Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Đăng chủ yếu là để đọc. Một siêu phẩm của Mộc Phi. Sâu kín trong thâm cung, một cái trở về nhân gian báo thù người chuyện xưa. Tỉnh lại một giấc chiêm bao giống như ngàn năm, năm đó người khởi xướng, đều đã tôn quý hiển vinh, Trọng sinh cho tiểu cung nữ thân hình trong đích nàng, đem như thế nào ứng đối?Lấy thiên hạ vì ván cờ, tay nàng trì cừu hận này đôi lưỡi dao kiếm, cuối cùng kết cục, là"Không có gì kết đồng tâm" quyết tuyệt, vẫn là"Chơi thuyền Trường Giang và Hoàng Hà, cùng thảo luận thiên thu" thoải mái. . . . . .…
Textfic ( thi thoảng có văn xuôi )Truyện được viết bởi một con người học khối D nhưng ngu văn Lần đầu viết nên còn bỡ ngỡ mong mọi người hoan hỉ, không thích vui lòng bỏ qua ạ…
Đoạn ngắn..."không, con không muốn lấy tên Vương gia đó đâu""Con không biết gì hết á, tên Vương gia đó chưa để ý ai cả. Con chỉ cần qua đó mà tranh sủng""Mẹ à ! con nói không là không đi đâu. Nhà chả phải còn em trai sao...thằng bé cũng là Omega mà""Con đang muốn nhường quyền lợi có một không hai đó cho nó sao""Không quan tâm...con có người trong lòng rồi"..."Tướng Công! Người đừng cứ như thế chứ. Dù gì hôm nay cũng là ngày người thành thân với công chúa của nước láng giềng cơ mà.""Phu nhân à! Ta thật sự không muốn thành thân với nàng ta""Chàng không cảm thấy ngượng miệng sao..Phu Nhân cái gì chứ, ta là nam nhân cơ mà""Được!...không kêu em là Phu Nhân""Tiểu Phu Quân của ta...đừng để ý đến chuyện này được không""Chàng...không để ý là không để ý như nào?""Ta hứa sẽ giữ thân thật kĩ...sẽ chẳng để cho nàng ta động vào ta đâu"..."Tiểu Phu Quân...em đâu rồi""Người say rồi...""Ta yêu em...ta muốn em là của ta" ...xem thêm (ở trong á)…
"hết thằng hèn rồi đến thằng hầu, chẳng có cái tên đẹp đẽ nào dành cho em cả" "min yoongi, chính cái tên này của em đã là đẹp nhất rồi, nó làm ta say đắm, làm ta yêu đến không màng danh phận, không màng quá khứ hay những cái tên khốn khiếp kia của em"----------"nhanh mặc bộ quần áo này vào rồi đi cùng ta""ngài kim, nó thật đẹp, nhưng chúng ta sẽ đi đâu?""đi đánh dấu chủ quyền, em chính là của ta"----------𝘭𝘪𝘮𝘦𝘳𝘦𝘯𝘤𝘦 - 𝘷𝘪 𝘮𝘰𝘵 𝘯𝘨𝘶𝘰𝘪 𝘮𝘢 𝘥𝘪𝘦𝘯 𝘥𝘢𝘰 𝘵𝘩𝘢𝘯 𝘩𝘰𝘯 -----𝙉𝙊𝙏𝙀: + truyện chỉ đăng tại wattpad, nếu thấy truyện của mình được đăng ở bên ngoài thì mọi người hãy nói mình biết với nhé. + nhân vật trong truyện không thuộc quyền sỡ hữu của mình. tính cách, con người và những thứ khác liên quan đến nhân vật đều được xây dựng dựa trên trí tưởng tượng, vui lòng không liên hệ với hiện thực. chân thành cảm ơn mọi người đã đọc truyện! author: 7…
Những mẫu truyện Oneshort"With" - chỉ một từ, nhưng đủ nói rằng: không một mình."Us" - không phải "tôi", mà là "chúng ta"."Here" - vì đôi khi, chỉ cần ở đây là đủ.Vì có nhau, nên mọi thứ dẫu im lặng... vẫn đủ để nghe thấy.…
"cún ngoan nhé về với ba nào""Park Minhyung con lại dẫn nhóc minseokie đi đâu thế hả??""em sữa ngoan không khóc anh hổ đi học xong sẽ về chơi với con mà""huhuhu ba ơi em sữa cắn hổ""Park Jihoon con có tin là ba đánh con không hả buông bé loppy ra ngay""ngoan ngoan loppy của bố giỏi nhất không sợ không sợ"…
Thể Loại: Xuyên Không, abo, ngọt sủng, thanh xuân vườn trường.Kết thì tôi chưa rõ lắm, có thể He, có thể OE hoặc cũng có thể là Se, nhưng tốt nhất là He_Văn Án__________________________"Một đại diễn viên như tôi mà lại xuyên không vào quần chúng, đau lòng ghê"."Đau gì mà đau, cậu có thể nhờ vào tài diễn xuất của mình mà trở thành vai chính kia mà"."Tất nhiên tôi sẽ trở thành vai chính, và........"___________________________Mọi tình tiết, nội dung trong truyện đều là do tôi tự suy nghĩ, mong không đem đi nơi khác khi chưa có sự cho phép của tôi. Cảm ơn!Tuyệt đối không gán ghép lên người thật!!!!…
Em và anh... biết nhau từ năm lớp 9. Gặp lại ở lớp 10 - lần này, chung trường, chung nhóm nhảy. Anh nổi bật. Vô tư. Là ánh nắng chói chang giữa trưa. Còn em... chỉ là một trainee nhỏ nhút nhát, lần đầu dám bước ra khỏi vùng an toàn để đứng gần giấc mơ - và gần anh.Từ cái khoác vai đầu tiên, em chẳng biết mình đã thân nhau từ bao giờ. Chỉ biết, mỗi lần tập luyện, em luôn bước sau anh một nhịp. Mỗi lần anh cười, là tim em lại rung lên theo nhịp khác. Nhưng tụi mình... hình như chưa từng bước cùng nhau.Một năm, rồi thêm một năm nữa. Anh vẫn là mặt trời. Còn em - mãi mãi là người bước sau. ...Nhưng nếu em bước chậm thêm một chút, còn anh quay lại một lần, biết đâu... chúng mình sẽ nhảy cùng một bài...…
Tác giả: Hạ Lưu Mỹ (Meo)"Không hiểu sao ta lại yêu ngươi? Đồng ý làm phu nhân của ta đi, Chiến Chiến!"Vì Fic BÁ TƯỚC ÁC MA THẬT DỄ THƯƠNG này của mình được viết vào kỳ nghỉ dịch năm ngoái (2020), thời điểm sự trẻ trâu trong người cuồn cuộn chảy. Cho nên mình đã bắt đầu viết Fanfic về hai tình yêu của tui. Với cái lối văn phong còn "trẻ người non dạ" lúc ấy của tui mà nói, tui đã sớm nghĩ trong đầu là sẽ không có ai đọc truyện của mình cả. Nhưng cũng cảm ơn mọi người ghé qua và đọc Fic của mìnhYêu thương❤️…
Chúng ta đã từng trải qua những câu chuyện mà trong đó có những thổn thức, có những giọt nước mắt, những cảm xúc mới lạ, hay những ngày bình yên trôi qua. Ở đây cũng vậy, mười hai con người đều trải qua những thứ được gọi là thanh xuân, hay như tiêu đề - "chuyện của chúng ta"…
Mợ cả nhà ông hội đồng Trình nức tiếng xứ nam kỳ vì nhan sắc tài đức. Khi còn là cô Ba của nhà họ Lê cô đi đến đâu cũng phải khiến người khác ngoái đầu nhìn theo còn giờ người ta gặp cô chỉ cuối đầu cả nể gọi hai tiếng "mợ cả".…
╭━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━╮☆Converted by Trangaki0412 ☆*: .。. o(≧▽≦)o .。.:*☆╰━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━╯『 trạng thái: Đổi mới đến: Đệ 374 chương: Ninh Cửu phiên ngoại ba mươi hai 』『 nội dung giới thiệu vắn tắt:Xuyên qua trăm năm tiền, tỉnh lại bị bắt gian.Lục Du thầm nghĩ mắng một câu "Thảo nê mã", ai có nàng khổ bức?Nhiệm vụ trên đường ngẫu ngộ thê tử cùng "Gian phu", Tần đội trưởng càng muốn mắng một câu "Thảo nê mã" ! Ai có hắn bi thúc giục?...Lục Du: Không có cường kiện hữu lực cơ thể, cũng không có ngăm đen tỏa sáng làn da, gương lý xấu nữ là ai?Lục Minh: Từ muội muội gả cho người, thẩm mỹ liền sai lệch.Tần đội trưởng: Lão bà của ta thưởng thức cao, thẩm mỹ năng lực cường....Da mặt dày Tần đội trưởng: Ta người yêu tính cách yếu đuối, ôn nhu thiện lương, mọi người không cần khi dễ nàng.Vừa bị bẻ gẫy chân nhân vật phản diện nhấc tay phản bác: Ôn nhu? Thiện lương? Yếu đuối?Rốt cuộc ai khi dễ ai?Khiêm tốn Tần đội trưởng: Ta người yêu sinh ra bần hàn, không có gì văn hóa, các ngươi không cần tìm nàng phiền toái.Vừa bị tiền tạp vựng phú nhị đại nhược nhược phun tào: Bần hàn? Không văn hóa?Rốt cuộc ai hơn cùng?Đắc ý Tần đội trưởng: Ta là một nhà đứng đầu.Vào lúc ban đêm, một nhà đứng đầu về nhà quỳ chà xát y bản.①1v1, phi điển hình quân hôn sủng văn, bạo lực quân tẩu and khí phách hải quân quan quân.② nữ chính sinh đối với mạt thế, thẩm mỹ kỳ lạ, nữ chính mẹ tiểu bạch hoa …
Tác giả: Mon. Thể loại: Đam mỹ, 1x1, nhẹ nhàng, hiện thực hướng, cả thụ và công đều không sạch, nhà thiết kế công x chủ quán bar, tàn tật thụ, HE.Cp: Chu Châu x Tịch Dữu. Văn án:Tịch Dữu thương thầm trộm nhớ một người mười mấy năm. Mấy năm đầu y còn có thể nhớ rõ dung mạo của anh ta, nhưng rồi về sau cũng chẳng còn rõ ràng nữa. Bẵng đi lâu như vậy, mỗi khi gặp gỡ ai đó, y đều nói lời từ chối. Y bảo, mình có người trong lòng. Y chờ từ thuở đôi mươi đến khi trưởng thành, trở thành một người đàn ông đĩnh đạc, công thành danh toại. Nhưng rồi tất cả thay đổi. Người ấy đặt chỗ ở hội sở của y. Những tưởng đã quên, vậy mà khi thấy gương mặt của anh, y lại ngã lòng. "Chu tiên sinh, ngài có muốn nuôi tình nhân không?""Ngài cho em đi theo ngài nhé?"...Một thời gian sau, trước khi Chu Châu đính hôn, Tịch Dữu trả lại cho anh mười triệu tiền chuộc, sau đó lẳng lặng rời đi mà không nói lời từ biệt. Y đến bên Chu Châu với tình cảm nồng thắm nhất thuở thiếu thời, và rời đi khi tình còn chưa phai. Tất nhiên y không biết rằng đoạn thời gian dây dưa kia, cũng khiến Chu Châu bùng cháy tình si. Rồi trong một khoảnh khắc, anh nhận ra thiếu niên mười chín tuổi năm ấy đã chờ câu "chuộc ra" của anh hơn mười mấy năm ròng rã....Câu chuyện về một kỹ nam, vì lời hứa năm xưa mà nguyện ý chờ người đến mười ba năm sau, chờ đợi để nghe lại một lần nữa hai chữ "chuộc ra". Cũng là câu chuyện về khoảng cách và địa vị xã hội, cả hai nhân vật đều tìm cách để về lại với nhau, để lần nữa yêu nhau.…
Nhân Vật:Trần Đăng Dương & Trần Minh HiếuThể Loại :Đam mỹ,Niên Hạ,Ngược,Ngọt và Sinh tử văn...Hai con người xa lạ chưa từng gặp nhau,chưa từng quen biết nhau lại mang lại cho nhau những vết thương không cách nào xóa nhòa được.Đến khi bên nhau rồi lại bị vận mệnh ấy trêu đùa."Đăng Dương...anh cầu xin em buông tha cho anh"Cậu nhóc ngồi bên cạnh anh chỉ lau nước mắt trên má mình thủ thỉ bên tai người mình yêu."Chính cuộc đời của em,em còn cứu không được nữa mà"Lưu ý:_Người là thật còn truyện là giả(Hư cấu)_Một số chi tiết sẽ giống một số truyện tg từng đọc và thấy hay mong mọi người hoan hỉ.…