Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Phong Liên Dực bị nàng ép sát vào tường: -"Hôm nay con yêu nữ đó làm gì chàng hả" -"ấy ấy nàng bình tĩnh cô ta không có làm gì cả cái đó chỉ là góc thôi. Thật sự không có gì hết"----------em đây là giải phân cách------_ "Chàng muốn đất nước này ư ta lấy về cho chàng. kể cả chàng muốn cả đại lục ta cũng sẵn sàng lấy về tặng cho chàng."…
- Mời các gái vào đây ạ (nói vậy thôi chứ dĩ nhiên là không cấm mấy zai rồi). Tớ viết bài này chủ yêu dành cho các bạn rảnh, thích chuyện "nhà người ta" nhé. - Tình yêu, học tập, bạn bè,..., vào hết đây nghe tớ nói! - Sống trên đời lâu rồi, chỉ thích nhận xét đời người khác thôi! Thông cảm! - Mong các bạn ủng hộ!!!…
" Cậu...ngốc thật"" Don't shit where you eat"" No distance relationship"" Mình sẽ phải phá bỏ 1 điều luật của chính mình mất thôi...nhưng...thật sự mình rất nhớ anh ta"" Rules are to break"_chymm_…
kể về một ca sĩ vô cùng nổi tiếng vào ban ngày với cái tên "Nữ Hoàng bảng xếp hạng" hay " ảnh hậu 5 năm"và" siêu mẫu Lily"......Nhưng ít ai bị đến cô còn là nhà thiết kế một hãng thời trang vô cùng nổi tiếng…
"Nín đi thôi, nín đi thôiMột vai gánh vác cả đôi sơn hà"Là lời sấm truyền từ nhỏ cho số phận người phụ nữ mang tên Dương Vân Nga. Vị hoàng hậu sống qua sự giao thoa của hai triều đại. Một nữ nhân ngoài cứng trong mềm. Cuộc đời đầy sóng gió, mời mọi người đọc để biết thêm cuộc đời của vị Đại Thắng Minh Hoàng Hậu…
Lục Dương×Tiểu An-có một chốn mang tên thanh xuân,có một tòa thành mang tên niên thiếu,có một tình yêu mang tên "nắng hạ".tôi gửi cậu tình yêu ngày nắngtôi gửi cậu rung động đầu đờitôi gửi cậu tâm tư che giấu đã lâutôi mong cậu đón nhận những chân tình của lòng tôitôi mong thanh xuân của tôi có bóng hình của cậu…
Sống ở tiểu khu nhỏ hẹp cũng đã lâu, bản thân Hàn Duy Thần đương nhiên chỉ muốn bình bình an an sống qua cái nóng rực của hạ cháy. Cũng không ngờ mùa hè năm nay lại có một kẻ không biết thân phận rơi vào ngày hạ bình phàm của cậu "Gặp gỡ là định sẵn sẽ chia xa" Kim Khuê Bân x Hàn Duy Thần Summer chance. Mùa hè gặp gỡ người.…
Một buổi chiều tà, dưới sân trường lộng gió. Tôi thấy bóng dáng cậu dưới tán cây còng to lớn, mái tóc nâu đen mềm mượt như được cơn gió chải qua. Ánh mắt cậu đang hướng về một phía nào đó, nhưng có một điều tôi biết là trong mắt cậu chưa từng có tôi. Cảm ơn mùa hạ năm đó cũng như cậu của năm đó đã đến và rời đi nhưng cách những cơn gió cuối hạ chẳng một lời từ biệt.…
Một gã NEET chỉ biết cắm đầu vào Games, ăn chơi và Mạng xã hội - Tomoka, một gã được mọi người nêu tên là "Gloz". Một hôm, trong khi đi lang thang trên đường phố khuya, hắn bị sát hại tại khu vắng người trong khi hắn đang lần theo một đám người áo đen cứ như nghĩ bản thân mình là một "Thám tử tài ba". Sau giấc ngủ sâu, hắn tỉnh dậy, trên một cánh đồng xanh, cùng một cô gái đang chĩa dao thẳng xuống mắt anh.…
Hè năm ấy, em và anh•••Y/n: Dương Hạ An x Thái Hiền (Taehyun)Yfr/n: Trương Tử x Nghiên Tuấn (Yeonjun)Cùng Phạm Khuê (Beomgyu), Tú Bân (Soobin), Ninh Khải (Huening Kai)…
Tác giả: Nam Sinh Lê - 楠笙黎Giới thiệu:"Tuyển Tầm! Ngươi mau tỉnh lại!""Cốc Trầm Tuyết! Ngươi còn có tim hay không?"....."Món sườn xào chua ngọt mà sư tôn làm là ngon nhất trên đời này!""Bắc Hải, sư tôn, chúng ta đến Bắc Hải ngắm hoa đi"...."Khó khăn ở kiếp này, mong kiếp sau không gặp nữa""Đã từng có thiếu niên, không phụ chốn này"Không phụ, không còn nữa........."Y nợ ngươi cái gì? Ngươi để tay lên ngực tự hỏi xem, Cốc Trầm Tuyết y nợ ngươi cái gì? Y đem tất cả của mình cho ngươi____y còn nợ ngươi cái gì? Thật lòng? Ha, ta nói cho ngươi biết, thật lòng của y, năm đó lúc y cứu ngươi thì đã trao cho ngươi rồi!....."Là ta không hiểu chuyện, hại ngươi, hại sư tôn, A Tầm cầu xin ngươi, mở mắt ra, nhìn đi A Tầm...."....."Một mạng đổi một mạng, ngươi đồng ý không?""Được, cho dù hồn phi phách tán, chỉ cần sư tôn có thể quay lại, ta đều đồng ý""Ha, được thì được, nhưng mà không đơn giản như vậy"....."Hắn liều mạng tìm lại bảy hồn sáu phách đã thất lạc của ngươi, sau đó lại dùng mạng của mình đổi mạng cho ngươi""......""Sao lại ngốc như vậy"Trong biển hoa bao la, chỉ có một nam tử trên người mặc tố y, gắt gao ôm một người đã sớm không còn sống ở trong ngực......"Tuyển Tầm, ngươi không có mắc nợ ta"..Bông hoa cao lãnh, mạnh miệng, mềm lòng sư tôn (Cốc Trầm Tuyết) x Hắc liên hoa tâm cơ, điên cuồng, mỹ nhân đồ đệ (Tuyển Tầm)BẢN EDIT CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ, VUI LÒNG KHÔNG REUPĐỌC NHIỀU HƠN TẠI https://ancucac0301.wordpress.com/…
Đằng la với màu tím thủy chung thể hiện cho một tình yêu gắn bó, lãng mạn, khởi đầu cho một cuộc hôn nhân hạnh phúc không những thế nó còn thể hiện sức sống trẻ trung, nhiệt huyết và sự hồn nhiên, trong sáng của tuổi trẻ, của lứa tuổi học sinh.Em và hắn là thanh mai trúc mã, từ nhỏ đã lớn lên bên nhau. Em trong sáng, thuần khiết hệt như mặt trời nhỏ còn hắn lại tự nhốt mình trong mớ suy tư hỗn độn của riêng mình dần khiến hắn trở thành một con người nóng nảy lại ít nói. Hắn và em như ở hai thế giới khác biệt nhau, nếu so sánh em với thiên thần thì chắc chắn hắn sẽ là ác quỷ đêm đến sẽ hù dọa em..."Aaaaaaaaaa P'Jeff em hông muốn nghe nữa đâuu ghê quá à" - Em dang tay ôm chặt hắn chiếc đầu nhỏ nhỏ cứ dụi dụi vào ngực hắn thật đáng yêu làm sao."Awww chưa xong mà bé" - Hắn cười cười vuốt tấm lưng nhỏ bé đang không ngừng run lên của bé con."Bé hông có chịu đâu ná" - Awww coi kìa bé con của hắn lại dở thói nũng nịu với hắn rồi, biết cưng em để đâu cho hết đây. Hắn xoa xoa đầu em: "Thế giờ bé với anh đi ngủ nhá, anh ôm bé ngủ là hết sợ liền" "Ngab~" Ôi thôi chết con tim bé nhỏ của hắn rồi, bé con dễ thương quá coi đôi mắt nai to tròn ươn ướt của em này, yêu em chết mất thôi.Đợi em ngủ say đôi mắt hắn dần đỏ lên, bé con của hắn đâu biết rằng câu chuyện hắn kể ở trên là thật, hắn chính là.....Chẳng biết sao dạo này mỗi lần đến trường nhìn thấy hàng đằng la tím lòng em lại buồn đến lạ, chẳng lẽ em đã quên mất thứ gì quan trọng rồi sao."Hẹn gặp lại em nhé bé con, anh sẽ đến cùng với lời h…
Ngày đầu đến trường,cô gái nghỉ :"mình đã cấp 3 rồi nhưng mình mong rằng không ai tiếp tục làm hại vết thương trên người mình" nhưng vài phút sau chuông lại ren lên vào học cô gái hốt hoảng chạy nhanh đi kiếm lớp nhưng đã nửa tiếng vẫn chưa thấy lớp , tự nhiên cô va phải chàng trai , chàng đỡ cô dậy , cô đứng lên trong sự ngại ngùng,cô nhìn xong lại chạy đi nhưng không quên hỏi lớp 12C ở đâu :"cho...tôi hỏi... cậu có bi..ết lớp 12C...Ở ĐÂU KHÔNG?"Chàng trai bảo:"lên lầu rẽ phải sẽ thấy em nhé!" cô gái chạy trong sự sợ hãi vào lớp , cô không mắng còn bảo :"chắc em kiếm lớp mệt lắm. Giới thiệu với cả lớp đây là học sinh mới của chúng ta" cô sắp sếp chỗ ngồi cho cô gái... .Ra về cô lại chạm chàng trai lúc nãy , cô đỏ mặt xin lỗi liên tục ,chàng trai bảo:"hì không có gì đâu em, em cứ đi đi không cần xin lỗi đâu"cô gái chạy một mạch về nhà đang đi giữa đường thì thấy xe hơi chuẩn bị đâm vào cô gái vẫn không quan tâm,cô quay mặt lại nhìn cô đơ người và tông vào chiếc xe.... sau khi tỉnh dậy cô thấy đây chính là bệnh viện mà mình đã cứu ngoại , sau một hồi lơ mơ cô quay đầu sang phải thấy chàng trai mà mình gặp ở trường, cô thấy vậy liền xĩu tại chỗ , vài tháng sau con người cô cũng đã khỏe lại và được xuất viện nhưng cô lại tỉnh dậy ở nhà chàng trai ấy , cô bước xuống giường đi tham quan:"woa nhà cậu ấy thật rộng nhỉ..?" tham quan xong cô quá đói nên đã ngủ thiếp trên chiếc sofa .Sau khi tỉnh dậy thì đã là trời tối cô thấy mình đã rất đói nhưng vẫn nhịn , đột nhiên cô nghe (mốt có pát 2 =))…
"Chị sống vì lẽ gì?" câu nói nhẹ nhàng nhưng qua tai y lại nặng trĩu. Nàng ngước nhìn lên trời xanh, ánh nắng rọi lên đôi mắt màu nâu xẫm, đưa tay lên như muốn nắm lấy bầu trời, một bầu trời xanh trong như khoảng không vô tận, cô bất giác cười:"Tôi không biết mình sống vì lẽ gì, có lẽ từ ban đầu, sự tồn tại của tôi đã là một lỗi sai của thần, tôi đã từng nghĩ mình chẳng đáng để sống. Nhưng giờ đây tôi đã hiểu, cả sinh mạng, cả thân xác này tồn tại là vì em"-------------------------------------- Trà Ninh Tử, Thiên Tướng của triều đình và là con gái duy nhất của Trà gia, người nổi bật với chiến công và quyền lực lớn trong triều với mong muốn giành lấy thiên hạ.- Ngọc An Nhiên, một cô nàng giản dị, chỉ mong muốn sự tự do, một mong ước nhỏ bé mà cô chẳng thể nào có được.Hai con người ấy dường như chẳng có điểm chung lại tình cờ gặp nhau. Mỗi người đều có những mưu tính riêng. Ai cũng là con cờ trên bàn cờ của đôi phương nhưng hoàng cảnh trớ trêu lại đưa họ tìm đến với nhau. Truyện không chỉ xoay quanh những mưu đồ chính trị, mà còn là cuộc hành trình tìm kiếm sự tự do, tình yêu và sự chấp nhận. Mối quan hệ giữa Nhiên và Tử, từ những con người "mượn gió bẻ măng" đến sự kết nối, là một câu chuyện về sự khám phá bản thân, tình yêu vượt qua rào cản.-------------------------------------Helo, mọi người có thể gọi em là Di. Cảm ơn mọi người đã đọc "Thiên Hạ" ạ. Em còn là học sinh, tuổi còn rất nhỏ nên là còn nhiều thiếu sót, mong mọi người góp ý để em hoàn thiện hơn ạ. Thiên Di…
tình yêu của họ thật sự rất đáng ngưỡng mộKhôi đã vượt qua nỗi sợ của bản thân để bước tiếp cùng với chàng trai mình yêuQuốc đã vượt qua rào cản giới tính giữa hai người họ đều là những người bình thường. nhưng họ đã vì người mình yêu mà trở nên phi thườngtình yêu vốn đã như vậy, biết rằng nó khó khăn nhưng vẫn cố chấp. thế mới là tình yêu"tao thích mày, thích mày nhiều đến mức chỉ cần mày không thích. tao sẽ lập tức biến mất khỏi cuộc sống của mày""tao sẽ không bao giờ thích mày, vì tao là con trai""nó biết tao thích nó không vậy. có khi nào nó cảm thấy kinh tởm tao, rồi tránh né tao rồi sao""Khôi thật sự thích tao hả mày ? tao không thể tin được. làm sao hai đứa con trai có thể yêu nhau chứ. Tao sẽ không thích nó đâu, cho dù chuyện gì có xảy ra""Tình yêu khó khăn thật mày nhỉ, tao đã dành trọn trái tim cho nó rồi. chắc tao phải bỏ cuộc thôi, chỉ có mỗi tao có tình cảm, có mỗi tao cố gắng. có lẽ tao hơi nản chí rồi"tớ đã dựa trên một câu chuyện có thật. nhưng nó sẽ khác ở ngoài đời hơn khá nhiều Khôi và Quốc ở ngoài cũng là bạn cùng lớp với nhau. Khôi thích Quốc nhưng có lẽ tình cảm ấy chỉ đến từ một phía. Quốc luôn tránh né Khôi nhưng có lẽ cậu ấy cũng đã nhận ra được tình cảm của Khôi. Mình là bạn của hai người họ, thậm chí mình còn là bạn cùng bàn của Quốc. Mình chứng kiến hình ảnh cậu ấy có người yêu rồi chia tay. câu nói "tao là con trai mà mày, làm sao thích nó được" cũng được chính miệng Quốc nói ra ở ngoài đời. tình yêu của họ đã phải trải qua rất nhiều điều đau khổ mới…
Truyện ngắn, viết theo cảm hứng. Hay có thể khen, không hay có thể ném đá.------------------------------------------------------------------------------------ Trước mắt anh bây giờ là một cái quần sịp hiệu Tomy, màu trắng tinh khôi với vẻ hào nhóa, loại vải mịn mà cùng với đường may trơn tru không tì vết, tuy không phải loại sang chảnh nhưng cũng là loại tốt, loại chỉ may cũng tốt, không dễ bị đứt. Được hơn hết là vẻ ngoài nhìn đẹp mắt, ưa nhìn. Chỉ có mỗi một điều là không biết mặc lên người nó sẽ như thế nào. @@Hồi lâu, anh gọi chủ tiệm ra. Chắc lại là mấy bà thím hay mấy ông nội già ra nói mấy câu ngon ngọt sản phẩm rồi nào vừa rẻ vừa bền, vừa đẹp lại vừa sang, không mua thì phí lắm.... -_- "OMG" - Trong tâm trí anh giờ chỉ là hình ảnh của một thằng thư sinh đeo kính, với mái tóc nâu bồng bềnh, gương mặt sáng lạng toát lên cái ưa nhìn. Cái áo sơ mi màu xanh da trời, cái quần cáo hơi quá gối, trên tay còn đang cầm hộp cơm, miệng chép, môi bóng nhờn vì dầu mỡ. Có hạt mồ hôi lăn xuống cằm hiện lên cả đường cong trên góc cạnh trên gương mặt ấy. Bây giờ thì cái suy nghĩ vớ vẩn về một bà thím hay ông nội nào đó đã bay mất hẳn, gạt hết mọi điều chỉ để chừa lại chỗ cho hình dáng kia thôi. "Đâu phải lần đầu thấy, thật là trẻ con mà"-anh tự nhủ mình. Haha nói ra như anh là một tên sát trai không bằng, chỉ là anh thích những cái lạ, thích những cái khác thường của những thứ bình thường. Dù sao trái vẫn là trai thôi. Hắn bước tới, anh đưa tay chỉ vào cái sịp: -"Cái này cậu tính làm sao?"…
Author: Ayumi Amamiya { Kim Ngân } Hạnh phúc có màu gì ? Màu hồng thơ mộng - một thế giới ấm áp và đầy tình yêu thương hay màu đỏ ấn tượng - thứ cảm giác mãnh liệt để lại trong tim bạn một niềm vui không thể nào quên ? Hay là màu nắng? Màu rực rỡ dịu dàng soi sáng trong tim bạn, để lại một xúc cảm bình yên không bao giờ nhạt phai ? Theo cách bạn cảm nhận, thì, hạnh phúc có màu gì ? Cuộc sống không phải lúc nào cũng như ý nguyện, không phải ai cũng có được hạnh phúc....Hạnh phúc...đôi khi chỉ đơn giản là cái nắm tay ấm áp an ủi của ai đó mỗi khi ta rơi vào tuyệt vọng.... ____ Hạnh phúc của em, rất ngắn ngủi, niềm vui còn đó, nhưng nhanh chóng mất đi...Người em yêu, xin hãy ở bên cạnh em....mãi mãi.... ____ Lúc đầu định viết nhân vật tự tạo. Nhưng mà thấy cái ảnh bìa Arthur với Lâm Linh đứng sát nhau nên không chịu nổi viết Nhân vật là của Bộ truyện " Kỵ sĩ hoang tưởng dạ". Nhưng mà thấy không thích, chuyển lại chính thức là SyaoSaku trong CCS và TRC. #Truyện dựa theo truyện Kỵ Sỹ Hoang Tưởng Dạ. Từ từ để suy nghĩ mấy khúc sau cho nó khác khác với truyện tranh nguyên gốc...về nội dung..... ... Tuy nhiên, sau .........một năm suy nghĩ! Mình quyết định đăng hai bộ gần như, gần như là giống nhau thôi nha để cho ai thích Manhua chữ thì đọc, ai thích SyaoSaku thì đọc. Tên truyện: Màu của hạnh phúc, đừng quên nhé!…
Một cô gái với năng lực nhìn thấy linh hồn của những người đã khuất, một chàng trai nổi tiếng là mạnh mẽ, đáng sợ nhưng lại vô cùng yếu đuối. Họ vô tình phát hiện ra bí mật của nhau, liệu họ sẽ làm gì để bảo vệ những điều thầm kín của mình? Giữa bọn họ thật sự chỉ tồn tại quan hệ đối tác bình thường sao? Tất cả sẽ được bật mí trong bộ truyện "Bí mật của chúng ta".…
Tác giả:Trúc DĩThể loại:Ngôn tìnhSố chương:63 chươngVăn án:Cô ấy bệnh không hề nhẹ, nhưng lại thích anh.Vậy anh đây tạm thời tin rằng cô không có bệnh vậy.- Trương Lục Nhượng***"Sau này lúc em nói với anh hai chữ "Tránh ra", thì ý là.""Sao?""Trương Lục Nhượng, mở chân ra.""...""Nhớ phải mở rộng chút."…