Tổng hợp truyện ngắn Bình Tà (Edit)
Tất cả truyện đều là mình dịch lại, lấy trên lofter hoặc các trang khác.…
Tất cả truyện đều là mình dịch lại, lấy trên lofter hoặc các trang khác.…
Một số cách mở bài và kết bài cho truyện ngắn Chiếc thuyền ngoài xa theo từng đề bài.- ngữ văn 12…
Truyện chỉ là game mình làm cho vui thôi đó là game liên quân mobai nhân vật trong truyện là tướng D'acry và tướng Sephera nếu truyện có sai sót mong mọi người bỏ qua…
Kiếp trước, Lâm Hy là thiên kim tiểu thư của một trong Tứ Đại Gia Tộc lừng lẫy Thượng Hải, rực rỡ như ánh mặt trời. Không điều gì cô không có - ngoại trừ trái tim của Lục Tư Dạ.Anh là con ngoài giá thú của một gia tộc lớn, người không được công nhận, lớn lên trong bóng tối với ánh mắt lạnh lùng và trái tim đóng kín. Dù xuất sắc trong mọi lĩnh vực - từ học lực đến bóng rổ, từ nhan sắc đến khí chất - Lục Tư Dạ vẫn luôn bị bàn tán, dè bỉu, và âm thầm kìm hãm bởi những kẻ không cam lòng.Thế nhưng, giữa thế giới đầy định kiến đó, chỉ có Lâm Hy là người luôn ở bên anh. Cô yêu anh đến mù quáng, bất chấp mọi ánh nhìn, mọi lời khuyên, dùng cả thanh xuân để theo đuổi một trái tim chưa từng dành cho mình.Chỉ tiếc rằng... trong mắt Lục Tư Dạ, cô chỉ là một tấm bình phong hoàn hảo, một công cụ không hơn không kém trong kế hoạch âm thầm của anh.Đến khi vô tình nghe được lời thú nhận tàn nhẫn ấy, Lâm Hy sụp đổ hoàn toàn. Cô rút lui trong đau đớn và lạc lối... cho đến một đêm mưa định mệnh. Tai nạn xảy ra - và khi mở mắt, cô đã trở về năm 19 tuổi.Lâm Hy của kiếp này, không còn là cô gái mù quáng năm xưa.Cô không còn chờ anh sau buổi bóng rổ, không còn mang cơm sáng, không còn chạy theo anh với ánh mắt đầy chờ mong.Cô đã thay đổi: trầm tĩnh, lý trí và khéo léo giữ khoảng cách.Sự thay đổi này khiến cả trường ngỡ ngàng - đặc biệt là Lục Tư Dạ, người từng quen với việc cô luôn ở phía sau mình. Anh tưởng đó là "chiêu trò lạt mềm buộc chặt". Nhưng càng quan sát, anh càng hoang mang... vì lần này, cô thật s…
Dựa trên cái kết không mấy đẹp của Mộ Bạch Thủ về CP Lục-Dung nên đành tạo ra một cái kết thật đẹp cho CP này ❤…
mình muốn biết đúng không thôi?…
Dịch Giả: Thiên Chân Vô Tàlink: https://www.facebook.com/motconmeoluoibiengNhững Đoản ngắn cực iu về Bình Tà…
【 biển cát tà xuyên qua đến trộm bút tà cùng tiểu ca chơi gay thế giới 】…
Mỗi thế giới đều có những nữ pháo hôi làm nền cho tình yêu của nam nữ chủ mà nhiệm vụ của Mạc Sơ là xuyên vào những nữ pháo hôi này thay đổi vận mệnh của họ. Đoạn ngắn 1:Hệ thống hưng phấn ra tiếng: "Ký chủ, mau đánh tên tiểu tử này. Cần ta thêm đạo cụ trợ hứng sao?"Mạc Sơ không có việc gì nhún vai nói: "Nếu ngươi cho không."Hệ thống ủy khuất than vãn: "Ây da, ký chủ da mặt thật dày. Ra đường ăn bánh còn phải trả tiền. Huống hồ là đồ cao cấp mà hệ thống ta xuất ra."Mạc Sơ cười quỷ dị, liếm môi: "Vậy thì cũng chịu thôi! Ta sẽ làm ngươi 'sướng' trước rồi xử lý tên tiểu tử kia sau. Như vậy sẽ rất vui đấy!" Đoạn ngắn 2:Mạc Sơ khinh bỉ nhìn khuôn mặt yêu nghiệt của mỗ nam: "Mặt ngươi có thể mỏng chút không? Ta thật khinh bỉ ngươi."Mỗ nam cười cười: "Nếu không Sơ Sơ lột hết hộ ta được không? Ta không tự mình lột được. Rất xấu hổ đó!"Mạc Sơ liếc chủy thủ sắc bén trên tay, mắt sáng lên: "A, vậy để ta lột phần thừa ra trên cơ thể ngươi trước rồi giúp ngươi lột da sau. Mau cởi quần!"Mỗ nam bĩu môi ủy khuất: "Ngươi xuống tay được sao? Dù gì thì đó cũng là phúc khí sau này của ngươi đấy, Sơ Sơ. Không bằng chúng ta đại chiến ba trăm hiệp trước đi, thế nào?"…
Khánh lười biếng ngả đầu vào vai tôi, mái tóc mềm mại của nó cọ khẽ vào cổ khiến tôi thấy hơi nhồn nhột. Tôi hơi hích vai muốn đẩy nó ra, nhưng có vẻ như cái hành động biểu thị sự phản đối của tôi càng khiến nó thêm thích thú, và đầu nó thì vẫn chẳng suy suyển lấy một centimet nào trên vai tôi cả. Khoang mũi tôi tràn ngập mùi dầu gội và mùi nước xả vải nhẹ nhàng tỏa ra từ trên người nó. Thơm quá. Tôi sẽ bị nghiện mùi của nó mất."Châu Anh..." Khánh lơ đãng lên tiếng "Mày thích người như thế nào?""Hả?" Tôi giả vờ chưa nghe thấy câu hỏi của nó, hai tay vẫn bận rộn bấm máy tính giải đề Vật Lý."Ý tao là" Khánh vươn tay cướp lấy máy tính của tôi, ép tôi phải tập trung vào câu chuyện của nó "Gu của mày là gì?"Tôi bất lực tựa người vào thành ghế, qua loa trả lời:"Chắc là một người dịu dàng, chững chạc và trưởng thành... quan trọng là phải giỏi hơn tao."Khánh nhăn mặt trả lại máy tính cho tôi, nó nằm ườn ra bàn, bĩu môi nói:"Sao chẳng giống tao chút nào thế?"Dù đang làm cái hành động trẻ con chết đi được kia thì trông nó vẫn đẹp trai y như diễn viên Hàn Quốc ấy. Cuộc đời đúng là bất công mà.Tôi khúc khích cười xoa rối mái tóc mềm mại của nó."Nhưng mà..." Khánh nghiêng đầu nhìn tôi, mỉm cười."Mày thì đúng gu tao đấy.""À... tao cảm ơn." Tôi hơi bối rối thu tay lại, cố làm ra vẻ bình tĩnh tiếp tục giải đề."Không có gì."Khánh lại nở nụ cười tỏa nắng quen thuộc, và tim tôi lại không kìm được mà loạn nhịp.…
Trích đoạn:"Sao Phúc lại đưa cho Thảo miếng xoài thối" tôi cau mày bĩu môi nhìn Quang Phúc - tên bạn trai ngốc nghếch của mình. Phúc cười tươi roi rói đáp lại:" Phúc thích ăn xoài lắm nhưng không thích phần thối đâu" " ... " đùa nhau chắc? Tôi có nghe nhầm không vậy." Bạn người yêu của tớ rộng lượng mà, đừng tức giận nhé "Nói rồi Phúc cầm miếng xoài rồi quay qua để vào tay tôi nũng nịu vùi đầu vào hõm cổ tôi.Thực sự bất lực với tên nhóc này quá."Thế cậu lại không biết Thảo cũng thích ăn xoài rồi" Phúc có vẻ ngạc nhiên bật dậy nhìn tôi."Ơ Phúc xin lỗi Phúc không biết-" xong bỗng dưng Phúc dừng lại một chút cứ như là đồ vật chết máy, tựa vai vào lưng ghế đằng sau. Còn đột nhiên cười khúc khích :"Mà biết Phúc cũng đưa Thảo miếng đấy thôi" Cậu cười nom rất vui vẻ rồi lấy trong cốc đựng xoài một miếng khác, đưa tay lại gần miệng tôi: "A nào"Tôi thiết nghĩ có lẽ nào mình học tập quá nhiều, đầu óc trở nên thiếu linh hoạt trong tình cảm nên tiêu chuẩn mới hạ thấp xuống như thế này? Nhìn trân trân cậu, mắt không rời, cố để cậu hiểu là tôi đang bất mãn. Nhưng cuối cùng thì tôi vẫn để cậu đút cho mình miếng xoài kia.Cảm thán trước cái ngọt lịm thanh mát trong khoang miệng. Mắt tôi mở to hơn khen ngợi" Xoài ngọt thật đấy ""Ê tự nhiên Phúc muốn đặt biệt danh""Nói nghe thử coi""Phúc là xoài bình còn Thảo là nhị xoài"" Cái gì khó nghe thế Phúc... "…
Ngọt hay ...?Câu chuyện về một bác sĩ cho Blue Lock và những chàng trai cầu thủ trẻ tuổi-------------- Một người tôi chẳng mong sẽ gặp lại đâu!hay là thôi đi!-Đạ mú thiệt chứ, trái đất này tròn vậy à?-sướng không?--------------(Cốt truyện trên được viết dựa vào suy nghĩ cá nhân, không cổ xuý hay so sánh, không có ý dè bĩu truyện.)❌Lưu ý : có thể bị Ooc, tục, rape, 18+…
Câu chuyện số 2Có những người gọi là "người đi gieo thương nhớ." Họ chẳng ở xa ta, cũng không ở lại quá gần. Họ không khẳng định nhưng cũng không phủ định. Họ cứ gieo vào lòng ta hy vọng rồi lại bỏ đi.Thi thoảng họ tìm tới, tưới nước cho hy vọng ấy trong ta.Thank @Annbiuu for this lovely bookcover…
"Từ xưa tới nay, yêu tinh luôn là kẻ hầu giúp cho chủ nhân của mình tìm được người phù hợp chứ không bao giờ được phép đem lòng yêu chủ nhân của mình"Cactus kẻ lạc loài được cưu mang bởi quốc vương nước X, kẻ đã lỡ đem trái tim trao vào người con gái của tuyết. Một sai phạm lớn của cuộc đời anh. Một sự cấm kị tuyệt đối, sự dè bỉu và chẳng bao giờ được chấp thuận. Nhưng anh vẫn nguyện ý, đắm mình vào tình yêu đó, tự ghim mình vào chốn nguy hiểm để giữ lại chút rung động trong con tim của yêu tinh.…
Cô gái ấy tên là Hương Xuân.Không xinh đẹp rực rỡ, không nói lời kiêu hãnh. Chỉ là một dáng người bình thường, một nụ cười nhẹ, và đôi mắt biết lặng im.Cô không được ưu ái bởi số phận, cũng chưa từng được ai cưng chiều đủ đầy.Nhưng giữa căn nhà nhỏ lặng lẽ, giữa những lời dè bỉu và mùa đông kéo dài, cô vẫn dịu dàng lớn lên.Như một ánh nắng xuân lặng thầm - ấm áp, mong manh... và khiến người ta chẳng thể nào quên.…
Hoa Thiên CốtTác giả: Fresh Quả QuảThể loại: Ngôn tình cổ đại, huyền huyễn, sư đồ luyến, ngược thân, ngược tâm, HE…
Lại là một câu chuyện trong mơĐịa Cầu Rộng Lớn - tuy rộng lớn, nhưng Trái Đất lại có hình cầu. Dù có xa cách nhau, không thể ở cạnh nhau, nhưng rồi ta vẫn sẽ gặp nhau, vào một ngày nào đó...…
truyện tả về cuộc đời của một người trầm cảm, có thể dấu hiệu như họ " Không Thể Cười " cũng chẳng thể " Vui "họ bị như thế vì tuổi thơ của họ, những chuyện gia đình, những áp lực và những vết xước trong tim không thể chữa lành.…
Số phận bị thay đổi một cách bất ngờ đến không ngờ. Kẻ có trong tay tất cả giờ lại mất tất cả. Kẻ không hiểu chuyện. Tất cả đều như ý ngài - Momosiki.…
Author : @花昭-Translator : Trà |茶|Couple : Vương Hạo Hiên x Tống Kế DươngWarning : boyxboy | OOC---------------------------------------Truớc mắt Vương Hạo Hiên như là rốt cục đã chờ đến cái cơ hội tốt này, trầm thấp con ngươi, thay đổi một bộ "Không phải lỗi của tớ" Giọng điệu, chậm rãi nói: "Vừa mới nói khả ái như vậy mà nói đã chuẩn bị sẵn sàng a..Cậu vừa rồi... Có phải hay không là muốn dạy tớ cái này?" "...Ngày bình thường cũng không có cảm thấy mấy cái cúc trên bộ đồng phục này khó cởi đến vậy....." Dứt lời chính là không vui bĩu môi. Lý trí của hắn đang từng điểm từng điểm qua đi, kiên nhẫn tự nhiên cũng tan biến. Rốt cục cũng giải quyết đến cái cuối cùng, Vương Hạo Hiên không thể chờ đợi được mà xẹt qua cái bụng phẳng phía dưới của Tống Kế Dương, phác hoạ một vòng tròn nhỏ. ---------------------------------------#Bản dịch đã được sự cho phép của tác giả vui lòng không mang ra bên ngoài.…