[Choker] Một Nốt Mùa Hạ
Tất cả trong đây đều không có thật❗️Tác giả: nagrw_…
Tất cả trong đây đều không có thật❗️Tác giả: nagrw_…
AU, OCCThể loại ABO Cảnh báo: có yếu tố 18+, cân nhắc trước khi đọc."Mùa xuân năm ấy, khi trái tim ta chung một nhịp đập..."…
Tên gốc: Người què đều bị ta lừa dối đứng lênTác giả: Hắc Miêu Nghễ NghễThể loại: Đam mỹ, Hiện đại, Trùng sinh, Hào môn thế gia, Ngọt sủng, Ấm áp, Sảng văn, Huyền học, 1×1, HEĐộ dài: 166 chươngBiên tập/Chỉnh sửa: Vân Tình Cung cùng với sự giúp đỡ của chị Hiểu Mịch(Wordpress: https://tieuyeutinhnghich.wordpress.com/nguoi-que-deu-bi-ta-lua-dung-len)Bản edit chưa được sự cho phép của tác giả. Vì các editor không ai biết tiếng nên không đảm bảo đúng hết 100%. Nếu có gì sai sót hoan nghênh mọi góp ý trực tiếp của các bạn qua comment hoặc inbox về fanpage ❤️VTC: Tạm thời khóa hết những chương chưa beta ❤️…
Viết cho một mùa hè đáng nhớ. Tuy rằng mã Tri kỷ là quá đẹp, quá mỹ mãn ở thế giới thực rồi, nhưng vẫn mong họ có thể đến được với nhau ở một thế giới song song khác, một thế giới fanfic nơi mà ai cũng được yêu thương và có quyền được mộng mơ.Thể loại: fanfiction, giới giải trí.Bối cảnh tưởng tượng 5 năm sau. Tên các nghệ sĩ là cue bừa chứ không có dụng ý gì khác (vì tui k đu Vbiz nên nhớ tên ai thì đưa người đó vào thôi).Cốt truyện hoàn toàn là tưởng tượng, vui lòng không liên hệ tới người thật.…
Những Mùa Đông Em Rời Đi Không Lời Từ Biệt (你不告而别的那些冬天)Tác giả: Tinh Thất.Thể loại: Hiện thực, gương vỡ lại lành, truyện lấy bối cảnh thời đại, công nghèo, HE.Giới thiệu:[....]Gió ở Đông Bắc lạnh buốt, Dương Kim mãi vẫn không chịu quàng khăn tử tế, Lương Dã thu lại dáng vẻ bất cần, nghiêm túc cảnh cáo: "Dương Kim, hôm nay lạnh lắm em."Nhưng mùa đông rồi cũng sẽ qua.Kỳ thi đại học năm 1994, ngoài phòng thi anh không đợi được Dương Kim.Mùa đông năm 1994, anh bắt đầu điên cuồng mê tín tìm người xem bói, hỏi liệu cậu học sinh ngoan của mình có sống tốt qua mùa đông ấy không, liệu có ai từng nói với cậu một câu: "Dương Kim, hôm nay lạnh lắm em" hay chưa.…
--- "Anh ơi, anh biết màu xanh lá trộn với đỏ ra màu gì không?"Cậu cười, đôi mắt lấp lánh như đang giấu một bí mật nho nhỏ. Anh khựng lại một chút, rồi nhướn mày hỏi: "Màu gì?""Là nâu đỏ đó, anh không biết hả?" - Cậu nghiêng đầu, vẻ thích thú hiện rõ trên khuôn mặt. Anh thoáng ngơ ngác rồi bật cười: "Không, chi vậy?""Em hỏi thôi, hì hì!"Cậu bật cười, nụ cười nhỏ mà sáng như một mảnh trời chiều. Nhìn cậu như vậy, anh cũng không nhịn được mà cười theo, bàn tay vô thức khẽ gõ lên trán cậu một cái nhẹ. Không phải anh không biết, mà là thích nhìn cậu vui. Và cậu-cái cách cậu cười, cái cách cậu nghiêng đầu, cả những câu hỏi vu vơ như thế này-từ lúc nào anh lại ghi nhớ từng chi tiết như thế? Từng lời nói, từng cử chỉ của cậu cứ lặng lẽ ở lại trong anh, như một mảng màu âm thầm vẽ lên một điều gì đó chưa rõ ràng. Là tình bạn đang trưởng thành? Hay là một thứ gì đó vượt qua cả những giới hạn mà họ vẫn quen nghĩ? ---…
🌸 Tên truyện: Gần Bên🌸 Tác giả: Đào Nhân🌸 Nguồn: Tấn Giang🌸 Editor: ngocgiathanh🌸 Bìa: Đảo Ngôn Tình🌸 Thể loại: Hiện đại, song xử, HE, trước ngược nữ sau ngược nam, truy thê, nửa đầu bối cảnh trường học, giai đoạn sau là đô thị.🌸 Số chương: 68 chương (61 chương +7NT)--Truyện được edit phi lợi nhuận chưa có sự đồng ý của tác giả và chỉ đăng tải duy nhất trên wattpad ngocgiathanh.Mình chỉ biết sơ sơ tiếng Trung thôi nên phải dùng mấy công cụ hỗ trợ dịch, tất nhiên là không thể đúng hết, chỉ giống bản gốc khoảng 70-80% thôi nhé. Cảnh báo là truyện ngược không dành cho những trái tim mong manh yếu đuối, nu9 lòng cứng như đá, na9 thì mặt dày hơn cả bê tông. Ảnh đổ máu và nước mắt mới ôm được người đẹp về nhà 😌 Nói nhỏ là truyện sẽ có set pass ở một số chương để phòng trộm, ai ngại giải pass thì nên cân nhắc.Ai cùng gu thì nhảy hố, ai không hạp gu thì mình hãy bước qua đời nhau nhoa ~~Chúc chị em đọc truyện vui vẻ 🥰…
Trần Minh Hiếu từng thề là cả đời này sẽ ghét Trần Đăng Dương. Hắn không ưa cái thằng nhóc lớp 10 mới vô mà phách lối đó, ngoại trừ cái cao thì hắn chẳng thấy cái gì được cả. Ghét ơi là ghét. Trần Đăng Dương chán nản nhìn Trần Minh Hiếu ghi tên mình vô sổ sao đỏ. Thề là cả cuộc đời cậu đi học yên ổn bao nhiêu thì gặp Trần Minh Hiếu là chướng ngại vật đầu tiên. Thật sự thì Đăng Dương cũng không ưa nốt Minh Hiếu.…
Anh nói đúng. Cô đã quá ích kỷ, sự ích kỷ của cô đánh đổi 5 năm một mình nuôi con, 5 năm cuộc sống vắng bóng anh, 5 năm chật vật nơi đất khách quê người không có người thân, một mình chăm con, đưa con đi bệnh viện, thậm chí không dám ăn chỉ để tiền mua sữa cho con nhưng 5 năm của cô cũng chỉ đổi lại được 2 từ "ích kỷ" từ người mà cô yêu nhất. Cô không phải không muốn nói ra cho anh biết mà là cô rất khao khát được làm điều đó nhưng cô không dám, không dám chắc sau bao nhiều năm như thế anh sẽ tha thứ cho cô không, liệu anh có chập nhận con bé không và liệu nếu anh biết anh sẽ không mang con bé đi khỏi cô không. Mọi thứ với cô vẫn đang mơ hồ, ngay cả Lạc Y Niên cô cũng không nhìn rõ được là mối quan hệ gì với anh thì huống hồ gì đến việc nói cho anh biết sự thật chứ. Nếu là hai ngày trước thì cô có thể biết rằng anh đang dần tiến về phía cô nhưng đến ngày hôm nay thì cô không chắc nữa rồi.…
Giữa thành phố New York ngập tràn âm thanh xe cộ và những ngã rẽ lặng lẽ, một mối quan hệ chông chênh dần hình thành - giữa Kim Taehyung, một cảnh sát gốc Hàn sống nguyên tắc và trầm mặc, và Jeon Jungkook, sinh viên Mỹ thuật du học đầy lạnh lùng, u uẩn.Ban đầu chỉ là hai con người buộc phải sống cùng một mái nhà, không máu mủ, chẳng thân thiết. Nhưng thời gian, những va chạm vô tình, những cái nhìn dõi theo trong im lặng, và cả những tổn thương giấu kín đã dần biến điều không thể thành điều không thể chối bỏ.Một câu chuyện mang sắc thái mờ ảo giữa tình thân và tình yêu, giữa luật lệ và cảm xúc. Để rồi, khi khoảng cách dần bị xóa nhòa, cũng là lúc cả hai phải đối mặt với ranh giới cuối cùng của lương tri và trái tim.•Lưu ý trước khi đọc:- Jungkook là con trai của một người bạn thân anh trai Taehyung. Sau khi người bạn mất, anh trai Taehyung đã nhận Jungkook về nuôi như con trai của mình. Jungkook gọi Taehyung là "chú", nhưng giữa hai người không tồn tại quan hệ huyết thống.- Truyện có thể chứa nhiều yếu tố, tình huống không hoàn toàn hợp lý trong thực tế. Mong bạn đọc đón nhận với tâm thế cởi mở và cảm thông.…
OOC - có một số chi tiết khác với nguyên tácSau đại chiến ninja lần thứ tư, những tưởng Uchiha Obito đã chết cùng với hối hận cuối cùng của mình, nhưng hắn được tìm thấy còn sống trong một khe đá sâu bị phong ấn chakra. Hokage đệ lục - Hatake Kakashi - đích thân đưa hắn về làng, không để hắn chết cũng không để hắn tự quyết. Dù được tha chết, Obito tìm mọi cách để chết, còn Kakashi lại chọn cách sống bên hắn - vừa để trả nợ, vừa để chữa lành chính mình.Giữa hai con người không còn gì để mất, chỉ còn lại một quá khứ rách nát và những lời chưa kịp nói. Liệu tình yêu - hay chỉ là sự chuộc tội - có thể cứu được họ?…
Jun và Dylan như bằng mặt không bằng lòng, vốn dĩ đã không đội trời chung. Bỗng một ngày, mọi thứ đảo lộn lên, Jun bắt đầu cảm thấy khó chịu khi Dylan tiếp xúc gần với người khác, khó chịu khi Dylan diện những bộ đồ cắt xẻ lên sân khấu. Hắn không thích cái cách Dylan cười với người khác ngoài mình. Dylan cũng nhận ra điều đó, những cử chỉ quan tâm nhỏ nhặt, những hành động chưa từng xuất hiện ở Jun bắt đầu hiện rõ ra, Dylan cũng thấy mình đỏ mặt vì điều đó. Một loại cảm xúc không thể gọi tên, để nói rõ thì hơi khó. Chuyện sẽ ra sao? Đến đâu?…
- tại sao chị luôn im lặng? - vì chị biết...em sẽ luôn lắng nghe cả những điều chị không nói…
Tên edit: Đừng hòng dạy hư tôiTên Hán Việt: 别想带坏我 - Biệt tưởng đái phôi ngãTên cũ: Hệ thống trẻ em hư - 坏孩子系统Tác giả: 萝卜花兔子- La Bốc Hoa Thố Tử.Nguồn raw: Tấn Giang.Với sự giúp đỡ của QT, Dịch ngay, GG....cùng một số anh chị trang web phần mềm trai xinh gái đẹp khác.Thể loại: Vườn trường, Vả mặt, Ngọt ngào, Hệ thống, Chủ thụ, Hài hước bỏ não ra, 1vs1, HE, (chắc là chậm nhiệt).Tình trạng bản gốc: Xong.Tình trạng bản edit: Như tác giảEdit: Xoài chó điên (wattpad xoai_quyt, wordpress quytxoai)…
[chữa lành - ngược]soobin x yeonjun thanh xuân vườn trường, ngược tâm chữa lành, hào môn thế gia, tình thân gia đìnhyeonjun sống trong một căn nhà rất lớn, nhưng chưa bao giờ thuộc về nơi đó.cậu luôn lặng lẽ, luôn đi sau người khác một bước. không ai hỏi han, không ai chờ đợi. những năm tháng tuổi trẻ của cậu, chỉ có tiếng nạng chạm đất, mùi cơm ôi và những cơn sốt giữa mùa đông.soobin lại là người ở phía đối lập. anh có tất cả - nhưng chẳng có gì thực sự chạm vào được tim mình. cho đến khi một ánh mắt lặng lẽ kia len vào cuộc đời anh. lặng lẽ... rồi ở lại.họ đã từng có một lời hứa rất nhỏ. nhưng vận mệnh thì không bao giờ nhỏ.sáu năm sau, họ gặp lại nhau. một người mang vết thương trên cơ thể, một người mang vết thương trong lòng. không còn là câu chuyện của tuổi trẻ đơn thuần nữa, mà là hành trình giành lấy người mình thương giữa quá khứ bị bóp méo, sự thật bị che giấu, và những bàn tay quyền lực tưởng như không thể lay chuyển.cậu bé từng bị xem là gánh nặng, liệu có thể trở thành ánh sáng duy nhất không ai thay thế trong tim một người?…
Tác giả: Hạ Tiểu Chính Tags: Hiện đại, vườn trường, cuộc sống hàng ngày nhạt nhẽo, thanh mai trúc mã, si hán niên hạ ẩn quỷ súc công x gia vụ toàn năng thô bạo SONG TÍNH thụ, CÓ SINH TỬ, nhẹ nhàng tình cảm,HE, H văn. Trích đoạn:" Cái gì? Cậu có gan nói lại lần nữa?" Phương Yểu An không biết nên khóc hay cười mà cao giọng hỏi ngược lại, khuôn mặt cũng nhăn thành một đoạn.Bởi vì có nguyên nhân khó có thể mở miệng, nằm ở nhà ba ngày, thật vất vả mới xuống được giường, thực sự không muốn nằm lỳ trên giường mốc meo, chạy đến siêu thị mua một túi lớn đồ ăn vặt, ai ngờ vừa mới bước ra khỏi siêu thi đã gặp phải trời mưa. Cậu muốn về nhà, nhưng mưa ngày càng lớn, áo tay ngắn cũng bị thấm ướt, không thể làm gì khác hơn là đi được nửa đường thì đành tránh mưa, kết quả là gặp tên trời đánh Quý Chính Tác này."Anh không nói sai nha, rõ ràng em còn theo anh lên giường rồi, sao lại còn kết giao với bạn gái được nữa? Em đây muốn chân đứng hai thuyền đúng không?" hắn còn hùng hồn chả sợ ai.Truyên được COPY lại chỉ nhầm mục đích đọc offline thoi ạ 🥲…
Tên gốc: 炮灰受变成了万人迷怎么办?Tác giả: Nhất Mai-壹枚。Nguồn: Tấn Giang.Edit: Ami. Tình trạng bản gốc: Hoàn 77 chương + 15 PN. Nhân vật chính: Lâm Viễn Chi x Lộ Nghiêu. Một câu tóm tắt: Tuân thủ nghiêm ngặt nam đức giáo thảo công x Vô tư không tim không phổi kiêu ngạo thụ. Thể loại: nguyên tác, hiện đại, đô thị tình duyên, vườn trường, chủ thụ.***Mọi người hãy đọc kĩ thuộc tính công thụ và không buông lời xúc phạm nhân vật nhé. ***Bản dịch chưa có sự cho phép của tác giả, vui lòng không mang bản dịch ra khỏi wattpad. Mọi người cũng vui lòng không đọc truyện (không chỉ mình truyện này) ở những WEB LẬU để tránh tiếp tay cho những bọn trục lợi bất chính trên đầu tác giả. MUA RAW TẠI LINK ☝🏻 ĐỂ ỦNG HỘ TÁC GIẢ NHÉ.…
Sai chính tả, sai tên nhớ cmt mình biết.…
"Cậu ơi... mùa cưới tới nữa rồi, cậu có chịu cưới em chưa?"Là câu hỏi khờ mà em Khoa lặp đi lặp lại suốt tuổi thanh xuân - không phải để ép cưới, mà để giữ lấy một tình thương chẳng dám nói bằng tên.Một cuộc hôn nhân bắt đầu bằng giả vờ, lớn dần bằng quan tâm âm thầm, và kết thúc bằng một tình yêu thật - đơn sơ, nhưng bền bỉ như nhịp sống làng quê.cre id : Tui 🥰…
oramoonlie…