[Oneshot] JinJoo| Nostra Madre
Nhân dịp cô Kim đánh rơi liêm sĩ trên sóng Vlive trước toàn dân thiên hạ nhận vơ mẹ của cún: "Mẹ của chúng ta" ơ hơ hơ :>>>…
Nhân dịp cô Kim đánh rơi liêm sĩ trên sóng Vlive trước toàn dân thiên hạ nhận vơ mẹ của cún: "Mẹ của chúng ta" ơ hơ hơ :>>>…
Truyện nói về một cậu bé nhà nghèo, hay đi bán củi ở chợ trở thành quan lớn của một triều đình…
"này tên kia,ngươi là cái quái gì vậy hả "???"ngươi là con người,quái vật hay honkai hả"???"ta sao"???"ta không phải con người,quái vật càng không phải honkai"???"ta chỉ là 1 tên có tiền án bệnh tâm thần mà thôi "???…
"Kenma này, tôi tin em làm được thôi, em là bác sĩ giỏi nhất mà tôi từng biết mà"…
Một kiếp lầm lỡ, hại người hại mình. Cô muốn làm lại, cô không muốn tranh giành nữa. Tôi? Trùng sinh rồi sao?"Anh sớm cút khỏi cuộc đời tôi đi!!!" "Cô không phải cô ấy? Cô là ai?""Là ma""Cô... có thể đừng dọa người không" Hắn liền bị dọa cho trốn vào một góc run lẩy bẩy.…
tôi tự dằn vặt và buồn hơn nữa anh một người tôi yêu vậy mà đã không còn nữa chính tôi gián tiếp hại mất anh tôi hận hận bản thân mình không nói tôi yêu anh à mà thôi đi tôi còn không biết anh là ai sở thích là gì thì nói lời yêu anh làm chi ANH LUÔN NỞ NỤ CƯỜI THẬT ĐẸP CHÌA TAY CỦA ANH AN ỦI TÔI " EM ĐỪNG BUỒN NỮA MÀ HÃY CƯỜI LÊN " "ANH LÀ AI ?TẠI SAO LẠI AN ỦI TÔI" "ANH HẢ" ANH LẮC ĐẦU CƯỜI LẨN TRÁNH CÂU HỎI " ANH LÀ AI "CỦA TÔI "À KHÔNG CÓ GÌ ANH CŨNG ĐÃ NHƯ EM VỚI LẠI ANH ĐÃ YÊU MỘT NGƯỜI CON GÁI CŨNG NHƯ EM LUÔN BUỒN VẬY ĐÓ" "A HAHAHIHI ANH VẬY MÀ CŨNG BIẾT YÊU SAO "" ANH ĐẸP VẬY MÀ HÌ""PHỤT AHIHI ANH ĐẸP LẮM NHẤT LÀ NỤ CƯỜI""Ừ EM CƯỜI CŨNG RẤT ĐẸP""THIỆT À ANH EM CÁM ƠN ANH NHIỀU""Ừ ANH CÓ VIỆC BẬN RỒI BYE EM" ANH NÓI XONG RỒI TỪ TỪ BƯỚC ĐI "A LẠI QUÊN HỎI ANH ẤY LÀ AI RỒI... ANH ƠI...ĐI MẤT RỒI..." TẠI ĐÓ LÀ MỘT CHỖ KHUẤT LÀ NƠI AN BÌNH KHÔNG ỒN ÀO NGỒI ĐỌC SÁCH ...VÀ TRONG CÂU CHUYỆN TRÊN ĐÓ VIẾT CHÍNH VỀ TÔI VỚI ANH ẤY MỘT CÂU CHUYỆN CÓ THẬT ...KHI VIẾT KÍ ỨC ĐẸP ÙA VỀ TRONG TÔI NHỮNG KỈ NIỆM NÀY ĐẾN NAY TÔI VẪN GIỮ VÀ CÓ LẼ MÃI MÃI…
" Bà ơi ! chiếc vòng tay của bà đã cũ rồi sao bà không vứt đi thế " 1 cậu bé 8t nói với bà của mình- " Vì đây là món quà kỷ niệm của bà và một người bạn rất quan trọng đối với bà" " Vậy bà có thể kể cho cháu nghe về người bạn của bà được không?"…
" Ước mơ của cậu là gì thế?"" Tớ muốn được học lên cao hơn nữa để trở thành giảng viên, trở thành người truyền đạt lại tri thức cho các bạn sinh viên sau này. Còn cậu thì sao?"" Ước mơ của tớ là cưới cậu, Duy ạ."" Cậu muốn đi du học à" " Ừ, tớ muốn đi học bên nước ngoài nhưng tớ lo cho cậu.."" Không được, cậu không được bỏ lỡ cơ hội này. Cậu không đi là tớ giận thật đấy. Mình còn nhiều cách để nói chuyện cùng nhau mà."" Tớ biết là cậu sẽ luôn ủng hộ tớ mà"" Thư ơi, tớ về rồi đây, Duy của cậu về rồi đây. Tớ về muộn quá nhỉ"" Thật tốt quá, vẫn kịp để ngắm cậu thêm một lúc nữa. Tớ nhớ cậu nhiều lắm"" Chiếc nhẫn này sẽ là minh chứng cho tình yêu của chúng ta, là lời thề của Duy dành cho Thư nhé. Tớ yêu cậu nhiều lắm"" Tớ cũng yêu cậu"" Thầy Duy tối nay có rảnh không, đi ăn tối với anh. Anh giới thiệu cho em gái này giỏi lắm. Thấy cậu cũng ngoài 30 rồi mà chưa định tính đến chuyện hôn nhân à"" Ngại quá, em có vợ rồi. Chúng em kết hôn cũng được hơn 10 năm rồi."" Chà khá quá nhỉ, cậu cũng kín tiếng phết. Hôm nào dẫn vợ cậu đi ăn tối với anh chị một bữa, anh mời"" Vợ em mất được gần 10 năm nay rồi"…
Mùa Hè từ khi nào mà đã đến nhanh như vậy. Tiếng ve kêu ngập trời với cái nóng oi ả . Sau khi qua kì thi giữa kì , cô đã muốn nghỉ Hè sớm. Trong đầu đang chuẩn bị nghỉ hè thay đổi bản thân đồ đó keo, thì thầy chủ nhiệm bước vội vào lớp với vẻ mặt đằng đằng sát khí , quát lớn : "chị Diệp Hoài đâu đứng dạy ngay cho tôi, thi kiểu gì mà Toán có 2đ thế này lại còn là môn tôi chủ nhiệm, chị định đem tôi ra làm trò cười ấy hả". Cô nghe thấy tên mình thì giật mình đứng dậy , vừa quê vừa nhục cúi mặt xuống chuẩn bị đón nhận cơn thịnh nộ tiếp theo của thầy. Không để cô đợi lâu thầy quát tiếp :" Lập tức chuyển xuống chổ Anh Tuấn ngồi cho tôi . Ngồi đó ráng mà kéo nhau lên, chị đừng có mà dạy hư trò cưng của tôi đấy nhé " Anh Tuấn, thì ra là học sinh giỏi Toán của lớp, vừa đẹp vừa giàu , ngồi chung là trúng mánh rồi má ơi! Tuấn thủ khoa thì ít ra mình cũng Á Khoa chớ nhờ hoặc chi ít điểm cũng nhỉnh nhỉnh hơn chút. Cô thầm nghĩ mà mở cờ trong bụng Vừa đặt mông xuống ghế thì cô đã quay sang làm quen với Tuấn " Hello bạn cùng bàn sau này giúp nhauu nhooo" nhưng đáp lại chỉ là vẻ mặt lạnh tanh của anh. Qủa thật nam thần vẫn chưa chết hết mà. Vẻ mặt của anh thật thanh tú và nghiêm nghị, những đường nét sắt bén và ánh mặt ngầu lòi nhìn y changg tổng tài bá đạo Ngôn Nhất Trì . Cô kết luận ngày tháng sau này của mình sẽ đầy màu hồng hoặc chi ít cũng đau khổ trong sự đẹp trai ý nhờ .…
"A...a...a...con cầu xin chú tha cho con đi mà" đứa bé khóc lóc cầu xin người đàn ông bỏ qua cho mình thế nhưng đáp lại chỉ có sự tàn nhẫn của ông ta cùng sự quay lưng của thế giới.Cô là mẹ của bé, hai lần trọng sinh trở về, lần đầu tiên chỉ có thể để con lại cho anh chăm sóc, liệu rằng lần thứ hai sẽ ra sao đây?…
Ngày đầu tiên bước vào ngôi trường cấp 3 mơ ước, nàng vô tình làm rơi ly mì của nàng " t-tớ xin lỗi, cậu có sao không " " aiss, à không sao, dù sao ăn cũng gần hết rồi mà" *"Gì đây, tui đang vội" "Q-Quà làm quenCám ơn vì đã làm bạn với chị"…
Nội dung: đơn giản chỉ là đọc và tưởng ''tae tae''là bạn trai :3LƯU Ý: trong truyện sẽ có từ "Y/N" và nó có nghĩa là"Your name"(tên bạn)…
"cậu nghĩ xem chúng ta có thể hợp tác""hợp tác để kiếm tiền sao?""Sao cậu lại nghĩ vậy chứ""hớp tác vì mối quan hehe của chúng ta"…
Bộ truyện này được dựa theo 1 bộ phim ở TQ, có tên là" Gửi tuổi thời thanh xuân ngây thơ tươi đẹp".Đây là tác phẩm đầu tay của mình, có gì sai sót mong các bạn thông cảm và bỏ qua :D.Giờ thì vào truyện thôi!…
Trong mắt người đời, Thất Công chúa Tây Thương gả đến Đại Thịnh xa xôi là vì nghị ước liên hôn củng cố liên minh giữa hai nước. Nhưng kỳ thực, chỉ có nàng mới biết, bản thân đã nhìn trúng phu quân tương lai từ rất nhiều năm về trước."Người gọi là Tam Hoàng tử, khi đó ta thấy thuận mắt liền gả!"Tam Hoàng tử Đại Thịnh cũng chưa từng nghĩ đến, Công chúa cao quý "nhà người ta" lại chịu gả cho một người không có tiền đồ như hắn. Huynh trưởng đã có chính thất, Thất Công chúa Tây Thương mới uỷ khuất bị đẩy sang phủ Tam Hoàng tử. Hắn vẫn luôn cho rằng thê tử lúc nào cũng ghét bỏ mình.…
Diệp Nhã Lệ, 16 tuổi là học sinh lớp 10 khi may mắn đậu vào trường cấp 3 với chỉ số IQ thấp, không có gì nổi trội, chỉ có ăn và ăn là chân ái của cuộc đời. Không tin vào tình yêu nam nữ... Vũ Hạo Thiên, 17 tuổi, học lớp 11, học cùng trường với Diệp Nhã Lệ. Là hotboy của trường, học giỏi, đẹp trai, lạnh lùng, gia đình có điều kiện. "Là con nhà người ta" Chúng ta gặp nhau vào ngày nắng đẹp trời, cứ tưởng sẽ đi cùng nhau cuối con đường, nhưng....phải chăng đây là ý trời Diệp Nhã Lệ cầm tay Vũ Hạo Thiên lại nói "Anh không đi có được không" ... Vũ Hạo Thiên chần chừ 1lúc rồi đẩy tay Nhã Lệ ra nói "ngoan, anh đi một lúc rồi về "Nhã Lệ khi bị Vũ Hạo Thiên hất tay ra trong lòng đã tuyệt vọng vô cùng…
Truyện nói về hai nhân vật chính là" Phương" và ' Tường" họ đang học cấp sơ trung , khi đi dã ngoại do trường tổ chức, hai đứa trẻ tình cờ gặp nhau và bị nhốt trong một ngôi nhà bỏ hoang ở ven rừng , bởi vì họ đã chứng kiến được cảnh giết người của tên sát nhân hàng loạt mà cảnh sát đang truy nã.... vốn là hai đứa trẻ có máu " hình sự" từ nhỏ được di truyền bởi cha của chúng....…
Tác giả: Cổ LinhEdit: Nhật Nguyệt NhiBeta: DựcNguồn convert: Diễn đàn Lê Quý ĐônNguồn post: Trúc Lâm sơn trangVăn ánGiai nhân và quái vật thì giỏi cái tép khô gì?Vị hôn phu "chưa từng gặp mặt" của nàng mới là giỏi! Hắn chẳng những có "độc nhãn long", mặt sẹo, chân thọt, toàn thân trên dưới đều một đống khuyết điểm! Cũng may kiến thức nàng sâu rộng, căn bản không đem những thứ này đặt vào trong mắt...Ách... Thật ra là bởi vì nàng thừa cơ chạy đến Giang Nam làm xằng làm bậy! Cho nên, khi cha vừa hỏi ai muốn đi lấy thân báo đáp kiêm báo ân, nàng đương nhiên giơ tay xung phong làm người đầu tiên! Nhưng mà, cha và tỷ tỷ cũng không chừa cho nàng chút mặt mũi! Dám cố ý xem nhẹ sự tồn tại của nàng, còn tăng thêm ngữ khí nói -- "Ta là muốn đi báo ân, không phải đi báo thù!"... Ô ô ô...Nàng mặc kệ! Dù sao các tỷ tỷ đều không muốn đến đó, nàng đành phải chịu thiệt thòi một chút. Đầu tiên dùng sắc đẹp mê hoặc hắn, lại dùng tình yêu đi cảm hóa hắn, khiến cho hắn có lòng tin sẽ lại thấy ánh mặt trời.Hắc hắc! Nói thật ra, nàng thấy phu quân của mình rất dũng, rất mãnh, rất lợi hại! Vào đêm động phòng hoa chúc, nàng chẳng qua là đem hắn trở thành cái gối ôm ôm một chút! Hắn liền không ngừng, tiếp tục, càng không ngừng đem nàng ăn một lần lại một lần, còn ăn thành nghiện! Hắn không biết nàng được xưng là "nữ ác ma" ở phương Bắc, quỷ thấy cũng phải sợ sao? Nói lầm bầm! Nàng lập tức quyết định cho hắn nhìn thấy bộ mặt thật của nàng, cho hắn biết sự lợi hại của nàng...…
Gia đình họ Kỉ và gia đình họ Cố là hai gia đình rất thân thiết với nhau. Từ nhỏ, con trai nhà họ Kỉ là Kỉ Đình đã là bạn “thanh mai trúc mã” với hai cô con gái song sinh nhà họ Cố là Cố Chỉ Di và Cố Chỉ An. Chỉ Di và Chỉ An hồi nhỏ giống nhau như hai giọt nước, nhưng tính cách lại khác nhau một trời một vực.Chỉ Di dịu dàng, nữ tính, có phần trầm mặc, yếu đuối, trong khi Chỉ An lại nghịch ngợm, hiếu động và có phần ương bướng.Chỉ Di từ nhỏ đã thầm yêu Kỉ Đình. Kỉ Đình thì luôn thấy mình phải có trách nhiệm bảo vệ, chăm sóc cho Chỉ Di thánh thiện, nhưng khi trưởng thành, anh lại phát hiện ra người mình yêu chính là Chỉ An. Đằng sau vẻ ngoài bướng bỉnh, ngang tàng của Chỉ An là một tâm hồn khao khát được yêu thương. Từ nhỏ, Chỉ An đã biết mình không phải là con đẻ của mẹ. Cô chỉ là đứa con rơi của bố với một người em họ của mẹ, nên từ lúc sinh ra cô đã là đứa trẻ không được ai mong đợi. Vậy nên, cô luôn có cảm giác cô đơn. Lúc Kỉ Đình và Chỉ An hiểu rõ tâm tư nhau, tưởng như sắp đến được với nhau thì một vụ tai nạn xảy ra đã làm cuộc đời họ rẽ ngoặt. Sau một vụ tai nạn, Chỉ An bỏ đi, Kỉ Đình ở bên chăm sóc Chỉ Di nhưng trong tâm hồn vẫn cứ mải miết chờ đợi Chỉ An. Chỉ An như cánh chim bay không mỏi, không biết đến điểm dừng còn Kỉ Đình như hòn đảo cô độc giữa đại dương mong được làm chốn nghỉ chân cho chú chim ấy. Và khi nghe được tin về Chỉ An từ một người bạn, Kỉ Đình đã tức tốc đi tìm cô. Họ gặp lại nhau và cùng nhau tận hưởng những ngày hạnh phúc ngắn ngủi, rồi Chỉ Di đến tìm Kỉ Đình, và Chỉ An lại bỏ đi. Kỉ Đình lại tiếp tục chờ đợi, lại tiếp tục đi tìm Chỉ An……
Tôn Diệu Hi kiếp trước thương tâm mà chết, này thế hao tổn tâm cơ trả thù.Cái gì? Hắn thế nhưng nói hết thảy chỉ là khổ ép hiểu lầm?Uy, thế tử đồng hài, bản cô nương đời này nguyện vọng lớn nhất chính là xử lý ngươi, như vậy ngươi còn muốn đuổi theo ta?Không biết xấu hổ người lại còn nói "Chỉ muốn gả cho ta, theo làm sao ngươi chơi ta" ...Dựa, là xử lý được hay không? !Đây là một bởi vì hiểu lầm thành thù, cuối cùng gương vỡ lại lành sung sướng chuyện xưa.Khởi điểm cao đề cử VIP2015-03-27…