Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Cảnh cáo! Bìa đó Nguyệt Huyền đặt vì mô tả kiểu tóc giống đó, cấm comment nhiều.Một cặp "Thanh mai trúc mã" thời thơ ấu đến năm 12 tuổi phải xa nhau, đem theo hẹn thề hôn ước sau 15 năm. Mạn Thiên Thiên mòn mỏi chờ đợi đã được 10 năm, "xui xẻo" gặp được Hắc Bang chủ Hắc Dương Mạc vô duyên vô cớ cứu cô và bắt cô làm người hầu trong 6 năm, không được ra ngoài nếu anh ta không cho. Làm thế nào cô gặp được Mạc Mạc - "chồng sắp cưới" đây!? Đón xem : Hắc Bang chủ! Anh là của em! của Lục Nguyệt Huyền này đi a!…
Truyện "Số 10 phố Yên Đại Tà" của tác giả Kiếm Tẩu Thiên Phong.Truyện được chỉnh sửa một số chỗ phù hợp với ngữ nghĩa tiếng ViệtCâu chuyện về sự gặp gỡ tình cờ của hai chàng trai. Khi ngày nọ vì chuyện thú cưng của mình có thai nên chàng trai tìm đến một cửa hàng thú cưng ở phố Yên Đại Tà. Từ đây cả hai gặp nhau và nhiều chuyện dở khóc dở cười xảy ra...…
"Chạy đi,chạy đi...""Hic,sao huynh không chạy với em,huynh đừng bỏ em mà!"Tiếng gào khóc hoà vào tiếng gào thét hỗn tạp của các thế trận.Trước mắt anh chỉ có thể bảo vệ em mình bằng cách này,giữ mạng trước rồi tính sau"Chạy đi,huynh sẽ theo sau em""Thế còn cha mẹ thì sao ạ? Sao-sao bố mẹ lại đi đâu mất rồi ạ?""Huynh sẽ nói cho em sau,bây giờ em chạy sang nước bên trước,họ sẽ cứu em còn huynh sẽ theo sau""Huynh đi cũng em đi mà""Đứa hoàng tử chạy dọc theo đường biên giới,lánh tạm một thời gian ta sẽ khắc tìm đến""Tuân lệnh! Ngài xin hãy bảo trọng""Đi đi""Huynhhhhhhh"…
Chào mọi người mình là Jen🍑đâyXin giới thiệu với mọi người đây là một fic tổng hợp các đoản ngắn về quá trình yêu nhau và bên cạnh nhau, hạnh phúc có, vui vẻ có, nước mắt cũng có nữa..._Fic này mình sẽ chia thành 7 phần gồm: +Phần 1: Cảm nắng +Phần 2: Đơn phương +Phần 3: Tình yêu +Phần 4: Khúc Mắt - Biến cố +Phần 5: Chia ly +Phần 6: Kết hôn +Phần 7: Trọn đời bên nha_Về nội dung: +Phần 1: -"Bên anh 8 năm em vẫn không bằng một cô gái mới đến bên cạnh anh, có phải anh nhẫn tâm với em quá không. Có lẽ nếu trước đây anh không ngọt ngào với em thì tình cảm em dành cho anh chỉ dừng ở mức cảm nắng...." +Phần 2: -"Nhìn em bên cạnh người khác anh thật không nỡ chút nào. Do anh không giữ được em hay từ đầu người em yêu đã không phải là anh..." +Phần 3: -"Người ta nói tình yêu của hai chúng ta ngọt ngào như mức đường vậy anh nói có đúng không" -"Đúng lắm tình yêu, bảo bối nhỏ của anh nói rất đúng. Anh yêu em". +Phần 4: -"Ngay từ đầu anh đã không yêu em người anh yêu là cô ta" -"Em lợi dụng tôi để lấy tài sản này nào. Thật đáng khinh bỉ" -"Mọi chuyện không hẳn chỉ là hiểu lầm thôi đâu..." +Phần 5: -"Chia tay đi tôi không còn yêu em nữa, vậy nên kết thúc sớm sẽ tốt cho tôi và em. Mong em hạnh phúc" +Phần 6: -"Ngày hôm nay em khoác lên mình bộ lễ phục thật đẹp để cùng khoác tay chú rể của em, cả thế giới sau này để em tựa vào cùng bước vào lễ đường" -"Cuối cùng em cũng chịu cưới anh" +Phần 7: -"Em mong cho chúng ta sống bên nhau tới già, cùng nằm trên chiếc giường hay nằm mà cũn…
Truyện thuộc thể loại ảo tưởng, vô cùng phi thực tế ╮(╯_╰)╭. Mọi người đừng tưởng là thật đấyTui lại đi đào hố tiếp (*^﹏^*)Văn ánVương Thiên An cô vì sự cố gặp cậu ấy, vô tình gặp nhau, cãi nhau, vô tình thích nhau. Dịch Dương Thiên Tỉ cậu là người trầm tính, lạnh lùng. Thế mà vì cô ấy mà tính tình trở nên ôn nhu cùng cô ấy cãi nhau, trêu chọc đánh nhau, an ủi, muốn được ở mãi bên cô ấy cùng cô ấy ở cùng một chỗ.Trích đoạnThiên Tỉ cậu có ngon xuống đây!!Thiên An cô có giỏi thì bay lên đây giống tôi này.****Cậu phiền não: "Tôi đã thích một người, nhưng mà không biết nói thế nào với cô ấy." Cô đề nghị: "Đơn giản thôi mà! Không phải cứ nói thẳng với cô ấy là" tớ thích cậu" được sao?"Cậu rầu rĩ: "Thế nhưng mà... Tôi sợ cô ấy sẽ từ chối."Cô an ủi: "Làm gì có chuyện đó, cậu là người ưu tú, tài giỏi như vậy, ai đầu không não mới từ chối"Cậu gật đầu: "Vậy được, tớ thích cậu !"Cô "... À, đúng lúc tôi là đứa không não..."Cậu: "..."Dịch Dương Thiên Tỉ cậu còn có vài khả năng vô cùng đặc biệt. **********Mọi người muốn biết Thiên Tỉ có khả năng đặc biệt gì thì mới đón xem truyện mình nha. Mình không nói trước âu😉Truyện thuộc bản quyền của author: Anon vui lòng không reup hay đem đi nơi khác…
Trích Đoạn🌚Đừng...ức Cậu Chủ...//Cậu e Sợ Nhìn Cậu chủ "Nhỏ"//Gọi tên Tôi!___________________________________Ố Là laaaaaaaaaaaaaaaaaaHy Kiu tao Là Lyl Đi Ha Hay Là Lil Cx Đc Mà cx đéo khác gì đâu Gt sương sương Thì Thế Anh Hay còn đc Mng Bt tới Là Andree Ở đây Chỉ là" TƯỞNG TƯỢNG " thôi Nhé chứ k Theo TG thực Đâu Ở đây Andree Bé hơn Bảo( Bray) 4 tủi nhoaaaCòn Thanh Bảo hay Còn đc Mấy ae Anti Nyc Gọi Là Bray Là 1 Người hầu trong Nhà họ Bùi Có nv Chăm Cho Cậu chủ NHỎ họ Bùi đến năm 20 Tủi_________T cho Bảo 21 tuổi nha Còn Thế Anh Thì chắc tụi bây cx bt Mà thôi nó Cho đúng Kịch Bản=)))Thế anh 18 Tủi ( ê mà đúng k T ngu Toán t k bt )Mà thôi cứ mặc định andree Nhỏ hơn nên Là em Của bảo v Đi K qTrong Tủi tácccLyl&Lil Nèeee…
ChiHori là cái tên do ba mẹ của cô bé nghỉ ra ,họ đã mất trong 1 trận hỏa hoạn 11 năm trước . Khi ChiHori còn nhỏ ba mẹ của cô hay giúp đỡ dân làng, vì thế trong trận hỏa hoạn 11 năm trước, họ đã có gắng cứu ba mẹ cô nhưng chỉ cứu được mỗi cô bé ,còn ba mẹ của ChiHori thì ko rõ đã chết hay còn sống , dân làng cho rằng là họ đã bị thiêu cháy. ChiHori 10 tuổi hiện đang sống cùng với dân làng mỗi ngày cô đều tự hỏi mình"Ba mẹ mình đi đâu lâu thế " . Khi cô hỏi là ba mẹ cô đâu rồi , thì họ chỉ nói :" Ba mẹ con để lại cho con dòng máu phù thủy, và đi công tác xa". Khi cô 15 tuổi cô quyết định tìm hiểu mọi chuyện.Sở thích : thích những thứ cute, mèo ,cú.Ghét : ăn nấm , dán,nhện.…
Con người tạo ra nó - một con robot hoàn mĩ với trí thông minh vượt xa họ. Điều duy nhất họ lo ngại về nó , chính là một robot có cảm xúc nhưng không thể yêu ❣Bởi vậy điều đầu tiên họ dành cho nó - là học cách yêu một ngườiMang thân phận quận chúa - nàng học cách bảo vệ nhân loại, học cách quan tâm họ , học cách yêu lấy bản thân và học cách yêu chàngGiữa cảnh tượng hỗn loạn, chàng đưa tay ra nắm lấy nàng lôi đi nhưng bị nàng cự tuyệt. Chàng sững sờ quay lại nhìn " Vì sao?" " Chàng biết không? Là chàng đổi ta để lấy thiên hạ , còn hắn? Đổi cả thiên hạ chỉ để có được ta"…
Truyện ngắn, viết theo cảm hứng. Hay có thể khen, không hay có thể ném đá.------------------------------------------------------------------------------------ Trước mắt anh bây giờ là một cái quần sịp hiệu Tomy, màu trắng tinh khôi với vẻ hào nhóa, loại vải mịn mà cùng với đường may trơn tru không tì vết, tuy không phải loại sang chảnh nhưng cũng là loại tốt, loại chỉ may cũng tốt, không dễ bị đứt. Được hơn hết là vẻ ngoài nhìn đẹp mắt, ưa nhìn. Chỉ có mỗi một điều là không biết mặc lên người nó sẽ như thế nào. @@Hồi lâu, anh gọi chủ tiệm ra. Chắc lại là mấy bà thím hay mấy ông nội già ra nói mấy câu ngon ngọt sản phẩm rồi nào vừa rẻ vừa bền, vừa đẹp lại vừa sang, không mua thì phí lắm.... -_- "OMG" - Trong tâm trí anh giờ chỉ là hình ảnh của một thằng thư sinh đeo kính, với mái tóc nâu bồng bềnh, gương mặt sáng lạng toát lên cái ưa nhìn. Cái áo sơ mi màu xanh da trời, cái quần cáo hơi quá gối, trên tay còn đang cầm hộp cơm, miệng chép, môi bóng nhờn vì dầu mỡ. Có hạt mồ hôi lăn xuống cằm hiện lên cả đường cong trên góc cạnh trên gương mặt ấy. Bây giờ thì cái suy nghĩ vớ vẩn về một bà thím hay ông nội nào đó đã bay mất hẳn, gạt hết mọi điều chỉ để chừa lại chỗ cho hình dáng kia thôi. "Đâu phải lần đầu thấy, thật là trẻ con mà"-anh tự nhủ mình. Haha nói ra như anh là một tên sát trai không bằng, chỉ là anh thích những cái lạ, thích những cái khác thường của những thứ bình thường. Dù sao trái vẫn là trai thôi. Hắn bước tới, anh đưa tay chỉ vào cái sịp: -"Cái này cậu tính làm sao?"…
Hạ nhận ra bản thân không thể yêu một người con trai như bao đứa bạn đồng trang lứa bởi lẽ nó hình như si mê cái Sương từ lúc nào ấy nó cũng chả rõ, chỉ là quá yêu thích, yêu đến nổi bên cạnh nó có cái Sương mất gì cũng chẳng tiếc, nhưng nó mất cái Sương thì nó chẳng cần cái gì nữa.-" Sương ơi, ngày mai mà tao về trễ cũng đừng bỏ tao đi nha, có bị bão cuốn tao cũng mò về kiếm mày đó".Sương chỉ nhìn nó, cười nhẹ. Rồi cô nhìn ra ngoài cửa, thấy gió lớn tuốt từng đám lá cây đem đám lá xanh mướt bay lượn trên vùng trời trắng mây rồi yên tĩnh đáp xuống sân đan dưới lầu. Sương cảm rồi, cô ngồi yên ắng một hồi rồi nhìn Hạ, cô bảo.-"Hạ ơi, em thương Hạ".…
Nếu trên cõi thế này có hai người thương em vô điều kiện, thì anh sẽ là "kẻ thứ ba".Truyện xoay quanh về một cô gái 17 tuổi, làm quen và nảy sinh tình cảm với chàng trai ở tiệm sửa xe nhưng sợi dây tơ hồng ấy nhanh chóng bị đứt quãng bởi "vua".Truyện không có yếu tố nhạy cảm, nếu có thì ít không cần đề cặp đến.1×1 không harem, một số nhân vật sẽ có tình cảm nhưng nó đơn thuần chỉ là quý mến, cùng lắm thì là bạn thân hoặc "siu bạn thân" cảm ơn.Một số tình tiết không logic lắm ( vì truyện cũng khá phi lý ).( Không phải tương lai, thì quá khứ ).…