Một Thời Thanh Xuân
Ai cũng có thanh xuân của riêng mình tôi cung có thanh xuân của riêng tôiThanh xuân tuổi 17 để gặp anh vao tháng 8 mùa thu tại cuộc đời cấp 3…
Ai cũng có thanh xuân của riêng mình tôi cung có thanh xuân của riêng tôiThanh xuân tuổi 17 để gặp anh vao tháng 8 mùa thu tại cuộc đời cấp 3…
Đến một lúc nào đó, trong thành phố rộng lớn này, anh sẽ nhận ra em từng tồn tại ở đó, từng hít thở khí trời êm ả mà anh và cô gái nào ấy đang chung thân cuộc đời này....🙇🏻🙇🏻🙇🏻#ngườithươngđơnphươngngườikhác…
Chuyến tàu mang số hiệu Thanh Xuân là chuyến tàu tươi đẹp nhất trong cuộc đời mỗi người - nơi đây ghi dấu những giấc mơ của tuổi trẻ, ghi ấn một thuở niên thiếu đầy nhiệt huyết, và còn có cả những lời hứa không bao giờ nhạt phai.Vào độ tuổi tươi đẹp nhất của thời thanh xuân, chàng thiếu niên năm ấy đã để lại một ước hẹn với cô gái nhỏ của mình sẽ đợi cô ở cánh cổng tiếp theo trong một phần giấc mơ của cô ấyCó rất nhiều lời hứa qua đi, cũng không phải chưa từng nghe ai đó hứa với mình, nhưng kỳ thật lời hứa vào mùa thi năm ấy đã thật sự tạo nên một nguồn động lực rất lớn trong hành trình chinh phục giấc mơ của cô gái nhỏBóng lưng thiếu niên đầy nổi bật và tỏa sáng năm ấy, đã lan tỏa đến tận trái tim một người - dịu dàng xoa dịu, nhẹ nhàng tạo thành mục tiêu nỗ lực cho cả một tâm hồn."Anh ấy là Mặt Trời nhỏ mà tạo thế ban tặng cho tôi"(Đây là truyện đầu tay của mình, mong các bạn góp ý. Mình cảm ơn ạ"…
- Tuổi thanh xuân giống như một cơn mưa rào ... Ta có thể cảm lạnh vì tắm mưa , nhưng ta vẫn muốn đắm mình trong cơn mưa ấy lần nữa - Đánh đổi cả Thanh Xuân ấy để bên anh : Lấy bối cảnh là trường Đại Học Tứ Hải và hai nam nữ ngồi cùng bàn trong năm cuối học Đại Học . Trịnh Vương Tuấn - anh chàng chuẩn mực soái ca , nhà giàu , học giỏi , " trong nóng ngoài lạnh " để che đi nỗi khổ của bản thân , yêu mà không dám nói vì sợ bị từ chối và cô nàng hoa khôi Lục Hạ Băng nhí nhảnh yêu hết mình luôn tìm cách để theo đuổi Vương Tuấn . Nhờ có sóng gió , sự giúp đỡ của nhưng người bạn mà họ nhận ra tình cảm của đối phương Dù là phải bỏ đi tuổi thanh xuân tươi đẹp , ước mơ hoài bão của chính bản thân ... Dù biết đó viển vông nhưng Vương Tuấn và Hạ Băng vẫn mặc kệ vẫn can đảm tiến về phía trước chỉ vì họ thấy rằng " Chỉ cần hai người ở bên nhau thì bao nhiêu công sức cũng là xứng đáng "Góp ý của mọi người là sự động lực để tôi có thể hoàn thành bộ truyện . Mong mọi người ủng hộ và góp ý thật nhiều - Xin chân thành cảm ơn…
"Incheon, chiều mưa buồn" nói về chuyện tình đầy lãng mạn nhưng có cái kết buồn của Xuân Trường và con gái HLV trưởng của CLB Incheon United, có tên là Jani. Trong buổi tập đầu tiên trên đất Hàn, Trường đã gặp Jani, cô con gái của HLV trưởng mới 18 tuổi thường xuyên theo bố xuất hiện trên sân tập của đội. Ngay lập tức, khuôn mặt dễ thương, với đôi mắt buồn mang nhiều tâm sự của cô gái trẻ đã khiến Trường như bị hút hồn, anh không thể tập trung cho buổi tập đầu tiên được khi cứ mỗi bước chạy lại nghĩ và nhìn đến cô gái ấy. Nhưng anh lại bị cô gái đáp trả lại bằng đôi mắt dửng dưng, như không hề tồn tại, điều đó đã khiến những đêm sau đó anh hay buồn man mácTrường đã tập luyện không ngừng nghỉ, và đó cũng là bắt đầu cho câu chuyện tình yêu lãng mạn của đôi bạn trẻ này khi Jani đã chủ động mang đá đến giúp Trường chườm cái chân đau sau nỗ lực tập luyện và bị té ngã trên sân.Từ đó, cả hai bắt đầu nói chuyện với nhau nhiều hơn, cùng chơi tennis với nhau, rồi hẹn hò và nảy sinh tình cảm. Nhưng Trường còn phải đối mặt với một đối thủ tình trường là ngôi sao số 1 của đội bóng tên là Jinwoo, cả hai suýt xảy ra những trận tỉ thí võ thuật, rồi Jinwoo cũng thường chơi xấu Trường trên sân cỏ.Cũng chính ngôi sao số 1 đội bóng và được bố của Jani rất cưng này mà cô bé 18 tuổi dần xa lánh Trường hơn, khiến cho câu chuyện tình giữa cả hai gặp nhiều trắc trở…
Câu chuyện thanh xuân của đôi thanh mai trúc mã cùng nhau để trưởng thànhĐỗ Nhật Hạ - Trần Duy Minh…
Girl loveThanh xuân vườn trườngĐiềm vănChậm nhiệtVờn trước yêu sauNgạo kiều công x bạo dạn thụNM x TLNhị kiến chung tìnhThanh thủy vănSảng vănGương chưa thànhNgược vănNgọt văn1x1Pháo hôiMùa hoa mùa mưaDân chúng đồng lòngHiện đại vănSâu sắc một lòngĐời thường văn…
HOÀNG THƯỢNG, TRĂM TRIỆU KHÔNG THỂ!Tên Hán Việt: Hoàng Thượng, Vạn Vạn Bất KhảTác giả: Thanh LăngEdit: Hắc Mãng NguyệtBeta: Khắc Lệ ÁiTình trạng bản gốc: Đã hoànTình trạng edit: Đang tiến hànhSố chương: 250 + 8 phiên ngoạiThể loại: Nguyên sang, đam mỹ, cổ đại , HE , tình cảm , xuyên không , ngọt sủng , cung đình hầu tước , sảng vănVăn án:Hạ Lan Chi nằm mơ cũng không thể tưởng được chính mình cư nhiên ở nhà ngủ trưa cũng có thể xuyên không. Đồng dạng là xuyên không, người khác đều xuyên thành nhân vật như Hoàng Thượng, tướng quân, đại hiệp, uy phong lẫm lẫm khí phách hiên ngang. Còn hắn thì sao? Cư nhiên xuyên thành một gian thần Tể tướng yếu nhược như liễu, gió thổi liền bay![1] Yếu nhược như liễu, gió thổi liền bay!! Chính là thừa tướng đại gian thần hại nước hại dân!! Thân thể tố chất như vậy thái kê[2] liền không cần loạn kéo thù hận a thừa tướng đại nhân! Lưu lại một đống cục diện rối rắm liền buông tay nhân gian, ngươi lại không mang theo mấy cái hố do chính ngươi đào a.Hạ Lan Chi khóc không ra nước mắt, hắn đây là đời trước tạo cái gì nghiệt mới có thể xuyên đến cuộc sống mệnh khổ của thừa tướng như vậy, xuyên đến đây mạng đều thiếu chút nữa giữ không nổi, Hoàng Thượng một lần lại một lần muốn chém đầu ngươi dọa người như vậy thực sự ổn sao? Hoàng Thượng nhấp môi mỉm cười, nói: "Ái khanh có gì bất mãn sao?"Hạ Lan Chi nghiến răng nghiến lợi: "Thần trăm triệu không dám.""Ái khanh như thế muốn cự còn nghênh, là chờ trẫm lại kịch liệt chút sao?""Hoàng Thượng, trăm triệu kh…
Người yêu của Tiêu Chiến đã mất được năm năm, anh cũng sống trong đau khổ và nhung nhớ trọn vẹn chừng ấy thời gian. Nhưng rồi đột nhiên người đó lại xuất hiện trước mắt anh, là người anh yêu bằng xương bằng thịt chứ không phải ảo giác. CP: Vương Nhất Bác x Tiêu Chiến. (Có thể OCC).TAG: Niên hạ / Ngược / HE.Đôi lời: Mình lại đào một chiếc hố nữa dù chưa lấp được cái hố nào. Nhưng hố này đã hoàn rồi, chắc chắn sẽ up dần hết một lèo. Nên là trong lúc chờ mình xúc đấy đổ đầy mấy hố kia thì các bạn có thể ghé qua xem tạm chiếc truyện này nha. Ps: Cũng giống Âm Thanh Tĩnh Lặng, truyện này cũng có 1 bản ngôn tình đang được up trên web. Mình thích idea này nên chuyển lại ver Bác Chiến. Bản ngôn tình nhân vật khác, nội dung cũng khác một chút, nhưng cả 2 bản đều là của mình. Nếu bạn có gặp bản ngôn tình trên web thì cứ yên tâm nha. Cre ảnh bìa: Pinterest.…
Hán Việt: Vương bài quân bĩ: Ngạo kiều lão công hạn khi sủngTác giả: Tiêu Tương Mỹ NaEditor: Điệp Điệp × Vũ Lam Tề【 sủng văn song khiết, cường cường liên thủ, nhiệt huyết quân lữ, hoan nghênh nhảy hố. 】 Cô là vương bài đặc công, mệnh danh là người có Quỷ Y Thánh Thủ. Vì một cái xương cá lại đi đời nhà ma. Lần thứ hai trọng sinh, lại trở thành kẻ kiêu ngạo ương ngạnh mới. Từ đây, ở quân doanh hô mưa gọi gió. Thi đấu tân binh lại không cẩn thận chiếm danh đệ nhất! Đặc chủng tuyển chọn, đánh vỡ kỉ lục, sáng tạo truyền kì!Binh vương khiêu chiến, dùng nắm đấm để khẳng định nữ nhân so với nam nhân không hề kém!Cô dùng thanh xuân, nhiệt huyết, nỗ lực, mồ hôi... để soạn nên một đoạn nhạc truyền kì.Hắn, tư dung vô song, ngạo kiều phúc hắc, hỉ nộ vô thường, thủ đoạn mưu tính, là đội trưởng thần bí khiến người người sợ hãi.Bởi vì thấy bộ này không tệ lại chưa được edit nên mới thử làm một lần. Lần đầu edit truyện, còn nhiều sai sót hi vọng không bị chê cườiTruyện hông có ai beta cả, là tự tụi tui làm nên có thể bản edit hông đúng nguyên tác 100% nha mọi người…
Xin chào mọi người. Chào mừng mọi người đã đến vs fic của Nhi nhá. Fic này ra đời rất vu vơ nên mình không chắc nó ổn =)))Mình sẽ viết về những trận đấu V - League của năm 2021, vì 2022 chỉ qua được vài vòng, mình chưa có gì để viết cả =))))).Các trận đấu mọi người đã được xem qua bằng hình ảnh, còn mình sẽ thuật nó lại bằng câu chữ, và bằng cảm nhận cá nhân của mình..Thế nhé, mình yêu mến HAGL, yêu mến anh bé đội trưởng Lương Xuân Trường và mình có mặt ở đây. Mến chào mọi người <3…
Đọc truyện cho ta cảm giác quay lại một thơi ngây ngô, với đủ loại nghịch ngợm.Câu chuyện kể về cuộc đời của hai nhân vật Hạ Như và Trịnh Nhật. Hai con người vô tình gặp nhau trong một đoạn thanh xuân, để rồi phải chia xa. Khi cả hai đều đã trưởng thành, nhiều thứ thay đổi, liệu tình yêu thơ ngây của học ngày xưa có còn vẹn nguyên?Đây là truyện mình tự sáng tác ( do đam mê thôi 😅 ), mong được chỉ bảo thêm!!…
Title: Lời hồi đáp từ thanh xuânAuthor: Vi_PhongPairings: KaiShin (Kaito Kuroba và Shinichi Kudo)Rating: KGenre: Thanh xuân vườn trường, ngược, SEStatus: Đã hoàn thànhDisclaimer: Tác giả viết vì mục đích phi lợi nhuận"Thanh xuân giống như một cơn mưa rào mùa hạ, dù bản thân có ướt đẫm hay cảm lạnh như thế nào đi chăng nữa, vẫn muốn mãi mãi đắm chìm dưới làn mưa ấy..."Câu nói đó, ám ảnh cả đời của một người ...…
"nắng mùa hạ rất rực rỡ.mùa hạ của một đời người, cũng nên rực rỡ và ấm áp như vậy."------------------rảnh một chút, deep một chút thì sẽ vào đây xả để tâm hồn bay bổng vậy thôi ~tưởng tượng xíu để cảm nhận được sự mơ mộng, hồn nhiên của tuổi."có thể năm tôi 17, 18 tuổi chưa yêu ai cả, nhưng trí tưởng tượng sẽ giúp tôi cảm nhận được những hương vị, cung bậc cảm xúc khác nhau của tình yêu. suy cho cùng, chính là để cảm thấy thanh xuân ấy, tôi đã từng rất trẻ con, bay bổng và cuồng nhiệt. và vì tôi còn trẻ mà! vậy tại sao không?.."…
THỬ ĐỌC ĐẾN CUỐI ĐI ẠTÁC GIẢ - TÔ HOÀNG QUÂN KAYQUIY Tình trạng - đang edit Có tổng số chương là 15 Thể loại - Đây là một truyện học đường thanh xuân ấm áp, với chiều sâu cảm xúc và những nhân vật trưởng thành qua từng lựa chọnNội dung - Nam chính là Nguyễn duy minh là người Việt nam chuyển trường sang trung quốc , cốt truyện có 4 nhân vật quan trọng gồm 2 nhân vật chính và 2 nhân vật phụ, đây là lần đầu nên có thể nhiều sai sót hãy để lại góp ý cho mình, cảm thấy hay hãy để lại cảm nhận cho mình biết để mình ra phần 2 ạ…
Câu chuyện đời thực về những năm tháng thanh xuân tươi đẹp của tôi. Và những năm tháng đó mang hình bóng của cậu.…
Thanh xuân của em giống như một cơn mưa đầu mùa, lất phất đắm say lòng người, và khi đó em đã vô tư, mơ mộng và sống hết mình.Còn anh.... chính là toàn bộ thanh xuân của em, người em từng tin sẽ yêu em hết cuộc đời. -Hạ Vy-Thanh xuân của anh như một chiếc cầu vồng rực rỡ, được tạo nên sau những cơn mưa đầu mùa, không có mưa sẽ không có cầu vồng.Còn em.... giống như thuốc phiện, dính vào một lần là mãi mãi không dứt ra được, đợi anh, anh sẽ khiến em tin tưởng lần nữa- người con gái mà anh yêu suốt cuộc đời. -Hàm Dương-..............................Họ không phải hai mảnh ghép bù trừ cho nhau, mà họ là những tinh thể sống cộng sinh cộng diệt, dựa dẫm, quấn lấy nhau mãi mãi không xa rời.---------Lời tác giảĐây căn bản là câu chuyện của một đại sắc lang và một tiểu bạch thỏ cố gắng giả trang thành hồ ly nhưng luôn thất bại, cuối cùng bị ăn sạch sẽ.…
Lấy bối cảnh trường học Việt Nam những năm 2000. Câu chuyện xoay quanh chuyện tình cảm mới chớm nở của cặp đôi gà bông Bảo Minh và Phước Thanh…
Đây là một câu chuyện về thanh xuân vườn trường, về tình yêu nhẹ nhàng tuổi ngây ngô, về sự sự rung cảm đầu đờiHạ Mộc Miên- một cô gái trưởng thành từ cái nắng ngọt, cái gió mơn man của cổ trấn. Mang trong mình sự phớt đời, ngây ngô, dịu nhẹTriệu Tử Ngôn - một chàng trai lớn lên trong sự hoa lệ của Bắc Kinh nhưng tính tình lạnh nhạtHai người họ, hai thái cực đối lập. Một sôi nổi, mãnh liệt. Một trầm lắng, nhẹ nhàng. Họ gặp nhau giữa nơi được gọi là thanh xuân vườn trường, gọi nhau bằng danh phận bạn cùng lớp và " gục ngã" trong một tiết trời nắng gắt của hạ chí" Tử Ngôn, cậu ấy à..." Mộc Miên ngập ngừng một lúc, lơ đễnh nhìn ra ngoài khung cửa sổ. Trời vẫn xanh như thế, nắng vẫn vàng như thế, những đôi chim sẻ vẫn vui như thế ." Cậu ấy, là chàng trai mùa hạ. Là chàng trai mát mẻ nhất trong tiết trời ko mấy dễ chịu này. Cậu ấy... là người tớ yêu nhất" Nói đoạn, Mộc Miên quay sang nhìn tôi nhoẻn miệng cười, đôi chân đung đưa qua từng vệt nắng in hằn trên đất . Trong ánh mắt ấy, tôi thấy Mộc Miên của tuổi 17, một Mộc Miên kiên định, dứt khoát mà tôi chưa từng gặp trước đây" Tại sao vậy?"" Tớ không biết nữa. Có lẽ đó là từ khi cậu ấy đưa cho tớ chiếc áo thơm mùi cây tùng đó, cũng có thể là khi cậu ấy cõng tớ đi suốt 7 km đường biển, cũng có thể là khi cậu ấy thay tớ đỡ một nhát dao. Cũng chẳng biết từ bao giờ nữa, tớ đã quyết định rằng, sau này, nếu không phải là cậu ấy thì tớ sẽ không cùng ai bước vào lễ đường"…