Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
5,641 Truyện
Bách hợp

Bách hợp

13 0 1

Tôi là Trâm. Tôi đang học cấp 2 và tôi đang Crush 1 bạn NỮ siêu cute. Tuy bạn ấy học không đc giỏi nhưng bạn ấy rất dễ thương, hòa đồng, lạc quan và biết giúp đỡ người khác.Vào sáng thứ 2 đầu tuần, ngày nào cũng như ngày nào tôi đều thức dậy lúc 4h sáng để vscn, chuẩn bị bài vở và làm bữa sáng cho bạn ấy. À! Quên nhắc 1 điều nữa là bạn ấy tên Nga. Lúc 6h sáng tôi đang ở trường chờ bạn ấy đến để dùng bữa sáng tôi tự làm.Đây đã là 1 thói quen vào mỗi buổi sáng nên khi ko làm có cảm giác như là thiếu 1 cái gì đó.À..cuối cùng bạn ấy cũng đã đến!Trâm: Chào buổi sáng!Nga: Chào cậu! Hôm nay cậu nấu món gì vậy? Nhìn hấp dẫn quá!Trâm: Là món cơm nấm cá hồi và tớ có pha 2 ly sữa nóng.Nga: Nghe hấp dẫn quá. Ăn liền đc ko?Trâm: Ok! Trâm: Mà cậu đã làm bài chưa đấy?Nga: Ấy chết! Tớ quên mất! Mà làm bài gì vậy?Trâm: Bài 1,2,3,4 trang 5,,6 Toán.Nga: Haizz! Hôm qua tớ học thêm về trễ nên là ko làm bài nào hết!Trâm: Thế ăn nhanh tớ sẽ giúp cậu làm bài.Nga: Cậu đúng là người bạn thân tốt!Khi nghe 2 chữ bạn thân từ Nga Trâm rất buồn! Vì Nga chỉ xem mình là bạn thân.30p sauNga: Ăn xong rồi. Đồ ăn cậu làm ngon ghê!Trâm: Bây giờ mình làm bài tập nha!Nga: Ok!20p sauNga: yeah! Cuối cùng đã làm xong bài tập rồi!Trâm: Còn 10p hay chúng ta ra căn tin nhỉ?Nga: ok ik thôi!10p sau tiếng chuông báo hiệu tới giờ vào lớp vang lên.Reng...reng...rengTrâm: Chúng ta vào lớp thôi!Nga: nhưng mà mình còn chưa ăn uống hết mà (tiếc đồ ăn/uống)Trâm: kệ đi bỏ đi ra chơi chúng ta mua cái khác! (Giụt bánh và nước ngọt)Hết phần 1…

HẠ VÀNG

HẠ VÀNG

83 8 23

An Bác Văn là học sinh của trường quốc tế ở trung tâm Thủ Đô. Gia đình có điều kiện nhưng cậu rất nghiêm túc học hành, vào trường cũng là do thực lực chứ không phải dùng tiền của ba mẹ để mua chỗ ngồi. Cậu còn có một trí nhớ siêu việt, rất rất tốt . Bạn bè ghen tị vì cậu sinh ra đã ở ngay vạch đích rồi.Năm lớp 12 cậu ấy gặp một tai nạn, tuy không nguy hiểm đến tính mạng nhưng lại do đối thủ làm ăn của ba mình gây ra. Việc họ nhằm vào cậu để trả thù khiến ba mẹ cậu ấy quyết định cho cậu nghỉ học. Năm sau liền gửi cậu về quê ở nhà người bác họ, còn ba mẹ thì ra nước ngoài sinh sống. Bác Văn được xin vào một trường ở thị trấn để học hết năm cuối cấp. Dự tính sau khi tốt nghiệp cậu sẽ ra nước ngoài sống cùng ba mẹ.Trước khi về quê, Bác Văn vô tình nghe được ba mẹ nói chuyện: " Thầy chấm tử vi đã nói Bác Văn không thể sống qua tuổi hai mươi ba, cho nên hiện tại thằng bé muốn sống sao chúng ta cũng không nên can thiệp, cuộc sống ngắn ngủi, cứ để cho con hưởng thụ những thứ nó muốn".Từ đó mỗi ngày trôi qua càng thêm vô vị, Bác Văn cảm thấy chán cả thế giới, chán ngay cả bản thân mình. Cậu không muốn học, cũng không muốn chơi ...Khi gặp Ái Vân, suy nghĩ của cậu đã thay đổi, nhưng rút cuộc tương lai của cậu ấy như thế nào lại là điều không thể nói bằng một vài cậu...…

[PangWave] Số VIII và số I

[PangWave] Số VIII và số I

320 32 1

Tóm tắt: "Thằng ngu. Chả trách sao mày ở lớp VIII" Tiếng mắng của Wave vang khắp cả căn tin. Đi kèm là vài ba tiếng "bôm, bốp" từ quyển sách mà cậu ta dùng để vả vào đầu thằng Pang. Còn Pang thì ngồi im thin thít. Không dám hó hé câu nào. Dù tức lắm chứ, nhưng Wave nói quá đúng, anh ta không cãi được. Chỉ có thể gãi cổ cười ngốc.Wave đến là chịu với Pang. Hít một hơi thật dài để bình tâm, cậu ngồi xuống cạnh anh một lần nữa. Giở sách vở ra và giảng lại từ đầu. Kì quan hiếm thấy, gần như cả căn tin đều hướng mắt về phía 2 học sinh lớp Gifted. Vài tháng trước, cũng ở đây. Wave với Pang còn suýt đánh nhau. Thế mà bây giờ lại thân đến độ chỉ bài cho nhau cơ à?Couple: Pang (Top) x Wave (Bottom)Series: The gifted+ The gifted graduation…

|| taekook || Forgive me

|| taekook || Forgive me

32 3 3

Điền Chính Quốc được mẹ sắp xếp học ở một ngôi trường danh tiếng. Tưởng chừng có thể sống một cuộc sống cấp 3 bình thường, ai ngờ cậu vừa gặp thì đã để ý đến Kim Tại Hưởng. Hắn ở tầng lớp thượng lưu, con trai trưởng của một tập đoàn nổi tiếng, hắn nổi trội, tài giỏi, toàn diện về mọi mặt. Tình yêu ấy đã có thể giấu kín, nếu như không đến một ngày kia có người loan tin ra, khiến cả trường đều ghét bỏ cậu. Kim Tại Hưởng vì thanh danh của gia đình mà cũng chối bỏ tình cảm của cậu, hắn cố ý làm lơ việc toàn trường bạo hành cậu, khiến cậu bị chấn động tâm lí rồi chuyển ra nước ngoài. Đến khi lớn lên Kim Tại Hưởng mới hiểu ra, hắn có tất cả nhưng lại thiếu "cậu"...…

Những bước chân không hồi kết

Những bước chân không hồi kết

35 5 4

Có những cuộc hành trình không bắt đầu bằng một bước chân, mà bằng một khoảng lặng. Một khoảng lặng rất nhỏ - nhỏ đến mức gần như không thể nhận ra - nhưng trong đó ẩn chứa toàn bộ tiềm năng của chuyển hóa, của sống và chết, của những điều chưa từng được gọi tên bằng lời. Tôi viết những dòng này không như một người kể chuyện, mà như một người đang lần theo những tiếng vọng còn rơi rớt lại từ bên trong chính mình - thứ bên trong luôn chờ đợi một cơ hội được hiện ra, như một đoá sen âm thầm trồi lên khỏi mặt nước sau nhiều năm tháng chìm sâu trong lớp bùn dày của đời sống....Và như thế, hành trình bắt đầu.…

Một Thời Ngổ Ngáo!!! - Bu

Một Thời Ngổ Ngáo!!! - Bu

4,735 45 10

Đôi khi nhìn lại những gì mình đã trải qua, có đôi lúc ta tiếc nuối, hoài niệm muốn quay trở về thời gian ấy, muốn thay đổi thứ gì đó hay chỉ đơn giản là trở về khoảnh khắc ấy, non nớt có, thơ ngây có và có cả chút liều lĩnh. Con người vốn dĩ vẫn lạ lẫm như vậy mà chỉ thực sự trân trọng khi vụt qua tay. Truyện Một thời ngổ ngáo như nhắc nhớ cho mỗi người trong chúng ta điều nhỏ nhặt này.Cô bé Phương Anh - nhân vật tôi trong truyện là một cô bé 9X dễ thương, cô gái cung Sư Tử có cá tính mạnh mẽ, nổi bật. Tuổi học trò đi qua với những kí ức trong sáng, ngây thơ, cô cũng như bao nữ sinh tuổi mười sáu khác đầy mơ mộng cũng không tránh khỏi mơ ước về một “hoàng tử” cho riêng mình . Nhưng sau này, khi đã trải nghiệm được nhiều thứ, cô mới nhận ra sự ngô nghê, vụng dại nhiều khi gần gũi mà lại tưởng như không hiện hữu.Cuộc sống là sự trải nghiệm, thử thách hãy làm khi bạn còn có thể, tất nhiên là những điều tốt. Hãy cho bản thân một cơ hội để bước qua chính mình, thể hiện một chút tôi, một chút bản lĩnh. Đó chính là những gì tác giả muốn gửi gắm qua truyện teen đặc sắc này.Cuộc sống là một hộp bút chì màu đa sắc, là bức tranh muôn màu hãy tự vẽ bản thân mình bằng những nét chấm phá điểm xuyết cho chúng.…

Ranh Giới Mờ Nhạt

Ranh Giới Mờ Nhạt

26 2 1

Cả lớp vẫn đang học, nhưng tôi chẳng thể nào tập trung được.Những lời giảng của cô giáo như chảy qua tai tôi, còn tôi lại không thể không chú ý đến Vũ.Nó ngồi ngay bên cạnh tôi, gần đến mức tôi có thể cảm nhận được hơi thở nhẹ nhàng của nó, cảm giác gần gũi đến lạ.Tôi đang viết vào vở, nhưng đôi mắt lại không ngừng quay sang nhìn Vũ.Nó vẫn như thế, bình thản nhưng lại khiến tôi chẳng thể rời mắt.Bỗng nhiên, tôi cảm thấy một cảm giác lạ lùng trên tay mình.Lúc đầu, tôi tưởng mình chỉ mơ tưởng, nhưng không. Một bàn tay ấm áp, nhẹ nhàng, lướt qua tay tôi.Trần Hoàng Thiên Vũ không hề nhìn tôi, nhưng có thể cảm nhận được cái nắm tay ấy, dù chỉ là chạm nhẹ thôi.Giọng nó cất lên, mang theo sự ngọt ngào không thể chối từ:- Nguyệt Anh,đừng làm ngơ tao nữa.Tao làm gì sai mà bạn không thèm quan tâm đến tao thế?.Tôi hơi giật mình, nhưng cố gắng giữ vẻ mặt lạnh lùng, mặc dù trái tim tôi đập nhanh hơn một chút.Cái kiểu làm nũng ấy của Vũ...thật sự rất khó để từ chối.- Mày lại muốn gì nữa? Tự dưng làm nũng vậy là sao?.Mắt Vũ sáng lên, nó tiến gần hơn một bước, vẫn giữ cái giọng nũng nịu ấy:- Cái gì mà "tự dưng"? Tao chỉ muốn hỏi một câu thôi mà.- Mày không thể dành chút thời gian cho tao sao?.- Không.Trần Hoàng Thiên Vũ × Vũ Hân Nguyệt Anh…

Chỉ một cú điện thoại...vận mệnh bắt đầu rồi!

Chỉ một cú điện thoại...vận mệnh bắt đầu rồi!

1,401 12 115

" Mẹ nó! Các ngươi đều không phải người!" Lam Diệp Phù khuôn mặt đầy hắc tuyến nhìn ba cục bánh bao nhỏ ngồi ngay ngắn trước mặt " Nhất là ngươi a, Nam Cung Thi Nguyệt, mới 3 tuổi liền được cả thế giới gọi là tiểu nãi nãi! Các ngươi đều cút!Nếu có ai đó hỏi ai sinh ra ngươi, đừng có khai là mẹ a!!"" Cái đó...cha cũng không phải người thường mà" Tiểu khả ái Thi Nguyệt vô tội hướng ngón tay về phía nam nhân trẻLam Diệp Phù bực bội liếc lão công đang tươi cười chói lọi " Mấy người các ngươi tốt! Hảo hảo tốt!Vậy ta liền cút! Trong cái nhà này ta chính là người bình thường nhất!"…

Nếu Một Ngày Không Có Mặt Trời

Nếu Một Ngày Không Có Mặt Trời

1 0 1

Tác giả: Khương Bạch AnhCouple: Âu Trường Phong x Khương Bách NhiênTóm tắt: Khương Bách Nhiên, Âu Trường Phong và Trần Quyết là nhóm bạn thân từ nhỏ tới lớn, có thể nói là mọi trận đánh nhau đều có ba người họ, tới giữa năm lớp 10 khi đó Âu Trường Phong đã rời đi không một lời tạm biệt, dù Khương Bách Nhiên và Trần Quyết liên lạc bằng mọi cách cũng không thể được, điều này đã khiến Khương Bách Nhiên là bạn thân của cậu khi ấy vô cùng tức giận và căm ghét cậu vì cậu không coi họ là bạn thân. Tới một ngày nọ, Âu Trường Phong đã trở về khiến Khương Bách Nhiên càng thêm tức giận mà xảy ra ẩu đả giữa hai bên. Từ đó cả hai như kẻ thù truyền kiếp của nhau, cho tới khi học đại học năm nhất, trong một lần tổ chức giao lưu với tân sinh viên, Âu Trường Phong đã tuyên bố sẽ theo đuổi Khương Bách Nhiên, mọi chuyện ngày đó dần sáng tỏ hơn...…

Sweet Love: Hoàng Hôn Trong Thành Phố

Sweet Love: Hoàng Hôn Trong Thành Phố

11 1 10

Đã lâu rồi tôi không còn thấy anh xuất hiện, không phải chứ nhỉ... Chúng tôi lạc nhau năm tôi mười tám tuổi và từ khi anh lên đại học chúng tôi không còn giữ liên lạc với nhau nữa.Đã từng thế nào? Rất thân! Đứng trước mặt anh hiện tại, con tim tôi như thắt nghẹn và dường như nó sắp không thể thở nổi nữa. Ngột thở đến uất nghẹn, tôi tự cảm thấy sống mũi mình cay cay... Chắc hẳn bây giờ trông tôi khó coi lắm, hai hốc mắt chưa gì đã đỏ lên, ánh nhìn bị che phủ bởi một lớp nước lớn. Cảm giác, tôi chỉ cần chớp mắt một cái là ngay lập tức nước mắt chảy ra thành dòng.Cố nuốt ngược những giọt nước mắt vào trong, thật sự đấy, tôi không muốn anh thấy tôi lại là một con bé yêu đuối và chỉ biết núp sau lưng anh như thời còn chung trường cấp ba.Tôi đã trưởng thành và lớn rồi."Em là thành viên mới của câu lạc bộ truyền thông à?" Anh mỉm cười, cái nụ cười mà từ rất lâu rồi tôi không còn nhìn ngắm."Vâng." Tôi quay mặt đi hướng khác, và lén lút như một tên trộm lau đi nước mắt."Lại trẻ con, lại khóc rồi à?" Anh nhìn chăm chăm vào tôi, và anh đang dần tiến đến gần. Tôi trở nên căng thẳng, không biết vì gì? Vì bị anh nắm thóp hay vì khoảng cách giữa tôi và anh đang dần được kéo gần lại."Có bất ngờ không? Lại gặp anh ở đây rồi." Anh tiếp tục ngân lên cái âm thanh từ lâu tôi vẫn khao khát muốn lắng nghe. Không biết nên giải thích thế nào nhưng giọng nói của anh ấm áp và nó khiến tôi cảm thấy nhẹ nhõm, yên tâm.Tôi cố né tránh ánh nhìn của anh, không thành... Anh ôm lấy khuôn mặt tôi, và tôi cảm nh…

Evolution : Đại Dịch Cấp S

Evolution : Đại Dịch Cấp S

19 0 1

Vào một ngày cả thế giới chìm trong cơn ác mộng kinh hoàng khi có một loại virus lây lan khiến cho Trái Đất bước vào thời kì TẬN THẾ .Căn bệnh truyền nhiễm này làm cho những người bị cắn hóa điên dại , sẵn sàng cắn xé những sinh vật sống lọt vào tầm mắt của chúng. Tuy nhiên, không đơn thuần là những con xác sống chậm chạp ngu ngốc, chúng đã tiến hóa khiến cho những sinh vật này có 1 trí thông minh đáng gờm, có thể sử dụng thông thạo vũ khí và di chuyển nhanh hơn những con ZOMBIE bình thường gấp 3 lần. Cả thể giới đã bị bọn chúng tàn phá nặng nề, hơn nửa dân số đã trở thành một trong bọn chúng. Câu truyện xoay quanh 24 học sinh của lớp 12A1 tại trường Trung Cấp chưa bị chiếm hoàn toàn tại Mĩ đấu tranh để tồn tại. #LƯU Ý: Truyện hoàn toàn hư cấu không có thật. Truyện hơi xàm tí =))…

[VĂN HỌC VIỆT NAM]-Bí văn quá thì đọc gì?

[VĂN HỌC VIỆT NAM]-Bí văn quá thì đọc gì?

28 2 1

Cái khổ, cái khó là đời chị có còn gì nữa đâu mà sợ mất. Sự phẫn uất ấy còn lớp sắt nào nữa đâu mà bọc nổi.~~~~~~~ATTENTION~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~Đây KHÔNG PHẢI LÀ TRUYỆN mà chỉ là lời văn và cảm xúc của mình khi nhớ lại tác phẩm đã đọc cách đây bao nhiêu năm mà thooiiiiNÊN NÊN NÊN đừng nhầm lẫn vào nhầm động rồi đọc sai cách diễn đạt và hiểu sai ý thì mình buồn lắm asssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssplease Đây hoàn toàn là lời văn mình diễn đạt cùng với cách nghĩ và cảm nhận riêng của mình thôi nên chắc chắn sẽ có ý kiến bất đồng vì thế mình mông mọi người rộng lượng trước khi đọc nheeeeeeeeeeeeeeê CHANHVIETQUAT…

An Hoa Truyện

An Hoa Truyện

30 2 2

An Hoa là học sinh lớp 10 tại một trường phổ thông thuộc hệ chuyên. Gia đình của An Hoa tuy không giàu có lắm nhưng cũng khá giả, cha mẹ lại hoà thuận nên cô sống rất hạnh phúc. Nhưng bỗng một ngày, một cơn lốc ập đến cuốn cô vào khoảng không vô định. Ở đó, An Hoa gặp được một người đàn ông râu tóc bạc phơ, không khác ông Bụt trong những câu chuyện cổ tích là mấy. Ông lão đó tặng An Hoa một chiếc chuông cùng lời khuyên: "Hãy làm những gì mà con cho là đúng", sau đó biến mất. An Hoa chưa kịp hiểu được ngụ ý của ông lão đã ngất xỉu. Lúc tỉnh dậy, cô hốt hoảng khi biết mình là con gái út của Thượng thư bộ Lễ - An Tín. Cái gì đang xảy ra vậy, cô đã xuyên về triều Lê sơ sao? Nhưng không giống tưởng tượng của cô về thời cổ đại lắm, người dân ở đây, sử dụng .. smartphone?…

Em chỉ là của riêng tôi !!

Em chỉ là của riêng tôi !!

90 26 5

Tên truyện : Em chỉ là của riêng tôi . Tác giả: Thanh Hiền Ichilovely. Chuyện gì sẽ xảy ra khi tôi chỉ là một cô nhóc lớp 10 mà đã vấp phải một mối tình đầu đầy rắc rối. Đó là một anh chàng rất lạnh lùng, rất tàn ác, rất giỏi giang,rất giàu có,rất soái caSong tôi luôn thắc mắc rằng tại sao một hotboy lạnh lùng lại đi thích một người như tôi-người nhà quê gia cảnh nghèo khó, suốt ngày chỉ tất bật với công việc đồng áng, đặc biệt ngoại hình rất đổi.... "bình thường".Và rồi sau một khoảng thời gian quen biết. Tôi nghĩ mình đã thật sự rung động trước người đàn ông ấy rằng tôi thực sự đã yêu mất rồiNhiều khi tôi tự hỏi liệu anh ấy có thực sự yêu tôi không? Hay tất cả chỉ là trò mua vui?…

Cô Bạn Bên Cửa Sổ ! Lần Đầu Nhìn Thấy Em

Cô Bạn Bên Cửa Sổ ! Lần Đầu Nhìn Thấy Em

155 10 2

Truyện có tên gốc là Cảm Giác Lần Đầu Nhìn Thấy Em được viết trong nhóm Fanfic Uni5. Mình sẽ up song song trên nhóm của mình và cả Wattpad.CẢM GIÁC LẦN ĐẦU NHÌN THẤY EM !Căn nhà nhỏ phía sau trường học chính là nhà tôi! Căn nhà nhỏ nằm ở con hẻm yên bình lắm.Để tôi kể cho bạn nghe về căn nhà tôi ở trọ. Nó nằm ở trên một căn nhà nhỏ khác. Kiểu nhà một lầu vậy. Nhưng lầu trên không đi xuống thẳng ở nhà dưới mà là đi bằng một cái cầu thang nối giữa lầu trên và mặt đất. Chủ nhà trước là một người quản lý mạng. Anh ta mở một tiệm net ở dưới và lầu trên để sinh hoạt cá nhân. Sau này tiệm net làm ăn được. Nên anh ta mua hẳn cái nhà đối diện quán net. Sau đó cưới vợ sinh con rồi dọn về bên đó ở.Tôi là người Hàn qua đây sinh sống. Tôi là Han Sara. Sau khi học xong cấp 2, tôi quyết định chọn một con đường mới, đó là tự lập. Lúc đầu cũng khá khó khăn do Ngôn ngữ và cách sinh hoạt. Sau một khoảng thời gian chuyển chỗ vài chục lần thì tôi cũng được ở lỳ nơi đây. Anh chủ nhà rất dễ thương và thân thiện. Tiệm nét dưới nhà làm ăn cũng khá được nên anh ấy quyết định cho tôi làm nhân viên. Vừa được cho ở nhờ lại còn được làm việc kiếm thêm thu nhập.Một ngày không mưa không gió tự dưng có một cậu bạn chuyển vào lớp rồi chuyển luôn vào vị trí làm việc của tôi. Quá đáng !Cậu ấy là Sơn. Em trai của chủ tiệm nét. Một người cực kỳ đẹp trai và dễ thương. Chỉ là lấy đi chỗ ngồi và chỗ làm của tôi thì có vẻ khó ưa nhỉ ?Để tôi kể tiếp câu chuyện của mình cho bạn nghe !..._____________________…

CUỘC GẶP GỠ CHÍ MẠNG

CUỘC GẶP GỠ CHÍ MẠNG

110 23 5

Tôi - Sinh viên năm thứ hai trường Y, chuyên ngành Điều Dưỡng Đa Khoa, luôn vỗ ngực tự hào mình là một nữ thanh niên thời đại mới đạt 3 giỏi đúng chuẩn: Giỏi ăn. Giỏi ngủ. Giỏi trốn tiết. Trong kì thi đại học cao đẳng đó tôi đã dùng hết mười phần công lực từ lúc bú mẹ để cố gắng lọt vào một trường đại học nào đó, bởi tôi nghe giang hồ đồn rằng sinh viên sống an nhàn tự tại, ăn xong ngủ, ngủ xong chơi. Quả nhiên động lực ấy đã thúc đẩy tôi mãnh liệt, tôi thành công đạt được mục tiêu của mình.Tôn chỉ sống trên đời của tôi là: Một: Không có đồ ăn thì chấn lột, cướp bóc. Có đồ ăn tuyệt đối ăn sạch không bỏ dở, nếu có thể thì liếm bát sạch bóng đến soi được gương càng tốt. Và chắc đó cũng chính là lý do các cô chú nhà bếp ở căng tin mỗi lần nhìn thấy tôi tới là tình yêu thương như biển Thái Bình dạt dào. Hai: Nếu có thể ngồi tuyệt đối không đứng, nếu có thể nằm tuyệt đối không ngồi và quan trọng nhất là nếu có thể trốn tiết tuyệt đối không bao giờ lên lớp. Lảm nhảm vậy đủ rồi, việc chính tôi muốn nói ở đây là Tôi - Một thanh niên với những phẩm chất xuất sắc như trên đã và đang gây ra chuyện động trời gì thế này! Tôi đang tràn ngập trong cảm giác tội lỗi và hơn hết là hối hận. Tại sao sáng nay tôi lại lên chuyến xe Bus định mệnh này để rồi cuộc sống sinh viên an nhàn của tôi bắt đầu trở thành những tháng ngày đẫm máu và nước mắt từ đây! Doraemon ơi, cho mình mượn máy quay ngược thời gian có được không?…

Bảy năm vẫn ngoảnh về phương bắc

Bảy năm vẫn ngoảnh về phương bắc

26 0 3

Lục Bắc Thần, một người có thân phận cao quý lại khiến người ta phải kính nể. Anh là bác sỹ pháp y nhân chủng học quốc tế có quyền thế, là vị tiến sỹ có IQ cao khiến tội phạm không có chỗ lánh mình, là "người giải thích xác chết" có uy tín mà bất kỳ một manh mối nào cũng không thoát được khỏi đôi mắt hiểm của anh, là một giáo sư chuyên ngành đã được viện kiểm sát tối cao mệnh danh là "nam thần" khó mời nhất, là người nắm giữ "ngân sách Bắc Thần" tiếng tăm lẫy lừng.Anh có gương mặt giống Bắc Thâm, nhưng lại không phải Bắc Thâm của cô.Có người nói Lục Bắc Thần quá lý trí, cả máu cũng lạnh.Có người lại nói Lục Bắc Thần quá nguy hiểm vì chân lý chỉ được nắm trong tay anh. Anh chỉ cần dùng một con dao là có thể lột một người từ vị trí chính giữa vòm họng cho tới khớp nối xương chậu mà không để lại vết tích.Cũng có người nói trong lòng Lục Bắc Thần mãi chôn giấu một người con gái, người đã làm tổn thương anh rất sâu.Từng vụ án giết người nghe đã thấy ghê rợn, từng trường hợp ly kỳ, khó giải thích, nguy hiểm cận kề, khó khăn đầy rẫy, thế giới của cô đã không còn bình yên nữa. Anh vẫn ung dung, bình tĩnh bóc tách từng lớp tìm ra sự thật, nhắc nhở cô: "Tốt nhất cô thông minh một chút, tôi không muốn có một ngày phải tận tay khám nghiệm xác cô đâu."Anh không phải là Bắc Thâm, ánh mắt của Bắc Thâm không lạnh lẽo, bàn tay của Bắc Thâm không băng giá. Nhưng anh lại dùng con dao giải phẫu chống lên ngực cô và nói: "Sao bằng được người không có trái tim như cô?"Hai năm hạnh phúc đổi lấy năm năm k…

Nữ Phụ Thì Sao ?

Nữ Phụ Thì Sao ?

10 1 2

Cô, tổng tài cao cao tại thượng của Bạch thị, sát thủ có tiếng trong thế giới ngầm, nhan sắc khuynh quốc khuynh thành làm điên đảo chúng sinh, là một tạo vật hoàn mĩ của thế gian, người được mệnh danh là đứa con được chúa ưu ái. Vậy mà lại xuyên không vào tiểu thuyết ! Đã thế còn làm nữ phụ lẳng lơ, tiếng xấu đồn xa. Được thôi cô chấp nhận, dù sao quay về làm một tiểu tân sinh cũng không tệ, bắt đầu gây dựng lại thế lực của bản thân, thật làm cô hoài niệm. Ha! Nữ chủ hóa ra cũng không phải là nữ thần gì cả, cũng chỉ là đeo một lớp mặt nạ giả tạo mà thôi. Cô muốn chơi sao? Được thôi! Tôi sẽ từ từ chơi với cô, từ từ xé bỏ lớp mặt nạ đó! Còn nam chủ sao? Tất nhiên cô cũng sẽ không bỏ qua dễ dàng. Tất cả những người nào từng khiến cô tổn thương, cô sẽ từng chút từng chút một trả lại cho chúng những gì mà cô từng phải chịu đựng, thậm chí là gấp trăm gấp ngàn lần như vậy! Yêu cô sao? Vốn dĩ không nên, càng không thể có những cảm xúc như vậy, dù chỉ là trong suy nghĩ cũng không thể. Vì tình yêu...rất mù quáng... Nguyên chủ đã từng vì yêu mà đau, vì yêu mà khóc, vì yêu...mà phải chết trong căm phẫn. Cô chỉ muốn sau khi trả thù xong, có thể sống một cuộc sống an an ổn ổn, bình đạm mà sống nốt phần đời còn lại. Không tranh chấp, không phải liên quan đến gió tanh mưa máu, chỉ vậy thôi... "Liệu chúng tôi...có thể bước vào cuộc sống của em không?" Bọn hắn...sẽ dùng chính tình yêu của bản thân để bù đắp cho cô, cho dù...có phải dùng cả đời người...cũng nguyện ý…

Thần chết làm thêm 300 yên/giờ

Thần chết làm thêm 300 yên/giờ

154 1 2

Tác giả: FujimaruDịch giả: Phạm Thị HươngNội dung: "Vậy thì tôi sẽ tuyển cậu làm thần chết"- Một ngày nọ, học sinh cấp 3 Sakura Shinji được cô bạn cùng lớp Hanamori Yuki mời làm công việc 'thần chết'. Một công việc mà giúp những 'người chết' chưa thể siêu thoát, vẫn còn vấn vương với cuộc sống trần gian trút bỏ hết những luyến tiếc và tiễn họ sang thế giới bên kia. Sakura bán tín bán nghi trước câu chuyện hoang đường này. Tuy nhiên, khi biết rằng "Nếu có thể tiếp tục công việc này trong vòng nửa năm sẽ được thực hiện bất kỳ mong muốn nào", cho nên dù còn đang nghi ngờ nhưng Sakura vẫn chấp nhận làm công việc này. Ẩn chứ bên trong câu chuyện là sự cảm động về những vấn vương, mong ước rất đỗi xót xa của những người đã mất.…

Khi bên cậu...Thanh xuân 10 năm vẫn chưa dứt !

Khi bên cậu...Thanh xuân 10 năm vẫn chưa dứt !

20 0 1

CHANBAEK [Longfic] Chap.1Vào ngày gần thu...Khi chúng tôi bắt đầu trở lại trường sau kì nghỉ hè dài đăng đẳng ! Dường như mọi thứ đều như lúc chưa nghỉ hè...Bạn bè cũ, thầy cô cũ, không gian cũ, và chỗ ngồi cũ.Chỗ ngồi của tôi ngay cạnh cửa sổ nên có thể thấy được lá cây đang rơi đầy ngoài sân. NHƯNG KHOAN ! Hình như tôi đã nhầm về quan niệm mọi thứ đều như cũ..! Lớp tôi có học sinh mới !!!Ngay khi cậu ấy bước vào thì cả lớp tôi như không một bóng người ! Rất im lặng. -Em hãy giới thiệu đi *cô giáo nói*-Vâng ! Xin chào các cậu, tớ là Biện Bạch Hiền. Là học sinh mới chuyển đến trường này vào sáng nay...Rất mong được các cậu giúp đỡ !Trong khoảnh khắc đó tôi như không thể nào chớp mắt được. Cậu ấy quá đẹp...Làn da trắng, mái tóc đen óng, cùng với đôi môi đỏ và cả giọng nói nhẹ nhàng làm tôi như đang bay trên thiên đường khi ngắm nhìn cậu ấy !-Còn một chỗ ngồi bên dưới ! Em vào chỗ đi. *cô giáo nói*Chỗ ngồi đó là chỗ ở bàn kế bên tôi...Lòng tôi đang rất muốn nói làm quen với cậu ấy nhưng chưa kịp mở lời thì cậu ấy đã làm quen trước !-Chào cậu ! Tớ là Biện Bạch Hiền.-À ừm...! Tớ là Phác Xán Liệt...-Từ nay mong cậu giúp đỡ.Sau khi tiếp xúc và nghe những lời của cậu ấy. Bỗng nhiên trong lòng tôi có một cảm giác rất lạ ! Là cảm giác được ngồi kế bên học sinh mới hay là một thứ tình cảm nào đó mà tôi cũng không biết...!…