[Edit/HUNHAN] Cứ Yêu Thử Đi!
Truyện edit đã được sự đồng ý của tác giảBản gốc: CỨ YÊU THỬ ĐI - KaiYuanAuthor: JaydaTran…
Truyện edit đã được sự đồng ý của tác giảBản gốc: CỨ YÊU THỬ ĐI - KaiYuanAuthor: JaydaTran…
Tên Truyện: Pheromones Của Tôi Luôn Thay Đổi Mỗi Ngày.Tác Giả: 在玫瑰庄园晒月亮Edit/beta: AnQuynh.Tóm tắt: Một câu chuyện về beta Isagi dùng thử loại sữa tắm mới của một nhà đầu tư mà không biết rằng mùi hương của sữa tắm được tạo ra dựa trên pheromone của các thành viên Blue Lock.____Ps: yoichi và các bình dấm thích chiếm hữu nhưng sợ làm em đau.📌Nguồn Trung (Bản gốc): https://zaimeiguizhuangyuanshaiyueliang.lofter.com/post/7802c856_2ba010ea6📌Chuyển ngữ (Bản Anh):https://archiveofourown.org/works/50173690/chapters/126713764…
"Nếu như có ngày mai thì ta sẽ có thể quay lại chứ?...Nếu như có ngày mai thì em vẫn sẽ là Tiểu Nguyên Nguyên của anh chứ?...."*"Hãy nhớ đến anh nhé. Cậu bé ngốc của anh.Anh sẽ chờ em dù cho có xa cả nữa vòng trái đất.Dù em có quên anh. Nhưng tình yêu anh dành cho em là mãi mãi mãi mãi ..........."*…
10 năm... Khoảng thời gian ấy đủ dài để làm thay đổi mọi thứ. Và cậu và anh cũng vậy... ---------------------------------------------------------Category: dammei, Khải Nguyên, hiện đại hén:))) sinh tử văn, HE, có H chỗ nào cần, ngược, BL, nam x nam, ôn nhu công x mĩ thụ (và ba chấm .-.) AI MANG TRUYỆN RA NGOÀI XIN HỎI TÍ HEN:) HAY GHI CRE CŨNG ĐƯỢC;)))Truyện đầu tay xin giúp đỡ *cúi đầu*----------------------------------------------------------Vương Tuấn Khải (Anh): học chung với cậu trong trường, thân là mĩ nam thì đương nhiên có nhiều cô gái hâm mộ. Nghĩ là mình và cậu có vẻ chỉ là bạn thôi, nhưng đường đời ai biết được .-. Vương Nguyên (cậu): có một từ duy nhất để miêu tả "ĐẸP". Ước mơ ấp ủ trong lòng là làm lương y:))) và đã đạt được mong muốn ấy. Và nhân vật không kém phần quan trọng đó là...1. Đường Kì Giai (trong fic tui gọi là "Bà Khùng" í): bạn thân của Nguyên, học chung nghành, ra trường sớm hơn Nguyên, bình thường thì dui dui điên điên, nhưng khi tập trung chuyên môn thì..@_@ 2. Ngọc Phụng (bánh bèo... ): nhờ bạn ấy mà chúng ta mới có Nguyên Nguyên mạnh mẽ của 10 năm.. Nói chung là con người ta quan trọng deso. ---------dô fic có phần cast sẽ rõ hơn----------------Đọc truyện vui vẻ---------------------…
Tác giả:Tuyết Sắc Đồ MiThể loại:Ngôn Tình, Đô ThịTrạng thái: FullChuyển ver: Ken_KYO (Fb: Lê Thị Thu Trang) ___________________________Giới thiệu TruyệnLần gặp đầu tiên: cậu chỉ là mang hợp đồng đến mà thôi, lại bị hắn bỏ thuốc, hắn nở nụ cười lạnh lùng nhìn cậu đau khổ giãy dụa dưới sự khống chế của dược vật.- Lần thứ hai: hắn lạnh lùng yêu cầu cậu cởi quần áo... Hắn chẳng qua xem cậu thành công cụ phát tiết, mà cậu, chỉ có thể âm thầm chịu đựng.- Lần thứ ba: "Phải làm gì anh mới chịu buông tha tôi?" Khóe miệng hắn cong thành một nụ cười ma quỷ, tay xoa bụng cậu, "Mang thai đứa con của tôi... Sau đó bị tôi giết chết!" Trong mắt hắn hiện lên tia sáng lạnh lùng cùng gian tà, bàn tay nặng nề bóp chặt bụng cậu. - "Nếu em chết đi giống như cô ấy, anh có thể buông tha cho em không?" Tay cậu vuốt ve phần bụng hơi nhô lên, nhìn làn xe cộ qua lại không dứt.- "Chết? Quá dễ dàng cho cậu! Tôi muốn cậu sống không bằng chết, muốn nhanh được giải thoát ư? Không dễ dàng như vậy!" Ánh mắt hắn tức giận, khóe miệng mang theo ý cười lạnh.- "Thật mệt mỏi..." Đáy mắt cậu thoáng lạnh, "Thật xin lỗi, em không thể khiến anh quên đi hận thù. Thật xin lỗi, em không thể để cho anh hành hạ đến tận hứng. Thật xin lỗi, em không có cách nào khống chế mình, em yêu anh..." Nói xong, cậu thả mình vào làn xe đang chạy.- "Rầm!!!" Âm thanh chói tai phá vỡ sắc trời ảm đạm._____________________(*) Mong mọi người ủng hộ Ken nhé…
Cuộc sống luôn có những vận mệnh không thể thay đổi, điều đã định nào có thể lung lay...Tốt có, xấu có, hạnh phúc có, bất hạnh cũng có đó chính là cuộc đời của một con người...Hai con người, hai trái tim, hai vận mệnh liệu có thể gắn kết cùng nhau giữa dòng đời đầy xô bồ, khó khăn, thử thách???Nắm tay hoặc buông tay... đâu mới là cái kết cuối cùng?…
#1 Tuyết25 năm trước, khi hắn vừa tròn một tuổi. Ta mới được chào đời, đó là một ngày có tuyết.15 năm trước, vào một ngày tuyết rơi. Khi ta bị bạn bè bắt nạt, hắn đã bảo vệ ta, đỡ ta dậy, ôn nhu nói với ta "Nguyên Tử, em có sao không? Có ta ở đây rồi, ta sẽ bảo vệ em" lúc đó ta đã yêu hắn.10 năm trước, chịu lạnh trước những bông tuyết đầu mùa rơi. Hắn đứng trước mặt ta, mặt đỏ bừng, gãi đầu gãi tai nói "Nguyên Tử, anh thích em"2 năm trước, ta cùng hắn tay trong tay, chân song song đi vào một nhà hàng. Trước đám đông, hắn quỳ gối xuống, tay cầm nhẫn, dâng về phía ta và nói "Nguyên Tử, làm vợ anh em nhé!" ta ngại ngùng gật đầu. Hắn vui mừng không kể siết, ôm chầm lấy ta, ngoài kia tuyết bắt đầu rơi.2 tuần trước, cũng vào một ngày tuyết rơi. Mọi người giữ ta lại, mặc cho ta có gào khóc đòi hắn đến cỡ nào thì mọi người vẫn dữ ta lại. Bác sĩ đắp khăn trắng lên khuôn mặt hắn, rồi y tá đẩy giường bệnh của hắn ra khỏi phòng cấp cứu, đưahắn đi xa ta dần. Hôm qua ta với hắn đi cắm trại, nhân dịp kỉ niệm 2 năm ngày cưới. không may xảy ra tai nạn, vì cứu ta mà hắn rời xa thế giới này mãi mãi.Ngày hôm nay, ta đứng thẫn thờ trước mộ hắn. Nhìn tấm di ảnh của hắn, nụ cười tươi rói lộ ra cả 2 cái răng khểnh của hắn vẫn còn. Vậy mà giờ đây hắn đã không còn tồn tại. Ta phải sống sao khi không còn hắn đây. Ta muốn hắn, ta muốn ở bên hắn, cùng hắn cười nói mỗi ngày. Ta muốn nghe hắn nói, muốn nghe hắn cười nói vui vẻ, ôm ta vào lòng, ôn nhu nói với ta "Nguyên Tử, anh yêu em" còn ta thì dúi đầu vào n…