Allriwoo-boynextdoor/ Người quan trọng nhất
truyện về Lee Sanghyeok, kí ức tồi tệ và những người trân trọng…
truyện về Lee Sanghyeok, kí ức tồi tệ và những người trân trọng…
main couple: ddingdongz (hts x mjh)còn lại là ae xã đoàn, mày ngã tao cườiwarning: ooc, textfic…
ᵛᵐⁱⁿ𝗍𝗁𝖾 𝗅𝗈𝗏𝖾 𝗐𝖺𝗌 𝗈𝗇𝖼𝖾 𝗀𝗂𝗏𝖾𝗇 𝗍𝗈 𝗆𝖾 🖇②⑦…
textfic…
🌱Đi concert về xong lại bị dính cơn bệnh "hậu concert" nên chiếc fic này mới được ra đời.Toàn bộ nội dung của fic không có thật, chỉ là sản phẩm của sự tưởng tượng của mình.Mong các bạn đọc vui…
Chiếc fic này tui chắc chắn 100% HE coi như bù đắp cho "Ôm em vào lòng" hyhyhy(Đảm bảo HE chứ ko đảm bảo ko ngược nhe, mà ngược nhẹ nhàng ngược dịu dàng thui)Cp chính: HeehoonCp phụ: Sunki…
Sự đơn thuần trong một đứa trẻ , tạo nên khát vọng trinh phục cả một bức tượng phải gục ngã! Liệu hành trình để một thực tập viên có thể an toàn mà vượt ải thành nhân viên chính thức ra sao?…
• 𝐛𝐚𝐢𝐬𝐞𝐦𝐚𝐢𝐧 • [n.] a kiss on the hand…
về giấc mộng và tình yêu không đáy.…
ᵛᵐⁱⁿ 𝗁𝖾 𝗅𝗈𝗏𝖾𝗌 𝗆𝖾 𝗁𝖾 𝗉𝗎𝗍 𝗇𝗈 𝗈𝗇𝖾 𝖺𝖻𝗈𝗏𝖾 𝗆𝖾🫦②④…
anh không đủ tỉnh để có thể say, và không đủ say để ngăn mình nhớ.[ 10.09.2022 - ? ]đã đạt được: #1 jaypark, #1 jakesim, #1 heesun, #4 kimsunoo, #2 sunoo, #2 leeheeseung, #4 sunsun, #4 parksunghoon, #2 simjaeyun, #3 jungwon, #5 yangjungwon, #5 jaywon, #2 heenoo, #9 jakehoon, #6 nishimurariki, #6 sunghoon✑ dteonu.…
𝐓𝐚𝐠𝐬: niên hạ, tình tiết cẩu huyết, trẻ trâu, có chửi thề, vườn trường, tay guitar trong band tại trường và nhân sự truyền thông cho trường, TEXTFIC!!𝐏𝐚𝐢𝐫𝐢𝐧𝐠: Han Taesan x Park SunghoTình trạng: On going📍Không gán lên người thật, mọi thứ trong fic đều là giảkhông đem ra ngoài !📌 sốp ra chap chậm nên cân nhắc trước khi lọt hố 🙌🏻🥹…
Chỗ này ship leesanSản phẩm hoàn toàn từ trí tưởng tượng…
"Em gọi anh là gì cơ?" Heeseung thoáng ngạc nhiên nhìn Sunghoon lúc này đang vui vẻ nhìn mình, trên môi em hàng xóm nhoẻn ra một nụ cười tươi đến mức có thể thấy hai chiếc răng nanh lém lỉnh. Cậu thản nhiên đáp lại: "Siêu hàng xóm?"Heeseung day day trán: "Nhưng anh vừa mới nói là anh thích em, Sunghoon."Sunghoon gãi mũi, mắt đảo xung quanh như rang lạc, không dám nhìn anh: "Bởi vậy nên mới là siêu hàng xóm đó anh, chứ không thì là hàng xóm bình thường."Heeseung đẩy chiếc kính lên trên đỉnh đầu, vầng trán lộ ra đã hơi cau lại, nhưng giọng nói vẫn tương đối bình tĩnh: "Bình thường, người em thích mà người ta cũng thích em, em gọi người ta là gì?"Sunghoon hì hì cười: "Chắc là bạn thân?"Heeseung: "?"Sunghoon giải thích: "Thì mấy đứa Jay Jake, em thích bọn nó, bọn nó cũng thích em, vậy nên em gọi là bạn thân còn gì."Heeseung ngửa đầu thở dài vì quá bất lực, sau đó lại hít vào một hơi thở sâu để tìm lại bình tĩnh. Anh vỗ nhè nhẹ lên đầu em hàng xóm, chậm rãi giải thích: "Không phải thích như vậy. Đối với người thích em mà em cũng thích người đó, thích theo kiểu lúc nào cũng thấy nhớ người ta ấy, thì em nên gọi người đó là người yêu."Sunghoon quay sang nhìn anh: "Vậy thì em cũng gọi anh là người yêu?"Heeseung cảm thấy nói chuyện với Sunghoon khiến tim anh hơi mệt.…
"Anh Jaeyun sướng nhé, người yêu anh vừa giàu vừa đẹp, nếu là anh em sẽ không bao giờ chia tay ảnh đâu". Kim Sunoo thật lòng ngưỡng mộ Sim Jaeyun, Park Sunghoon bạn trai cậu vừa ngố vừa sĩ, chả biết bao giờ mới bằng được một nửa Lee Heeseung."Chắc không? Nếu như em đoán không nhầm thì hai tháng sau Sim Jaeyun chia tay người yêu". Yang Jungwon phán như thần."Mắc cái gì mày xúi tao chia tay vậy? Cầu cho mày yêu phải đứa ghét mèo". Sim Jaeyun hơi khó ở.Yang Jungwon thống khổ kêu lên một tiếng, tiêu chuẩn tìm người yêu của cậu cực kì đơn giản : là con người và y.ê.u m.è.o. Jungwon không thể hiểu nổi, trên đời sao lại có người không yêu quý mèo như vậy, đôi mắt to tròn của chúng chẳng phải rất đáng yêu hay sao?Sim Jaeyun không xem lời nói của Yang Jungwon là thật, cũng không để trong lòng. Điều kì lạ là hai tháng sau, Sim Jaeyun chia tay thật, hơn nữa còn là cậu chủ động.Yang Jungwon : "Có phải em nên làm thầy bói không?".…
"nyc là j? có ăn đc k?""đc chứ sao k""đẹp thì có ích j""b cx đẹp mà" "nói đến thế vẫn k chịu hiểu""chỉ cần a thik thì muốn e lm j cx đc" /textfic/author: ilstatuesque ©only on wattpad…
Lee Heeseung sau khi tốt nghiệp đại học được một năm đã trở thành chàng coder trẻ tuổi điển trai, thêm một năm nữa lại hóa vai anh chủ của một tiệm cà phê sách nhỏ, âm thầm cổ kính như một nốt trầm giữa bản nhạc cuộc sống của thủ đô Seul rộn rã phồn hoa. Ngày nọ, anh gặp được một cậu trai ghé quán trong chuỗi ngày mưa phùn lác đác, đôi mắt long lanh thanh thuần cùng giọng nói dịu nhẹ êm tai đã cuốn đi của Heeseung vài nhịp tim đập. Chàng trai tên Jake đã bỏ lại nơi anh một chiếc tai nghe màu đen nhỏ, một lời hẹn cho buổi gặp mặt ngày sau, và một xúc cảm khó ngờ trổ nở trong tâm can anh chủ tiệm mà chính bản thân cậu cũng chẳng hề hay biết.Written by @pppnhan.…
đại ca cầm đầu 12 băng ở quận 3 mà lại chịu thua thằng nhóc mới bập bẹ vào 10 hả?…
ghét từ cái nhìn đầu tiên…
"we were not born to be shine, we were born to be one"…