[Longfic Kaiyuan] Mục Tiêu
"Anh là một sát thủ được sai đi giết emEm là cậu bé dễ thươngAnh yêu emAnh sẽ bảo vệ tình yêu của chúng ta"…
"Anh là một sát thủ được sai đi giết emEm là cậu bé dễ thươngAnh yêu emAnh sẽ bảo vệ tình yêu của chúng ta"…
""Em cưới cậu nha""Dạ"…
Tuổi thanh xuân với chúng ta, là hồi ức sống động và khó phai. Ai đã trải qua mới biết, dù buồn hay vui, thì tuổi trẻ vẫn đẹp biết bao nhiêu, vẫn làm ta nở nụ cười hạnh phúc biết bao nhiêu, mỗi khi nhớ về nó. Thanh xuân là quãng thời gian đầy sóng gió bởi vì lúc ấy chúng ta không biết câu trả lời là gì. Chúng ta thực sự không biết bản thân muốn cái gì. Đó là thời gian chúng ta cứ quẩn quanh đây đó, tìm kiếm câu trả lời. Và rồi khi chúng ta bất ngờ biết được câu trả lời. Bất giác chúng ta đã trưởng thành, đã trải qua những lần ly biệt ít nhiều. Thanh xuân của mỗi người, chúng ta bắt đầu biết đến cảm giác thích một ai đó, bắt đầu biết rung động, bắt đầu biết ngại ngùng, đỏ mặt.. Tình cảm cũng như nhiệt huyết của tuổi thanh xuân, vĩnh viễn là những ký ức đẹp đẽ nhất.Đường Nam Thanh - một cô gái bề ngoài lúc nào cũng tỏ ra lạnh lùng, bất cần nhưng thực ra là một người rất nhanh nhẹn, hoạt bát, "ngốc đến lạ". Do cuộc sống, tâm lí thay đổi.. hai nhân cách này cứ luân phiên nhau hoạt động khiến cô trở thành một người kì lạ. Cô đột ngột chuyển đến một ngôi trường trung học, gặp những người bạn tâm đắc.. vui có, buồn có. Và hơn nữa là sự rung động đầu đời và cũng là lần cuối cùng với một người - sự rung động in dấu nơi đáy tim..Tuổi trẻ tưởng chừng như dài đằng đẵng nhưng thực ra chỉ là cái chớp mắt đã qua đi.. Liệu 2 người họ có thể bên nhau hay chỉ là những kỉ niệm của nhau? Cùng đón đọc truyện nhé!…
Elloura ám ảnh với phép thuật. Nhưng cô ta chỉ là một muggle mà thôi"Muggle có thể dùng được phép thuật không" Elloura hỏi chính cô ta qua tấm gương"không. Chắc chắn không" Elloura trong gương trả lời"ta sẽ tự tìm nó - một phép thuật dành cho muggle" tấm gương trước mặt vỡ nát,Elloura quay người rời đi..."Tìm thấy rồi...Từ nay ngươi là người của ta""Cứ để theo họ của ta đi. Elloura Fantom và giờ là Harry Fantom"*lưu ý: văn án tào lao, ko hài cũng ko logic, ai gạch đá thì tui tính tiền đấy nhé, trái tim tác giả mỏng manh lắm…
' lý tại hiền năm nay đã ngoài bốn mấy mà chu hạc niên vẫn trẻ hoài ở tuổi hai mươi ''for milhak'…
Tác phẩm "Kí ức mùa hạ" là tác phẩm đầu tay của mình dù còn nhiều sai sót nhưng mong mọi người ủng hộ mình ạ!…
"Cuộc đời mình tăm tói không lối thoát,may mắn mình còn có cậu dẫn đường cho mình,tiên nữ xin cậu cho mình một vị trí trong tim cậu đi để mình bám víu lại đó mãi mãi""Đừng dừng bước,mình biết cậu sợ nên sẽ luôn ở phía sau trông chừng cậu,cậu đuổi cũng không đi,dù cho cách cậu bao xa cậu chỉ cần gọi một tiếng mình lập tức ở trước mặt ôm cậu vào lòng có chịu không?""Nếu không phải là Bông Tuyết nhỏ thì ai cũng không vừa mắt"..."Vậy thì mình ước mọi điều tốt đẹp đều đến với cậu""Cậu đừng ước nữa,đối với mình cậu chính là mọi điều tốt đẹp của mình"..."Em kiểm tra thoải mái anh đây không sợ,mật khẩu là ngày đầu mùa xuân ấm áp một bông tuyết nhỏ được sinh ra""Hả?""Ngốc,ý anh mật khẩu là sinh nhật của em đó"…
"Tôi đã phạm phải lỗi lầm lớn nhất cuộc đời. Phải đến lúc chết đi sống lại mới thật sự nhận ra"Tác giả: Linzz_Welcome to my world. …
Kể về cuộc sống của vợ chồng A Thành sao khi có "oa oa". Và truyện như thế nào mời mọi người cùng xem nhé😉…
Nhân vật chính : Hàn Tử Tùng, Lưu Bảo Thất Tác giả : Degiap Ở một ngôi trường đại học rất có tiếng ở trung quốc, được rất nhiều đại gia, các quý bà giàu có cho con cái mình vào học, và có một cậu học sinh tên là" Hàn Tử Tùng" được mệnh danh là một hot boy, một công tử vốn rất giàu có và cha mẹ đều là những người có chức vị quan trọng trong xã hội, nhưng đặc biệt cậu ta lại là một người rất lạnh lùng ít nói,đa tài và quan trọng là rất ít tiếp xúc với con gái , là một hình tượng một mẫu người lí tưởng của biết bao nhiêu cô gái, và số người hăm mộ cũng không hề ít, năm cuối cấp có một cô học sinh mới chuyển đến trường, cô gái ấy tên là "Lưu Bảo Thất" là một cô gái nghèo sống trong một con hẻm nhỏ, cuộc sống rất khổ cực nhưng đặc biệt cô có một nét đẹp rất tự nhiên mà không cần đến son phấn ...cô được vào trường đại học này là vì cô được cấp học bổng, là một học sinh ngoan hiền và học rất giỏi, khi cô bước vào trường thì không khỏi bị dèm pha và ganh ghét... nhưng cô vẫn như thế mà học hành và phát triển bản thân...qua một thời gian thì Tử Tùng lại nảy sinh tình cảm với Bảo Thất và không biết kết cuộc sẽ ra sao đây...???…
Tác giả: Nhân hoàng Văn án vô năng Này văn lại danh [ ta cùng với nhị không thiếu được không nói chuyện xưa ],[ khổ b con dâu nuôi từ bé xoay người sử ] cùng với [ gục cùng vồ đến đến ]Này thiên văn chính là giảng thuật một cái muội giấy xuyên qua đến Hokage thế giới, vì sinh tồn cố gắng tưởng đem nhiệt huyết thiếu niên mạn cải biên thành làm ruộng văn, kết quả chẳng những không thành công còn không nghĩ qua là gục nhị thiếu chuyện xưa.Nhị thiếu: Ngươi xác định là nàng phác ta?Tác giả: Ta cái gì cũng chưa nói......Viết này văn chỉ có hai cái nguyên nhân:1. Muốn nhìn phiêu nhị thiếu văn nhưng là rp không tốt không ngừng điệu hố, vì thế, văn hoang 2. Chính là" Đơn thuần" muốn phiêu nhị thiếu, tin tưởng ta, thực đơn thuần [ ngươi đủ = =!Ba cái đại nguyên tắc:Nhất, trừ bỏ nhị thiếu, những người khác giống nhau không hắc không tẩy bạch, vì cầu rp tận lực không băng phôi & tôn trọng nguyên tác [ bởi vì tối không tiết tháo là ab Nhị, trừ bỏ nữ chủ vô nguyên sang nhân vật, xuất trướng số lần không nhiều lắm phối hợp diễn tùy chính mình phát huy, không thích thỉnh gặp hữu phía trên hồng xoa xoa Tam, bài này bình thường hướng,1v1, ở đại tiền đề hạ không bạch không tô Nội dung nhãn:Tìm tòi mấu chốt tự: Nhân vật chính: Minatsuki Hana [ Uchiha Hanaki ] ┃ phối hợp diễn: Hokage chúng npc ┃ cái khác:…
" Cậu...ngốc thật"" Don't shit where you eat"" No distance relationship"" Mình sẽ phải phá bỏ 1 điều luật của chính mình mất thôi...nhưng...thật sự mình rất nhớ anh ta"" Rules are to break"_chymm_…
Yêu đến mấy cũng là tạm bợ, cũng chỉ là... "Người thứ ba"…
không phải bây giờ, vậy sau này liệu có "chúng ta" không?…
Lữ khách tự xưng là "Cảnh Binh Thiên Hà". Cô đeo thanh kiếm dài trên người, độc hành trong ngân hà.Lãnh đạm ít nói, lưỡi kiếm rút ra nhanh như gió thoảng, nhưng luôn ra đòn bằng bao kiếm, không bao giờ rút lưỡi đao.//////《Kẻ Tự Hủy Diệt》 bước trên con đường Hư Vô, lạc lối kiếm tìm hình bóng của quá khứ và cố gắng tự tạo ra con đường mới của bản thân.Nhưng rồi khi nhận thức trở nên mơ hồ, họ cũng phải chìm xuống dưới cái bóng to lớn của IX•Ngài, nối tiếp số phận những người đi trước.Nhưng người đồng hành kia thì khác, cô ấy kéo lên những ai đang chết đuối, phá vỡ ảo ảnh và tiếp tục bước đi sâu hơn vào cái bóng của Hư Vô.Lệnh Sứ,ngươi đã đi bao xa rồi?//////•Name: Vô Biên•Author: Hibari_Semuji •Main Character: Acheron /Raiden Bosenmori Mei•Warning: OOC…
"Tay em muốn đi ăn""Em đừng làm nũng như vậy, em biết đó là điểm yếu của anh mà" "Đi, đi, đi mà em đói rồi""Đợi anh xíu, anh sắp xong rồi ngoan"Tay Tawan người luôn nuông chiều Newwie, dù có bận đến mức nào, bực bội ra sao thì Tay Tawan vẫn thếVẫn cứ ôn nhu, dịu dàng như vậy…
"Nỗi nhớ và mùa hạ" là những kỉ niệm của Huỳnh Huyên Khánh với cậu bạn Lưu Hạ Dương ở cái tuổi đẹp đẽ nhất của thời niên thiếu, những bồng bột, ngây ngô và những năm tháng đã sống hết mình vì tuổi trẻ và vì những người mình yêu thương. " Hoa sẽ lại nở, mùa hạ khác sẽ lại đến, chỉ tiếc là không còn chúng ta."…
có những người duyên phận đã sắp đặt nhất định phải gặp gỡ nhưng lại không để họ đến bên nhau, khoảng cách giàu nghèo, khoảng cách thời gian, khoảng cách trí tuệ, khoảng cách không gian, khoảng cách giới tính, khoảng cách thù hận, khoảng cách từ kiếp trước...hai người rõ ràng đều yêu đối phương sâu đậm như vậy, chung quy vẫn không chống lại được số phận, kiếp này cậu cố gắng, kiếp trước cậu cũng cố gắng, kiếp sau còn tiếp tục cố gắng... nhưng nếu hắn cứ tiếp tục vô tâm như vậy, cậu không biết còn có thể tiếp tục đến bao giờ, " ta của kiếp này, buông tay ngươi, hy vọng kiếp sau đoạn tuyệt duyên phận, trở thành người xa lạ"ngày ngày chờ đợi, chờ đến một ngày có thể gặp lại cậu, chờ đến chính hắn cũng sắp bỏ cuộc nhưng rồi cậu xuất hiện, hắn chưa kịp nói một lời đã vĩnh viễn biến mất khỏi tầm mắt cậu. sự chờ đợi ngàn năm bỗng chốc trong một giây trở nên vô nghĩa. nếu có thể biết trước sự chờ đợi của cậu sớm hơn, có lẽ hắn sẽ nhanh hơn một chút yêu cậu, không để chuyện hôm nay sảy ra. nỗi đau của hắn chỉ có một kiếp, còn nỗi đau của cậu chính là sáu kiếp người, cậu buông tay hắn không dám trách cậu, chỉ có thể trách chính hắn.chờ đợi đến một ngày thế giới mất đi cái gọi là phân biệt, có lẽ cậu và hắn mới có thể thành toàn. nhưng tại sao hắn đã hối cải mà ông trời vẫn muốn trêu đùa hắn, cho hai người ở gần như vậy nhưng Vĩnh viễn lại không thể gặp nhau. rốt cuộc đến khi nào hắn mới có thể bên cậu bình an đây. ~evolinav~…
Tác giả: Thần Đồng Âm NhạcThể loại: NamxNam, Thanh xuân vườn trường, nhẹ nhàng, hài hướcGiới thiệu:Ngày đầu tiên đến trường cậu bạn An Thuyết đã chọc nhầm một vị học bá lạnh lùng khiến cho vị học bá chán ghét cậu. Vì sao biết người ta ghét mình á hả? Điều này đơn giản còn hơn cãi thắng bà hàng xóm. Đó chính là không nhìn trực diện, chính là người ta nhìn mình bằng nửa con mắt đó. Hứ!Sau lần đụng độ không đáng có đó, An Thuyết dường như cảm nhận được ánh mắt rực lửa của vị học bá kim lớp trưởng của cậu. Có lần lớp An Thuyết học thể dục dưới sân, lúc được nghỉ giải lao An Thuyết đang nói chuyện với bạn thì bắt gặp cái nhìn nửa con mắt của vị lớp trưởng. "Đúng là thấy ghét quá mà" An Thuyết phẫn nộ gào thét.Nhưng lúc này ở phía bên lớp trưởng lại như thế này: "Cậu ta nhìn mình rồi" "Ấy sao lại quay đi rồi, nhìn lâu chút nữa được không" "Thật đáng iu"...Đây chính là suy nghĩ của vị học bá về người bạn An ThuyếtChính là vị học bá này quá thẹn thùng nên không dám nhìn thẳng cờ rút của mình nhưng trong mắt của người ta lại là cái nhìn liếc xéo. Vị học bá khóc trong lòng nhiều chút.//////⚠ Warning: Truyện đầu tay, có yếu tố nói tục nhẹ nhàng trong giao tiếp bạn bè nên ai khó chịu có thể lướt qua nhé. Xin đừng buông lời cay đắng mà làm nhau khó chịu. Dự định là mình sẽ ra chap hơi lâu vì bận học và ý tưởng không chạy kịp, mong mọi người thông cảm nhé.…