li từng tí run rẩy lẩy bẩy ở bên cạnh chủ nhân nhiều năm, khi biết bản thân sắp không cự nổi nữa, yên tĩnh ra đi ở một nơi mà không ai biết tới.…
Trong trí nhớ của tôi, Trường có mùi sỏi đá, mùi cỏ dại hăng nồng do lăn lộn chơi bời cả ngày ngoài phố. Đôi khi nó có mùi của tuổi thơ, mùi của những kí ức thỉnh thoảng trôi qua trí óc tôi về những ngày xưa cũ.Giờ thì tôi ngửi thấy một mùi khác nơi nó. Một mùi lạ lẫm mà tôi chẳng biết phải miêu tả ra sao, cũng chưa từng gặp ở bất kì ai. Nói thế nào nhỉ? Có lẽ là mùi mặt trời.…
Tên gốc: Hạnh phúc không bắn, không trúng bia. Soo Jung giáo viên anh ngữ của đại học Seoul trong một chuyến đi huấn luyện quân sự, lại được Trung Tá Choi Seung Hyun tỏ tình. Tình yêu của Soo Jung và Seung Hyun gặp phải rào cản lớn nhất là khi Seung Hyun biết đối thủ mà anh ghét nhất Song Jong Ki lại chính là cậu của Soo Jung. Truyện tình lâm ly bi đát ko tốn một giọt nước mắt mời các bạn ghé xem.Nếu đọc nhớ vote ⭐…
Pairing: Ly Luân x Anh Lỗi Warning: OOC, ko giống nguyên tácNghiêm cấm hành vi re-up🚫🚫🚫Hòe yêu sống trăm năm, ngàn năm, rễ bám sâu vào lòng đất, cành vươn ra đón gió. Mùa hạ trổ hoa, hương thoảng nhẹ mà dai dẳng, như chính tâm tư của hắn-lặng lẽ, không ai hay, chẳng ai biết.Nhưng từ khi có tiểu hổ bên người, mùa hạ của hắn trở nên rực rỡ hơn.Tiểu hổ là ánh dương, là ngọn lửa bừng sáng trên nền lá xanh. Đôi mắt nó long lanh như nắng sớm, giọng cười lanh lảnh như chim hót đầu ngày. Nó không giống hòe yêu, chẳng cần phải đứng yên lặng lẽ, chẳng phải chờ đợi gió xuân hay ánh tà dương. Nó là kẻ không chịu ngồi yên, hết đu cây lại trèo lên người hắn, khi vui thì cọ cọ làm nũng, khi giận lại gầm gừ như con thú nhỏ đang xù lông.Hòe yêu đã sống bao nhiêu năm, chưa từng nghĩ mình lại có một vầng dương thuộc về riêng mình.Dương quang ấy nhỏ bé, nghịch ngợm, đôi khi cũng rất phiền, nhưng hắn không nỡ buông tay. Vì hắn biết, nếu ánh dương ấy mất đi, lá hòe sẽ héo, hoa sẽ tàn, mà lòng hắn cũng chẳng còn ấm áp như trước nữa.…