Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
(Khánh An không phải là cô gái quá xuất sắc...cuộc sống của cô dường như chỉ quẩn quanh rất tẻ nhạt...mãi cho đến khi cô gặp được cậu ấy...)Trời mưa tầm tả...cô hối hả phóng xe đến trường...mọi hôm không như vậy...thế nhưng hôm nay là một ngày đặc biệt, nên cô muốn đi thật nhanh. Không may, xe cô bị hỏng, đang lúi cúi với chiếc xe không biết phải làm gì. Bỗng thấy một cậu con trai cao cao, không nói không rằng đi thẳng đến chỗ cô. Cậu ấy cắm cúi sửa giúp xe cô, cô đoán chắc cậu ấy học cùng trường mình vì cậu mặc đồng phục giống cô. Sững một hồi xe cũng sửa xong...cậu kia trả xe cho cô, cô cảm ơn rối rít rồi phóng xe đi. .......P/s: lần đầu mình viết, mong mấy bạn thông cảm ạ Nguồn ảnh: Google + Pinterest…
Đường chỉ đỏ xuyên suốt mạch truyện là Tình lứa tuổi học trò giữa hai con người xa lạ, Sinh Khanh và Trần An vốn chẳng để đối phương vào mắt, chỉ là người dưng qua đường.•• Người hoà mình với vô biên, tươi vui và sôi nổi như Khanh tuy thế lại dần chú ý vào người bạn học cô quạnh giữa đám đông - An, Sinh Khanh nảy sinh tâm ý làm thân, dần đặt chân qua ranh giới của Trần An. Những hành động nhẹ nhàng cùng với hơi ấm nhỏ nhắn len lỏi vào sâu nội tâm ẩn ức, bản hoà âm của tình yêu được cất lên, ngọn lửa hồng được thấp sáng. An càng hoài cảm về Khanh nhiều đến lạ, cậu đối xử với Khanh dịu dàng, từng chút lấn qua giới hạn bạn bè. Khanh tinh ý nhận ra quan hệ đồng bằng này đi quá xa, cậu quyết định quay đầu và trốn tránh khỏi An, để cậu ta lần nữa một mình hư vô trống rỗng. ••An bứt phá từng bức tường lửa mà Sinh Khanh đã xây nên, vươn tới nâng niu Khanh vào lòng, cuối cùng bộc lộ tất cả tiếng nói ẩn chứa trong mình, trái tim nhỏ rung ngân từng nhịp với mọi đau buồn, nhớ nhung....•••Liệu rằng Sinh Khanh có thấu hiểu được tâm tình của An? Hơn nữa Khanh có khoảng khắc nào rung rinh được tiếng tơ lòng không??°°Tình thương vô bờ của hai kẻ có tình sẽ về đâu khi ở thời đại những ước lệ tượng trưng trị vì, nơi luôn tìm cách dồn nén, áp bức con người vào đường cùng ngõ tận bằng những tục lệ cổ hũ, thối nát không có tình thương.Bản giao hưởng của hai trái tim sẽ khắc họa nên một câu chuyện hoàn chỉnh…
Tác giả: Thần Lan Nhất CáchTấn Giang, kết thúc 08 – 07 – 2015Thể loại: cổ trang, trùng sinh, ân oán tình thù, sinh tử văn, 1×1, HEVăn ánQuý Lân Nhiễm ta giờ phút này mới biết được nguyên lai ta là yêu ngươi, chỉ yêu ngươi, nhưng là hết thảy đều đã quá muộn rồi. Ngươi hận ta sao? Hận đi? Ta cũng hận ta chính mình, là ta hại nhà ngươi phá nhân vong, là ta hại ngươi thi cốt vô tồn, là ta hết thảy đều là ta. Ta không cầu ngươi tha thứ, kiếp sau ngươi muốn là còn yêu ta, ta nhất định nhất định cũng chỉ yêu ngươi…..Lúc ấy ta túy mỹ nhân gia, mỹ nhân nhan sắc kiều như hoa.Hôm nay mỹ nhân khí ta đi, thanh lâu châu bạc thiên chi nhai.Thiên nhai Quyên Quyên hằng nga nguyệt, ba năm nhị bát doanh lại thiếu.Thúy mi thiền tấn sinh biệt ly, vừa nhìn không thấy tâm đoạn tuyệt.Tâm đoạn tuyệt, mấy ngàn dặm?Trong mộng túy nằm vu sơn vân, thấy đến lệ tích tương giang thủy.Tương giang hai bờ sông hoa mộc thâm, mỹ nhân không thấy sầu nhân tâm.Hàm sầu càng tấu lục ỷ cầm, điều cao huyền tuyệt không tri âm.Mỹ nhân hề mỹ nhân, không biết vi Mộ Vũ hề vi triều vân.Tương tư một đêm mai hoa phát, hốt đến phía trước cửa sổ nghi là quân.…
Tên truyện: 暗恋这件难过的小事Tác giả: 孟栀晚Văn án:Cô gái Lâm Trữ yêu thầm thiếu niên Diệp Phong, cô cất giữ rất nhiều những chi tiết nhỏ nhặt về anh. Lâm Trữ mỗi ngày đều canh thời gian ra khỏi nhà, căn chuẩn thời gian mặc quần áo đi giày, chỉ vì một bóng hình lướt qua.Ngoài cửa sổ âm nhạc vang lên đó là bài Lư Châu Nguyệt của Hứa Tung, Lâm Trữ biết đây là bài hát phát thanh viên Diệp Phong của đài phát thanh trường thích nhất.Lâm Trữ từng cả đêm không ngủ, thức để giúp Diệp Phong chép lại những bài văn, chỉ vì một câu nói của anh, " Lâm Trữ, tớ nhớ kỹ cậu rồi!". Dưới sự cổ vũ của Diệp Phong, cô từ một cô gái nhút nhát tự ti cố gắng trở thành người đứng đầu lớp.Cô âm thầm cắt tóc mái thịnh hành lúc bấy giờ, học bôi kem chống nắng và tô son, không còn từ chối những chiếc váy búp bê mẹ mua nữa.Cô cố gắng diễn một vai không giống cô chút nào- một vai có thể xứng làm bạn với anh Bảng xếp hạng toàn khối, tên cô và tên anh xuất hiện cùng một chỗ.Tên của anh, chính là mật mã làm tim cô đập không ngừng....Mà anh mãi mãi không biết được, động lực thực sự của cô, là mỗi lần nhớ đến anh.Không biết được rằng trong bầu trời pháo hoa rực rỡ đó, cất giấu bí mật quan trọng nhất của cô.Cũng không biết kết cục cuối cùng của câu chuyện- là cô thích anh.Thời gian xen kẽ lại xa cách, bọn họ bước lên chuyến xe không cùng một quỹ đạo, sẽ không gặp lại nhau...Cơn mưa rào của thời thanh xuân, cuối cùng cũng sẽ có một ngày ngừng lại.______________Tui là người mới tập dịch có sai sót mong mn bỏ q…
Vào ngày nọ, một loại vi rút bí ẩn lan rộng toàn cầu và lây nhiễm cho tất cả những ai hơn 13 tuổi, đưa họ tới cái chết. Cùng lúc đó, Vampire xuất hiện, đưa Trái Đất vào bóng tối và con người bị bắt làm nô lệ. Tuệ Nhi một cô bé đang sống cùng với những đứa trẻ mồ côi, dù đang trong tình cảnh ngặt nghèo, cô vẫn có một hoài bão lớn: Giết tất cả bọn Vampire. Nhưng những thứ xảy ra đôi lúc không như người ta mong chờ.... Một bộ truyện này được thay đổi từng một bộ truyện khác…
Phuwintang là dân chài lưới tại một ngôi làng nhỏ ven biển .Hôm đó trời trong nắng vàng cậu vẫn đi làm việc như thường ngày , nhưng khi ra đến bờ biển vừa bước xuống thuyền thì thuyền bị chết máy cậu nhìn sang xem có vật gì cảng đường không thì đột nhiên một chàng trai cao to vạm vỡ đang nằm cạnh máy chèo khi đó cậu đã rất hốt hoảng nhưng khi xuống kiểm tra thử thì mạch anh ta vẫn còn đập . Nhân lúc nơi này chưa có ai cậu đem anh ta về nhà và chuyện tình của cả hai bắt đầu từ đây...Pond Naravit là một thiếu gia nhà vô cùng giàu có ba mẹ anh ta bắt được rất nhiều mối làm ăn lớn. Nhưng hơn một năm trước ba anh bắt đầu suy yếu nên có dự định chia tài sản của ông nội anh để lại cho mình. Nhưng dì Naravit và chú của hắn lại không đồng tình nên nhân lúc chỉ còn mẹ hắn làm trụ cột thì chính hai người bọn họ đã thuê người ám sát và ném cậu xuống biển để giành lấy miếng "mồi thơm" này nhưng hắn không chết mà lại trôi lênh đênh trên biển đến khi bị vướng vào thuyền đánh cá của Phuwin. Khi anh tỉnh lại Pond buộc phải giả khờ để từng bước từng bước đoạt lại những gì vốn thuộc về chính anh và mẹ mình. Trong thời gian từ khi về nhà Phuwin đến khi tranh đoạt tài sản thì dường như có lẽ hắn đã yêu cậu mất rồi nhưng Phuwin sẽ ra sao khi biết Naravit người mình yêu luôn giấu giếm mình?…
Tác giả: Tam TốLời tựa:"Lần đầu tiên gặp Hứa Thanh Sơn, hắn là bạn nối khố của đối tượng mà cô theo đuổi.Hứa Thanh San cảm thấy con người này vừa khô khan vừa không biết điều, luôn thích làm 'bóng đèn'.Một năm sau gặp lại, kẻ khô khan ấy đã trở nên 'men lì' đầy cuốn hút.Lúc mặc âu phục: đĩnh đạc, thâm trầm, đàng hoàng, phong độ.Lúc ở trần: cơ bụng sáu múi, với đường cong cơ bụng dưới. Quả tình khiến cô muốn ngừng mà không được...Hứa Thanh San: Đã bảo đi qua thận không đi qua tim cơ mà*.(*Ý của Hứa Thanh San là: chỉ quan tâm tới 'chuyện chăn gối' mà không muốn yêu đương bằng trái tim.)Hứa Thanh Sơn: Nói to lên chút!Hứa Thanh San: ...Nữ lưu manh với chuyên gia phục chế bích họa bụng dạ đen tối."…
Tên gốc: Không cho phép cậu chết lần nữa chết trước mặt tôi (不允许你在我面前再死一次)Tác giả: Kim Ngư (金鱼)__________~ Lời tác giả: Hu hu hu, tại sao Tống Tề Dũ lại chết? Tui khó chịu quá...~ Lời người chuyển ngữ:Trong "Mật mã thanh minh thượng hà đồ", Tống Tề Dũ là một nhân vật phụ có kết cục bi thảm. Nếu mà cậu ta xấu xa, độc ác, ngu dốt, tham lam thì thật chẳng có gì để bàn nữa. Song thiết lập nhân vât của vai diễn này lại đi ngược hoàn toàn với những gạch đầu dòng vừa được nêu trên, nghĩa là tính tới thời điểm ánh trăng sáng của Triệu Mặc Nhi tự kết thúc cuộc đời, Tống Tề Dũ đã gom được không ít tình cảm của khán giả (trong đó có tôi). Coi tập 16 xong, tôi thấy mình như biến thành Triệu Mặc Nhi - trái tim chết đi sống lại. héo hon vật vã tận 2 lần. Cũng giống như cậu ấy, tôi ứ chịu chấp nhận việc Đinh Đán (tên thật của Tống Tế Dũ) hôm qua còn tươi cười, hôm nay đã biến thành nắm đất...Vì thế...Nếu bạn cũng rầu lòng vì kết cục của Đinh Đán, thì bạn đến đúng chỗ rồi =))) _________FIC ĐƯỢC CHUYỂN NGỮ DƯỚI SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ, VUI LÒNG KHÔNG MANG RA KHỎI WATTPAD…
Tô Anh xuyên thành nhất thiên nam tần tinh tế văn vật hi sinh hoa hậu giảng đường nữ phụ.Nữ phụ nhân mỹ thanh ngọt, dị năng cường đại, gia tộc sai sử nàng đi ám sát nam chủ, cuối cùng thảm bại bị giết.Nàng xuyên đến khi, đời trước đang chuẩn bị báo danh tham gia nam chủ tiểu tổ, ở kế tiếp thực chiến khảo hạch trung thời cơ đánh lén.Tô Anh: "..."Nàng yên lặng thanh trừ báo danh biểu số liệu, tùy tiện kéo một cái xa lạ người qua đường: "Vị này học trưởng, ta có thể gia nhập của ngươi đội ngũ sao?"Người nọ khuôn mặt anh tuấn, khí thế thâm trầm, trong mắt tựa hồ có gió lốc gợn sóng.Hắn trầm mặc hai giây: "Ta không có đội ngũ."Tô Anh: "Không quan hệ, hơn nữa ta còn có , ta cho ngươi lấy phân!"Người nọ đồng ý .Sau đó, Tô Anh ở đoàn đội tin tức thấy được tên của hắn.Lăng Tước.Nguyên chung cực đại nhân vật phản diện.Giai đoạn trước khoác mã giáp làm bộ nhân loại, hậu kỳ thủ tê chiến hạm, du tạc tinh cầu, trong nháy mắt gian phá hủy liên bang quân đội, làm cho cả vũ trụ lâm vào sợ hãi Ma Ảnh bên trong.Nam làm chủ tẫn cả người chiêu thức, thả ra sở hữu đại chiêu tất sát kỹ, hắn đều lông tóc không tổn hao gì.Cuối cùng, hắn lộ ra đầy người xúc tua trùng tộc nguyên hình, nhàm chán ly khai này vũ trụ.Chỉ để lại một câu "Các ngươi quá yếu" .Tô Anh: "."…
Tác giả : Tớ là Cỏ .Thể loại : Cổ trang ,mưu kế, tranh giành quyền lực , lãng mạng ,...Giới thiệu : Hắn vốn là một cô nhi, không cha không mẹ, phiêu bạt khắp chân trời góc bể. Đến một ngày, hắn gặp được một "viên đường ngọt ngào", người luôn kề cận bên hắn, quan tâm hắn, dành cho hắn sự quan tâm mà hắn chưa bao giờ được nhận . Hắn trân quý, nâng niu "viên đường" ấy như bảo vật, sợ rằng chỉ cần buông tay, nó sẽ rơi xuống đất, nhuốm bẩn, chịu tổn thương. Thế nhưng, cuối cùng, chính hắn lại là kẻ khiến "viên đường" đó vỡ nát ...-"Chăm sóc người, yêu thương người, quan tâm người, nâng niu người là ta. Lợi dụng người, bỏ rơi người, hủy hoại người, cũng là ta. Nếu có thể quay lại, ta không mong người tha thứ cho ta. Chỉ mong rằng, ngay từ ban đầu ta và người chưa từng gặp gỡ. Người sẽ bước đi trên con đường hoa của người, còn ta sẽ tiếp tục đi trên con đường máu , lạnh lẽo của riêng ta. Hai thế giới, hai số phận, mãi mãi chẳng giao nhau, để người chẳng phải chịu đựng những tổn thương do ta mang đến."Lưu Ý :- Mọi tình tiết cốt truyện, nhân vật , sự kiện đều là hư cấu .- Truyện xoay quanh mưu kế tranh giành quyền lực của các nhân vật .- Truyện cổ trang đầu tiên tác giả viết mong mọi người góp ý nhẹ nhàng, đừng ném đá mạnh quá bể kính nhà tác giả .- Mọi người có khúc mắc gì có thể liên hệ tác giả , tớ sẽ dùng 100% toàn lực để giải đáp cho cậu .- Đừng đem truyện của Cỏ đi nơi khác ạ ._________------- CẢM ƠN MỌI NGƯỜI ĐÃ ĐỌC :333--------____________…
Tác giả: Bắc Nam Xuyên qua (thân xuyên), he, 1v1 1945 năm xuân, Thẩm Nhược Trăn bí mật đưa ra cuối cùng một nhóm kháng tệ, đóng ngân hàng Phục Hoa, lại đang tiến hành an toàn dời đi khi gặp phải tai nạn trên biển. Ở hoàn toàn mất đi ý thức phía trước, hắn cho rằng chính mình chắc chắn phải chết. ... Sau đó hắn nghe thấy có người ở bên người nói chuyện, có vẻ như niệm một đôi câu đối phúng điếng. Thẩm Nhược Trăn mở mắt ra nằm ở 21 thế kỷ cao cấp phòng bệnh, mép giường đứng thẳng một cái anh tuấn nhưng lạnh nhạt nam nhân xa lạ. Thẩm Nhược Trăn: "Ngươi là ai?" Hạng Minh Chương: "Không nhớ rõ ta ?" Thẩm Nhược Trăn: "Ta không quen biết ngươi." Hạng Minh Chương: "Sở Thức Sâm, làm ra lớn như vậy sự cố, trang mất trí nhớ nhưng vô dụng." Gặp mặt liền cho người ta niệm điếu văn / "lai giả bất thiện" / sói đuôi to / tổng giám đốc công Đi vào thời đại mới / kỳ phùng địch thủ / mỹ mạo dân quốc đại thiếu gia / xuyên qua chịu Bìa ngoài cảm tạ trên thế giới nhất điềm đạm cô gái! Nội dung nhãn mác: Nhân duyên tình cờ gặp gỡ xuyên qua thời không Từ khoá tìm kiếm: Nhân vật chính: Hạng Minh Chương, Sở Thức Sâm (Thẩm Nhược Trăn) ┃ vai phụ: Vài cái ┃ cái khác: Một câu nói giới thiệu tóm tắt: Sở thư ký, tới một chút. (không rảnh) Lập ý: Đi vào thời đại mới…
Một trận Thiên Lôi đi qua, trò chơi Trạch Nam xuyên qua trở thành võ lâm cao thủ. Khoác đại hiệp da, bày ra hé ra bình tĩnh mặt, Trong lòng một vạn đầu Thảo Nê Mã gào thét mà qua: thế giới này vì cái gì không có Muội Tử! Phong tiêu tiêu này đêm từ từ, lão tử không ai ấm giường, các ngươi cũng đừng nghĩ kỹ qua. Đồ đệ nhóm! Cho ta rời giường luyện công! ! ! Cùng dẫy: võ lâm cao thủ Xuyên Thành trò chơi trạch cuộc sống —— giang hồ OL(office lady) Mạc Tiểu Thiên vốn là cái trò chơi trạch, chơi trò chơi thời gian trang bức bị sét đánh, Lập tức sẽ mặc càng thành võ hiệp thế giới nhất đại môn phái cao phú soái trưởng lão. Nương này xác tử Mạc Tiểu Thiên tính toán mở ra hắn chế bá con đường, làm gì Thì không đợi hắn. Dựa theo tiến công chiếm đóng nước chảy đi, cuối cùng lại là thu một đống hùng hài tử, đặc chú: nam! Chú ý hạng mục công việc: ① văn cố gắng cẩu huyết, YY(tự sướng) lưu, hệ thống lưu, không thích thận nhập. ② này văn chuẩn bị lặp lại lần nữa viết, trước mắt trạng thái làm lạn vĩ, thỉnh chớ mua ③CP đã chết, chớ Niệm Nội dung nhãn: giang hồ ân oán thiên chi kiêu tử Tìm tòi mấu chốt tự: chủ giác: Mạc Vấn Thiên ┃ phối hợp diễn: một đống đồ đệ, Thiên Môn ┃ cái khác: 1V1, hệ thống, thăng cấp, trò chơi, thầy trò…
Nam Tinh bị xuyên nhanh hệ thống ký sinh, xuyên toa vu các loại cẩu huyết văn bên trong, này đó trong sách đều có một cộng đồng nhân vật: Nam chủ vật hi sinh bạch ánh trăng.Bạch ánh trăng thiện lương, ôn nhu thả luyến ái não, lại nhiều lần giúp nam chủ, vì hắn hy sinh hết thảy, nam chủ nghĩ đến gặp chân ái, đối nàng mọi cách che chở, hỗ hứa cả đời.Nam chủ hòa nữ chủ gặp nhau sau, hắn dần dần di tình đừng luyến đối với nữ chủ, giáp ở nữ chủ hòa bạch ánh trăng trong lúc đó hai đầu khó xử, một cái vô ý tựu thành tra nam.Bạch ánh trăng bên này, nhận thấy được nam chủ là tra nam sau nước mắt rơi như mưa, sau đó vì thôi động kịch tình như vậy vật hi sinh: Bị nam chủ A tiểu thiếp độc chết, bang nam chủ B báo thù mà tử, bị nam chủ C gián tiếp hại chết.Nàng sau khi, tra nam chủ chỉ tại nàng mộ tiền áy náy nhất tiểu hội, quay đầu cùng nữ chủ ngọt ngào he.. . .Kịch tình vốn nên là này đi hướng, nhưng này nhất thế Nam Tinh mặc đi vào, trở thành cái kia công cụ nhân bạch ánh trăng.Muốn cho nàng ngoan ngoãn làm bị cô phụ ân nhân cứu mạng, bị bắt đám hỏi muội muội, bạch ánh trăng bộ oa thế thân? A, làm các ngươi tra nam xuân thu đại mộng!N lâu về sau, tra nam chủ hối hận đến cầu yêu, Nam Tinh kéo các phương diện điều kiện đều hoàn bạo tra nam đại soái ca, đối với tra nam mỉm cười: "Ngượng ngùng, không trở về thu rác rưởi."…
Thẩm Tinh Nguyệt xuyên vào một cuốn tiểu thuyết cổ đại ABO, trở thành một nhân vật phản diện pháo hôi. Bản thân nhân vật này yêu si mê Tô Mộ Thu đến mức điên loạn , nhưng vì danh tiếng quá tệ, Tô Mộ Thu đã để người tam muội không được sủng ái của mình thay thế , Tô Mộ Vũ, xuất giá. Từ đó, Thẩm Tinh Nguyệt bắt đầu hành hạ cả thân thể lẫn tinh thần của nữ chính Tô Mộ Vũ.Tô Mộ Vũ có tính cách cương trực và đầy toan tính. Nàng nhẫn nhịn chịu đựng hết lần này đến lần khác những màn tra tấn của nguyên thân, cuối cùng kết đôi với nữ chính thứ hai trong truyện, Ngũ Hoàng Nữ Thẩm Nghi Gia. Cả hai cùng nhau trải qua một loạt cuộc đấu tranh và cuối cùng ổn định quyền lực, trong khi nguyên thân cũng bị nữ chính ban cho cực hình ngũ mã phanh thây.Chỉ cần đọc đến dòng cuối của tóm tắt câu chuyện, Thẩm Tinh Nguyệt đã cảm thấy tê liệt cả chân tay. Cô muốn quỳ xin lỗi còn không được sao?Tuy nhiên, khi nhìn thấy Tô Mộ Vũ bị phạt quỳ bên ngoài cửa trong ngày đông lạnh giá, chỉ mặc một bộ y phục mỏng manh, Thẩm Tinh Nguyệt cảm thấy muốn chết quách cho xong, hay là cô nhắm mắt cho qua?Sau đó, dưới sự ép buộc và dụ dỗ của hệ thống chó má chả đáng tin cậy , Thẩm Tinh Nguyệt đành phải từng chút từng chút tích lũy thiện cảm của Tô Mộ Vũ.Khi Tô Mộ Vũ bệnh, cô tất bật chăm sóc; khi Tô Mộ Vũ bị vu oan, cô là người đầu tiên đứng ra biện minh; khi Tô Mộ Vũ nhớ nhà, cô tìm mọi cách để đưa nàng về phủ thăm.Đến khi cô đã tích lũy đủ thiện cảm từ Tô Mộ Vũ và chắc chắn rằng mình sẽ không bị ngũ xa phanh thây,…
Tác giả : Bạch Thiên Sênh CaThể loại: đam mỹ, hệ thồng, chủ thụ, nhất thụ nhất công , chỉ thay đổi thân phận và thế giới nhưng công không thay đổi, HE.Văn án: Mặc Kỳ một sinh viên đị học, là hội trưởng hội học sinh của trường S nổi tiếng nhất nước. Ngày ngày đều như vậy nhưng hôm nay cậu gặp một bé gái bị té giữa đường sắp bị xe tông trong khi cậu đang trên đường về nhà. Một điều mà cậu không thể ngờ được là cậu xông ra để cứu bé gái , cậu thành công nhưng đổi lại người bại tông lại là cậu.Khi cậu mơ mắt ra thì thấy mình đang ở trong không gian đen như mực. Tầm mắt của cậu dừng lại trên một quả cầu trắng lơ lững trên không trung, cậu đang thất thần thì trong không gian truyền đến giọng nói máy móc lạnh lùng :" Chào ký chủ tôi là hệ thống chia rẽ nhân vật chính mã số XT 04510471".…
Thôn Đoài những năm ấy, trời đất bình an, mưa thuận gió hòa, lúa ngoài đồng vàng như mật ong, cá dưới sông bạc như tơ liễu. Người làng an cư, tiếng trâu bò lẫn với tiếng mõ chiều, đâu đâu cũng phảng phất mùi rơm mới, tưởng như chốn nhân gian yên ổn chẳng chút phong ba.Trong cái yên bình ấy, có một người con trai, dáng dấp như vầng trăng rằm soi trên mặt nước, sáng mà không gắt, cao quý mà chẳng kiêu căng. Ấy chính là Nguyễn Minh Vũ, cậu út nhà Hội đồng Nguyễn.Từ thuở nhỏ, Vũ đã nổi danh là bậc nho nhã, học hành chữ nghĩa, tính tình ôn hòa. Khác hẳn những cậu ấm con quan khác vốn quen thói cậy quyền, Vũ chẳng hề tự cao, cũng không nỡ khinh kẻ dưới. Ai trong thôn, từ kẻ cấy ruộng cho đến người bán hàng rong, đều quý cậu, bởi thân phận cậu đáng trọng, mà tấm lòng lại càng đáng kính.Ấy thế mà một ngày kia, làng quê yên ả ấy bỗng xao động bởi bóng dáng một người khách lạ. Người ấy là Lê Hoàng Minh, vốn con nhà nghèo nơi thôn Đông. Cha mẹ sớm khuất, chàng một thân một mình, mang nghề may vá làm kế sinh nhai, nay phiêu bạt về thôn Đoài, dựng một tiệm may nhỏ bên bờ chợ.Chẳng bao lâu, tiếng kim chỉ của chàng đã lan khắp thôn. Y phục chàng may, từng đường tỉ mỉ, từng nếp gấp tinh tươm, khiến kẻ mặc vào như có thêm phần thanh khí. Nhưng điều khiến người ta phải ngoái nhìn chẳng phải chỉ là tay nghề, mà chính là gương mặt thư sinh, đôi mắt sáng tựa dòng sông thu, dáng điềm đạm như ngọn gió chiều. Gái trong thôn nhiều kẻ trộm nhớ thầm thương, đến bậc phu nhân cũng chẳng nề hà mà đem lòng quý trọng.Giữa sóng gió thời cuộc, giữa ngăn trở luân thường, liệu hai người có thể nắm tay nhau đi đến cùng trời cuối đất? Hay tất cả sẽ chỉ như hoa đào mùa cũ, đẹp đẽ mà mong manh, vừa nở đã vội tàn?_______Niên hạ, Tình trai, HE, ngược.Bối cảnh Việt Nam thời kỳ xưa.…
Thể loại: Đam mỹ, Trinh thám, Tâm linh Việt NamTác giả: JohnNội dung truyện:Giữa mùa thu năm ấy, tại một vùng quê Bắc Bộ còn vương mùi khói hương và những bóng ma ký ức, xảy ra một vụ tai nạn tưởng chừng bình thường - cái chết của ông Đinh Văn Tân, một thầy cúng có tiếng trong vùng. Người dân thì thầm đó là nghiệp quật, là báo ứng, là oan hồn từ quá khứ trở lại.Nhưng với Lê Quang Minh, một cảnh sát trẻ sở hữu đôi mắt âm dương, đó là vụ án đầu tiên của anh ở địa bàn mới. Một cái chết không đơn giản. Một vùng đất không bình thường. Và một chàng trai không hề vô can: Đinh Hoàng Ngọc Hải - con trai của nạn nhân. Hải 17 tuổi, học sinh lớp 12, sinh ra trong một gia đình nhiều đời trợ âm. Cậu sống trầm mặc, có đôi mắt đen sâu thẳm. Người ta bảo đôi mắt ấy chưa khai nhãn vì số mạng cậu "phải kết duyên tâm linh" với người có duyên âm lớn. Nhưng cậu chưa bao giờ tin vào những điều đó... cho đến khi cha mình chết, và Minh xuất hiện.Từ một lần gặp gỡ trong tang lễ đến hành trình điều tra kéo dài với những vụ án mang hơi thở linh dị, cả hai cuốn vào nhau - giữa yêu và sợ, giữa tin và hoài nghi.Tình yêu nảy nở trong bóng tối của những oan hồn. Và mỗi cái chết là một mảnh ghép dắt họ về sự thật - hay là vực sâu?…
Thất tình nữ mượn xác hoàn hồn công chúa thân: Gãy thảo nhớ chi văn châu [làm cho/lệnh] [ tinh biên ] Tân Lãng độc nhất vô nhị còn tiếp, không được đăng lại Đem làm người hiền lành Lý mộng như tao ngộ bạn trai phản bội, lại bị “Diêm vương công tử” Lầm lấy tánh mạng, sẽ cùng “Diêm vương đại nhân” Một phen cò kè mặc cả [về sau,] suy đến bạo phát nàng rốt cục đã được như nguyện trở thành xinh đẹp, có quyền thế đích -- bảo giác công chúa? Rõ ràng còn là con gái đảo cầu vồng quốc hay sao? cái này kiếm lợi lớn! Sẽ không ngâm thi tác đối, cầm kỳ thư họa không có sao, không có nhanh mồm nhanh miệng, Linh Lung tâm địa cũng không sao, tại con gái đảo, đây đều là nam nhân đích việc! Đương Bạo Lệ đích công chúa rung thân biến thành giải ngữ hoa, nàng không còn là Hỗn Thế nữ Ma Vương, mà là mỗi người hâm mộ đích nhân trung long phượng! Quan khóa chữ: Phản bội xuyên việt xuyên việt thời không công tử hồ nguyệt Trầm Hương Nữ Nhi quốc nữ sinh…
Momad Shadin Mắt Biếc kết thúc với chủ đề mở đã gây hoang mang và buồn bã ko ít cũng như tạo tâm lý nặng nề cho ace Voz. Vì thế, nay mình mạn phép viết tiếp câu chuyện của nv tôi - Ngạn.Mừng Voz came back, Chap mới sẽ ra sớm mặc dù bản thân tác giả đang chịu ko ít búa rìu của dư luận F17-ersgọi là NGOẠI TRUYỆN cũng được màTất cả mọi người hãy bình tĩnh. Anh vozer đẹp trai bình tĩnh. Chị Vozer xinh gái bình tĩnh. Thằng em vozer ngồi hóng bình tĩnh. Mọi người hãy cùng nhau bình tĩnh lại. Tác phẩm "Mắt Biếc" mình biết nó đã ăn sâu trong tâm trí mọi người, bản thân mình cũng vậy. Nếu không có những xúc cảm không thể giải bày sau nhiều lần đọc đi đọc lại tác phẩm này thì làm sao mà mình có thể viết được......…
Tên tiếng Trung: 已别Tác giả: 皮小灿 (Bì Tiểu Xán)Chuyển ngữ: Annie YoonNgày đào hố: 28/09/2025Giới thiệu:【Kẻ ghi chép cố chấp và cô độc vs Bệnh nhân bạch cầu dịu dàng hướng về ánh sáng】【Gặp nhau trong ngõ mưa + Mười năm ly biệt + Ba lần tương phùng + Cả đời vương vấn】Mùa mưa ở thành phố Thiên kéo dài triền miên, tuổi thanh xuân của Lâm Dạng bị hơi ẩm thấm dần, hóa thành một vở kịch câm lặng lẽ. Cô gái mắc chứng tự kỷ co mình giữa vũng lầy cô độc, cho đến khi chàng trai đưa cho cô chiếc áo khoác, với ánh dương đọng trong lúm đồng tiền, khẽ nói:"Về nhà cẩn thận nhé."Mười bảy tuổi, Giang Liệu sẽ không bao giờ biết rằng câu dặn dò bình thường ấy lại trở thành chấp niệm khiến cô mười năm sau vượt qua 1700 cây số.Khi tuyết ở phương Bắc rơi xuống tờ nguyện vọng đại học.Khi cuộc lướt ngang nhau nơi hành lang bệnh viện hóa thành tiếc nuối vĩnh viễn.Khi tấm vải trắng lần thứ ba được kéo lên trong nhà tang lễ, mới hiểu ra, nỗi đau lớn nhất trên đời không phải chia ly vĩnh viễn... mà là những câu "tớ vẫn nhớ" chưa kịp nói ra.Hiến tặng mối tình thầm lặng này, cho tất cả những ai đã băng đèo vượt suối trong ký ức của chính mình.…