Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Mọi người đều nói bạn nhỏ Hoàng Đức Duy hay nhõng nhẽo. Không đúng ý với bạn, bạn lập tức mè nheo nũng nịu. Buộc người khác tâm không vững liền nghe theo bạn.' Người khác ' biểu thị : " Captain không được nhõng nhẽo nữa, phải công bằng chứ !!! "Hoàng Đức Duy phản bác : " Đã nói là không có nhõng nhẽo mà !!! "__________Tác phẩm này chỉ về bạn Hoàng Đức Duy với câu nói ' chưa bao giờ biết nhõng nhẽo là gì trên cái Trái Đất này ý ', nên cốt truyện chỉ xoay quanh Đức Duy.…
Nam chính là lớp trưởng, một lớp trưởng rất vô sỉ.Nữ chính là một nhóc con, nhóc con quậy phá. Vẫn là câu truyện học đường motip không có gì mới mẻ. Vẫn là thích nhau, yêu nhau và đến được với nhau nhưng trong mỗi câu truyện đều cũng có những nét riêng biệt. Những tình huống riêng biệt tạo nên một câu truyện mang màu sắc riêng. Hầu hết, con người ta giờ đây đều trải qua những mốc cố định của thời gian, từ nhà trẻ đến tiểu học trung học và phổ thông, nhưng không phải ai cũng giống ai, ai cũng có một cuộc sống riêng. Cũng như. Câu truyện của tôi mang một màu sắc riêng. ______- Chia tay. - Lý do? - Em không giống con gái, anh không muốn có một người yêu mà lúc nào cũng bị người khác hiểu lầm là con trai!! - Ok, chia tay thì chia tay. Mong anh tìm được một người yêu đến gió thổi cũng bay. ________- Phùng Linh Đan, em nhìn cô gì mà ghê thế!! - Em chỉ soi xem năm nay cô béo hơn năm ngoái bao nhiêu kg thôi mà. - Hơn 5kg, em không cần soi nữa. ________-Hm... Đan... Tôi có chuyện muốn nói. - Chuyện gì cơ!? - Tôi... Tôi thích cậu. - Lãng bảo gì thế!? Tôi không nghe rõ lắm. _______- Tôi thích cậu.Tôi thực sự... Rất thích cậu. Nhưng có lẽ cậu không thích tôi.- Tôi ghét cậu. ________- Chị, em thích chị!!!! - Em... Em à?? Chị... Chị không thích con gái!? - Chị, em có gì mà chị không thích? Con gái thì sao? Con gái yêu nhau có sao đâu? Con trai chúng nó yêu nhau hết rồi. Con gái chúng ta phải biết tự đem lại hạnh phúc cho nhau chứ!________- Em muốn nói gì với chị thế?- Chị tránh xa anh Đường ra.- Chị không hiểu ý em. ________…
Tên truyện: Độc Chiếm Chị ẤyTác giả: Ải Cân HàiEditor: FaustThể loại: Bách hợp, Hiện đại, Linh dị thần quái, Người và ma, Niên hạ, Hào môn thế gia, chủ thụ, HENhân vật chính: Ôn Dư Nhiễm, Ninh AnSố chương: 68 chươngVăn án: Tổng tài của tập đoàn Ôn thị gặp phải một tiểu cô nương trên bàn tiệc.Tiểu cô nương có làn da trắng bạch, có một đôi mắt sáng, rất mềm mại và ướt át.Bất giác nhìn chằm chằm vào đôi mắt đó.Nhưng Ôn tổng không ngờ đến tiểu cô nương này không phải người, mà là ma.Ôn đại tổng tài càng không ngờ rằng chính mình sẽ bị nữ ma nữ có vẻ ngoài ngây thơ này đẩy ngã..Kể từ đó trở đi, hàng đêm luôn bị ma.... áp....giường--------------------Người nàyCũng vừa là lý tưởngCũng vừa là ma-------------------Đọc hướng dẫn1. Tiểu cô nương chiếm hữu mạnh mẽ x Tổng tài ngạo kiều2. Người và ma, niên hạ, HE.3. Luyến ái là chủ yếu, yếu tố thần quái không nhiều lắm.4. Cách nhau 6 tuổi.…
-Hong Jisoo sao? Nghe bảo anh là một trong ba người có tập đoàn đứng đầu Hàn Quốc này.-Đã thế anh ấy còn cực kỳ đẹp trai luôn !Mấy người bắt đầu bàn tán sôi nổi về Hong Jisoo. Nào là anh giỏi như thế nào, quản lý công ty tốt ra sao, rồi không biết anh có người yêu chưa khiến người nào đó đang rất khó chịu.-Lee Seokmin, nghe nói cậu cũng làm ở Hong Thị. Vậy cậu có biết sếp Hong của cậu có yêu chưa?-Theo tôi được biết, ấy không có người yêu...-Vậy sao? Người tài giỏi như vậy mà chưa có người yêu sao?-Seokmin đây là....Có mây người có vẻ đã nhận ra cái khuôn mặt cứ một tuần là lên báo vài lần của anh mà như chết đứng.-Giới thiệu với mọi người... Hong Jisoo...-Đây là vợ tôi ! Ừ thì sếp Hong của cậu KHÔNG có người yêu mà có CHỒNG rồi !…
Author: Cỏ Edit: Vilion Nguồn: knimare2014.wordpress.com Thể loại: Boylove, hiện đại, phúc hắc công, đáng yêu thụ, hoan hỉ oan gia, hài hước, HE. Couple: Park Jimin x Min Yoongi Min Yoongi đáng thương suốt ba năm tiểu học bị Đại ma vương cùng lớp, hàng xóm cạnh nhà chèn ép đủ điều, khổ không sao nói nổi. Vì một lần chơi trò chơi gia đình với Đại ma vương, từ đó nghiễm nhiên trở thành "bà xã" của cậu ta, hơn nữa còn bị cướp đi nụ hôn đầu! Cứ nghĩ cả đời không thể nào thoát khỏi trò chơi của Đại ma vương, thì một ngày thần may mắn đã mỉm cười với Yoongi, Min baba chuyển công tác, cả nhà Yoongi phải dọn đến thành phố lân cận. Yoongi vui mừng đến rơi lệ, ngày chia tay viết lại trong vở bài tập của Đại ma vương một dòng ― Trò chơi kết thúc, tạm biệt Đại ma vương! Chỉ có điều, Yoongi hoàn toàn không ngờ đến, mười lăm năm sau gặp lại, Đại ma vương nghiến răng nghiến lợi nhìn Min Yoongi, phun ra vỏn vẹn bốn chữ ― Kết thúc cái rắm! CHUYỂN VER CHƯA ĐƯỢC SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ, NẾU BỊ BÁO CÁO HOẶC NHẮC NHỞ SẼ LẬP TỨC XÓA TRUYỆN.…
Thể loại: Nguyên sang, Nam sinh, Hiện đại , HE , Tình cảm , Trọng sinh , Làm giàu , Giới giải trí Mỹ , Phương TâyĐiện ảnh với ta mà nói đầu tiên là kiếm tiền công cụ, tiếp theo là giải trí công cụ, đến nỗi nghệ thuật? Đó là cái gì!Về nghệ thuật đề tài, ta cùng nàng biện luận cả đời, thắng bại? Quá dễ dàng phân, phóng nhãn toàn cầu nhìn xem là nàng được hoan nghênh, vẫn là ta được hoan nghênh!…
27 Tập, miền Tây, rất ngắn, ngọt - Futa, có phần 2 (25 tập)...họ làm công an xã cũng có uy lắm, uy vì cái tánh long bong nhưng được cha mẹ làm lá chắn, nên trong làng ai cũng ghét người phong bạt đó đó.Nhưng đến khi...họ muốn mần mấy cái món ngon ngon với bông điên điển.…
em ơi, em nghe gì?.- "Chuyện một tên ngốc này yêu một tên ngốc khác,Tình song phương mà cứ ngỡ đơn phương."---Written by Tường Dương.Cover by Tường Dương.…
Tương truyền ở LCK có vong, nhưng người ta lại rất muốn thấy những linh hồn ấy. Nghe đồn rằng những bóng ma ấy từng là những bóng hồng của trường, là linh vật biểu tượng của trường, họ có vẻ ngoài ưu tú họ có tài năng hợp chí trong số họ có 1 người được vinh trong 40 huyền thoại của trường được vinh danh .Người là du học sinh thiên tài thanh tích ngang nửa bậc tiền bối . Những cái chết của họ vẫn là bí ẩn không ai biết họ mất lúc nào, tại sao lại rời khỏi thế gian này?…
" Chờ đợi có đáng sợ , chỉ là em không biết chờ đến bao giờ ?..." " Tớ ngốc lắm , chuyện gì tớ cũng không làm được , chỉ giỏi mỗi việc chờ đợi và yêu cậu....." Thank you :3 Cảm ơn các bae đã ủng hộ :3…
Giới thiệu sơ lược------Trần Mỹ Anh bởi vì buồn tình, buồn tiền, buồn cả thế giới, rồi còn thiếu nợ tiền nóng mà bị xã hội đen dí chém, vì rối quá nên nhảy đại xuống dòng sông đen ngòm với nước đang xoáy cuồn cuộn. Cô cứ tưởng là mình đã chết rồi, nhưng mà lại không phải vậy, cô đã xuyên không thành cậu ba Huy là con trai thứ hai của nhà địa chủ giàu nổi tiếng khắp Nam Kỳ Lục Tỉnh lúc bấy giờ. Nhưng vừa hay người kia lại là "cô chủ" chứ không phải cậu, bởi vì một số việc riêng tư mà phải giả làm con trai tiếp quản gia nghiệp, thế là Trần Mỹ Anh đã bị bà nội bắt lấy vợ. Tưởng chừng lấy vợ về để chị chị em em qua mắt thiên hạ, nhưng mà cô càng ngày càng dấn sâu vào cuộc tình này.--------"Mình ơi, tui đấm lưng cho mình nghen!""Mình ơi, kẹo này tui mới đi Sài Thành mua đó. Mình ăn thử đi!""Đời này tui thương có một mình mình thôi!"--------Truyện được lấy bối cảnh miền tây Việt Nam xưa, không dựa vào cột mốc lịch sử hay chính trị nào cả. (Lấy cảm hứng từ phim Ải Mỹ Nhân + Ải Trần Gian. Ai kêu lấy cảm hứng Tiếng Sét Trong Mưa nữa là lấy súng bắn lủng đít.)Tác giả: Tiêu Dương (gautruckungfu)Thể loại: xuyên không, bách hợp, 1x1, hai bà con gái đẻ con =)) Vô lý và ờ mấy zing gút chópCp chính: Hoàng Bảo Gia Huy (Trần Mỹ Anh) x Lê Huỳnh Kiều Trang(Truyện không có drama gì đâu chỉ viết chơi trong lúc rảnh nên từ ngữ không được trau chuốt với diễn biến khá nhanh và lỗi dính chữ, truyện chỉ bình tĩnh sống và truyện cũng khá là ngắn với lại truyện của mình không được chắc tay như những tác giả khác, m…
Tác giả : Bách Nhã Thể loại : tâm linh, ma quái, báo thù. Truyện theo trí tưởng tượng.Hồ Mộc Trà luôn bị oan hồn đi theo, oan hồn đó luôn muốn giết cô trả thù. Không những như thế mà trong khi cô ngủ cũng bị tra tấn, mỗi ngày đều không thở nổi. Cô là bị cái oan hồn đó đè sắp chết, ngày ngày đều như thế có lẽ cô sẽ chết thật mất.…
Ban đầu, tớ thật sự ghét cậu.Ghét cách cậu im lặng mà vẫn nổi bật giữa đám đông. Ghét đôi mắt không buồn không vui, như chẳng bao giờ bận tâm đến điều gì trên đời này. Ghét cả những con điểm tròn trịa của cậu - bởi tớ phải đánh đổi bằng những đêm dài và nước mắt, còn cậu thì chỉ im lặng, dựa đầu vào bàn mà ngủ.Ghét... vì tớ đã cố gắng rất nhiều, nhưng vẫn luôn đứng sau lưng cậu.Tớ tưởng ghét cậu là đủ để quên cậu. Nhưng càng tránh, hình bóng cậu lại càng in đậm. Cậu bước qua đời tớ lặng lẽ, không cố ý, không ồn ào - nhưng từng chút một, từng khoảnh khắc nhỏ, cứ ở lại.Tớ không biết từ khi nào mình thôi để tâm đến bảng điểm, mà bắt đầu để ý ánh mắt cậu nhìn ra ngoài cửa sổ. Không biết từ khi nào mình thôi ghét, mà bắt đầu... nhớ.Tớ từng nghĩ nếu có ghét một ai đó đủ sâu, thì sẽ chẳng thể nào rung động vì họ. Nhưng hóa ra, giữa ghét và yêu, chỉ cách nhau một khoảng rất mong manh - là một ánh nhìn dịu lại, là một lần lặng thinh giữa tiếng cười ồn ã của lớp học.Nếu có thể, tớ muốn hỏi cậu một điều - rằng giữa mùa thu năm ấy, liệu cậu có từng một lần ngoảnh lại, và nhìn thấy tớ đứng sau lưng?Nguồn ảnh: PinterestVì đây là lần đầu viết truyện nên có sai sót mong các độc giả bỏ qua cho mình nha 💕( Do tác giả cợt nhả nên truyện cũng cợt nhả là chính, các người đẹp bên kia màn hình thông cảm nha 🌹)…
Trịnh Thế Huân - Cậu cả nhà ông hội đồng Trịnh, nghe danh tài giỏi hơn người nhưng tiếng vang lại kèm theo một hình ảnh cậu chủ độc đoán, tàn nhẫn, nghiêm khắc.Thế nhưng trời ban duyên thế nào mà cậu cả thường ngày coi trời bằng vung xem người là cỏ lại si mê mãi một kẻ hầu thấp kém.Phan Gia Khiêm - Hầu cận của cô ba, con gái thứ ba của ông giáo Thanh sau thành mợ hai nhà hội đồng Trịnh.Đời bạc với Khiêm lắm, nhà không biết nơi đâu, tiếng cha mặt mẹ cũng chẳng tỏ nhưng trời đâu lấy của ai tất cả.Trời để lại cho Khiêm một kẻ si tình cạnh bên mình, kẻ luôn là vùng an toàn, là khiêng bảo vệ em cả đời.Nhưng cái gọi là " Môn đăng hộ đối " Hai từ " Sang - Hèn " Kèm theo cả bốn từ " Định kiến xã hội " Sao mà nó vùi dập đời em quá !Nhưng dù thế nào, khi quay đầu lại người phía sau em vẫn là cậu cả, là Thế Huân, là người em thương.Cậu khô khan, cậu chẳng biết thương hoa tiếc ngọc nhưng cậu lỡ thương em rồi... Liệu em có chịu thương cậu ?Tôi thương bậu, bậu thương ai ?…