Đồng nhân đấu la đại lục 2 ( Truyền Thuyết Thánh Tử )
Nơi đây không có ma pháp ko có đấu khí ...chỉ có thứ gọi là vũ hồn. Trên mảnh đất đấu la đại lục ....…
Nơi đây không có ma pháp ko có đấu khí ...chỉ có thứ gọi là vũ hồn. Trên mảnh đất đấu la đại lục ....…
Ừ thì tự nhiên lại có cảm hứng viết truyện buồn…
thụ bị tai nạn sau đó bị thương khó bài tiết…
Dương Dương x Vương Sở Nhien…
vì lần đầu tớ viết nên nguy cơ là hông có H đâuchuyển ver phải có sự đồng ý của au…
Mùa thu năm đó, tôi đã gặp được cậu ấy. Người đã từng khiến tôi vừa tôi vừa yêu vừa hận trong suốt 2 năm cuối cấp 2.…
Đơn giản chỉ là một quyển Nhật kí. Nhật kí củaNhững người Thất tình. Được viết bởi một kẻ Nói hộ lòng người#HạVũ…
Thể loại : Truyện Ngắn, Đoản, Số chương : Chưa xác định.Tổng hợp : SE, HE, sủng, ngược,...v.v..By Phương Vy's Story…
•ai dạy em lẳng lơ như thế hả quốc việt?•đồ khốn aaa…
Vì đã lọt hố quá nặng nên tự viết tự thẩm vậy 🙂…
Đây là câu chuyện kể về cuộc hành trình Big Bang . Có những tình tiết ko thật nhưng đủ để hiểu đc BB .…
Sáng tác: Strawberry Clover Nhân vật chính: Khải - Nguyên…
Minh và tôi là thanh mai trúc mã với nhau.......Năm 5 tuổi Minh chuyển đến tiểu khu tôi đang sống lúc ấy mẹ của Minh và mẹ tôi đã rất nhanh chóng làm thân với nhau tôi và minh bắt đầu trở nên thân thiết với nhau..Một ngày tôi và Minh đi chơi với nhau có cả mẹ tôi và mẹ của Minh.Chúng tôi chơi với nhau rất vui vẻ mẹ của Minh và mẹ tôi nói chuyện rất vui vẻ trong lúc đang rượt đuổi nhau thì Minh bị vấp và té.Lúc Minh khóc trong lòng tôi cảm thấy rất"Kì Lạ" và tôi muốn Minh khóc cho tôi xem "Cả Đời".Tôi vẫn cứ đứng chôn chân ở đó nhìn Minh đang khóc,dòng suy nghĩ của tôi chợt bị cắt do mẹ của minh và mẹ của tôi nghe thấy tiếng khóc của Minh nên đã chạy đến xem sao....Sau hôm đó tôi cảm thấy bản thân mình thật kì lạ....!?Bản thân cứ muốn nhìn lại Minh khóc "RẤT NHIỀU RẤT NHIỀU RẤT NHIỀU VÀ MUỐN THÊM MỘT LẦN NỮA....."…
Dù có là loài hoa cỏ dại thấp kém, nhưng nó vẫn bền bỉ và tồn tại được ở mọi nơi khắc nghiệt. Xuyến Chi ngay cả khi ở trong tận cùng tuyệt vọng, cô chưa từng chùn bước. Chỉ có bước tiếp và đương đầu, dù cho kết cục có ra sao, nhưng nhất quyết sẽ không hối hận. Tình yêu, tiền tài, cô sẽ nắm lấy và giữ chắc tất cả.…
Truyện kể về tình yêu chưa trưởng thành của cặp cô cậu lứa tuổi thiếu niên xong vì một số chuyện mà họ chia tay . Chia tay xong họ chấp nhận làm bạn với nhau để có thể chia sẻ thấu hiểu giúp đỡ nhau hơn tuy nhiên nó là làm bạn chứ kể từ khi chia tay họ cũng không liên lạc gì với nhau ra ngoài có gặp nhau chỉ chào nhau một câu rồi đi . Anh kể từ khi chia tay cô đã yêu rất nhiều cô gái khác một tháng yêu 1 2 cô rồi chia tay . Còn cô thì vẫn luôn chờ mong một ngày anh quay đầu lại cô vẫn luôn ở đây chờ anh .…
☆Converted by Trangaki0412 ☆*: .。. o(≧▽≦)o .。.:*☆╰━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━╯Văn án:Có thể đọc ra người khác tư tưởng, nàng bản hẳn là ở quan trường chính giới một bước lên mây,Ai ngờ một hồi phi cơ rủi ro, đem nàng đưa đến lịch sử thượng cũng không tồn tại triều đại. Thành một cái ngũ phẩm tiểu quan nhà tứ nương tử.Nam tôn nữ ti thời đại, nàng nhập sĩ tham chính mục tiêu tái đạt không được.Nếu tổng phải lập gia đình, kia nàng sẽ gả trên đời này tôn quý nhất cái kia nam nhân.Bằng của nàng thuật đọc tâm, không sợ không được sủng!Nếu không đảm đương nổi quan, kia nàng sẽ làm hoàng hậu, làm Thái Hậu. Đem chính mình con phù Thượng Đế vị!Gỡ mìn:Tác giả bút lực hữu hạn, không viết ra được tranh phách văn, bài này chính là cái có bàn tay vàng nữ chủ tiến cung, nhàn nhã cuộc sống hằng ngày tiểu ngọt văn.Nội dung nhãn: Cung đình hầu tước xuyên qua thời không ngọt vănTìm tòi mấu chốt tự: Nhân vật chính: Phạm Tuyết Dao ┃ phối hợp diễn: Sở Nam ┃ cái khác: Thuật đọc tâm, ngọt ngào mật mật, sủng ái, ngọt văn, cung đìnhTác phẩm giản bình:Phạm Tuyết Dao dựa vào thuật đọc tâm, ở quan trường chính giới hỗn vui vẻ thủy khởi, ai ngờ một hồi phi cơ rủi ro, đi vào lịch sử thượng cũng không tồn tại cổ đại. Nam tôn nữ ti thời đại, nàng không thể nhập sĩ tham chính. Nếu tổng phải lập gia đình, nàng liền tiến cung gả trên đời này tôn quý nhất cái kia nam nhân. Bằng của nàng thuật đọc tâm, tiếp tục vui vẻ thủy khởi!Văn vẻ tuy là xuyên qua cung đấu đề tài…
Tác giả: hnahkStatus: On-going."Mình chia tay nhau đi."Cái ô nhỏ trong tay Hạnh rơi xuống. Từng giọt mưa đầu hạ hôn lên mái tóc Hạnh, ướt đẫm bờ vai Vũ, hòa quyện với dòng nước mắt âm ấm rơi xuống gò má HạnhHai người nhìn nhau, không nói. Nhìn thật lâu, như muốn khắc ghi hình ảnh của người đối diện vào sâu trong lồng ngực giờ đã trống vắng một trái tim.Thời gian. Thời gian thật tàn nhẫn. .…
Dưới tán cây bồ đề, hòa thượng đứng im lặng, ánh mắt chăm chú nhìn vào bức tường đỏ cũ kỹ, nơi những vết nứt như ghi lại dấu vết thời gian. Trong khoảnh khắc tĩnh lặng, tâm hồn chợt xao động, hình bóng người hắn yêu hiện lên rõ ràng trong tâm trí. Dù đã từ bỏ tất cả để tìm đến Phật pháp, nhưng nỗi nhớ vẫn không thể dập tắt, như những chiếc lá bồ đề nhẹ nhàng rơi xuống, mang theo cảm giác không thể quên. Những chiếc lá vàng úa khẽ rơi, chạm nhẹ lên vai áo như lời thì thầm của gió. (giọng yếu ớt, đôi mắt hướng lên tán bồ đề)"Nếu có kiếp sau, ta chỉ muốn được sống dưới bóng cây này... cùng nàng, mãi mãi bình yên."(bàn tay run rẩy vuốt nhẹ lên gương mặt hắn, giọng nghẹn ngào)"Thiên Thiên, bồ đề này chứng nhân cho ngàn kiếp luân hồi. Nhưng chàng biết không? Trong hàng vạn chiếc lá rơi... không chiếc nào quay trở lại cành."Gió khẽ lay động, mang theo hương hoa thoang thoảng, nhưng chẳng thể xoa dịu sự đau thương giữa họ. Đôi mắt hắn rưng rưng, hai giọt lệ vươn trên má."Nếu ngày ấy ta không chọn con đường này... liệu chúng ta đã khác?""Thế gian này chưa từng có chữ 'nếu'... cũng như trái tim ta, chưa từng dành chỗ cho kẻ lạc đường."…
• Tiểu thuyết: Chanh vàng vị socola. • Tác giả: Bắp Péo.⁙⁘⁙Lũ thằng Khánh, thằng Sơn, thằng Tuấn vây quanh chỗ của Công Huy. Tụi nó hết nhìn thằng Huy, lại giao tiếp bằng ánh mắt với nhau như kiểu: "Thằng kia nay làm sao vậy?"Chốc chốc Huy lại thở dài, mặt nó lộ rõ vẻ sầu muộn rồi nằm dài ra bàn. Thấy thằng bạn thân của mình hôm nay có biểu hiện khá lạ, Khánh lên tiếng phá vỡ cái không khí tò mò quanh bàn:- Nay sao vậy mày?Công Huy cuối cùng cũng chịu ngồi thẳng lưng dậy, nhưng mặt nó có vẻ còn buồn lắm:- Bé Manh mãi không chịu đổ tao. Bọn mày biết không, từ cái lúc mà tao yêu ẻm thì cái cuộc đời tao có đủ thứ mùi vị luôn. Như là trái chanh vàng phủ socola ấy, vừa chua vừa đắng.Nghe tới đấy tôi mới từ ngoài cửa lớp bước vào, khóe miệng nhếch hẳn lên:- Uầy nghe giang hồ đồn bạn nào ấy bảo sẽ trêu đùa tình cảm của tôi mà, sao giờ trông bi lụy dữ vậy, trời trả báo hả?Cái lũ gồm bốn thằng đực rựa ấy dường như hiểu được vấn đề, mặt bắt đầu đần ra nhìn nhau...⁘⁘⁘ONLY ON WATPAD…