Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
1,588 Truyện
Thái tử gặp được ý trung nhân [18+]

Thái tử gặp được ý trung nhân [18+]

136 6 3

Thái tử gặp được ý trung nhân [18+]Chuyện bắt đầu từ Phương Nguyên Hoàng Quốc: Vào mùa Xuân năm Đại Nguyên, Hoàng thượng nước Phương Nguyên là Phương Lưu tựa Phương Quốc Đế đang đau đầu với chiến tranh ngoài biên cương, thì Thiên Bình Quốc cho sứ giả sang liên hôn với điều kiện giúp nhà vua dẹp tan quân xâm lược.Nhà vua thấy đây là cách duy nhất để cứu dân chúng nên đã đồng ý.Trong khi đó, Công chúa Phương Gia Ý: người được liên hôn lại phản đối kịch liệt hôn sự này vì nghe đồn Thái tử Thiên Bình Quốc là một tên biến thái, ăn chơi sa đọa. Công chúa đem theo nô tỳ A Ly bỏ trốn khỏi kinh thành.Ngược lại như lời đồn, Thái tử Thiên Khanh lại là một người tinh thông sử sách, chiến lược giúp vua cha. Một nam nhân với tính cách ôn nhu, dịu dàng và khôi ngô, tuấn tú này là mơ ước của bao nhiêu thiếu nữ trong thành. Thái tử không phản đối hôn sự vì đem lòng yêu mến công chúa Gia Ý qua bức chân dung và rất muốn gặp công chúa.Hai người gặp nhau trong một hôm Thái tử đang trên đường sang Phương Nguyên Hoàng Quốc và bị nô tỳ A Ly đánh Xuân Dược. Nô tỳ A Ly thực ra là người như thế nào ?Công chúa sẽ chấp nhận Thái tử hay từ hôn ?Chuyện tình yêu của hai người sẽ gặp những trắc trở gì ?Hay theo giỏi cùng Kim Daddy-tác giả truyện nhá các độc giả~~thân gửi và chúc các bạn đọc vui vẻ~~…

Mộng Ảo

Mộng Ảo

6 0 1

Thể Loại : Đoản văn, ngược, ... Tác giả : Vương Nhạc.Trên đời này có hoạ ắt có báo Có nợ ắt có trả Có duyên ắt có phận Vậy tại sao ! tam đời kiếp hồng trần lại còn có tam đời kiếp nạn nối đuôi nhau mà vẫn không dứt, vẫn không có được cơ duyên trong lòng người .Ta, chủ nhân của ngọn núi Huyễn Bạch ngày ngày vui trăng say rượu mà chẳng phải bận tâm gì đến tam giới, chẳng bận tâm gì đến chốn nhân gian. Thế nhưng người đời vẫn cứ biết đến ta mỗi độ trăng cao lại dứt, có không ít người đến gõ cửa nhà ta mà hàn huyên, nghe chuyện chúng sinh .Tuy đã không còn dính liếu đến chuyện hồng trần, nhưng ta lại có sở thích lưu lại những câu truyện của mọi người trong thiên hạ. Truyền thuyết, huyền thoại, thần thoại,...không có gì là ta không thông biết . Hễ ai muốn biết chuyện trong thiên hạ chỉ cần đến hỏi ta, đến ngọn núi Huyễn Bạch này. Nơi có trăm cây hoa đua nhau nở, có bầu trời xanh uốn lượn qua từng đám mây bay lên đến tận trời cao, nơi có mùa xuân ấm áp nhất ... cũng là nơi có lòng người bi ai, có cảnh vật thuê lương nỗi buồn day dứt đến lạ thường ....Không ai đi qua nó mà không ngáng chân lại, nén được nỗi bi thương khó tả.Ngươi muốn biết chuyện gì trong thiên hạ này ? Muốn biết thì đến ngọn núi Huyễn Bạch này tìm ta, cùng ta trao đổi, không tiền, không bạc, lại càng không chi vinh hoa phú quý . Ta chỉ cần một giọt máu của ngươi, chỉ thế thôi !Ngươi ... có muốn đến không ?…

Tám Mùa Xuân - Lê Đồ

Tám Mùa Xuân - Lê Đồ

1,236 31 4

- Tên tác giả: Lê Đô- Edit: Ngọc Ngọc- Beta: Đá Nhỏ- Bìa: Gác nhỏ nhà Zynni (cảm ơn shop iu vì bìa siêu đẹp)- Raw: Tấn Giang- Văn án:Sinh nhật 18 tuổi năm đó, Vạn Xuân quyết định "điên" một lần.Cô lấy toàn bộ dũng khí, hướng về chàng trai đó.Cô chờ rồi lại chờ, đến khi hoàng hôn buông xuống, những vì sao sáng lên cũng không thể cản được nổi mong mỏi nhen nhóm.Cô cũng không ngờ rằng,Cái buổi tối hôm đó, tên phóng đãng kia không thể kềm chế nổi bản tính tuổi trẻ xốc nổi, sa vào vũng máu.Cô lại càng không thể ngờ là,Đằng sau khung ảnh ngày đó có một lá thư tỏ tình không thể mở ra, nó chứa đựng rất nhiều lời muốn nói nhưng rốt cục cũng xóa xóa tẩy tẩy chỉ còn vài chữ:"Vạn Xuân, tôi thích cậu!"(...)Tám năm sau, hai người gặp lại nhau ở cục cảnh sát.Vạn Xuân của năm 18 tuổi thích cậu sống lại, nhưng cô lại không dám đứng lên thừa nhận.Trần Chu, đã từng là người vô cùng sôi nổi, người dùng những ngón tay thô ráp ôn nhu lau đi dòng nước mắt của cô.Hiện tại, chỉ biết đem cô đẩy ra thật xa.Nếu không phải một lần uống say, hắn ôm cô không chịu buông, đáng thương nói:"Vạn Xuân, đừng không cần tôi mà, tôi chỉ còn mình cậu thôi!"Vạn Xuân đã từng cho rằng, chỉ có mình yêu thầm đến tám năm, là tình cảm một phía...- Lưu ý từ tác giả:Là truyện ngọt, xin hãy tin tôi đi!Thể loại: Yêu thầm, tình đầu, trưởng thành, cứu rỗi.Cốt truyện thiên về tình cảm nhân vật.Nếu bạn theo đuổi chuyện đào sâu về tình tiết, xin hãy lướt qua.[Truyện sẽ cố gắng cập nhật vào thứ Bảy hàng tuần.…

ĐOẠN TRƯỜNG TÂN THANH{Truyện Kiều}

ĐOẠN TRƯỜNG TÂN THANH{Truyện Kiều}

50 1 1

Tiếng kêu mới nghe đâu đứt ruột!! Vương Thuý Kiều,con gái đầu lòng của Vương Gia,được biết đến là một tuyệt thế giai nhân,với đầy đủ từ mỹ sắc,tài năng cho đến tâm hồn sâu lắng lòng người.Nàng gặp được người mà cả đời nàng sẽ luôn phải nợ tình không dứt :Kim Trọng sau tiết thanh minh tảo mộ mùa xuân..Và sóng gió của cuộc đời nàng cũng bắt đầu ập đến.....…

[Độc Quyền Amamiya] Những tác phẩm treo lên nóc nhà.

[Độc Quyền Amamiya] Những tác phẩm treo lên nóc nhà.

315 42 19

Author: Ayumi Amamiya Ngân Bút danh: Song Hành Yến Nguyệt - Xuân Anh Tuyết Nhi - Xin mãi yêu anh - Chờ người nói câu xin lỗi - Chậm từng khoảnh khắc - Matcha Trà xanh.... Note: HI ! Ayu xin chào các bạn! Chắc những độc giả quen thuộc đã biết AYu viết rất rất là nhiều tác phẩm và đa số là vẫn chưa hoàn thành và đang trong tình trạng bị "treo". Có thể do không còn cảm hứng viết, không có thời gian cho những Fic - Truyện đó nữa hay quan trọng là đang bí ý, viết lệch ý nghĩ so với dự tính ban đầu nên mình sẽ quyết định sẽ gom lại hết rồi chuyển qua đây cho nó gọn. Nó sẽ không được viết tiếp nữa. Và viết tiếp nữa thì cũng rất ít người đọc, chắc nó nhàm chán và hơi sến súa + khá cũ kĩ ? Mình muốn theo motip sáng tạo cơ, nhưng cảm thấy không thể hoàn mấy bộ này nữa nên khẳng định cho mấy bạn khỏi chờ. Chẳng biết có ai chờ không nữa? Mà thôi, tớ không muốn xóa, vì đó cũng là tâm huyết công sức, thời gian của mình bỏ ra mà, cho nên ai muốn đọc lại hay ngắm thì vào đây xem nhé! Thân ái.…

Áo Dài Hà Bắc

Áo Dài Hà Bắc

355 3 5

truyên Viêt Nam, cổ trang, nam cũng có thể sinh con.Con trai mười chín mơn mởn như cỏ non, mặc áo dài nâu, đội nón lá rộng vành, chèo thuyền ra ao sen buổi sớm mùa hạ, nhìn sen mà cười đẹp hơn cả hoa sen nở. Nét duyên "trời đất giao hòa" ấy là một khoảnh khắc tươi nguyên, thơm tho của tình yêu tuổi trẻ vừa chín tới, ngọt thanh mà mát lòng mát dạ. Phải nhìn tròn con mắt, hít hà khoan khoái, lại vừa chạm vào nâng niu vừa nếm dư vị dịu thanh ấy, mới thấy tim tê rân, khoái cảm đến hoảng sợ.Chiếc áo dài nâu vải thô mà bừng sáng giữa lá xanh, bông trắng, nhị vàng cùng nét cười đẹp xinh sau vành nón lá in vào tâm trí là vì thế, để mãi sau này, bao áo dài nhung gấm, lụa là xúng xính chung quanh cũng trở nên bình thường, nhìn rồi lại quên, nhìn rồi lại đầy hoài cảm tưởng nhớ đến người xưa cảnh cũ.Cuộc đời là hành trình dài mà lại ngắn, còn khi con tim bay lên với mây trời chỉ là một khoảnh khắc ngắn mà lại dài. Dài ngắn ngắn dài, chỉ đến khi không còn tâm thức nữa mới gọi là quên đi.Mà tàn nhẫn nhất trên đời, lại chính là sự lãng quên…

NGẠO NGHỄ

NGẠO NGHỄ

22 5 1

【DROP】Tác giả: Lí Xián黎贤Thể loại: Tình trai - Hoan hỉ oan gia - Hàng xóm - Đời thường - Vườn trường.Tại một thị trấn yên tĩnh nằm phía xa ngoại thành, nơi có những khu nhà nhỏ liền kề nhau.Trong một khu nhà nọ, có hai cậu thiếu niên trẻ tuổi không biết vô tình hay hữu duyên mà sống gần nhau.Mùa khô nóng nực qua đi, mùa mưa ẩm thấp đi đến, có những lúc vui, cũng có những lúc buồn. Nhưng cảm xúc dù thế nào đi chăng nữa, hai con người ấy vẫn bình dị mà trải qua.Cùng chung một sở thích, cùng chung một đam mê, cùng nhau nỗ lực luyện tập, cùng nhau đến trường vượt qua những mùa thi cử, cùng ngồi bên nhau trên mái hiên xập xệ ngắm những vì sao tỏa sáng.Tôi và cậu là đối thủ của nhau, bị ngăn cách bởi tấm lưới mỏng manh, nhưng tấm lưới ấy có đáng là gì so với tình yêu mà tôi dành cho cậu.Khoảng thời gian này, lửa gần rơm lâu ngày cũng bén. Từ khởi đầu là đối thủ đứng trên sân đấu, trải qua bao ngày tháng cùng ở bên nhau, bao giây phút cùng nhau giãi bày tâm sự. Hai thiếu niên đã trở nên thấu hiểu, hòa đồng và mở lòng với nhau hơn, dần nảy sinh những thứ tình cảm sâu sắc mà bản thân lại chẳng hề hay biết.Tình yêu của tuổi 17, vừa trẻ con vừa bé nhỏ giản đơn nhưng lại ngọt ngào đằm thắm.Hạnh phúc, như một đốm lửa vừa ấm áp nhưng cũng thật cháy bỏng.《Trần Gia Định × Trịnh Thanh Hoàng》* Truyện có bản quyền chính thức, reup thì đừng hỏi sao xui.…

Hạnh phúc quả táo khống

Hạnh phúc quả táo khống

887 0 1

Loli khống? Chính rất khống? No, No! Quan thục di chính là một cái trư viên ngọc nhuận, bốn mùa hoài xuân, bản thành lớn nhất công ty làm việc nhiều nhất lấy tiền ít nhất "Quả táo khống" . Lấy môi? Bán hoa quả? No,No! Tần biết kỳ thật là một cái trời sinh bệnh mù màu, phong độ chỉ có IT tinh anh, rối loạn phúc hắc nam. Ở quan thục di khái niệm trung, công chúa, vương tử, quả táo, này tam dạng này nọ có không thể xóa nhòa liên hệ. Mỗ thứ dùng dép lê xa quả táo sau, quan thục di tự nhiên mà vậy đi vào trong truyền thuyết "Lấy môi soái ca" tần biết cuộc sống trung. Từ nay về sau, ngày là 囧, không có tối 囧, chỉ có càng 囧. Làm cho quan thục di 囧 là, này bệnh mù màu thanh niên cư nhiên tài cán vì nàng lấy ra tốt nhất ăn quả táo; làm cho tần biết 囧 là, này ngây ngốc thành nhỏ nữ nhân cư nhiên có thể vuốt lên hắn trong lòng vết thương! Làm khuyết thiếu cảm giác an toàn bệnh mù màu chứng người bệnh gặp gỡ tình yêu tràn ra quả táo khống, tình yêu trở nên rất đơn giản, bất luận là hắc bạch vẫn là màu sắc rực rỡ, chỉ muốn ngươi đi gần ta, ta đến gần ngươi…

Hoàng hậu tiểu hồ ly

Hoàng hậu tiểu hồ ly

281 2 6

Nguồn: Vonguyetquan.wordpress.com.Nàng - băng thanh ngọc khiết , sở hữu sắc đẹp vạn người mê........Hắn - long mệnh tôn quý , toàn thân toát ra vẻ đẹp uy quyền của bậc đế vương người người kính nể ......Nàng là tiểu hồ ly, dụng sắc làm vũ khí lợi hại, từ nhỏ đã phải lặn lội giữa cuộc đời.....Hắn là đấng chân mệnh thiên tử gọi gió có gió , hô mưa được mưa, thứ gì đã muốn nhất định phải có được.....Cánh cửa định mệnh đưa nàng ngược về cổ đại , con người ương ngạnh không chịu khuất phục đế vương, nhập cung rồi lại phải đấu đá với thất thập nhị phi của tam cung lục viện.... Tiểu hồ ly nàng sẽ phải ứng phó ra sao đây????Ngay từ giây phút đầu gặp gỡ, hình ảnh của người con gái xinh đẹp ấy đã liên tục xuất hiện trong tâm trí hắn, vừa mê hoặc vừa mơ hồ như chỉ chực với tay chạm tới sẽ tan biến... "Thứ gì trẫm đã muốn nhất định phải có được, chiếm không được thì hủy hoại nó đi... Nếu nàng không thuộc về ta thì cũng sẽ không thuộc về ai hết...."Hello, hiện tại truyện này full rồi , và hiện được đăng trên website Vonguyetquan.wordpress.com. Tại vì mình thấy có những blog đăng những truyện ngôn tình như thế này dang giở và không đăng nữa, mình là những đứa rảnh ở không chờ truyện ngôn tình như thế này full nhưng chờ mãi mãi truyện ngôn tình như thế này không ra chap mới ,nên đã thử lên ông nội Google và mình đã thốt lên "trời ơi"và mình mới thấy truyện này fulll rùi...mình muốn đăng lên wattpad " cho nó có ấy mà". This is a recorded story ---- Đây là một câu chuyện được ghi lại -------…

(XK-CĐ) Cuốn sách của quá khứ_Nguyệt Nhi xuyên không đến thời Cổ đại

(XK-CĐ) Cuốn sách của quá khứ_Nguyệt Nhi xuyên không đến thời Cổ đại

1,134 113 34

Tác giả: Thảo_ZukiiThể loại: Xuyên không, cổ đại, nữ chính, more nhân vật,...Hiện tại: drop💬🍁🍂*drop: dừng truyện🌸Đây là truyện đầu tay của tác giả, tay nghề còn non lắm=> suy ra: Tác giả thấy mình viết quá nhảm nên -> nhàm -> chán -> k muốn viết -> thấy ít ng' đọc -> ít ng' thik -> nản -> k muốn viết -> drop🍂 ***Trong 1 gia đình giàu có( có thể nói là giàu nhất tại thành phố S này). Anh cả có tên là Trương Bạch đã va phải 1 bà cụ làm đổ tung đồ đạc của bà. Khi đó, từ trong đồ đạc ấy rơi ra 1 cuốn sách nhìn bề ngoài thì nó đã cũ nhưng ở bên trong thì còn mới tinh.... Về nhà, anh để cuốn sách trên kệ tủ( muốn biết vì sao cuốn sách này ở trong tay anh thì đọc đi rồi biết nha). Chợt lúc đó, Trương Nguyệt Nhi ( e gái ảnh) nhìn thấy nó và đưa tay mở nó ra và thốt lên 1 câu " Cổ đại hiện lên kìa " ( muốn biết vì sao cô nói vậy thì đọc đi). Rồi khi đó , từ trong cuốn sách hiện lên 1 luồng sáng hút cô vào đó. Và cô bắt đầu 1 cuộc sống thời xa xưa . ( Muốn biết cô ấy sống như thế nào thì hãy theo dõi truyện nha):>>_______Notes: Vì đây là truyện drop rồi, nên mình muốn ns luôn:-Bạn nào thik đọc thì cứ đọc🔹-K thik thì thôi♦️-Nói trc, đừng có "Hóng" nha...sẽ làm mn thất vọng a_Hết_:) Tự nhiên thấy mềnh nhảm quá hà🙂***^^🔺Theo dõi @Zukii11 (Zukii_sann). Trong đó có các truyện về thể loại xuyên không nếu các p thik nha♥️_Zukii_💋…

Lời thì thầm cuối con ngõ An Yên

Lời thì thầm cuối con ngõ An Yên

0 0 1

---Văn ánTôi đã từng nghĩ đời mình sẽ chỉ là một vệt đen không lối ra, bị chôn vùi trong những tiếng la mắng, những trận đòn roi, và sự im lặng đáng sợ của những bữa cơm không có mẹ.Con ngõ nhỏ nơi tôi sống chật hẹp đến mức tưởng như không thể cất giữ nổi một giấc mơ. Ấy vậy mà... nó lại đủ rộng để chứa cả một đoạn thanh xuân của tôi - đoạn thanh xuân mang tên anh.Tôi gặp anh vào một mùa hè năm ấy, khi vừa tròn mười tám tuổi. Tôi ngồi đó, bên góc tường quen thuộc, đôi tay trầy xước, ánh mắt đã không còn long lanh như trước. Anh bước đến, như tia nắng xuyên qua rặng cây, nhẹ nhàng và dịu dàng đến mức khiến tôi tự hỏi liệu mình có thể thực sự được sống tiếp hay không.Anh cúi xuống, khẽ đặt vào tay tôi một viên kẹo nhỏ màu hồng và chiếc khăn tay gấp gọn, thoảng hương xà phòng dịu nhẹ. Tôi chưa kịp nói gì thì anh đã mỉm cười:"Anh tên là Minh An, vừa chuyển đến con ngõ này tháng trước."Một câu nói rất đỗi bình thường, nhưng lại khiến trái tim tôi khẽ run. Từ hôm đó, anh hay ghé qua, hay hỏi tôi vài điều vụn vặt, hay im lặng ngồi cạnh tôi, như thể sự hiện diện của anh đã đủ để làm dịu cả một khoảng tối trong tôi.Tôi không biết mình yêu anh từ khi nào. Có lẽ là từ lúc anh lau vết máu trên tay tôi bằng chiếc khăn tay đã cũ. Có lẽ là từ lúc anh lặng lẽ sửa lại cái bậc tam cấp trước nhà mà tôi vẫn hay vấp ngã.Tôi chỉ biết mình đã yêu anh bằng tất cả những gì còn sót lại sau bao lần đổ vỡ.Rồi chiến tranh gọi tên anh.Anh đi, để lại tôi cùng một lời dặn không rõ là hứa hẹn…

Sau khi trọng sinh ta khai quải

Sau khi trọng sinh ta khai quải

8 1 1

Tác giả: Thiên NhấtEditer: Cải một láTình trạng: Đã hoàn thànhTình trạng edit: đang lết :))Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại , HE , Tình cảm , Trọng sinh , Kiếp trước kiếp này , Thị giác nữ chủVăn án1:Trước khi chết người được gọi là mẹ ruột còn có ý đồ chiếm hết tài sản của cô.Sau khi trọng sinh, cô ngẫu nhiên nhặt được đến một cái không gian. Cuộc đời này cô lựa chọn đi con đường ngược lại với đời trước.Trước khi thành niên cô dốc lòng học trung y, yên lặng phát triển sự nghiệp của mình. Dẫn dắt một nhà ba mẹ nuôi đi lên đỉnh cao nhân sinh. Mọi người mắt thấy cả nhà họ, vào tỉnh thành, mua phòng, làm sinh ý, nhật tử quá đến hô mưa gọi gió. Con gái lớn nhà bọn họ trở thành nhà thiết kế, con gái nhỏ được cả quốc gia khen ngợi là thánh y.Ngược lại, một nhà mẹ ruột không tìm được cô, sinh hoạt lại trở nên càng ngày càng thấp. Khi họ nhớ tới đứa con gái tiện nghi này , thì nó đã đủ lông đủ cánh, ngao du tứ phương."Mẹ nghĩ nghĩ, vẫn là muốn đem họ của con sửa đổi.""Liền tính con muốn sửa họ Vương, cũng là vương xuân hoa vương, mà không phải vương diễm hoa vương!"Cuộc đời này duy nguyện tùy tâm mà đi, không chịu bất luận cái gì cản trở.Đôi lời editer: Mình mới tập edit nên có gì chưa đúng mọi người có thể góp ý cho mình ạ. Thêm nữa hiện tại mình mới edit nên cũng chưa có thời gian ra truyện cụ thể, khi nào ổn định hơn mình sẽ cập nhật lịch ra chap cho mọi người. Nếu có đăng truyện do mình edit trên nền tảng khác, xin hãy để nguồn dịch là mình ạ.Cảm ơn mọi người rất nhi…

Hướng Dương đã nở hay chưa ?

Hướng Dương đã nở hay chưa ?

30 0 2

Tớ thích hoa hướng dương không chỉ vì nó đại diện cho tình yêu thầm lặng, thủy chung mà nó còn luôn hướng về phía mặt trời... rạng rỡ và toả sáng.Và khi thấy ánh nắng ấy lại nhớ đến góc sân đấy .Dường như muốn gom cả cái nắng của mùa hạ vào một khung hình thanh xuân không thể trở lại...Anh muốn quay trở lại thời gian ấy để biết được những điều em đã làm. Gia Bảo ngồi xuống bên cạnh tôi cài chiếc kẹp tóc hoa hướng dương lên tóc tôi" Anh quên chưa trả em, cũng là chưa từng quên em Trúc Ly à."…

Điệp Ngân

Điệp Ngân

55 17 6

Tên truyện: Điệp NgânTác Giả: Nghịch Thiên Mạt VũEditor: Hóng Gió TeamRaw: Tấn GiangSố chương: 6 chươngTình trạng: On-goingLink WordPress: https://honggio.wordpress.com/diep-ngan/Văn ÁnLúc vẫn còn là nó, nàng tên là Điệp, thu lại cánh mỏng manh trên vai hắn, nhìn người bên cạnh chàng như thể đang vươn mình múa, sóng mắt lưu luyến.Lúc nó hóa thân thành nàng, tên là Ảnh, như hình với bóng, chàng là bóng gió, là bóng cát. Còn nàng là bóng chàng, là bóng của tuyết.Hoa thường màu đỏ, phiêu diêu giữa gió cát, kéo dài đến tận cánh đồng tuyết ở cực bắc, đầu ngón tay điểm một chút, mặc cho lan tỏa từng tia lạnh buốt không kể xiết lên tận cùng. Chàng lại không duỗi tay giữ lại, không nhón chân đụng vào, chỉ nắm lấy mầm cỏ mềm mại nhìn về vùng trời khác.Nửa đời thương nhớ, một đôi cánh tàn, hai bụi hoa nặng, ba giấc mộng hão huyền.Hóa ra vẫn luôn là thế, chỉ là... Chỉ là nàng vẫn luôn nhìn chàng, nhưng chàng chưa một lần quay đầu lại. Điệp chỉ để lại vết tích vào cái đêm hoa tiếp theo khi chàng từng dừng lại. Thật ra nàng chưa bao giờ bước vào sinh mệnh của chàng. Tựa như... Dừng lại trong tầm nhìn của nàng, dựa cạnh mặt trời, để lại một chữ tựa như dấu vết trên da thịt ửng hồng, cũng chỉ là vì một người khác mà tồn tại.Nàng là vai chính của câu chuyện này, lại chỉ là vai phụ trong sinh mệnh của chàng, thậm chí... chỉ là một người đứng xem.Thể loại: Diễn sinh, ngôn tình, cổ đại, HE, tình cảm, manga anime, naruto.…

ÁM ẢNH TRẦN GIAN

ÁM ẢNH TRẦN GIAN

12 0 7

Tác giả: Bùi Cẩm TrúcLàng Cổ Hạ nằm bên dòng sông Lạch Chảy, là một ngôi làng nhỏ, mộc mạc nhưng ẩn chứa trong mình những bí mật mà không ai dám thắc mắc. Những câu chuyện về quái vật, ma quái, và những linh hồn vất vưởng đã được truyền tụng từ thế hệ này sang thế hệ khác, nhưng ai cũng khuyên đừng bao giờ nhắc đến.Vào một đêm mưa tầm tã, một nhóm bạn trẻ từ thành phố đến thăm làng Cổ Hạ trong kỳ nghỉ hè. Dù cảnh vật ở đây hoang sơ nhưng lại có một vẻ đẹp kỳ lạ, không khỏi khiến người ta tò mò. Họ không biết rằng, ngay từ khi đặt chân đến, họ đã vô tình mở cánh cửa dẫn vào một thế giới tối tăm, đầy những linh hồn u ám và những sinh vật không thể lý giải.Nhóm bạn trẻ nhanh chóng phát hiện ra rằng, ngôi làng này luôn bị ám ảnh bởi một lực lượng siêu nhiên. Những bóng hình mờ ảo thường xuyên xuất hiện vào ban đêm, những tiếng thì thầm không tên văng vẳng trong gió, và những cái bóng kỳ dị lởn vởn quanh họ như muốn ám ảnh mãi mãi.Tuy nhiên, bí mật đằng sau những hiện tượng này còn kinh hoàng hơn nhiều. Tất cả bắt nguồn từ một cuốn sách cổ, "Mục Lục Quỷ Thoại", mà mọi người trong làng đều biết đến nhưng chẳng ai dám đọc. Nó được lưu truyền qua nhiều đời, mỗi trang sách là một câu chuyện rùng rợn về những sinh vật ác quái, những vong linh chưa thể siêu thoát và những lời nguyền không bao giờ dứt.Khi nhóm bạn tình cờ phát hiện cuốn sách này trong một căn phòng bỏ hoang ở giữa làng, họ đã phạm phải một sai lầm không thể sửa chữa. Mỗi người trong nhóm sẽ phải đối mặt với nhữn…

Tà Vương Tuyệt Sủng Cuồng Phi

Tà Vương Tuyệt Sủng Cuồng Phi

7,366 225 57

Nàng nói với hắn, "Thiện lương là vật phẩm xa xỉ nhất, ta không muốn, liền vứt bỏ, đi làm người ác nhất, hung dữ nhất!"Một câu nói làm lên tất cả diễn biến trong truyện Tà Vương Tuyệt Sủng Cuồng Phi của tác giả Tiêu Tùy Duyên la truyện thuộc thể loại xuyên không trùng sinh nhưng là nam cường nữ cường sủng và sạch.Hắn là Tà Vương có lòng dạ độc ác, thuận hắn thì sống nghịch hắn thì chết , không bao giờ hắn nói lý lẻ với ai , nhưng chỉ đối đãi đặc biệt với nàng sủng nàng lên đến tận trời.Nàng là sát thủ nối tiếng ở thời hiện đại, tinh thông mọi loại võ và chế tạo được đạn dược , giết người không chớp mắt, vô tình bị xuyên không về cổ đại vào xác của cuồng phi.Dạo này, không sợ lưu manh võ nghệ cao cường đệ nhất thiên hạ, chỉ sợ lưu manh có bản lĩnh chế tạo thuốc nổ!…

(329) Ta dựa vào gốm sứ phất nhanh cổ đại

(329) Ta dựa vào gốm sứ phất nhanh cổ đại

120 5 1

Vừa nhất tốt nghiệp sẽ xuyên không, còn xuyên thành đao tiêm liếm huyết nữ sát thủ? Lâm Tê quyết đoán từ chức, mang theo nàng kia xuất trướng bất quá một phút đồng hồ mà bắt đầu đổi mới hệ thống lăn về nhà, tính khai cái gốm sứ điếm sống.Vừa đến gia liền nhìn đến đòi nợ tình hình, nhìn kia miễn cưỡng có thể che gió che mưa cỏ tranh ốc cùng ôm nhau mà khóc một già một trẻ.Lâm Tê thở dài: Gánh nặng đường xa a.Nàng chi khởi tiểu quán, bãi bán gốm sứ vật. Sau kết bạn đều là xuyên qua giả, mang theo đầu tư hệ thống tiểu thư muội, hai người hợp tác.Các nàng dựa vào vật mỹ giới liêm đánh ra thanh danh, rồi sau đó sinh ý càng làm càng lớn, nàng bắt đầu truyền thụ đồng hương chế gốm sứ công nghệ, ở thôn trang nhỏ trung kiến khởi cả nước lớn nhất cửa lò, thương phẩm xa tiêu trong ngoài nước.Trở thành đại lão bản sau Lâm Tê vốn tưởng rằng có thể lui cư phía sau màn, khoái hoạt kiếm tiền, khả không nghĩ tới ngày đó kiểm ngốc khất cái biết chân tướng tới cửa đòi nợ .Khất cái: Như thế nào, ngày đó thứ bổn vương đầu vai này một kiếm ngươi cấp đã quên?Lâm Tê: Ta không có, ta không dám.…

Yêu là phải nói!!!

Yêu là phải nói!!!

21 4 3

Truyện này kể về 1 cô gái nhút nhát , yếu đuối nhưng rất tốt bụng . Nhà cô rất nghèo , cô phải làm thêm ngoài giờ học . Sự chăm chỉ học tập nỗ lực đền đáp bằng suốt học bổng trong trường Kawin Ở đây cô gặp được nam thần trong trường nhưng cô sẽ phải đối mặt với nhiều thử thách Mẹ cô không may bị bệnh không thể đi làm được , cô phải đi làm sau giờ học để kiếm tiền mua thuốc và tiền sinh hoạt của gia đình hàng ngày . Tên thật của NguyệtPhan Hằng Nguyệt là cái tên hay do mẹ cô đặt , ý nghiã của cái tên này là mặt trăng . Nó cũng có í nghĩa là tên gọi khác của chị Hằng Nga xinh đẹpCác nhân vật khácHoàng Anh Quân : 18 tuổi , là thiếu gia của tập đoàn sản xuất ô tô danh tiếng . Gương mặt đẹp trai ngang bằng Kim Tan , lạnh lùng . Kiêm hội trưởng trường KawinLê Minh Tùng : 18 tuổi , làm việc cùng Nguyệt trong 1 quán ăn . Khuôn mặt đẹp trai nhưng hoà đồng , có nụ cười toả sáng . Thân phận thì bí mật Bùi Thiên My : 17 tuổi , bạn thủa nhỏ của Nguyệt . Xinh đẹp , học giỏi mỗi tội hơi bị đanh đá . Nhà My ở bên cạnh , là 1 căn nhà to lớn . Bố mẹ My làm kinh doanh bất động sản nổi tiếng , có tiếng tămCác nhân vật khác xuất hiện thì mình giới thiệu sau nha…

[ Hách Văn ] HỦ HỦ

[ Hách Văn ] HỦ HỦ

156 15 2

Tên truyện: Hủ Hủ (tạm dịch: chân thật tồn tại)Văn án: Tuyết rơi ở Khúc Dương, che khuất lối về.Cứ ngỡ gặp được người, một đời không hối tiếc. Cùng nhau nằm gai nếm mật, đến khi nhung gấm hoa lệ lại không thể cùng người sánh bước.Nghiệt duyên hà tất gì phải là duyên?.Mùa xuân ở Kinh thành, trăm hoa đua nở, lại không sáng bằng đoá Lăng Tiêu đỏ rực ở Khúc Dương. Nếu đã không thể cùng người bách niên hảo hợp, người khác cũng không cần nghĩ tới. Chúng ta vẫn nên tếp tục dày vò nhau cả đời.Rõ ràng người ở đây, tâm trí lại ở đâu?.Thể loại: fanfic, cổ trang, đam mỹ, Hách Văn, ngược nhẹ, HE.Chú ý: đây là fanfic về Hách Văn, các bạn không thích mời đi sang chỗ khác hoặc là lướt qua, đừng dùng lời nói tổn thương nhau, xin cảm ơn các bạn!.…

Nữ Phụ Hung Hãn

Nữ Phụ Hung Hãn

383 38 3

VĂN ÁN Tô Ngọc đã trải qua hai mươi năm cái xuân xanh, qua một đêm trở về mùa xuân thứ mười bảy. Mang khuôn mặt mới... Cuộc sống mới... Tất cả mọi thứ đều mới mẻ với Tô Ngọc, cũng là điều cô chưa bao giờ dám nghĩ tới. Ví dụ như... Vốn quen một thân một mình, nay thoáng chốc có thêm gia đình yêu thương chăm sóc. Vốn đã tốt nghiệp đại học nay lại phải cày bừa lại những năm tháng học cấp ba. Hay vốn tưởng rằng tiền rất khó kiếm nhưng không ngờ nó lại dễ dàng đến vậy. Vậy Tô Ngọc sẽ đối phó với cuộc sống mới toanh này thế nào? Chỉ có trời biết, đất biết, không khí biết, Tô Ngọc biết... *Phân cảnh 1* -"Tô Cẩm Ngọc, lên bảng kiểm tra miệng" Tô Ngọc chậm chạp lê bước lên bảng, quay về phía cô giáo Như Hoa, vẻ mặt thành thật há to miệng. Sau đó... Không còn sau đó nữa. *Phân cảnh 2* Tô Ngọc đi học muộn, len lẻn chui vào lớp nhưng không may vẫn bị cô giáo Như Hoa phát hiện -"Tô Cẩm Ngọc, sao em lại phải lén lút như thế? Em cứ vào lớp đàng hoàng như bố em vào nhà xem nào!". Tô Ngọc vâng lời, thành khẩn xin lỗi cô giáo Như Hoa rồi đi ra ngoài, đóng cửa lớp học lại. Vài phút sau Bỗng... "rầm" một tiếng lớn. Tô Ngọc nhẹ nhàng dùng chân đạp tung cánh cửa loạng choạng đi vào, chỉ tay thẳng vào mặt cô giáo Như Hoa, giọng lè nhè. -"Bà già la sát, lại không chịu mở cửa cho ông đây à?" Sau đó... Cũng không còn sau đó nữa.…