Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Ở đây chỉ có otp của mình, bạn đọc KHÔNG TOXIC. Nếu bạn không thích otp của mình hay các anh trai có truyện thì làm phiền lướt chứ đừng ở lại, mình không tiếp. Đây chỉ là Fanfic nên chỉ có tên là thật, còn lại đều là giả nên đừng bất ngờ khi thấy mọi tình tiết hay tính cách khác so với đời thực. ****************Đông lạnh, chúng ta đã có nhau ! Thu tan, chúng ta mất nhau vĩnh viễn...****************@Dorisa…
random drabble idk, cũng có thể là vài mẩu chuyện nhỏ trong vũ trụ của mình, hoặc vài plot chỉ là ngẫu hứng sẽ không bao giờ được hoàn thành..ngắn ngủn và cực kì xàm meo.…
"mình yêu nhau yêu nhau bình yên thôi, mình nói với nhau bao điều rồi ngày mai nắng lên bình minh sẽ tới, tay nắm tay chẳng cách rời..."↪ lowercase, soft, mỗi chương chỉ tầm vài trăm chữ↪ tình tiết không có thật↪ bác sĩ thú y nguyễn thái sơn x họa sĩ trần phong hào…
YÊU 1 - ĐAU 10Tôi là Trần Phong Hào. Tôi đem lòng yêu một ánh sao.Nguyễn Thái Sơn, cái tên ấy từ lâu đã khắc sâu trong tâm trí tôi, như một bản nhạc buồn mà tôi không thể nào ngừng nghe. Em là ánh sao mà tôi ngước nhìn suốt những tháng năm tuổi trẻ, một ngọn đèn dẫn lối cho tôi trong những ngày chông chênh nhất. Nhưng trớ trêu thay, dù tôi có vươn tay đến đâu, cũng chẳng thể chạm vào em.Tôi yêu em bằng tất cả những gì mình có. Yêu từ những điều nhỏ bé nhất một nụ cười, một ánh mắt, một câu nói vu vơ của em. Yêu đến mức, chỉ cần em quay đầu nhìn tôi một giây thôi, tôi cũng cảm thấy cả thế giới này trở nên ấm áp. Nhưng tình yêu ấy, dù tôi có cố gắng bao nhiêu, cũng chỉ là một cơn sóng lặng lẽ xô vào bờ, hết lần này đến lần khác, không bao giờ được đáp lại.Ban đầu, tôi nghĩ rằng chỉ cần chờ đợi, chỉ cần luôn ở bên cạnh em, một ngày nào đó, tôi sẽ có được vị trí trong tim em. Nhưng rồi tôi nhận ra, tôi không phải là người em tìm kiếm. Tôi chỉ là một ai đó, một sự tồn tại lặng lẽ bên lề cuộc đời em, một người có cũng được, không có cũng chẳng sao.Tình yêu của tôi cứ thế chồng chất theo thời gian.Tôi yêu em một.Tôi đau mười.Tôi đã thử quên, thử rời đi, nhưng mỗi khi em vô tình lướt qua tôi, mọi thứ lại vỡ òa. Hóa ra, tôi vẫn yêu em, vẫn không thể dứt bỏ. Nhưng có lẽ, một ngày nào đó, khi trái tim này không còn đủ sức để đau thêm nữa, tôi sẽ học cách buông tay.Vì một tình yêu không được đáp lại, dù sâu đậm đến đâu, cũng chỉ là một vết thương chẳng bao giờ liền sẹo.…
tui ko giỏi văn, viết vì thích otp ko có nhu cầu cho chính quyền biết, ko mang đi đâu hết, abo nha tình tiết đều là hư cấu không áp lên đời thực chỉ mượn tên còn mọi thứ đều là giả!! nhớ kĩ nhé không thích lướt qua đừng toxic trái tim mong manh của tui :((DomicpadHieutusSinhtuvoi IsaacnegavJsolnickyRhycapWeankhangAplouDoogemNgântrungRikphuc (C)Dương(Q)hùng🌊🌹Quiali…
"Muốn yêu nhưng lại sợMuốn gần chẳng thể hơnMột lời không dám ngỏMột đời mãi còn vương."Một tai nạn bất ngờ đã đưa linh hồn Trần Phong Hào vào trong thân xác một người xa lạ - em trai của Nguyễn Thái Sơn, sinh viên luật với mái tóc hồng nổi bật và tính cách trầm lặng khó đoán.Sống chung một mái nhà với gần 20 con thú cưng, giữa những trêu chọc hài hước và những khoảnh khắc chạm khẽ vào tim, một thứ tình cảm kỳ lạ dần hình thành. Nhưng Hào biết rõ rằng tình cảm đó không nên tồn tại.Khi thân xác không phải của mình, liệu trái tim này có được quyền rung động?…