Người thứ ba
....."cảm ơn anh đã cho em biết em không phải là nữ chính mà chỉ là người thứ ba..." trích "người thứ ba"…
....."cảm ơn anh đã cho em biết em không phải là nữ chính mà chỉ là người thứ ba..." trích "người thứ ba"…
Vương Lục Lâm cao lắm, từ bé đến lớn dù tôi và cậu bằng tuổi nhưng chưa bao giờ tôi cao hơn tai cậu ấy, còn bây giờ tôi chỉ đứng đến vai cậu. Vương Lục Lâm học giỏi cực kì, mẹ tôi cũng bảo đó là gen thông minh từ mẹ cậu ấy. Mẹ nói thì tôi nghe nhưng theo tôi nghĩ cậu học giỏi vì bản tính chăm chỉ của cậu ấy. Nếu là gen di truyền thì tại sao tôi chẳng được hưởng tí thông minh nào từ ông bố bác sĩ của tôi?Uầy... Tôi chẳng thông minh đâu! Như Lục Lâm thường nói tôi là "Đại ngốc thiên hạ". Để đậu được trường cấp ba danh tiếng thì các bạn không biết tôi phải sáng đêm mặt tối bên bàn học thế nào đâu? Thôi mà dẹp cái cái chủ đề kém thông minh của tôi đi mà bây giờ đây tôi sẽ bắt đầu vào những năm cấp 3 tươi đẹp cùng với Vương Lục Lâm.…
Xin chào mình là Minscoto 👋Đây là truyện đầu tiên của mình,phần đầu hơi hướm "Điều tuyệt vời nhất của chúng ta" nhưng mình đảm bảo là có nét riêng :>Thể loại: thanh xuân vườn trường,tâm lý nhẹ,sủng vừa vừa,sạch,HE nhé :)))))Nv chính: Nhật Hạ, Đông Phong và các nv thứ chính,quần chúng khác 😊Mong nhận được sự ủng hộ của các bạn Kí tên Minscoto…
LƯU Ý : Có những từ ngữ nhạy cảm nên những bạn nào thấy không phù hợp thì hãy rời khỏi và đây là viết theo tưởng tượng cũng như tâm huyết của mình không hay thì cũng rời khỏi . Và mình không "NỮ HÓA" nhân vật VĂN ÁN : Năm năm trước - "Này anh gì đó ơi , anh có làm sao không?" -"Tránh ra" -"Anh bị thương rồi ...." -"Tôi đã bảo là tránh ra " -"Này, bọn bây mau tìm thằng nhãi ranh đó nhanh cho tao không tìm ra được thì bọn bây sách đầu đến tìm thiếu chủ " -" Lần này anh không muốn tôi giúp cũng không được rồi " Cuộc đời của anh chỉ toàn là màu đen tối đến khi anh tưởng rằng có được em thì em lại biến mất trong vòng tay anh . Đến khi gặp lại em anh nghĩ rằng mình không thể để mất em . Anh nhận ra cuộc sống của mình không thể sống thiếu em "Jeon Jungkook , anh yêu em "…
Một vài mẩu chuyện là do tôi đã trải qua và cũng là do những thứ xung quanh mà tôi cảm nhận được. Tôi muốn viết nó ra để thoả nỗi lòng và cũng để có những hồi ức, kỉ niệm đẹp nên moi mọi người đọc đừng chê ạ. Đây là lần đầu tiên tôi viết truyện.Cảm ơn đã đến đây và đọc tác phẩm của tôi ạ.…
"đến đây làm gì ?""bỏ tao ra""không có em làm sao anh sống được ?"mình viết mình cũng hỏng hiểu mình viết gì đâu nên keme nó đi há.Chuyện mình viết trong những ngày bị rảnh nhìu chút nên hỏng ra đều đâu. (viết gì đam mê hỏng qutam thành tích lắm đâu)…
Chuyện nam-nam nhé mọi người...viết về 2jae (JaeBum và YoungJae) của GOT7 truyện đầu tay mà mình thì non lắm :))) nên các bạn Chym non hãy ủng hộ mình cho mình tí động lực nha :333 mà mình mà có lỡ sai sót gì về "chính tả" ý thì mình xin lỗi trước nha...^_^..."Trái đất tròn mà, yêu nhau sẽ tìm về với nhau thôi"…
Một người hèn nhát luôn sống trong vỏ bọc mà bản thân tự tạo ra...Luôn tự cho rằng nó là an toàn và không dám bước ra khỏi vỏ bọc đó...Luôn nhìn cuộc sống với đôi mắt u tối không có sự hứng thú với mọi thứ xung quanh...Tôi đã luôn sống như vậy cho đến khi gặp được anh. Anh như một tia sáng ấm áp, chiếu sáng mọi góc tối trong tôi, tôi đã ngu ngốc khi nghĩ rằng anh chỉ của riêng bản thân mình. Luôn muốn anh chỉ có mình, muốn anh bên cạnh mình mãi không rời, nhưng mọi chuyện trên đời luôn biến đổi vô thường đi xa hơn so với dự tính của chúng ta."Em lại tự ngồi suy nghĩ lung tung nữa sao?" Dũng bước đến bên cạnh quàng tay ôm lấy cổ tôi."Hì, em nghĩ lại mấy câu thoại trong bộ phim ngôn tình Hàn Xẻng mới xem ấy mà" Tôi dựa vào người anh cười nhẹ.Thấy vậy anh liền gõ nhẹ lên mũi tôi, vừa cười cưng chiều vừa nói "Lại tưởng tượng ra cảnh anh bỏ em nữa sao hả bé con?"."Sao anh biết được?" Nghe anh hỏi tôi đột nhiên có chút chột dạ mà ngồi thẳng ngơ ngác hỏi anh.Anh cười không nói gì, tay anh đặt nhẹ lên đầu tôi ôm lại về phía mình rồi xoa nhẹ.Thật ra không cần câu trả lời từ anh tôi cũng biết anh để ý chăm lo cho tôi kĩ đến mức nào, vậy nên những suy nghĩ lung tung của tôi trước mắt anh chỉ như chú mèo đang cố che giấu đi suy nghĩ nho nhỏ của bản thân.Được anh xoa đầu khiến tôi không khỏi bật cười thành tiếng, anh không hỏi cũng không thắc mắc chỉ nhẹ nhàng xoa đầu tôi rồi nhìn ra cửa sổ nơi ánh mặt trời đang dần biến mất.…
"Phải chi yêu anh là một phép màu Thì có lẽ kì tích đã xảy ra"…
"Cậu là ai?""Còn anh thì sao?""Tôi không là gì cả""Tôi là bất cứ thứ gì"_________________________________Tên: RE: Abyss Nguyên tác: Tăm tốiTác giả: AriaFlorenceRating: NoneCP: AfterDeath…
có lẽ, trong một giấc mơ nào đó, một nơi hiện hữu trong tâm trí anh, "chúng ta" sẽ là một cái kết.…
Tac gia :lạc vô tam Văn án: cô Tuyết Tình la một cô gái binh thường .k có gì đặc biêt ngoai trừ biết môt chút về kinh doanh ra,tính cách lạnh nhạt vơi mọi thứ xung quanh thờ ơ với tất cả mọi ngươi lại ham đọc truyện ngôn lùn .có một hôm cô vớ phai môt quấn truyện cẩu huyết.Câu truyện tên là"Nư vương tiêu bạch thỏ em là của bon anh".đọc được nửa quyển thì cô vứt ngay vào sọt rác câu truyện quá cẩu huyết mà.Nư phụ cùng tên vói cô Hàn Tuyết Tình một cô gái ngu ngôc vì một tên nam chính mà phải chết.Nư chính là một con cáo giả tiểu bach thỏ được bọn nam chính yêu mù quáng .hjj thật là toàn bọn nam nhân ngu ngốc mà.…
" Chị đợi được mà"…
Ta là Dạ Thiên. Vạn vạn không ngờ tới mình từ một nhân viên siêu cấp tầm thường lại xuyên không tới thời Bắc Tống làm một cái ngự tiền tứ phẩm đới đao thị vệ, Triển Chiêu. Tất cả đều do cái vòng tay mà ta mua được ở tiệm đồ cổ bí ẩn và dường như có một sức mạnh nào đó được cất giữ trong nó. Kể từ đó cuộc đời ta đã đi theo một hướng khác và cái gì đang chờ đợi ta ở phía trước đây? Ta không biết, tác giả cũng không biết nhưng nếu các ngươi muốn biết thì hãy theo dõi vận mệnh của ta vì ta là" Thiên Mệnh Chi Nhân."…
Hắn "Lệ Sa! Tôi đã từng ghét em"Cô "Doãn Kỳ! Em biết mà"Lệ Sa của ngày xưa có anh trai rất tốt nhưng anh trai ngày nay của Lệ Sa rất ác.Tại sao vậy? Đơn giản vì họ không phải cùng một người.Doãn Kỳ của ngày xưa có em gái rất hiền nhưng cô em gái của Doãn Kỳ ngày nay rất dữ.Tại sao vậy? Đơn giản vì cô em gái ấy đã hóa thành nóc nhà của hắn.…
Gặp nhau trong một hoàn cảnh đặc biệt. Theo những gì nó thấy thì hắn là gay, cư nhiên ôm người đồng tín giữa đường thắm thiết như vậy. Đầu óc nó khá là "chong xáng" nên không bao giờ suy nghĩ sâu xa, dẫn đến mọi người nói nó ngốc nghếch. "Nè nhóc, cậu là gay bẩm sinh hả""Hả""Thôi được rồi, tôi biết chuyện đó khó nói nên nhóc không cần giải thích đâu""Tôi...""Tôi cũng là fan của truyện đam mỹ, tôi là hủ nữ chính hiệu đó nha, nay tôi được thấy truyện đam mỹ ở ngoài, lại hấp dẫn như vậy, chúng ta làm bạn nha""...""Đi! Tôi mời nhóc đi ăn, xem như bắt đầu một tình bạn tốt đẹp""..."#Ta mới viết truyện lần đầu thôi, đừng ném đá nha, ta mong manh dễ vỡ lắm a~…
• Đây là 1 câu chuyện đã có sẵn !!! 😊 My thấy hay nên send cho mn cùng đọc !!! ☺️ Nhớ đọc ủng hộ dùm My !!! 💜…
"Những tập truyện ngắn trong tập sách này được tôi viết sau khi đi du học về với nhiều kỷ niệm thân thương.Tôi vẫn thường mơ thấy lại những chú bờ câu đáng yêu dưới mái vòm nhà thờ yên ả. Tôi nhớ hoài những buổi chiều lang thang ở Rennes trong làn gió thu lãng mạn, nơi tôi đã viết truyện ngắn "Một mùa thu ở Rennes". Và bạn cũng sẽ bắt gặp những chuyến chu du của tôi đến những miền đất lạ trong "Con gà nói tiếng Đức", "Bất chợt ở La Mã", "Tú cầu vùng Bretagne"...Mời bạn hãy lại cùng tôi, mơ về những tháng ngày tươi đẹp của một châu Âu cổ kính nhưng hiện đại, nơi những người trẻ chúng ta luôn mong có một hành trình hướng đến tương lai." _ Dương Thụy…
Từ khi còn nhỏ, Bạch Thiếu Du đã bám theo sau lưng Ngụy Đình Giang như một chiếc đuôi nhỏ.Sau này lớn lên, không biết vì lý do gì, cậu dần dần kéo giãn khoảng cách giữa hai người, vẫn giữ mối quan hệ bạn bè nhưng không còn thân thiết như trước.12 tuổi, Ngụy Đình Giang bị cha mẹ "đá" ra nước ngoài học tập và trợ giúp anh trai của mình.Sau 5 năm, không biết mối quan hệ giữa họ sẽ đi đâu về đâu...…
"dù có hàng ngàn trái tim tan vỡcũng sẽ không phải định mệnh của đôi ta"*toàn bộ câu chuyện được viết theo sunghoon pov.ooc.lowercase.mọi chuyện xảy ra đều dựa trên chất xám và trí tưởng tượng của mình, hoàn toàn không có thật.…