Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
5,396 Truyện
Cung Vương Phủ: Nhị Tướng Quân, Người Thật Khó Chiều

Cung Vương Phủ: Nhị Tướng Quân, Người Thật Khó Chiều

4 0 11

Tên: CUNG VƯƠNG PHỦ: Nhị tướng quân, người thật khó chiều.Tác giả: Tiểu Vương Nha (@OkitaHiisaru)Thể loại: Ngôn tình, cổ trang, hài hước, ngược, sạch, SE,...Khâm Hòa thứ hai mươi tư, con trai cả của Vương Mục đại thần được chỉ nhậm chức thập vương gia nước Mạn. Hắn tính tình lạnh nhạt, làm cái gì cũng không nồng không đậm, đương thời bị nhiều quan thần sinh ra chán ghét.Cho đến một ngày, Hạ Vu xuất hiện và xâm chiếm cuộc sống của hắn. Nàng đáng yêu như một con mèo nhỏ, khiến người ta yêu thương không hết.Vậy nhưng niềm hạnh phúc chỉ kéo dài được có hai năm. Đến khi chút kí ức ùa lại, Hạ Vu mất đi toàn bộ sức sống, chìm sâu vào quá khứ bi ai hèn mọn.Nàng còn nhớ, hắn giam cầm nàng, mặc cho nàng van xin khản thiết. Hắn còn thốt ra một câu mà cả đời nàng nhớ mãi không quên:"Ta sẽ không giết nàng... Ta đã cưới nàng làm vợ, bởi vì cơ thể nàng còn có ích."...Đây là tác phẩm đầu tay của mình. Truyện không đề cập đến lịch sử của bất kì quốc gia nào, cũng như bất kì tôn giáo nào.…

[Edit]Không Hề Đáng Yêu

[Edit]Không Hề Đáng Yêu

544 23 13

Tên tiếng Trung: 可爱不可及Tác giả: Tây Phong Chước ChướcRaw: changyedu.comSố chương: 339 chương + 2 ngoại truyệnNghe đồn, Tổng giám đốc Lục Hoài Thâm là một người không có tình người.Mãi cho đến sau này, khi đã lĩnh giáo qua thủ đoạn của Lục Hoài Thâm, Giang Nhược mới nhận ra rằng: Lục Hoài Thâm đâu chỉ không có tình người, mà còn có thù tất báo!Về vấn đề này, người nào đó khá là đắc ý: "Lục Hoài Thâm tôi đây luôn có thù tất báo."Điều khiến Giang Nhược bất đắc dĩ chính là: "Đại ma vương" miệng lưỡi sắc bén này còn là chồng hợp pháp của cô.Trích: "Sớm biết có ngày hôm nay, tôi ... tôi có gả cho ai cũng không gả cho anh"."Hối hận? Muộn rồi".Vợ chồng "Lục Giang" hàng ngày luôn đối chọi với nhau"Lục phu nhân, tôi có thể hôn em hàng trăm lần bằng các kiểu khác nhau nhưng không trùng lặp"."Á . . . cái tên này".Biết rõ là không thể nhưng lại cố tình động tâm, anh không hề đáng yêu chút nào.…

Thế Giới

Thế Giới

2 0 31

Khoa học…

Ta Gặp Lại Nhau Vào Những Ngày Mưa

Ta Gặp Lại Nhau Vào Những Ngày Mưa

25 0 3

"Rầm...Rầm...RầmTiếng gió rít lên những mái nhà.. Lạnh lẽo.. Cô đơn.. Vân men theo con đường đầy người xa lạ, khói ngút trời. tiếng người rộn lên cả hai tai. Bất giác cô chợt đi tới hàng ghế cũ..'Xoạch- Ơ.. Tôi xin lỗi.. Xin lỗi.. Anh có sao không? Để tôi đỡ anh ngồi lên..Nhìn người thanh niên trước mặt mình, cô có cảm giác là lạ ở ngón tay, một cảm giác gì đó rất quen thuộc.- Tôi thành thật xin lỗi cậu.. Cậu không bị thương ở đâu chứ?.. Nếu không thì tôi đi nhé.. Xin lỗiPặc.~~~!- Này cậu làm gì vậy? Mau bỏ ra! - Cô giận dữ hét lên khi thấy có người nắm cổ tay mình. Vân POV: Người gì mà kì cục quá đi thôi?- Tôi không đau.. Chỉ là tim tôi nhớ em.. Em nhớ tôi chứ?Nghe chất giọng, tim cô như thắt lại. Họa chăng có thể đánh người nhưng tim cô không nỡ.. Nín một hơi thở dài, nhẹ nhàng rút tay lại hành động nhẹ tựa lông vũ nhưng tại sao lại khiến sắc mặt ai lại đanh lại.- Tôi không nhớ anh. Còn nữa tôi không biết anh là ai, vì thế đừng động vào người tôi. Được chứ? Anh cảm phiền cho tôi mượn tay của anh được không?Dứt lời, người thanh niên kéo cô vào lòng rồi đưa tay cho cô giữ. Cô kéo cổ áo mình xuống, mặt dây chuyền đơn giản hình như có tí lấp lánh của ánh mặt trăng rọi xuống. Cô nhẹ nhàng gỡ nút thắt, đặt lên tay người thanh niên. Lưu luyến nhìn sợi dây, rồi lại vội vàng đạt xuống.- Ờm..trả lại cho anh.. Tạm biệt, tôi có chuyện gấp phải đi rồi.- Anh xin lỗi. Thật sự anh đã sai rồi.. Anh không mong em tha thứ cho anh nhưng anh mong em sẽ hiểu.'Giọt nước mắt đong lại trên khuôn mặt của Vân. Thật lạ, cô…

[Tống] Mô phỏng nhân sinh là cái quỷ gì a! Quăng rớt! - Cây Xa Cúc Đoạn Chương

[Tống] Mô phỏng nhân sinh là cái quỷ gì a! Quăng rớt! - Cây Xa Cúc Đoạn Chương

1,891 55 3

[综]模拟人生是个什么鬼啊!摔! Sự tình là như vậy. Có một ngày đâu, triền miên giường bệnh nàng đột nhiên tỉnh lại, phát hiện mình xuyên qua đến mô phỏng trong cuộc đời. Mang theo chính mình skill mãn cấp, nghề nghiệp mãn cấp, tiền tài tăng mạnh, nhan giá trị tăng mạnh tài khoản. Nhưng mà sự tình vẫn không có xong. Đây là một. . . Tổng hợp thế giới. Tống mạn, tống truyền hình, tống tiểu thuyết. Aphra · Ledi: ". . ." Quá sỉ! Quá sỉ! ! Không hẹn, nam chủ! Chúng ta chết đều không hẹn! (ai bảo ban đầu ta điểm phòng ♂ bên trong ♂ thuật mãn cấp a! ! ) duyệt tiền đề tỉnh: ① ha ha ha ha ha ha chơi đùa mô phỏng nhân sinh 3 các cô nương đều đến cùng nhau vây xem khổ bức nữ chủ! Không chơi đùa đều đến há mồm ăn ta an lợi! ② ất nữ tâm đại bạo phát! Nữ chủ trung tâm, da bạch (da dẻ) mạo mỹ (nữ chủ làm sao có thể không đến một phát! ③ nữ chủ là bình tĩnh phun tào đế. Mạnh mẽ Mary Sue. Toàn văn một cái viết kép tô tự. ④ là các ngươi thắng. Bài này không muội dựa cả vào Tu la trận, phiên ngoại phân kết cục, rất điển xin giết chết phó bản sáng sớm tỉnh lại đột nhiên bị não động manh một mặt huyết kết quả, cuộc thi trong lúc sờ cái cá, hi vọng chớ bị ngồi đợi cái khác hố các cô nương bắt được. Vạn nhất bắt được. . . Xin đừng làm mất mặt -2016 năm ngày 10 tháng 3 lén lút trốn. Sát vách đầu lại mở cái động, chủ tên là Cahill · Ledi, liền các ngươi đều hiểu. Ngoài ra còn có Aphra tiên tử tài khoản, rơi vào nhật mạn bên trong loại kia. Cảm thấy hứng thú liền đến ta thỏ động đi dạo, 016 năm ngày 23 tháng 6 và…

𓂃 ࣪˖ ִֶָ𐀔  Hương Nắng Cuối Sân Trường

𓂃 ࣪˖ ִֶָ𐀔 Hương Nắng Cuối Sân Trường

4 1 1

𝄞⨾𓍢ִ໋ Hương Nắng Cuối Sân Trường Sân trường đầy nắng và những tháng ngày ngọt ngào của tuổi trẻ, có một cô gái tên là Vũ Diệp Thanh. Dịu dàng, trầm tĩnh và luôn nỗ lực trong học tập, Diệp Thanh là cô học sinh với thành tích đáng nể. Thế nhưng, vị trí đầu bảng dường như luôn nằm ngoài tầm với của cô, bởi người đứng đầu chính là Trần Nhật Lâm - một cậu chàng tài hoa bẩm sinh với tính cách phóng khoáng, nghịch ngợm, luôn hút ánh nhìn của các cô gái trong trường. Nhật Lâm được xem như "đứa con trời chọn", vừa nổi bật, vừa khó gần, luôn toát ra sức hút khó cưỡng từ sự tự tin và kiêu ngạo. Diệp Thanh từng gặp Nhật Lâm từ những năm tháng cấp hai, nơi một ánh nhìn thoáng qua và lời khen bất chợt về thành tích đã để lại dấu ấn sâu sắc trong lòng cô. Sau bao năm xa cách, định mệnh lại đưa họ về cùng một mái trường trong năm lớp 11, không chỉ với tư cách là bạn cùng lớp mà còn như hai ngôi sao sáng của lớp học. Dù Diệp Thanh đã thay đổi, từ cô bạn tự ti thành thiếu nữ ngọt ngào với nét xinh xắn, Nhật Lâm vẫn chẳng nhớ ra cô. Anh vẫn là chàng trai đào hoa, không quan tâm đến gái ngoan và chưa từng để tâm đến những người khác. Nhưng mối tình đơn phương thầm lặng của Diệp Thanh không vì thế mà phai nhạt. Giữa những tháng ngày tuổi 17 rực rỡ, từ ánh mắt thầm lặng lướt qua của cô đến từng cử chỉ vô tình của cậu, tất cả như từng mảnh ghép chầm chậm đan kết, mang đến câu chuyện thanh xuân nhẹ nhàng, lãng mạn nhưng không kém phần sâu lắng. Liệu trong những khoảnh khắc tuổi trẻ trôi qua, một mối tì…

Ngang Dọc Chờ Em

Ngang Dọc Chờ Em

18 2 2

" Hai năm, có thể là ba năm, anh vẫn chờ em có được không? "" Anh sẽ mãi chờ. Cùng với tiểu bảo bối của chúng ta. "" Cuộc đời em ngang dọc đều bất hạnh, nhưng rồi anh xuất hiện, anh mang đến hi vọng và tình yêu đến bên em. cảm ơn anh đã hiện diện trong thanh xuân của em. Em yêu anh. "_________________________" Mẹ nhà em! Em đã bảo hai năm, ba năm còn gì? Vì sao đến bây giờ đã là năm năm, em vẫn chưa quay về? Em muốn thử thách lòng kiên nhẫn của anh à? "........." Uất Huyền, em về chưa? Anh và tiểu Đậu nhớ em lắm rồi... "" Uất Huyền, tiểu Đậu bảo em là đồ sắc lang, cưỡng hiếp baba rồi đẻ ra nó xong bỏ đi biệt tích, không thèm nhớ lấy một lần."" Uất Huyền, hôm nay tiểu Đậu bị sốt, cả nhà xào xáo cả lên. Mẹ cuống đến nỗi đòi cho người đi khắp cái trái đất này kêu em về chăm con. Ba thì còn mặc quần ngủ chạy đến bệnh viện gọi chị dâu về. Tiểu Đậu dù bị sốt vẫn rất ngoan, không khóc quấy, không làm nũng. Em xem, thằng bé rất giỏi, gia đình cũng rất thương thằng bé, thằng bé sẽ không sao đâu. Chỉ là anh đây lại rất cô đơn đấy. Uất Huyền, anh nhớ em. "___________________________tác giả: Chennhân vật chính thay nhau trầm tĩnh: Uất Huyền × Lăng Chính Thần. mẹ tác giả có bệnh tạo ra hai đứa con có bệnh. Diêu Uất Huyền: bê đê chính thống. Có quá khứ hẹn hò với phụ nữ. Trầm Tính, có chút trải đời, rất dịu dàng cũng rất men? Lăng Chính Thần: Nhiễm gen sát gái của bố nó. Có quá khứ lên giường với rất nhiều phụ nữ, sau khi gặp nữ chính và nghe câu kia xong thì chấm dứt hẳn tình trạng "tình một đêm".…

Another

Another

14 0 1

Hai mươi sáu năm về trước có một học sinh hoàn thiện hoàn mĩ. Rất đẹp, rất giỏi, rất hòa đồng, ai cũng yêu quý, những lời tán tụng người ấy được truyền mãi qua các thế hệ học sinh của trường. Nhưng tên đầy đủ là gì, chết đi thế nào, thậm chí giới tính ra sao lại không một ai hay biết. Người ta chỉ rỉ tai nhau, bỗng nhiên giữa năm bạn ấy chết, trường lớp không sao thoát được nỗi buồn nhớ thương, họ bèn cư xử như thể học sinh này còn tồn tại. Bàn ghế để nguyên, bạn cùng lớp vẫn giả vờ nói chuyện với người đã khuất.Về cơ bản, đây là cách ứng xử đẹp có phần đáng ngợi khen. Nhưng sau chót, lại kéo ra một hệ lụy gai người. Vào lễ tốt nghiệp, cả lớp chụp chung một tấm ảnh kỷ niệm. Đến khi xem ảnh đã tráng rửa, họ nhận ra một chuyện. Trong tấm ảnh tập thể, đứng ở một góc là một người lẽ ra không thể nào xuất hiện. Mỉm cười như bao người khác, nhưng gương mặt cứng đanh, trơ trơ, tái nhợt...Hệ lụy ấy, thực ra chỉ là khởi điểm, của mọi bắt đầu...…

[SooJun] Anh Là Bài Tập Khó Nhất Của Em.

[SooJun] Anh Là Bài Tập Khó Nhất Của Em.

58 9 2

Choi YeonJun, sinh viên năm hai, chỉ muốn kiếm thêm chút tiền tiêu vặt, nhưng không ngờ lại phải đối mặt với "nhóc to xác" Choi SooBin - một học sinh lớp 12 nghịch ngợm, ghét môn Toán nhưng cực kỳ thích chọc phá gia sư."Mintchoco không phải kem, nó là kem đánh răng!""Im đi, nhóc to xác, cậu thì biết gì về gu ăn uống cao cấp!"Sau những trận cãi nhau nảy lửa, SooBin dần nhận ra mình không chỉ thích nhìn thấy anh gia sư tức giận, mà còn thích cả nụ cười, ánh mắt của YeonJun. Một nụ hôn bất ngờ khiến YeonJun bối rối và bỏ chạy."Anh trốn em cũng được thôi. Nhưng đừng quên, bài kiểm tra ngày mai vẫn chưa giải quyết xong đâu!"…

MAU XUYÊN GIÁO CHỦ KHÓ ĐUỔI

MAU XUYÊN GIÁO CHỦ KHÓ ĐUỔI

1,902 28 1

Văn án : Nguyễn Mặc: Trại chủ đừng chạy, chờ ta một chút! Đan Dật Trần: Phiền toái. Nguyễn Mặc: Tướng quân đừng ngủ, mau tỉnh lại. Đan Dật Trần: Thật ồn ào. Nguyễn Mặc: Vương gia đừng thân, nô tỳ không cần... Đan Dật Trần: Nghe lời nói. Nguyễn Mặc: Sát thủ đừng tử, ta tới cứu ngươi. Đan Dật Trần: Nhiều chuyện. Nguyễn Mặc: Hoàng thượng đừng khóc, nô tì sẽ không chết . Đan Dật Trần: Nói dối. ... Bát tràng mộng tỉnh - - Nguyễn Mặc: Giáo chủ đại nhân... Còn nhớ rõ trong mộng sự? Đan Dật Trần: Còn nhớ. Nguyễn Mặc: Còn nhớ cái gì? Đan Dật Trần: Yêu ngươi. Xem cơ trí nhuyễn manh mai mối nương như thế nào tiến công chiếm đóng lạnh lùng rối loạn trai ế giáo chủ: ) ( đọc gợi ý ) 1, không phải tiên hiệp không phải tu chân, là tinh khiết cổ ngôn a 2, vô căn cứ, 1v1, HE Nội dung nhãn: Xuyên nhanh xuyên việt thời không ngọt văn cung đình hầu tước Tìm tòi mấu chốt tự: Nhân vật chính: Nguyễn Mặc, Đan Dật Trần ┃ vai phụ: ┃ khác:…

[ĐN Harry Potter] Past - Quá Khứ

[ĐN Harry Potter] Past - Quá Khứ

120 7 2

Anh trai tôi vào giờ tự học bỏ tôi lại một mình trong thư viện mà biện bạch rằng "anh cần phải đi tìm một người bạn gấp" thế là anh đi biệt tích hơn 1 tiếng đồng hồ. Khu vực tôi chọn rất ít người qua lại vì tôi ghét chốn ồn ào, tiếng bước chân lại gần chỗ tôi vang vọng, một cậu chàng với mái tóc màu nâu hạt dẻ cùng đôi đồng tử xám khối hút hồn nhẹ nhàng chào hỏi.- Xin chào tôi là Cedric Diggory huynh trưởng Hufflepuff năm 5, hiện ở ngoài kia có khá nhiều người, không còn chỗ cho tôi ngồi nên tôi có thể ở ở đây được chứ?-cậu chàng chẳng hề ấp úng hỏi.- Nếu anh muốn.-tôi ngước mặt lên và cũng chẳng chằn chừ trả lời.-...Bỗng vẻ tự nhiên lúc nãy vụt biến đi, anh ta đứng im bất động như tảng đá giọng hơi run run nói.- A! T...tôi đã quên mang theo sách mất rồi nên tôi quay lại lấ-- Đang ở trong tay anh.-tôi cắt ngang anh ta rồi nói một cách ngắn gọn.-...Anh ta để chiếc cặp táp và mấy quyển sách dày lên bàn rồi ngồi đối diện với tôi nhưng chẳng thèm nhìn mặt tôi một lần. Chắc do lúc nãy tôi đã nói chuyên quá lạnh nhạt rồi chăng?-Khi nãy đã thất lễ, huynh trưởng. Tôi là Anastasia De Alarie năm 2 nhà Slyntherin. Lần đầu gặp mặt. - Lần đầu gặp sao?-anh thì thầm.- Sao? Anh nói gì tôi không nghe rõ.-tôi bình thản đáp.- Không, không có gì. Tôi chỉ ngạc nhiên vì xuất thân của em. Thật vinh hạnh cho tôi khi được làm quen.Nói rồi ai cũng tự làm việc của mình trong cái không khí ngượng ngập nọ. Như chẳng có ai để ý rằng cậu thiếu niên ấy đang thầm thì trong lòng một sự thật chua chát "Cô ấy đã quên mình thực rồi..."…

Niệm Niệm có ăn

Niệm Niệm có ăn

50 18 35

Tên gốc: Niệm Niệm hữu ngậtTác giả: Thực ra tôi muốn làm con cá (Kì thật ngã tưởng tác điều ngư)Nguồn: https://www.jjwxc.net/onebook.php?novelid=5060272Dịch: Hương Trà Thơm Ngát + Editor: Thích Cháo TrắngThể loại: Cổ đạiĐộ dài: 48 chương + ngoại truyệnGiới thiệuLâm Niệm đắc tội Cố đại nhân làm ở Đại Lý Tự.Nguyên nhân có thể là do nàng nói sau lưng hắn là một tên tàn tật.Sau đó, chuyện xấu của nàng nơi nơi đều bị hắn bắt được.Ví như, khi nàng cùng tiểu tỷ muội trèo lên nóc quán rượu nhà người ta, lại không cẩn thận ngã xuống.Lâm Niệm động não, suy tưởng kì diệu một hồi, cuối cùng đưa ra một lời giải thích hợp lý cho hành vi của Cố đại nhân: Cố đại nhân có hứng thú với nàng.Mặc dù Cố đại nhân phong lưu tuấn tú, thực sự làm cho người ta rung động, nhưng Lâm Niệm cũng không thể thấy sắc quên nghĩa nha.Do dự hồi lâu, nàng quyết định nói rõ ràng với hắn: "Cố đại nhân, ta đã có hôn ước với thế tử, cho dù hắn bị tàn tật nhưng ta cũng không thể không giữ chữ tín được.Cố đại nhân luôn lạnh nhạt, bỗng nhiên khuôn mặt mang ý cười: "Lâm Niệm, ta họ Cố, tên Tư Hoành, tự Lẫm Chi, không biết thế tử mà ngươi nhắc tới, họ gì, tên gì?"Lâm Niệm: "....Cố đại nhân, ngươi nghe lầm rồi, ta nói ta tàn tật!"--- ------ ---Thùng cơm nhỏ ngốc nghếch, đáng yêu * Công tử mặt lạnh, độc miệng--- ------ ---Nội dung: oan gia vui vẻ, thanh mai trúc mã, cảm hứng cuộc sống, ngọtNhân vật chính: Lâm Niệm, Cố Tư HoànhGiới thiệu bằng 1 câu: Lâm Niệm vừa ngọt ngào, vừa lỗ mãng.Đại ý: Dũng cảm, thiện lương mới…

Trúc mã vừa ngọt ngào vừa mặn mà

Trúc mã vừa ngọt ngào vừa mặn mà

26 0 5

Trúc mã vừa ngọt ngào vừa mặn màTác giả: Mộc Kim AnDịch: ViviVăn án:Trình Liễm có một khuôn mặt tuấn tú, học tập lại tốt, từ nhỏ đã rất được nữ sinh hoan nghênh.Đường Hạnh chung ô cửa sổ với cậu 12 năm, "Chịu đựng đủ dày vò."Mặc dù cô đã nhận được không ít đút lót từ trong đó, khụ khụ......Nhưng cũng không ngăn được việc cô muốn tránh xa Trình Liễm.Đến cấp ba, Đường Hạnh dặn dò cậu: "Cậu đừng nói với bạn học chúng ta là hàng xóm đấy."Trình Liễm nhận lời với cô.Ngày đầu tiên bước vào cấp ba, các cô gái trong lớp đều đang bát quái về Trình Liễm của lớp kế bên. Đường Hạnh ở bên giữ im lặng.Nào ngờ, Trình Liễm đi thẳng đến trước mặt cô, cong môi nói: "Mẹ tôi bảo cậu tối nay đến nhà tôi ăn cơm."Đường Hạnh: ......Mối tình đầu là em, quãng đời còn lại cũng là em.…

Tổng Tài Cùng Hắn Ở Nông Thôn Lão Bà

Tổng Tài Cùng Hắn Ở Nông Thôn Lão Bà

2,666 36 1

Thể loại: đô thị, hiện đại, sinh tử, 1x1, He, hoàn.Văn án:Tổng tài tinh anh công cùng hắn ở nông thôn thổ cẩu tử lão bà, lại danh [ nông thôn tình yêu chi khí phu quật khởi ][ mang theo nãi oa gả hào môn ], sinh con, ngọt sủng, bánh bao cao manh thường lui tới, ngốc nghếch tô, tiết tấu bay lên.Thần Hổ: Ta muốn làm người thượng nhân, tuyệt không đành phải nhân hạ!Trầm Trí: Hảo hảo hảo, ta nằm bình , ngươi tới đi, tề chanh, ta cũng thích .Thần Hổ:╰[‵□′]╯Tác giả: Nhà của ta Hổ Hổ siêu hung ! Nhà của ta Hổ Hổ siêu hung ! Nhà của ta Hổ Hổ siêu hung !Nhân vật chính: Thần Hổ, Trầm Trí ┃ phối hợp diễn: Đại Hổ, Tiểu Hổ ┃ cái khác:Tác phẩm giản bình: Có được bát khối cơ bụng Thần Hổ tự nhận thiên mệnh công, thích hợp quá nông gia nhạc bá đạo tổng tài Trầm Trí nhất kiến chung tình, đem nhân liêu thượng sau lại không nghĩ rằng đem chính mình bồi đi vào, nhìn như nhu nhược mỹ nhân Trầm Trí sức chiến đấu bạo biểu. Một đêm sau Trầm Trí vừa đi không còn nữa phản, cấp Thần Hổ để lại hai cái bánh bao. Bốn năm sau gặp lại, Thần Hổ đem hai cái hài tử ném cho Trầm Trí chiếu cố, hai cái tương phản thật lớn nhân bởi vì hai cái hài tử chặt chẽ liên hệ cùng một chỗ, theo nếm thử ở chung đến lẫn nhau yêu. Bài này hành văn thoải mái lưu sướng, phong cách khôi hài hài hước, nhân vật cá tính tiên minh, kịch tình tiết tấu ngoài dự đoán mọi người, tháo hán chịu tốt đẹp nhân công tương phản manh làm cho người ta ôm bụng cười, hai manh bảo một cái ngốc bạch ngọt một cái chi ma hãm, manh hóa lòng người, vô tranh đấu, vô cực phẩ…

Không Lối Thoát

Không Lối Thoát

10 2 2

"Gia tộc chúng ta đã bắt đầu cuộc sống ẩn mình từ khoảng 1000 năm về trước" - Đó là lời mở đầu cho mọi câu chuyện mà trước khi ông nội kể cho tôi nghe về những câu truyện xa xưa nào đó ở trong tộc luôn lặp lại. Nhiều lần tôi cố hỏi lí do vì sao chúng tôi mãi chỉ được phép sống trong khu rừng lá kim quanh năm bị tuyết bao phủ này mà không thể giao lưu hoặc bước chân sang những lãnh địa khác. Nhưng cứ mỗi khi tôi hỏi như vậy thì mặt ông nội lại nhanh chóng biến sắc, sau đó sẽ cực kì tức giận. Cho đến một buổi chiều khi tôi trở về nhà sau buổi trượt băng cùng Anna ở hồ Eira ..........Hơn chừng 70 người đàn ông cao lớn, mặc vest đen và đeo kính râm cùng màu che gần nữa khuôn mặt đang bao vây làng của chúng tôi.Mỗi người bọn họ đều cầm một thanh sát khí đen ngòm mà ông hay miêu tả với tôi rằng đó được gọi là súng. Và lúc này, bọn chúng đang dí cả 4 đầu súng lạnh lẽo vào đầu ông nội, còn những người khác trong tộc đều bị chúng bắt quỳ gối và ép đặt hai tay lên đầu. Ông nội đã trông thấy tôi và Anna từ xaÔng cố hét một cách tuyệt vọng: "chạy mau, chạy mau"Tôi gần như hoá ngốc bởi khung cảnh kinh hoàng trước mắt mình , cả Anna bên cạnh lúc này chân cũng như hoá đá mà đứng trơ ra!Ông nội vẫn cố gắng gào lên "chạy đi" mặc cho bọn chúng liên tục dùng đầu súng đập vào mặt và đầu ông...Nhưng chân tôi cứ run lên bần bật và tôi không thể nào tiếp ứng được lời cảnh báo đó, chỉ biết bất lực trợn tròn mắt đứng hình bị bọn áo đen lôi kéo, thô lỗ vức ngã ra đất.…

(272) Khai cục bốn cái vị hôn phu

(272) Khai cục bốn cái vị hôn phu

100 4 1

Hai mươi sáu tuổi Mạnh Tri Vi tai nạn xe cộ mất trí nhớ, tâm lý tuổi trở về mười sáu tuổi, cảm giác chính mình ngày hôm qua vẫn là cái vô ưu vô lự nhà giàu thiên kim, hôm nay ánh mắt nhất bế trợn mắt, đại lượng tin tức nhiều đến nàng không chịu nhận có thể.Cái gì? Ta ba qua đời? Đi như thế nào ?Cái gì? Ta ba lâm chung khi gia sản phân phối quyết định, có vài cái bất đồng bản cũ?Cái gì? Có bốn nam nhân... Đồng thời nói chính mình là của nàng vị hôn phu?Mạnh Tri Vi nhìn tề xoát xoát đứng ở trước mặt bốn nam nhân, lòng tràn đầy mờ mịt, trống rỗng..Anh tuấn nhiều kim thương giới tinh anh, lãng mạn săn sóc nghệ thuật tân quý, nổi tiếng chính quy ảnh đế, bần hàn thanh ngạo niên kỉ hạ chó săn, mỗi người đều tuyên bố ở nàng mất trí nhớ phía trước, cùng nàng ưng thuận luôn luôn tại cùng nhau lời thề.Này bốn nam nhân trung, một cái là chủ mưu đã lâu, một cái là lâm thời nảy lòng tham, một cái cùng nàng có trước kia thù cũ, một cái thầm nghĩ hộ nàng bình an vô ngu, mà bọn họ mỗi người đều đang nói dối.Mạnh Tri Vi ở nhà trung nhảy ra một phong vị ký ra tín, thông tri ai tham gia chính mình đính hôn yến, luôn mãi xoá và sửa châm chước, tâm ý rất rõ ràng nếu yết, mặt trên nhưng không có viết xuống thu tín người có tên tự.Ai là nàng muốn đính hôn đồng hành nhân? Ai lại là nàng chưa từng nói rõ người trong lòng?Mạnh Tri Vi ở dấu vết để lại trung dần dần phát giác, đi qua mười năm , nàng từng trầm mặc mà lâu dài thích một người, chưa bao giờ tuyên chi đối với khẩu, lại chưa bao giờ buông.Nàng yếu đẩy ra sương…

cái đồ trời đánh cô cứ đợi đấy

cái đồ trời đánh cô cứ đợi đấy

29 9 3

Một câu chuyện viễn tưởng??? Nhân vật chính k phải là người bình thường, vậy họ là ai? Sự thật ẩn kín sau cánh cửa quá khứ, nỗi đau vùi sâu trong nụ cười hồn nhiên và vô tư... Cô đơn tuyệt vọng và bất lực ngay cả khi xung quanh ta có rất nhiều người.. Nguyệt Hải Băng - Seny (nó) 17t một đứa k cha k mẹ. Mà chính xác hơn là cha mẹ hiên tại cx chẳng biết làm thế nào mà có đứa con này. trên danh nghĩa nó là tiểu thư tập đoàn lớn nhất thế giới The Flowin đứng đầu ngành đá quý. - Phạm Tiểu Linh:(Windy)17t con gái độc nhất của Phạm gia đứng thứ 2 trên tg, tiểu thư tập đoàn P&L chuyên về thời trang. Là bạn thân của nó, và tất nhiên ba mẹ cô cũng chẳng biết cô từ đâu chui ra. Cô mang 1 vẻ đẹp cao sang, quý phái, mái tóc vàng và đôi mắt tím mê mị. - Diệp Ánh Phương: (Harey) 17t con gái cưng của họ Diệp, tiểu thư của tập đoàn Ánh Phương, đứng thứ 4 trên thế giới. Cô cũng giống như 2 người bạn của mình. Mang vẻ đẹp Á Đông, tóc và mắt cũng 1 màu đen tuyền, nhìn khá là thuần khiết, nhưng lại tỏa ra khí chất ghê rợn. - Hoàng Minh Đức: (hắn) (Sky) 17t: Người thừa kế tập đoàn Davis ngang hàng với nhà nó. Thuộc diện đẹp trai số 1, không ai sánh bằng. Đôi mắt màu huyết và mái tóc nâu đỏ luôn làm run sợ người đối diện. Bang chủ Devil Hell. - Dương Thiện Nhân (Rany) 17t Cậu ấm của tập đoàn D&N đứng thứ 3 trên thế giới. Một playboy thứ thiệt, thay bồ như thay áo. Bạn thân của hắn, đẹp thì khỏi nói, tuy không bằng hắn nhưng đủ sức kiến con gái điêu đứng. - Nguyệt Mạnh Phong (Kevin)17t anh trai sinh đôi của nó, gia thế như nó. Cực thương em gái…

[ tống ] này là cương thi sao?

[ tống ] này là cương thi sao?

611 16 1

Tác giả: Đại đại lộVăn án:Sống lại vì cương thi, Akitsu Nao nghĩ đến nàng đã muốn là hiện thế trong đó dị sổ, ai ngờ sống lại sau thế giới cũng không có trong tưởng tượng như vậy bình cùng:Thần minh, yêu quái, nguyền rủa, ác ma? Đây đều là chút cái quỷ gì ngoạn ý...Mỗi ngày bị hằng ngày ùn ùn Jami bức tranh phong cuồng xoát vẻ mặt, nàng không nói gì ngưng ế: Làm cương thi, nàng thật sự áp lực rất lớn.-- thiếu niên, thế đạo như thế hiểm ác, có một số việc sẽ không muốn dễ dàng vạch trần-- mỗi ngày cũng sống ở tận thế giống nhau thế giới trách ta lạc?-- dù sao sai tuyệt bức không phải ta, là thế giới này (╯°Д°)╯( ┻━┻*Bài này chân lý là: Vì cái gì nữ chủ không thể bình thường địa đàm cái luyến ái!*Chuyện xưa đại khái: Sự cố tử vong cô gái Akitsu Nao hướng chuyên nghề nghiệp mệnh dung tư "zombie-loan" mượn tiền kếch xù kinh phí làm cho chính mình tử mà sống lại, cũng định ra khế ước lấy cương thi thân phận hoàn thành tiền thưởng nhiệm vụ đến còn thải, từ nay về sau, liền cũng không quay đầu lại địa đi lên không thuộc mình loại bất quy lộĐọc nêu lên★① tống cái mạn, ở sống lại thế giới làm vợ cả tử, lại danh 《 mỗi ngày rời giường cũng phát hiện thế giới không giống với 》, 《 ở xoát tân thế giới xem trong cuộc sống 》 vân vân☆② tác giả khuẩn là không thay đổi văn án không thoải mái tư cơ, tiểu các thiên sứ điểm tiến vào phát hiện văn án văn phong đột nhiên biến không cần kinh ngạc w★ nữ chủ nguyên sang, sống lại thêm xuyên qua, gặp mạnh tắc nhược, ngộ nhược tắc cường,…

Một lần nữa tạm biệt [Hikaru no Go] (QQ_9507)

Một lần nữa tạm biệt [Hikaru no Go] (QQ_9507)

59 6 2

Vậy là Sai đã hoàn thành được tâm nguyện của mình. Không biết đã bao nhiêu năm trôi qua, ấy vậy, thời gian anh bên Hikaru mới thật tuyệt vời biết bao. Khoảng không trắng bao trùm lấy cơ thể đang mờ nhạt dần của Sai.Nước mắt đột nhiên lăn dài lên gò má, đến khi nó đủ đầy để thả mình xuống mặt của không gian ấy, cho anh thấy được gương mặt chính mình.Tại sao anh chẳng cảm thấy vui chút nào, anh chỉ muốn được gặp lại Hikaru để nói lời chào tạm biệt với cậu, để được chơi nốt ván cờ mà hai người còn bỏ dang dở. Chẳng mong cầu được bên Hikaru mãi, chỉ cần thời gian ngắn thôi, anh tin mình sẽ trân quý nó vô cùng. Dường như có ai nghe được chúng, ở cuối bên kia, một khung cảnh quen thuộc hiện lên, thôi thúc đôi chân của anh chạy nhanh đến.Là Hikaru, Sai đã trở về, đây là hội quán cờ vây, anh gọi Hikaru, chạy xung quanh mà không nhận được hồi âm, cậu không có cảm nhận gì. Thay vào đó, hình như có người đang nhìn anh.Được rồi, Akira Touya đang nhìn chằm chằm vào anh, đôi mắt không giấu nổi sự bất ngờ. " Hình như có ai đằng sau lưng cậu, Shindo. "" Hả, có ai đâu."" Có mà, cái người đang vẫy tay.."" Cậu mệt quá rồi, Touya ạ. "[ Đừng mang đi khi chưa có sự cho phép ạ ]…

THUỘC VỀ

THUỘC VỀ

0 0 1

"Rồi mai sau có duyên hãy gặp lại, vào năm ta sáu mươi hết khờ dại." Có người từng nói hạnh phúc là khi được đi cùng nhau, khi được bên cạnh nhau. Nhưng duyên phận thật biết trêu đùa những người yêu nhau.Từ khi còn trẻ Thẩm Thanh yêu say đắm một người, một người với ngoại hình ưu tú nổi bật như thế nhưng quyết nắm chặt tay cô không muốn buông."Triệu Vân Khâm, rốt cuộc trong tim anh có một giây phút nào đặt em trong đó chưa?" - Thẩm Thanh nắm chặt tay mình giọng run run ngăn cho nước mắt không rơi xuống. Triệu Vân Khâm đứng ở đó không nói gì, lẳng lặng quay đi, để lại cho cô một bầu trời đen tối.2 ngày sau khi chia tay, Thẩm Thanh mượn rượu giải sầu, uống nhiều đến mức trong nhà cất đầy rượu. Cô không khóc, không quấy, cứ ngồi đó mà uống hết ly này đến ly khác.1 tuần sau khi chia tay, Thẩm trẻ hôm nào nay đã trưởng thành, làm việc siêng năng và có năng lượng nhiều hơn."Thẩm Thanh..." - Đang cười nói vui vẻ ở một quán bar sầm uất, Thẩm Thanh đột nhiên nghe được chất giọng quen thuộc, mười năm rồi không cóThanh nghĩ thông rồi. Cô tin nếu có duyên ắt sẽ gặp lại Triệu Vân Khâm một lần nữa, cô sẽ giải thích mọi chuyện cho anh.Không ngờ, thời gian trôi qua lâu quá, thấm thoát đã mười năm. Cô ấy khi nào là cô quên. Nhưng cô vẫn không có dũng khí quay đầu lại. Cô sợ không phải là...."Nếu không lấy được nhau khi thời trẻ, ta sẽ lấy nhau khi hóa bụi về già".Nếu hai con người thuộc về nhau chắc chắn sẽ tạo cho bản thân mình thêm một cơ hội để sửa đổi và rong tình yêu cũng thế.…