Lùi về phía sau(kookmin)
Tình yêu đôi khi khiến con người ta mê muội cũng khiến con người ta trở nên lí trí. Giữa nắm lấy và buông bỏ , đau khổ và hạnh phúc Park Jimin cậu chọn điều gì…
Tình yêu đôi khi khiến con người ta mê muội cũng khiến con người ta trở nên lí trí. Giữa nắm lấy và buông bỏ , đau khổ và hạnh phúc Park Jimin cậu chọn điều gì…
Tớ viết cái này cũng để chỉ thỏa mãn sở thik cá nhân của bản thân mong mn ủng hộ…
khá ngắn cỡ một chap hai chap gì đó có Hchủ đề chỉ chú trọng xoay quanh hai nhân vật chính không gì nhiều đa số là ở góc nhìn thứ 3 một số nhỏ là thứ nhấtSai sót nhớ nhắc taCHUYỆN DO TA TỰ SÁNG TÁC LÀ SẢN PHẨM PHI THƯƠNG MẠI…
Fanfic, ngược tâm, đau lòng, thanh xuân, trúc mã.…
Ta là tự thấy mình viết chuyện không hay lắm nên mấy nàng đưng đánh ta nhé ? Ta iu các nàng , nhà húmoa…
Hậu truyện Plastic Memories Thực ra mình thấy ko hài lòng với kết nên tự sáng tác ra cho vuiBản quyền vẫn thuộc về bộ phim…
đây là fic dựa trên câu chuyện ngày thường đi học của mình ở lớpcó H nhẹ, tình cảm, ngược ítboyxboyai kh thích boylove thì lướt qua nhéstart : 23.9.2022…
Nối tiếp phần trước của câu chuyện mà chị mình viết (chị Yu hay còn gọi là Ayuki ) . Mình viết thay vì đt cũ của chị ấy hư rồi…
Ai đói truyện vô đây quẹo lựa. Trong này đa phần là truyện mị thấy hợp gu nên giới thiệu mọi người nè.…
lần đầu tiên họ gặp nhau là ở.... khách sạn! Nhưng họ không làm gì cả, ý là họ không "tình một đêm" mà là "cứu một đêm"... Jieun bị lừa bán cho một gã nhà giàu, vốn ngây thơ, trong sáng, vừa mới tròn 18 tuổi nên cô không biết gì. Bị gã ta cưỡng hiếp, xé rách quần áo, cô chạy trốn khỏi gã trong khi quần áo rách tươm và rồi cô gặp người ấy... Jinyoung cởi áo khoác ngoài của mình khoác lên người Jieun rồi hạ gục gã biến thái đó chỉ bằng một cú đấm... Anh đưa cô về nhưng cô lại nói... mình không có nhà, nên anh đành phải đưa cô về nhà anh... Thời gian cứ thế trôi, cả hai đã bắt đầu có tình cảm, nhưng anh lại có bí mật khiến cô hoảng sợ... một bí mật không thể tha thứ!…
"Giữa muôn án mây thiên kiều, nàng cho ta biết đất cách trời bao xa. Giữa muôn ái ố khổ đầy, nàng cho ta biết sóng gió cách hạnh phúc bao xa.Bởi ta một kiếp phiêu bạc, còn ký ức về nàng như những con đường tơ lụa, tuy thân quen nhưng không thuộc về. "…
"Róch rách..."Tiếng mưa chảy từ mái hiên đỗ xuống tạo ra những âm thanh vui tai. "Cạch" chiếc cửa sổ tại một khu xóm nhỏ mở ra, bên trong là một chàng trai trẻ với khuôn mặt thanh tú. Anh chàng đưa đôi mắt yêu điều của mình ngó vào hư không. Gió se se lạnh, bầu trời thì xám xịt, cảnh vật điều hiêu không một chút sức sống.**********************"Bạch...bạch..."Những bước chân nhẹ như không va chạm cùng mặt nước. Anh chàng đi từ từ tiến về phía một tiệm cà phê đầu xóm anh. "Tinh.." chiếc nhỏ treo trên cao ngay mép cửa run nhẹ. Bước vào trong là một không gian khác nó ấm áp hơn bên ngoài, thoải mái và dịu chiệu hơn. Anh chàng vắt chiếc áo khoắc bị ướt sủng lên móc trên gần cửa, anh cất chiếc ô vào đúng nơi rồi lại bước đến quầy order. "Tách"Giọt cà phê rớt xuống, bản nhạc jazz vang lên và một cái chớp mắt..."Hahaha... em biết nó sẽ thú vị mà""Anh, ta đi thôi...""Em thích nhất là mùa đông...""Đây chính là quán cà phê em yêu nhât""Em...xin...l...""Két....Ầm...""LAM HÀ.....""Rắt...rắt...rầm..."Những mảnh ký ức vui vẻ, đau buồn cứ thế ùa về. Mỗi lần anh đến đây khẽ nhắm mắt lại nhớ về cô ấy, cô gái anh yêu nhất cũng là người sẽ cùng anh đi đến hết cuộc đời. Con đường trước tiệm cà phê là nơi người anh thương thân hình máu me đang hấp hối chờ chết, mọi người xung quanh chỉ biết đứng nhìn chỉ tay năm ngón mà bàn tán đủ điều. Lúc đó, anh tuyệt vọng vô cùng. Tại sao, nơi cuối cùng cô muốn đi trước khi đi qua Mỹ phẫu thuật là tiệm cà phê này? Nơi cô muốn ở mãi vẫn là tiệm cà phê này? Và...thứ cô yêu thíc…
[ Cuộc sống tôi hơn 20 năm nay vẫn thế trôi qua cũng không có gì đặc biệt. Chỉ là tôi cảm thấy thời gian trôi qua quá nhanh, khi nhớ lại ký ức thời xưa ấy thì trong đầu tôi vẫn nhớ như in những kỉ niệm mà có lẽ tôi không bao giờ quên được.... ]…