Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Cậu tỉnh dậy thấy máy móc, dây truyền dịch cắm đầy trên người cậu. Tiếng người máy liên tục báo động, những vật thể lạ bay xung quanh cậu. Ai đó nói cho cậu, cậu đang ở cái thế giới gì thế này?...Cậu đang chiến đấu giữa vũ trụ cùng anh, anh mỉm cười nắm tay cậu bước vào khoang thuyền vũ trụ!Xuyên không, tương lai, phiêu lưu, sinh tử văn, đam mỹ, công sủng thụ.Đây là chất xám của tớ chỉ đăng tải trên Wattpad xin đừng mang đi đâu khi chưa xin phép tớ!…
Blogger ẩm thực nổi tiếng Ôn Hồi Vân xuyên không vào một cuốn tiểu thuyết bách hợp ABO, trở thành pháo hôi Alpha đáng thương.Trong nguyên tác, nhân vật chính Ôn Hồi Vân kết hôn bí mật với nữ chính Diệp Trác Ngôn vì liên hôn. Hai năm sau, vì chê Diệp Trác Ngôn đã hết thời trong showbiz và gia cảnh sa sút, cô ép nữ chính ly hôn, đuổi ra khỏi nhà, thậm chí còn gọi paparazzi bôi nhọ, khiến Diệp Trác Ngôn thân bại danh liệt.Sau đó, Diệp Trác Ngôn kiên cường vực dậy, tham gia một show tình yêu và bùng nổ chemistry với Alpha chính thức của mình, trở thành cặp đôi hot nhất, đồng thời khôi phục sự nghiệp gia tộc. Trong khi đó, Ôn Hồi Vân bị "bạch liên hoa" lừa sạch tài sản, gia tộc phá sản, trở thành kẻ trắng tay. Cuối cùng, cô bị Alpha chính thức của Diệp Trác Ngôn cắt bỏ tuyến thể, ném vào khu không người tự sinh tự diệt.Thảm hơn nữa, Ôn Hồi Vân phát hiện mình xuyên thân, còn cơ thể nguyên chủ đã "game over". Thân thể cô chưa phân hóa, chỉ có thể dựa vào việc cày hảo cảm với Diệp Trác Ngôn để đổi pheromone tùy chỉnh từ hệ thống, nhằm giả làm nguyên chủ mà sống sót.Một màn mở đầu đúng chuẩn "chế độ sinh tồn cấp khó"!…
ᡣ𐭩 textficᡣ𐭩 ngoại trừ việc mượn tên và hình ảnh, các nhân vật trong fic không liên quan gì đến người thật ở ngoàiᡣ𐭩 ĐỪNG mang fic đi nơi khác khi chưa có sự chưa phép của mình ĐỪNG mang fic đi nơi khác khi chưa có sự chưa phép của mình ĐỪNG mang fic đi nơi khác khi chưa có sự chưa phép của mình…
Đồng Tước Đài Tác giả: Xuân Bất ĐộNguồn raw: https://archiveofourown.org/users/Sumuzhe/pseuds/Sumuzhe/worksDịch / Edit: chính mị (KhanhNguyen068) Hắc hóa, độc chiếm Kỷ x Khù Khờ mỹ nhân TiệnBộ này ngắn thôi: gồm có 4 chương chính canh thịt và 4 chương đoản thịt 100% dùng gần chung một văn án. Cảnh báo trước: Tiện song tính, đồ nam nữ đầy đủ, vẻ ngoài thiên nam. Tiện khù khờ, tâm trí như hài đồng nhưng thiên tư vẫn rất cao. Cảnh báo lần nữa: trong truyện có cảnh híp, có milkplay, có sinh tử văn (không phải ABO). Xin cân nhắc trước khi vào. Tác giả không đặt tên truyện mà đặt riêng từng chương. Mình lấy tên chương đầu thay cho tên truyện. Văn án: Tiện không hiến xá. Kỷ đau khổ tìm người trăm năm, lên trời xanh, xuống suối vàng. Khó khăn lắm mới được thiên đạo rủ lòng thương, cho một cơ hội quay lại quá khứ. Nhưng trong thế giới này, Tiện khù khờ, song tính. Không sao. Kỷ cân hết. Lập tức lập chủ quyền lãnh thổ, bức hôn Giang Gia, chèn ép Lam Gia, ôm mỹ nhân về nhà, hằng đêm giày vò.…
Văn án:Hiện đại hoa quý cô gái bất hạnh xuyên thủng cổ đại mỗ hướng trở thành quan gia manh phái Laury, không cần ác độc kế mẫu thành không? Chính rất ca ca mang ta rời nhà trốn đi? Tốt! Nhưng là vì mao nửa đường ném muội giấy mặc kệ? Di bên kia có cái cả người huyết ô tiểu soái ca, nhắm mắt lại sẽ không nói sẽ không động, ô ô, ca ca ta không thấy, ngươi tới thế thân được không?Bên ngoài thế giới hảo loạn a, chúng ta huynh đệ an tâm tránh ở ở nông thôn dưỡng thương đi, không cần tưởng nhiều lắm, "Đệ đệ" ta thông minh có khả năng, dưỡng được rất tốt ngươi!Trúng mục tiêu nhất định sao? Kiếp trước kiếp này ca ca sủng ái luôn như vậy ngắn ngủi, như vậy ly biệt, chỉ cần ngươi quá giỏi hơn tôi, trách lộ gặp lại cũng chỉ cho là người xa lạ!PS: mỗ manh nữ: làm sao trở ta nhân duyên lộ? Lầm nhân chung thân là có tội!Mỗ soái ca: không như vậy nghiêm trọng đi? Vừa vặn ta nhiều năm thú không hơn Vương phi, ngươi tới làm không kết? Còn do dự cái gì? Mau tới đây! Huynh đệ biến vợ chồng, đây chính là kim cổ ít có lương duyên, thiên định chi lương duyên!Theo ý kiến riêng của tui thì truyện này khá hay, đọc rất hài nhưng cũng rất cảm động, đủ 3S + CĐV + HE nha…
Tác giả: Lãnh ThiếuThể loại: xuyên khôngSống ở thế kỷ 21, một nữ nhân xinh đẹp và quyến rũ như Phạm Hiểu Linh đang cuộc sống hạnh phúc bên gia đình tuy phải bươn chãi kiếm sống nhưng vô cùng thỏa mãn. Ở thời buổi khó khăn hiện nay, có một cuộc sống đủ ăn đủ mặc là hạnh phúc hơn nhiều người, nhưng sóng gió lại chờ cô ở phía trước.Không rõ lý do gì... vì một trận sốt khiến cô xuyên qua. đến một nơi mọi thứ dường như ở quê nhà cô... chỉ khác nơi này nữ tử làm chủ, thú phu sinh con...…
Tác Giả : Hồi SênhThể loại : Ngôn Tình, sủng, hài, HE.Số Chương : 80Trạng Thái : FULL--------------văn án------------------Công chúa hòa thân? Hoàng lậu lãnh cung? Thân phận của Thương Lâm sau khi xuyên qua đúng là tràn đầy thách thức. Hậu cung cạm bẫy khắp nơi, cô vừa tỉnh lại là lâm vào hiểm cảnh, mạng sống khó giữ. Vốn tưởng là tương lai mờ mịt, chỉ biết ăn ngủ. Nào ngờ kinh ngạc phát hiện ra, hoàng đế chính là... đồng hương của cô!!!Ngay lúc ngàn cân treo sợi tóc này, cô bất chấp tất cả, cố níu chặt thứ gì đó gần mình nhất... là tay của trai đẹp 24K kia! Sau đó... Hai người cùng ngã văng ra ngoài. Trước khi mất ý thức, ý nghĩ cuối cùng của Thương Lâm là: cmn, lần này người khó giữ danh tiết chính là cô rồi!'Thương Lâm tỉnh lại trong tiếng khóc lóc cực kỳ thảm thương. Cô cảm thấy đầu rất đau, trên người không có chút sức lực, chỉ muốn nhắm mắt lại ngủ tiếp. Nhưng âm thanh kia vẫn không chịu buông tha cho cô, tiếng khóc than ấy còn cao hơn cả giọng chim sơn ca: "Công chúa, công chúa, người mau tỉnh lại đi! Nếu công chúa có chuyện gì không may thì nô tì cũng không muốn sống nữa..."Cô tức tối mở mắt ra thì nhìn thấy một gương mặt đầm đìa nước mắt. Đó là một thiếu nữ khoảng mười ba, mười bốn tuổi, mặc váy màu hồng nhạt, đầu tóc được búi thành hai búi. Chuyên ngành của Thương Lâm ở đại học chính là lịch sử, cô nhận ra được đó là kiểu tóc búi thường thấy của thiếu nữ thời xưa. Cô ngẩn ngơ nhìn một lát rồi đưa mắt nhìn ra sau lưng thiếu nữ đó. Đây là một đại điện rất rộng lớn, rường cột được c…
Tác giả: Bạo Táo Đích Bàng GiảiConvert: WikidichEdit: SCR0811Tóm tắt:Mễ Uyển là đại sư bắt yêu, nhưng do giết quá nhiều yêu quái nên bị đàn yêu hợp lực vây đánh, cuối cùng hao hết linh lực, bị nhốt trong Mặc lâm cho đến chết. Cũng may, nhờ chút yêu lực còn sót lại giữ cho linh hồn không bị tận diệt nên 500 năm sau, Mễ Uyển nhờ cơ duyên xảo hợp mà trọng sinh vào người một cô gái trùng họ trùng tên. Sau khi trọng sinh, Mễ Uyển từng bắt yêu cả đời quyết định chuyển sang làm một người bắt yêu "lành tính", noi theo phẩm chất cao thượng yêu không đánh ta ta sẽ không đánh yêu, làm một người phàm bình thường. "Anh trai à, tôi không tới để bắt yêu, tôi chỉ trèo tường ra ngoài để giảm béo thôi." Ngày đầu tiên Mễ Uyển trèo tường gặp được nhân vật lớn."..." Phàn Thần chưa bao giờ bị ai nhìn thấu thân phận, đưa mắt nhìn theo con nhóc đang trèo tường. ...^^...Sau này, Mễ Uyển mở một phòng khám dành cho yêu tộc, chủ yếu làm về mảng chăm sóc trước sinh. Mễ Uyển: "Cần người chăm sóc trước sinh không? Chỉ 30 vạn, đảm bảo phục vụ chu đáo."Chúng yêu quái: "Sinh con thật đắt mà."Đây là câu chuyện về ngày đầu tiên trèo tường đã bị mãnh thú theo dõi. Thụ yêu siêu cấp có tiền, thích mua đất xây công viên VS Chuyên gia bắt yêu đam mê kiến tiền…
Nhân vật chính : -Viola Sterwan (21t, một thợ săn Ma-cà-rồng mang mối thù sâu sắc với Louis) - Louis Miller II (Người đứng đầu dòng tộc Ma-cà-rồng - Lion Smith (28t, là thợ săn kiêm giám hộ của Viola) *Tóm tắt:Ba năm trước, cha cô- một thợ săn ma-cà-rồng nổi tiếng- bị một Ma-cà-rồng cấp E cắn. Sau đó cô chứng kiến cha mình bị chính người đứng đầu dòng tộc Ma-cà-rống giết chết.Hiệp ước giữa ma-cà-rồng và thợ săn những năm qua rạn nứt!Mái tóc bạch kim, đôi mắt màu đỏ của máu, chiếc răng nanh cắm phập vào cổ cha cô, máu chảy ra từ khoé miệng....Đó là tất cả những gì cô nhớ tới kẻ sát nhân đứng đầu Ma-cà-rồng kia.Khi đó cô 18t....~..Lion SmithKể từ lúc cha cô chết, một thợ săn khác đưa cô về (là Lion), huấn luyện cô trở thành một thợ săn Ma-cà-rồng.- Đó là người đã giết chết cha em! Hãy nhớ kĩ, không bao giờ được quên.- Bắt đầu từ giờ phút này...em phải nghe lệnh tôi!- Giết hắn đi!- Hãy dùng đôi mắt tím đầy mê hoặc này của em dẫn dụ hắn vào lưới tình. Đây mới là cách trả thù tàn nhẫn nhất...~..Louis Miller II- Con người? Tất cả cũng chỉ là thức ăn của Ma-cà-rồng mà thôi.- Cầm lấy và đâm vào tim tôi đi! Không có được em thì một là tôi sẽ tàn sát tất cả, hai...em giết tôi!- Đôi mắt tím này...em làm tôi say!~..Viola Sterwan- Tôi hận anh!- Điều tôi gét bản thân nhất....là vì không kìm lòng được mà đã yêu anh.. _Nguồn : santruyen_Tác giả: Violet…
fullsunleebear: công ty cấm yêu đương anh eireallionmark: nhưng anh là chủ mà em eirenjun.thelight: ủ ôi tình yêu loài người~~textfic; lowercase;delulu…
Nơi những vấn đề của thế giới được đem ra bàn tán và câu chuyện của các countryhumanXin lưu ý rằng nếu bạn không thể chấp nhận việc tôi lấy chuyện chính trị ra đùa, đừng đọc(rất nhiều yếu tố chính trị và viết theo quan điểm riêng của tác giả)…
Tác Giả: minhthuNguồn: sàn truyệnThể loại: ngược trước sủng sau5 năm trướcKim Taehyung và Hwang Sowon căn bản đã quen nhau được 2 năm, từ năm 18 tuổi. Không có lời lẽ nào có thể chê bai được cặp đôi này.Taehyung anh từ lúc bắt đầu quen cô đã giấu cái thân phận người thừa kế Kim Thị này với Sowon, anh chỉ muốn có một tình yêu bình thường như bao người với cô. Đợi khi nào thích hợp anh sẽ nói ra.Ánh mắt, khuôn mặt, nụ cười của cô luôn làm anh say mê đến mức điên đảo. Cô là một cô gái hiền lành, ngoan ngoãn, nhưng gia thế lại không mấy khá giả, ba cô mất sớm, chỉ còn lại mẹ và cô nhưng mẹ lại bị bệnh nặng. Anh yêu cô, không màng tới nhân phẩm của cô hay chuyện gia đình, chỉ đơn giản là yêu.Vốn dĩ cả hai có thể hạnh phúc đến bây giờ nhưng... buổi chiều hôm ấy chính là ngày đã phá nát trái tim anh, khiến anh trở nên lạnh lùng và độc đoán như bây giờ.Ngày kỷ niệm hai năm quen nhau, anh nói anh bận việc nên không thể đi chơi cùng cô. Đó chỉ là cái cớ, sự thật thì anh muốn làm cho cô bất ngờ, anh muốn cầu hôn cô. Anh cầm một bó bông hồng đỏ đến trước cửa nhà cô, đằng sau là một hộp đen, trong đó đựng chiếc nhẫn kim cương 15 kara anh kêu người làm riêng cho cô.Cô bước ra với một chiếc đầm đỏ ôm sát cơ thể lộ ra 3 vòng đều đặn, mái tóc được xõa ra trông rất đẹp. Taehyung nhanh chóng núp sau gốc cây gần đó nhìn, năm ngón tay bắt đầu xiết chặt lại khi thấy cô ôm hôn người đàn ông khác.Mang theo nỗi đau và sự phẫn hận của vết thương trong quá khứ, liệu anh còn có thể tìm được hạnh phúc?…
Tác giả:Lê Thanh NhiênThể loại:Cổ ĐạiNguồn:thuyvien0.wordpressĐộ dài: 107C NN9: Hạ Tư Mộ × Đoạn TưĐây không phải do chính mình edit, đây là mình sao chép trên gg nha mọi người. Mình đăng lên đây cho mọi người không cần mạng vẫn đọc được, nên xảy ra chuyện gì thì mình xoá ngay ạaa😅…
Chưa từng thật lòng đối đãi người, thì lấy đâu ra cái gọi là chân tình. Một kiếp phù sinh lận đận, được mất bao nhiêu cuối cùng chỉ còn một mảng tro tàn. Hoá ra cái gọi là chân tình, không phải là thứ đợi chờ ngàn năm có thể có, mà phải dùng sinh mạng, đổi một kiếp người để đạt được.Thử hỏi thế gian hối hận lớn nhất trong đời một người là gì? Song Lục sẽ trả lời : " Một lời vô tâm, một đời hối hận." Truyện thuộc hệ truyện "Tử quốc thất truyện" do Du Vân Ca sáng tác.Quyển 1: Nhất kiến sơ thu.Quyển 2: Lục lục phù sinh.Quyển 3: Ngạo tiếu phù phong.Quyển 4:....…
"Chúng mày biết tin gì chưa?"Bachira vừa nói, hắn vừa nhìn chằm chằm vào cuốn vở chi chít chữ viết chồng đè lên nhau đặt ngay trước mặt. Giọng nói nhẹ bâng không chứa đựng niềm hối tiếc, thậm chí nghe đâu đó còn có chút giễu cợt, như thể câu chuyện hắn sắp nói ra là một trò đùa vô nghĩa mà Bachira đã lải nhải hàng trăm hàng nghìn lần.Một trò đùa về thứ vật cản đường hắn thấy chướng mắt không thôi.Hiếm khi bắt gặp thái độ thất thường của thằng bạn nối khố hay lên cơn điên, Chigiri quay sang nhìn hắn, đôi mắt anh ánh lên tia chờ đợi, thúc giục Bachira nhanh nhanh hoàn thiện câu chuyện còn dang dở. Thở dài, hắn miết mạnh cạnh giấy, để rồi khi nhìn ngón tay mình rỉ máu vì vết cắt được tạo nên từ góc nhọn của thứ vật mỏng manh gây ra, hắn chỉ cười khẩy một tiếng."Thằng ngu Isagi Yoichi ấy, nó nhảy lầu tự tử rồi."…
Tên truyện: Mạnh Lưu Cảnh - Bốn mùa bình an.Thể loại: Nguyên sang, Bách hợp, Hiện đại , HE , Tình cảm , Xuyên thư , Vườn trường , Song hướng yêu thầm , 1v1, chậm nhiệt.…
Nguồn: https://muahoamaino.wordpress.com/rojo-quan-xuyen/Tác giả: Quân XuyênChuyển ngữ: diuiscaThể loại: Đoản văn, tiểu minh tinh - tra công x MC - mít ướt - đại thúc thụ, giới giải trí, NGƯỢC, hiện đại.Số chương: 10Nguồn bản gốc: SosadChú thích: Rojo là màu đỏ trong tiếng Tây Ban Nha, tiếng Trung là 《 红 》, ám chỉ sự nổi tiếng.Văn án (trích Chương 01):Lăng Hạo run lẩy bẩy yên lặng chuyển mình, lui ra khỏi khuỷu tay của Mông Dịch, chất lỏng dinh dính thuận theo đùi mà chảy xuống...Mông Dịch trở người, nửa tỉnh nửa mê, vẫn hơi chếnh choáng, hỏi anh: "Đi đâu vậy?"Lăng Hạo đi từng bước tới phòng vệ sinh: "Đi móc ra."Mông Dịch không cho, cử động nửa người trên kéo anh lại.Lăng Hạo nhẹ nhàng tránh ra: "Đừng phá nữa."Trong mắt Mông Dịch sự giãy giụa kia chẳng khác gì con mèo cái vẫn còn xuân tình, thoáng cái lôi anh về giường, áp xuống dưới thân, bĩu môi thì thầm hỏi anh: "Của tôi có tuyệt không?"ĐÂY LÀ BẢN RE-UP VÀ CHƯA ĐƯỢC SỰ CHO PHÉP CỦA NHÀ CHUYỂN NGỮ.…
Tôi đã viết truyện, viết thơ với tất cả tấm lòng mình. Tất cả những nội dung khác, tôi gộp vào thành "Tản mạn" - vốn là một thuật ngữ không chính xác lắm. Đó là những bài văn ngắn nêm nếm chút bông đùa gượng gạo, cũ kỹ, được hình thành từ kinh nghiệm sống ít ỏi và hời hợt của bản thân tôi.Nay, tôi muốn viết một tập "tùy bút" nửa vời với chủ đề ẩm thực. Và chắc chắn phải là ẩm thực Việt Nam, bởi vì cách ăn, cách nấu, cách nghĩ của tôi không chạy thoát mảnh đất cong dài ấy được.Nói về ẩm thực Việt, người ta đã tung hô Hà Nội tinh tế và Huế kiêu kỳ rất nhiều lần; cho nên, với cương vị là một người Sài Gòn, tôi muốn "giành" lại chút công bằng cho mảnh đất miền Nam.Ẩm thực Sài Gòn rất đặc biệt. Hà Nội và Huế nổi tiếng với những món ăn sẵn có ở địa phương hoặc ở các vùng lân cận, nhưng Sài Gòn thì không hẳn. Ẩm thực miền Tây Nam Bộ chỉ là một phần nhỏ mà thôi. Những phần còn lại, nếu truy ra nguồn gốc thì sẽ có rất nhiều xuất xứ, từ miền Bắc, miền Trung cho đến Trung Quốc và cả Campuchia. Cái tên "Sài Gòn trăm mấy phố phường" là để gợi nhắc về sự đa dạng đó chứ hoàn toàn không có ý xúc phạm nhà văn Thạch Lam - vốn là một tác giả tôi rất kính trọng. Đây chỉ là sự...ăn-theo-có-thiện-chí của một người quý ông Thạch Lam mà thôi.…