Các nàng công chúa dễ thương và các chàng hoàng tử đep trai
…
Kỹ thuật của sự nghỉ ngơi được tóm tắt trong hai tiếng: Nắm giữ và buông thả. Nắm giữ hơi thở và buông thả tất cả những gì còn lại."Mỗi người trong chúng ta cần phải tự thắp đuốc lên mà đi." - THÍCH NHẤT HẠNH.…
ngẫu hứng, được viết với tâm trạng sau chuỗi thua game liên hoàn -.- warning: lowercase, chửi tục, viết lúc 3am nên có lúc tỉnh lúc mơ, đừng đọc khi đang bực vì có khi đọc xong đập luôn màn hình, có liên quan đến liên quân mobi。.゚+ cảm ơn mọi người nhiều 𖤐…
Bạn có từng nghĩ cuộc sống của những cô nàng bạch liên hoa khi ở cùng phú nhị đại sẽ thế nào không? Cùng đọc "Mỹ nữ bạch liên tung hoành" chứng kiến quá trình đại bạch liên - Tô Từ Di lăn lộn tình trường nào!Tác giả: Caroline Daphnee.Acc Wattpad: @caroline02211. Vui lòng không đem truyện đi nơi khác dưới bất kì hình thức nào.…
Đây là lần đầu mình viết truyện trên wattpad , truyện hoàn toàn hư cấu và không có thật chỉ có 1 vài cử chỉ thân mật giữa Dũng và Trọng như là "bồ" , "cậu& tớ" , "nương tử" và sẽ biến tấu một chút___Truyện mình viết có thể sẽ không có thời hạn đâu ạ , và mình viết nó xàm lắm á haha , làm ơn đừng lấy ý tưởng từ truyện của mình ạ , mong các bạn đọc và cho mình nhận xét , cuối cùng thì mình chỉ muốn nói rằng là mình là 1 thuyền viên trên chiến hạm "0421"…
còn non và xanh lắm ạ.…
Ta sẽ cùng nhắm mắt, đan tay.Ôm lấy nhau thật lâu không rời, mình sẽ có với nhau giây phút tuyệt vời.Toàn bộ câu chuyện chỉ là hư cấu, tưởng tưởng.Truyện chỉ được đăng duy nhất tại Wattpad.…
0421/0309/0519/0626/2214Cùng 1 số nhân vật phụ khác😘…
Tác giả: Dynwine007Edit: Xóm bè lá - lẩu ếch cayThể loại: Học đường/ Đam mỹ/ Nhẹ nhàng/ .._______________________Author: Dynwine007Vương Bắc Phong gõ gõ đầu bút trên trang giấy trắng, mắt cậu đượm buồn. Tay nhỏ nghiên bút bắt đầu viết. "Gửi đến em - Người con trai tôi thầm yêu. Em có nhớ không, ngày đầu tiên tôi gặp em đang ngồi một mình giữa cánh đồng hoa dại sau núi, tôi mở lời một câu chào đơn giản nhưng nó như sợi dây kết nối ta lại gần nhau. Rồi đến ngày thả Hoa Đăng, khi tôi lấy hết can đảm để chào lại và được em hỏi có đi với ai không, em chỉ cười. Nụ cười ấm áp đã sưởi ấm trái tim tôi. Điều đó đã mở ra cây cầu kết nên duyên nối giữa hai ta." Vương Bắc Phong vừa buông bút xuống bàn, tay cậu ôm lấy ngực mình mà hộc ra rất nhiều máu tươi. Cậu dùng chút sức còn lại gắng gượng đau ngước mắt nhìn tấm ảnh hai người đàn ông khoác lên bộ đồ cưới tuyệt đẹp, nước mắt nóng hổi rơi lả chã trên gò má đã thoi thóp của cậu. Vương Bắc Phong vừa khóc vừa đau khổ ôm lấy tấm ảnh cưới chỉ còn một nửa của cậu...nó bị xé rách như con tim cậu vậy."Nếu kiếp sau..anh đã uống canh Mạnh Bà mà chưa thể quên được em, thì chúng ta lại cưới nhau nhé! Dương Chí Quốc.". Không một lời, cánh hoa trắng rơi xuống nền đất lạnh lẽo..lạnh quá...tệ quá...…
Truyện huấn văn, thầy trò, thanh xuân, cuối cấp.…
Em là tia sáng chiếu rọi mọi thứ nơi anh Em là tất cả đối với anh…
Chỉ là kỉ niệm quá đẹp để lãng quên🖤…
Tui lụy cấp 3 quá nên giờ tui viết á mọi người. Tui viết cho vui thôi nha. Có từ ngữ thô tục nên cân nhắc khi đọc nha. Then kìu…
coi đi rồi biết nè 🫰🏻🥰…