gã
1h30 sáng,mưa cũng đã thôi không rơi nhiều,nhưng trong lòng gã mưa cứ rơi hoài,rơi hoài,có lẽ ngày nào với gã cũng là ngày mưa,dù cho có là ngày nắng gắt cũng chẳng thể nào lấn át được cơn mưa trong lòng gã.…
Tận mắt đến chính mình yêu nhất nhân đem hai người đứa nhỏ ném vào đại hỏa bên trong, Tiêu Nguyệt Uyển lại bất lực, nàng nay đã là phế nhân một cái, tay chân cân đều bị đánh gãy, nhìn trước mắt hai người tàn nhẫn tươi cười, Tiêu Nguyệt Uyển nở nụ cười, dùng hết cuối cùng khí lực đi vào đại hỏa, "Ta Tiêu Nguyệt Uyển lúc này thề, cho dù hóa thành lệ quỷ cũng sẽ cho các ngươi nợ máu trả bằng máu." Tái trợn mắt, nàng phát hiện chính mình về tới mười năm tiền, lúc này đây, nàng không hề là thiện lương Tiêu Nguyệt Uyển, nàng là từ địa ngục trở về ma quỷ, tê điệu kế mẫu ngụy trang, bức ra tra cha chân diện mục, hủy diệt Bạch Liên hoa muội muội, tra nam nếu thích tra nữ muội muội, như vậy liền làm cho bọn họ thấu thành một đôi, kỹ nữ thái giám vừa vặn một đôi, ngươi đã muốn làm hoàng đế, như vậy, khiến cho ngươi vĩnh viễn không thể đi lên cái kia vị trí, nàng chỉ vì báo thù mà đến, lại thật không ngờ nhân hắn sinh ra gợn sóng.Nhãn đế vương thoải mái…
Tác giả văn án"Nguyệt Quang đảo" độc chiếm một hòn đảo nhỏ, là hoàn toàn S M mầu chuyện phục vụ nơi, chỉ đối với bên trong tổ chức bộ cán bộ mở ra một đêm chuyện thức ngoạn pháp, ngoài hắn ra, sẽ đối với bán hàng ra ngoài bán nô lệ. Ở nơi đó, ngươi có thể tìm được bất kỳ ngươi muốn nô lệ loại hình. chu đáo dịch vụ hậu mãi càng là khiến mọi người xưng đạo: nơi đó xây dựng lên khổng lồ hệ thống theo dõi, cho dù là bán ra đã lâu nô lệ trốn đi, Nguyệt Quang đảo vẫn cứ cam kết sẽ ở ngắn nhất là trong thời gian bang nô lệ chủ nhân tìm về ra nên nô lệ. Nếu như người mua đối với mình nô lệ còn có không hài lòng địa phương, Nguyệt Quang đảo cam kết miễn phí một lần nữa dạy dỗ, mãi đến tận hắn trở thành một phù hợp chủ nhân yêu cầu, chân chính về mặt ý nghĩa nô lệ mới thôi. Nếu như. . . Có nô lệ bị : được chủ nhân từ bỏ ~~ đừng hy vọng sẽ một lần nữa thu được tự do, ngươi chỉ có thể bị : được một lần nữa bắt về Nguyệt Quang đảo, sau đó. . . Một lần nữa tiến hành bán đấu giá. . .Đi vào nơi đó, bất luận người nào đều đừng hòng lại trở lại bình thường trong thế giới đi. . .Nó giống như một ngôi sao đã tắt giống như, vững vàng đem ngươi hút vào đi. . .Không thể trốn đi đâu được. . . Không thể tránh khỏi. . .…
《 Ỷ Thiên Đồ Long Ký 》 Chu Chỉ Nhược- - Trương Vô Kị như vậy nam tử sao xứng ta nhiều liếc mắt nhìn, cuộc đời này đáng tiếc phá hủy Thanh Thư.Lâm Tuyên Tịch: Ngươi nguyện ý trả giá cái gì giá cao?- - nguyện tới kiếp sau nhấp nhô làm đại giá, chỉ cầu hắn nửa đời an toại nguyện.《 xạ điêu hiệp lữ 》 Lý Mạc Sầu- - nếu là lúc trước gặp được kia phụ tâm lang liền làm cho hắn tự sinh tự diệt, cũng sẽ không có như vậy công việc.Lâm Tuyên Tịch: Ngươi nguyện ý trả giá cái gì giá cao?- - dung mạo, nữ vi duyệt kỷ giả dung, hắn không có ở đây, lại có ý nghĩa gì?《 Hồng Lâu Mộng 》 Lâm Đại Ngọc- - ta khóc khô lệ đã trả lại cho hắn, ta đã không nợ Bảo Ngọc. Nếu là có thể, khắp người tài hoa có thể vứt bỏ, cầu xin cha mẹ trường thọ, cũng có thể hầu hạ dưới gối.Lâm Tuyên Tịch: Như ngươi mong muốn…
Xuyên thành một cái đầu nhập vào thân thích ngoại bát lộ biểu cô nương, Bùi Nguyệt Minh vẫn nghĩ đến chính mình phải đi là đáng khinh phát dục làm ruộng lộ tuyến.Thẳng đến có một ngày, nàng phát hiện chính mình bắt đầu không chừng khi xuyên thủng một người khác trên người.Thời gian dài ngắn không đồng nhất, khoảng cách cũng không có gì quy luật đáng nói.Đó là một nam .Vẫn là cái hoàng tử.Táo bạo, dịch giận, chống đối phụ hoàng, ấu đả thái tử, hung lệ thanh danh bên ngoài sống thoát thoát nhất đại nhân vật phản diện phối trí tam hoàng tử.Mỗi ngày đều là Tu La tràng.Bùi Nguyệt Minh: "..."…
Đời người vốn là những những cung đường vô tận, những khúc cua quanh co, những giao lộ đan xen chồng chéo. Khi đi hết chặng đường cũng có nghĩa đã hết một đời người. Trên con đường đó có biết bao nhiêu ngã rẽ, biết bao nhiêu giao lộ với biết bao nhiêu người lặng lẽ xuyên qua nhau. Cớ gì cứ mãi hoài niệm về một giao lộ đã không thể quay đầu?…
Tác giả: Tần NguyênEditor: Do_oi96Thần cách của Tổ Yên... bị rơi xuống các vị diện.Một hệ thống nói với cô muốn tìm lại được thần cách thì phải hoàn thành tâm nguyện của nam chủ.Kết quả cô bắt đầu bước lên con đường công lược nam chủ.Thiếu niên kiệt ngạo cả mặt lệ khí: "Cậu chỉ có thể thích một mình tôi."Hoàng tử bệnh kiều ánh mắt sâu kín: "Nàng nói nàng sẽ ở bên cạnh ta cả đời."Ảnh đế tà mị mắt đào hoa: "Tiểu Tô Yên, lại đây hôn cái nào."Tô Yên rối rắm, cô chỉ muốn tìm lại thần cách mà thôi, làm sao lại bị đeo bám thế này?....Thấy người đàn ông trước mặt không thích hợp, lập tức sửa miệng, 'đúng đúng đúng, đều là vì anh, thích anh nhất!'Nam chủ tay đầy máu, từng bước tới gần, lẩm bẩm: "Em đã nói sẽ ở bên cạnh tôi, vĩnh viễn không rời."Tô Yên nhẹ giọng dỗ dành: "Được được được, đều nghe anh, để em lau máu đi, đừng dọa người khác??"(Xin lỗi vì cách viết tên tác giả nha mình không hiểu sao mà hệ thống nó cứ đổi thành 'tan nguyễn' khi mình viết bình thường nữa (。•́︿•̀。) nên để cái kiểu nó hơi kì)-Do_oi96Ps: Truyện này cũng có nhiều bạn edit rồi nhưng mình thấy hơi lộn xộn nên tự làm cho hợp ý mình thui. ✲゚。.(✿╹◡╹)ノ☆.。₀:*゚…
ố chương: 121 chương + 4 ngoại truyệnThể loại: Đồng nhân Kim Dung Ỷ Thiên Đồ Long KýNhân vật chính: Lộ Dao, Ân Lê ĐìnhTrans: AnonymousConvert + raw: Nguyệt Ly - TTVTrước giờ rất thích Ân Lê Đình trong Ỷ Thiên, trên người cậu ta toát ra hơi thở sạch sẽ ấm áp, cố chấp chung tình, bây giờ gần như không gặp được. Trong nguyên tác, so sánh Ân Lê Đình với Dương Tiêu, có lẽ không đủ thành thục, không đủ kiên cường. Nhưng bác Kim, hoặc nói là Kỷ Hiểu Phù hoàn toàn không cho người thanh niên như hoa lê này cơ hội trưởng thành, lúc cậu ta còn là một cậu bé được sư huynh chăm sóc thì đã thảy cậu ta vào trong mâu thuẫn kịch liệt. Vì thế, đối với một đứa trẻ sơ sinh như cậu ta, mềm yếu trở thành đại danh từ dịu dàng, nhu nhược trở thành biểu tượng thiện lương. Nếu có một cô gái, có thể chậm rãi cùng Ân Lê Đình trưởng thành từ từ trong giang hồ, cùng nhau học yêu như thế, được yêu ra sao, bảo vệ, tin tưởng, duy trì đối phương, học cách kiên cường giúp đỡ lẫn nhau, vậy thì Võ Đang Ân lục hiệp chí tình chí nghĩa tuyệt đối không thua kém Dương Tiêu phong lưu hào hoa.…
Tác giả:Lộ PhiThể loại:Ngôn Tình, Dị Giới, Huyền Huyễn, Xuyên Không, Nữ Cường, Cổ Đại, NgượcNguồn:DĐ Lê Quý Đôn, Tử Băng Cung, WattpadTrạng thái:FullThể loại: xuyên không, nam - nữ cường, ngược tàn tạ, ngược dã man, ngược nữ chính đến nam chính - từ nam phụ đến nữ phụ - từ chủ nhân đến sủng vật=))), dị giới, HEEditor:Hạ Tuyết Liên Vũ, Ánh Nguyệt, Dạ Tuyết, Mặc Quân Dạ, Lam Nguyệt, Hắc Nguyệt, tiểu Hằng, Thanh Thanh (849 trở đi)Độ dài: 1725 chương + số ngoại truyện đang cập nhậtNàng, con gái duy nhất của trưởng công chúa, nhưng cả nước đều biết là phế vật.Khi đôi mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng mở ra, nàng chính là sát thủ thiên tài nguy hiểm nhất thế kỷ 21.Phiên vân phúc vũ, lãnh khốc phúc khắc, quay đầu cười, thiên hạ phong vân loạn.Khi tiểu thư ma ốm bộc lộ tài năng kinh tài tuyệt thế.Vô số nam nữ trong thiên hạ ái mộ...Hắn là tuyệt sắc ám dạ chi vương, lãnh huyết vô tình...Gặp nàng trong thời loạn, cầm tiêu hợp tấu, sinh tử bên nhau...…
Editor : Khuynh NguyệtThể loại: Đam Mỹ, xuyên không, phụ tử, cung đình, huyền huyễn...HE.Hoa bỉ ngạn dưới ánh trăngLộ ra vẻ đẹp khác thườngThân thể bị tiên huyết nhiễm đỏ.Dưới ánh trăng vô cùng xinh đẹp.Ta là hoa bị nguyền rủaÁc ma chi hoaNở bên đường đi đến địa ngụcHồi ức ưu thương nàyNhớ lại baNgươi đã từng có thống khổ cỡ nàoQuên baNgươi chính mình quá sung sướngKhông có gì là vui vẻChỉ có thống khổMắt đồng giữa dòng tiếp theo giọt lệSát na phương hoaY bào hoa mỹNhẹ nhàng xoay ngườiÂm thầm xinh đẹp...…
Tác giả: Hạ Lan Mẫn Nguyệt Các bạn độc giả yêu quý! Truyện "Nương tử, ta sai rồi..." của Nguyệt Nguyệt có sử dụng một số chi tiết từ truyện "Vương phi thất sủng" và "Lãnh hoàng phế hậu" nên các bạn nếu có thấy truyện của mình có chi tiết giống thì hãy hiểu cho mình nhé!Tài năng Mẫn Nguyệt chỉ bé như cái móng tay thôi à, nên các bạn cố gắng hiểu giúp mình nha!*** Đêm khuya thanh vắng. Đối với phi tần thì không gì đáng sợ bằng chốn khuê phòng lạnh lẽo. Vậy mà giờ đây nàng đêm nào cũng vậy, giữa chiếc giường rộng lớn mang sắc xanh ngọc lục bảo, nơi mà đáng ra nàng và phu quân đang âu yếm hạnh phúc thì một mình nàng, thân hình lạnh ngắt, đầu tóc rối bời đang đưa ánh mắt thẫn thờ chứa chan sự cô đơn ra ngoài cửa sổ. Nàng đã quá tuyệt vọng. Từ ngày về Đông cung làm thê tử của hắn thì nàng chưa từng có một giây hạnh phúc. Trước mặt cha mẹ nàng, hắn tỏ ra hết sức yêu thương nàng để rồi, đêm tân hôn hắn cùng sủng phi ân ái nồng nhiệt. Nàng hỏi ông trời rốt cuộc nàng đã phạm phải lỗi lầm gì mà phải chịu nhiều uất ức đến như vậy? Nàng vốn dĩ là công chúa thứ tư của Tần Thủy Hoàng và Lưu Hoàng hậu. Khi xưa Đại Tần và Đại Trần đã cùng nhau chống giặc ngoại xâm rồi giờ đã trở thành hai cường quốc mà ai ai cũng phải nể sợ. Vua Tần và vua Trần từ ngày ấy trở thành tri kỉ nên quốc thái dân an cũng là chuyện thường tình. Hắn là thái tử con của vua Trần, hoàng đế tương lai không kiêu ngạo mới là lạ. Tên cẩu thái tử đó vì ba tỷ tỷ cao quý đã lên kiệu hoa nên vào một ngày đẹp trời đã mang lễ …
Số chương: 121 chương + 4 ngoại truyệnThể loại: Đồng nhân Kim Dung Ỷ Thiên Đồ Long KýNhân vật chính: Lộ Dao, Ân Lê ĐìnhTrans: AnonymousConvert + raw: Nguyệt Ly - TTVTrước giờ rất thích Ân Lê Đình trong Ỷ Thiên, trên người cậu ta toát ra hơi thở sạch sẽ ấm áp, cố chấp chung tình, bây giờ gần như không gặp được. Trong nguyên tác, so sánh Ân Lê Đình với Dương Tiêu, có lẽ không đủ thành thục, không đủ kiên cường. Nhưng bác Kim, hoặc nói là Kỷ Hiểu Phù hoàn toàn không cho người thanh niên như hoa lê này cơ hội trưởng thành, lúc cậu ta còn là một cậu bé được sư huynh chăm sóc thì đã thảy cậu ta vào trong mâu thuẫn kịch liệt. Vì thế, đối với một đứa trẻ sơ sinh như cậu ta, mềm yếu trở thành đại danh từ dịu dàng, nhu nhược trở thành biểu tượng thiện lương. Nếu có một cô gái, có thể chậm rãi cùng Ân Lê Đình trưởng thành từ từ trong giang hồ, cùng nhau học yêu như thế, được yêu ra sao, bảo vệ, tin tưởng, duy trì đối phương, học cách kiên cường giúp đỡ lẫn nhau, vậy thì Võ Đang Ân lục hiệp chí tình chí nghĩa tuyệt đối không thua kém Dương Tiêu phong lưu hào hoa.…
Số chương: 121 chương + 4 ngoại truyệnThể loại: Đồng nhân Kim Dung Ỷ Thiên Đồ Long KýNhân vật chính: Lộ Dao, Ân Lê ĐìnhTrans: AnonymousConvert + raw: Nguyệt Ly - TTVTrước giờ rất thích Ân Lê Đình trong Ỷ Thiên, trên người cậu ta toát ra hơi thở sạch sẽ ấm áp, cố chấp chung tình, bây giờ gần như không gặp được. Trong nguyên tác, so sánh Ân Lê Đình với Dương Tiêu, có lẽ không đủ thành thục, không đủ kiên cường. Nhưng bác Kim, hoặc nói là Kỷ Hiểu Phù hoàn toàn không cho người thanh niên như hoa lê này cơ hội trưởng thành, lúc cậu ta còn là một cậu bé được sư huynh chăm sóc thì đã thảy cậu ta vào trong mâu thuẫn kịch liệt. Vì thế, đối với một đứa trẻ sơ sinh như cậu ta, mềm yếu trở thành đại danh từ dịu dàng, nhu nhược trở thành biểu tượng thiện lương. Nếu có một cô gái, có thể chậm rãi cùng Ân Lê Đình trưởng thành từ từ trong giang hồ, cùng nhau học yêu như thế, được yêu ra sao, bảo vệ, tin tưởng, duy trì đối phương, học cách kiên cường giúp đỡ lẫn nhau, vậy thì Võ Đang Ân lục hiệp chí tình chí nghĩa tuyệt đối không thua kém Dương Tiêu phong lưu hào hoa.…
Lyrics nhạc Trung…
Tác giả: Hoài Nam Tiểu SơnThể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Gương vỡ lại lành, Đô thị tình duyên, Yêu thầm, Yêu đậm sâu, Ngọt sủng, 1v1Editor: Bliebe-----Góc nhìn nam chính: trước cưới sau yêu x Góc nhìn nữ chính: yêu thầm thành thật1.Trình Du Lễ, chàng trai trẻ đẹp trai nhất Bắc kinh. Tấm lòng rộng mở, dạo chơi nhân gian.Từ nhỏ bên người oanh yến thành đàn, Trình Du Lễ lại chưa từng cho cô gái nào ánh mắt, nhận được thư đều vứt sang một bên.Có lần nhận được một bức thư, bên trong chứa chứa một tiêu bản hoa anh thảo tuyệt đẹp.Anh em ở một bên nhìn thấy, ồn ào lấy đi. Qua tay mấy người, tiêu bản đã bị vò thành một cục.Mà Trình Du Lễ chỉ dửng dưng cười: "Được rồi, mau cầm về đi, đừng để giáo viên nhìn thấy."Tần Kiến Nguyệt ở bên ngoài lớp, nhìn món quà cô tự tay làm cả đêm, bị người ta vứt ở trên sàn hành lang.2.Trình Du Lễ có một đôi nhìn ai cũng trìu mến, mà nhìn ai cũng thờ ơ. Thường ngày thích dành thời gian trong rạp hát, uể oải dựa vào ghế bành, pha một ấm trà và nghe một bài hát.Cô gái diễn vai Hoa Đán rất xinh đẹp, đôi mắt như nước mùa thu, trông rụt rè sợ hãi. Trình Du Lễ đi tìm, rõ ràng là lần đầu gặp anh nhưng trong mắt nàng lại có nhiều cảm xúc.Trình Du Lễ tò mò: "Sao vậy, biết tôi à?"Tần Kiến Nguyệt không lên tiếng, lắc đầu.Hai người ở chung xem như hợp nhau, cũng đến tuổi kết hôn, đơn giản ở bên nhau sống qua ngày.Trình Du Lễ yêu vợ vô bờ bến. Chỉ là đôi mắt dửng dưng ấy vẫn dửng dưng. Không chứa người được.3.Sau khi Tần Kiến Nguyệt đi, Trình Du…
Tên truyện : Thư kí cưng của tổng giám đốc Nhân vật : Vương Tuấn Khải , Vương Nguyên , Dịch Dương Thiên Tỉ , Lưu Chí Hoành ..... vân vân và mây mâyTác giả : Tiểu HằngThể loại : Ngược , HE , hường , Boy x BoyNote : Truyện hoàn toàn là hư cấu , nhân vật không thuộc về mình nhưng mình có quyền quyết định . Như đã nói mình rất thích ngược nên truyện này sẽ ngược dài dài , nhưng kết thúc vẫn là HE nên mọi người an tâm nga Xie Xie ^^==== Tiểu Hằng ====…
◆ Tên truyện : Cố Chấp Ngọt.◆ Tác giả : Triệu Thập Dư.◆ Editor : Trà Đá.◆ Thể loại: 3S, song xử, hào môn thế gia, sảng văn, nhẹ nhàng, 1v1.◆ Độ dài : 113 chương (84 chính văn + 29 ngoại truyện).◆ Tình trạng bản gốc : Đã hoàn thành [Full].◆ Tình trạng bản chuyển ver : Đang tiến hành [On-going].◆ Nguồn: Diễn Đàn Lê Qúy Đôn…
Văn án :Trương Khải Sơn ta vốn không phải là loại người phong nhã, đối với kiểu hát tuồng đang hưng thịnh trong thời buổi hiện tại trong tâm hoàn toàn không lưu đến. Nhưng từ dạo quen Nhị Nguyệt Hồng, có lẽ đã trở nên đa sầu đa cảm hơn.Nói về Nhị Nguyệt Hồng , y thật đúng là có ngoại hình chuẩn mực của con kép. Mi thanh mục tú, vóc người cũng mảnh mai gấp nhiều lần đàn ông bình thường. Giọng nói khi xuống đài thuộc kiểu âm thanh dễ nghe , dễ nhớ. Luận tính cách Nhị Nguyệt Hồng không Phật ý ai, nhưng chẳng phải dạng gặp ai cũng có thể thân thiết. Ở cương vị một người thầy, y đặc biệt nghiêm khắc.Nhớ có lần, một tên cường hào nào đó vung tiền muốn Nhị Nguyệt Hồng dạy " Hát chơi vài câu ", Nhị Nguyệt Hồng trước mặt mỉm cười không từ chối sau thật sự là " dạy " hắn đúng đạo người thầy. Bất luận là roi mây hay đao thiết, đầu hay chân chỉ cần hắn ta sai đều sẵn sàng giáng xuống vào đòn. Lúc đó tên phú hào kia tức giận cùng cực, muốn kéo người san bằng luôn Lê Viên, kết quả bị ta nói dăm câu sợ hại trở về.Nếu lúc đó ta để gã làm loạn san bằng nơi đó, thì có lẽ bây giờ đã không rơi vào hoàn cảnh bi ai này.============Cuối cùng vẫn là ôm chấp niệm đến chết không buông.…
🌸Thể loại: Tình cảm, Cổ trang, Ngược 🌸Tác giả: Anh Tử🌸Văn án: "Chí Tử Bất Du" nghĩa là mất đi cũng không thay đổi. 'Hải để nguyệt thị thiên thượng nguyệtNhãn tiền nhân thị tâm thượng nhân.' (Trăng dưới nước là trăng trên trời Người trước mặt là người trong tim.) Cát trong sa mạc tuy rằng nhiều, thế nhưng nếu như một người rất may mắn, nhất định có thể ở trong sa mạc mênh mông đó tìm được một hạt cát thuộc về chính mình.Nàng - Diệp Minh Nguyệt, con gái duy nhất của Diệp tướng quân - Diệp Thanh, và phu nhân Mộ Vân. Nàng là tiểu thư con nhà danh môn, xuất thân cao quý, được cưng chiều từ bé, kiêu ngạo mà vô tư. Từ nhỏ, nàng sống trong nhung lụa, thứ gì muốn đều có, cuộc sống khiến bao người ngưỡng mộ.Chàng - Tần Dữ, con trai thứ của Tần tướng quân - Tần Mãn, trăm trận trăm thắng nơi sa trường. Mẫu thân mất sớm, cha và huynh trưởng đều tử trận khi chàng mới 14 tuổi. Mang trọng trách gánh vác Tần gia, chàng được đón về Diệp phủ nuôi dưỡng. Và từ đó tình cảm của cả hai ngày một lớn.Hận - rồi yêu. Ghét - rồi thương. Từ những ngày nàng không ưa gì kẻ xa lạ đến xâm phạm thế giới nhỏ bé của mình, đến lúc tình cảm len lỏi vào tim chẳng hay.Nhưng tình yêu chốn quyền quý, há dễ vẹn tròn?(*) LƯU Ý: Những tình tiết trong truyện đều hư cấu; bối cảnh, tên nhân vật, địa danh,... đều là giả định hoặc tham khảo từ nhiều nguồn khác nhau. Bút lực và kiến thức của mình còn nhiều thiếu sót và hạn chế. Trong quá trình viết dù đã cố gắng tìm hiểu và tham khảo tài liệu nhưng vẫn khó tránh sai sót. Rất mong…