[Truyện ngắn] Lưỡi Dao Dưới Vây Cá
Tương truyền, một lời tiên tri cổ xưa từng vang lên giữa lòng biển sâu:"Khi nhân ngư bước lên bờ, loạn thế sẽ đến. Kinh đô chìm trong máu, vương triều đổi ngôi."Từ đó, loài người quay lưng với biển cả.Kẻ xưng đế - Tư Mệnh, hoàng đế Đại Dung - coi nhân ngư là điềm dữ.Hắn hạ lệnh tàn sát toàn tộc nhân ngư, thiêu rụi rạn san hô cổ, kéo lưới tận đáy biển sâu.Trong biển máu và xác chết ấy, hắn mang về một món "chiến lợi phẩm cuối cùng":Liễm Thủy - mỹ nhân ngư duy nhất còn sống sót.Nàng bị đưa vào cung như một vật phẩm quý hiếm, bị giam cầm giữa cung son lạnh lẽo, bị buộc phải ca múa, bị gọi là "bảo vật sống".Mỗi đêm, nàng dệt nên khúc hát từ máu và nỗi hận.Mỗi ngày, nàng giấu đi đôi mắt lấp lánh lưỡi dao.Nàng chờ.Chờ một đêm yến tiệc huyên náo, hắn say rượu, cung nhân lui hết.Trong bóng tối, một nhát đâm xé toạc tấm lưng từng kiêu ngạo kia.Máu loang nền gấm. Hắn chết trong men say, trên môi còn đọng nụ cười mơ hồ.Nàng quay về biển.Không ai ngăn nàng. Cũng chẳng còn ai tiễn đưa.Dưới đáy đại dương từng là quê hương, giờ chỉ còn tro tàn và ký ức.Tự do rồi. Nhưng cô độc hơn cả khi bị giam cầm.…