NGƯỜI YÊU THẤT LẠC
TÓM TẮCCác cậu là người yêu thất lạc của các anh vì vào năm cấp 2 các cậu phải đi du học…
TÓM TẮCCác cậu là người yêu thất lạc của các anh vì vào năm cấp 2 các cậu phải đi du học…
Đệ nhất mỹ nhân thành phố A, tiểu công chúa Tần Phỉ Nặc sành điệu xinh đẹp nhất trong giới bị mẹ "Ác ma" dồn ép trong 100 ngày phải thu phục được Lăng đại thiếu của tập đoàn AZ. Vốn tưởng rằng chuyện này là một việc dễ như trở bàn tay, nào biết, Lăng đại thiếu không thích thiên kim tiểu thư mà chỉ thích "Cô bé lọ lem"! Dưới cơ duyên xảo hợp, Tần Phỉ Nặc và "Cô bé lọ lem" Phương Tiêm Tiêm thay đổi linh hồn, mở ra hành trình "Cô bé lọ lem" truy đuổi tình yêu... "Công chúa" biến thành "Cô bé lọ lem", thoải mái thu phục mẹ kế và hai bà chị khó chơi, thuận buồm xuôi gió mà lượn vòng giữa "Hoàng tử" với "Kỵ sĩ";"Cô bé lọ lem" biến thành "Công chúa", khó khăn này nối tiếp khó khăn khác, hoàn toàn xa lạ và không hợp với xã hội thượng lưu;Thời hạn một trăm ngày đã đến, tình yêu vốn là dễ dàng như trở bàn tay, nào biết, cô lại có thể chủ động đề xuất từ hôn! Từ hôn! Từ hôn!Đổi lại linh hồn, thiên kim trở về, cô không cần sự thương cảm, không cần tôn nghiêm, không cần hôn nhân có tình yêu, cô cần tình yêu chân thành của anh! Thật ra cô không hề biết, sớm đã từ lâu thật lâu trước đó anh đã chung tình với mình cô rồi ... Từ hôn có nghĩa là cô đánh cược thất bại với mẹ "Ác ma", cô phải rời khỏi nhà họ Tần, trở thành kẻ hai bàn tay trắng, nhưng cô không sợ, tự lực cánh sinh, sử dụng tài hoa khắp người tạo dựng "Tinh Thần Nhất Nặc", một nơi đặc biệt chuyên bồi dưỡng đào tạo cho danh viện thượng lưu.Thiên kim toàn năng lột xác thành bà hoàng toàn năng của "Tinh Thần Nhất Nặc", tình yêu và cuộc sống…
Cung oán ngâm khúc (chữ Hán: 宮怨吟曲) hay gọi tắt là Cung oán là tác phẩm kiệt xuất của Nguyễn Gia Thiều, được viết bằng chữ Nôm, gồm 356 câu thơ làm theo thể song thất lục bát.Cung oán ngâm khúc là bài ca ai oán của người cung nữ có tài sắc, lúc đầu được nhà vua yêu chuộng, ái ân hết sức nồng nàn thắm thiết "mây mưa mấy giọt chung tình - đình trầm hương khoá một cành mẫu đơn", nhưng chẳng bao lâu đã bị ruồng bỏ. Ở trong cung, nàng xót thương cho thân phận mình và oán trách nhà vua phụ bạc "chơi hoa cho rữa nhuỵ dần lại thôi". Cung nữ khát khao muốn "đạp tiêu phòng mà ra" để trở về với cảnh đời "cục mịch nhà quê" thuở trước, nhưng nàng vẫn tiếp tục bị giam cầm trong cung điện vàng son, trong nỗi buồn đau sầu thảm và oán hờn chất chứa. Cuối cùng, nàng vẫn khát khao có lại những cuộc ân ái hiếm hoi khi xưa "giọt mưa cửu hạn còn mơ đến rày", vẫn mong chờ được nhà vua đoái hoài đến trong nỗi niềm tuyệt vọng.Cung oán ngâm khúc là tiếng thét oán hờn của một trang nữ lưu tố cáo và phản kháng chế độ phong kiến đã đối xử phũ phàng tàn ác đối với phẩm giá và những tình cảm trong sáng, cao quý của người phụ nữ. Cung nữ chính là nạn nhân bi thảm của những đặc quyền phong kiến ích kỷ và vô nhân đạo, bị vua chúa biến thành đồ chơi để thoả mãn thú tính hoang dâm của mình, rồi bị ném đi không thương tiếc vào lãng quên. Nguyễn Gia Thiều là một văn hào uyên thâm và chứa chan tinh thần nhân đạo đã thấu hiểu nỗi lòng của người cung nữ, đã dồn hết tâm huyết và văn tài để viết nên một tác phẩm bất hủ, đau đớn xé…
Khi mọi thứ xảy ra quá nhanh thì ngay cả người bên cạnh bạn cũng không thể hiểu được huống chi là tình cảm. " Em yêu anh..."...Câu nói ấy một lần nữa khắc sâu vào tim tôi... Liệu em có biết rằng tôi yêu em đến nhường nào, tôi thương em tới mức nào... Nhưng có lẽ tôi chỉ là màn đêm sâu thẳm, một màu đen thuần túy khiến em chẳng thể hiểu được...…
Trần Vũ Minh, một cô gái có đầy đủ phẩm chất tốt đẹp của một đứa con trai, lớp trưởng yêu quí của lớp12a6. Phẩm chất "cần cù chịu khó", đam mê cực độ với ngành cảnh sát nhân dân. Nhiều năm về trước do lầm lỡ tuổi thơ đã mang đi "cái quí giá nhất" của một đứa con trai.Dương Minh Hoàng, sinh sau nữ chính sáu tháng mà gánh nhiều "hậu quả". Đẹp trai, nhà giàu, học kém - điển hình tiêu biểu của hoàng tử thế kỷ 21. Chàng trai trẻ đau đớn chịu nghiệt số trở thành "thanh mai trúc mã" với nữ chính...Sự liên quan bắt đầu từ một tình tiết rất chi là "không trong sáng" liệu có tạo nên một câu chuyện trong sáng??? ...…
thể loại: ngọt, tổng tài, HEMin Yoongi: một tổng tài lạnh lùng, tàn khốc nhưng lại rơi vào lưới tình của cô nàng trẻ con Park Jimin.Park Jimin: tốt bụng, ngây thơ, hồn nhiên vô đối.Vì sự nuông chiều quá mức của anh mà cô ngày càng tinh nghịch, phá phách.Thường hay giả lơ mỗi khi anh hỏi tội.Truyện nói về cuộc sống hằng ngày của đôi vợ chồng Min Yoongi và Park Jimin.Trích:"Jimin!!! em muốn chọc anh tức điên lên mới chịu đúng không!!!"Cô cười hì hì giả ngốc nói: "Chồng à, Min xin lỗi, Min chỉ vô tình làm bể hai chai rượu quý có một không hai của anh thôi mà".…
Hạ nhận ra bản thân không thể yêu một người con trai như bao đứa bạn đồng trang lứa bởi lẽ nó hình như si mê cái Sương từ lúc nào ấy nó cũng chả rõ, chỉ là quá yêu thích, yêu đến nổi bên cạnh nó có cái Sương mất gì cũng chẳng tiếc, nhưng nó mất cái Sương thì nó chẳng cần cái gì nữa.-" Sương ơi, ngày mai mà tao về trễ cũng đừng bỏ tao đi nha, có bị bão cuốn tao cũng mò về kiếm mày đó".Sương chỉ nhìn nó, cười nhẹ. Rồi cô nhìn ra ngoài cửa, thấy gió lớn tuốt từng đám lá cây đem đám lá xanh mướt bay lượn trên vùng trời trắng mây rồi yên tĩnh đáp xuống sân đan dưới lầu. Sương cảm rồi, cô ngồi yên ắng một hồi rồi nhìn Hạ, cô bảo.-"Hạ ơi, em thương Hạ".…
Cái gọi là tình yêu chân chính, cái gọi là mãi mãi, gọi là suốt đời vĩnh hằng đến ngàn kiếp liệu thực sự tồn tại? Em yêu anh, anh yêu em ruốt cuộc cũng chỉ là những lời nói. Tình yêu, như cánh hoa sữa bay mãi trên nền trời xanh trong, hết duyên, hết phận mãi bay, như kí ức giữa anh và em, em chết đi, điều đó sẽ không thay đổi. "Khi mùa thu gõ cửa thành phố , những con đường ở nơi đây không chỉ trải đầy lá vàng mà còn được nhuộm màu đỏ kiêu sa". Đó là em.…
Quái Đàm là hiện tượng thần bí nơi không gian biến dạng, các quy luật thực tại bị bẻ cong tựa như những câu truyện ma quái hay truyền thuyết đô thị.Căn nguyên cho sự tồn tại của Quái Đàm đến nay vẫn chưa thể lý giải nhưng một điều chắc chắn là những vụ mất tích bí ẩn đều liên quan mật thiết đến chúng.Touya là nam sinh cấp ba với chủ trương "chuộng bình yên, ưa nhàn hạ" nhưng cũng đồng thời là hậu nhân của dòng dõi pháp sư danh giá.Ngày nọ, cậu nhận được bức thư từ người chị của mình nhờ giải quyết một số chuyện.…
Nếu trên cõi thế này có hai người thương em vô điều kiện, thì anh sẽ là "kẻ thứ ba".Truyện xoay quanh về một cô gái 17 tuổi, làm quen và nảy sinh tình cảm với chàng trai ở tiệm sửa xe nhưng sợi dây tơ hồng ấy nhanh chóng bị đứt quãng bởi "vua".Truyện không có yếu tố nhạy cảm, nếu có thì ít không cần đề cặp đến.1×1 không harem, một số nhân vật sẽ có tình cảm nhưng nó đơn thuần chỉ là quý mến, cùng lắm thì là bạn thân hoặc "siu bạn thân" cảm ơn.Một số tình tiết không logic lắm ( vì truyện cũng khá phi lý ).( Không phải tương lai, thì quá khứ ).…
Văn án:Hoàng đế sống lại,Ở hắn vẫn là cái kia kiêu ngạo ương ngạnh tứ hoàng tử thời điểm,Hắn nghĩ muốn trước tiên đem kiếp trước hoàng hậu định ra đến,Cả đời này, hắn phải hộ nàng sủng nàng,Làm cho nàng làm một cái độc chiếm thánh tâm sủng hậu.Nguyện vọng là tốt đẹp chính là,Chính là hắn kia mập mạp nhuyễn Manh Manh tiểu hoàng hậu,Biết được chính mình cùng với hắn đính hôn khi,"Oa" một tiếng,... KhócĐây là một tràng có kế hoạch có dự mưu sủng hậu dưỡng thành hàng động.Nội dung nhãn: cung đình hầu tước sống lại ngọt vănNhân vật chính: Diệp Thiên, Tiêu Ngôn Phong…
Trên một con tàu nọ, có một chàng trai đang dựa vào lan can tàu như muốn gieo mình xuống nơi biển sâu, gần đấy có một người đàn ông lớn giọng muốn nói gì đó với chàng trai kia:"Lạc Hi, em hãy ở yên đó và nghe tôi giải thích đi!" "Không, tôi không muốn nghe những lời giả dối của anh nữa!" "Em phải nghe tôi nói, tôi thật sự không phản bội em mà" "Đủ rồi, hãy để tôi yên đi"Dứt lời chàng trai đã gieo mình xuống nơi biển sâu mà mặc kệ người đàn ông kia. "Ting"_____ Tác giả khá lười nên có thể ra truyện lâu. Không cần trông chờ nhiều.…
Cố gia và Lục gia là bạn thân lâu năm với nhau cho nên họ quyết định lập hôn ước cho hai đứa trẻ với nhau cũng chính vì thế nên cô và anh cả hai đều có hôn ước , ngay từ nhỏ cô rất thích anh, yêu anh ngay từ lần đầu cô gặp mặt, cô luôn theo đuổi anh, sẵn sàng làm mọi thứ vì anh, thậm chí cô còn hạ thấp bản thân mình vì anh nhưng thứ cô đổi lại chỉ là nhận lại ánh mắt lạnh lùng và thờ ơ lạnh nhạt của anh.. Trước khi hủy hôn ướcSơ Hạ " Từ trước đến giờ anh có từng thích em dù chỉ là một chút không?"Lục Trì " Từ trước đến nay tôi chưa từng thích cô dù chỉ là một chút" anh không do dự mà trả lời cô. Sau khi hủy hôn ướcLục Trì " em thật sự muốn gả cho hắn?"Sơ hạ" Phải"Lục Trì " Không thể!!"…
câu chuyện kể về chuyện tình trắc trở nhưng cũng không kém phần "tự vả" của cô nàng đạo diễn HẠ LAM và anh chàng minh tinh LÝ HIỀN. HẠ LAM sinh ra trông một gia đình khá giả nhưng cô luôn muốn tự lập và theo đuổi ước mơ làm đạo diễn từ bé nên đã vào trường ĐH sân khấu điện ảnh và từng hẹn hò với LÝ HIỂN nhưng vì một số hiểu lầm nên hay người đã chia tay. Sau này, khi cô làm đạo diễn cho môt bộ phim thì oan gia ngõ hẹp, nam chính bộ phim đó là LÝ HIỂN. Dù không muốn nhưng hai người vẫn phải hợp tác để làm nên một bộ phim ăn khách, và mối tơ duyên khi xưa của hai người đã được ghép lại trong lần hợp tác này...…
Một cái kết viên mãn cho tất cả những cay đắng. Nếu thực sự có người yêu em như thế, em nguyện dùng cả đời này để đối tốt với anh "Vừa mới bước khỏi cửa sân bay nó đã nhìn thấy bóng hình quen thuộc của anh. Hôm nay anh mặc chiếc áo bông trắng, trên tay cầm theo một bó hoa hồng đỏ cực kì nổi bật. Anh đang cười rất tươi, nụ cười này là dành cho nó, nụ cười cực kì ấm áp. Nó cùng với chiếc vali to đùng nhanh chóng chạy về phía anh, nó cười thật tươi, ôm chầm lấy anh trước con mặt ngỡ ngàng của biết bao nhiêu người. Anh cũng có chút bất ngờ. Thần trí còn chút thanh tỉnh, anh thì thầm vào tai nó: "Ở đây có rất nhiều fans hâm mộ và nhà báo" rồi nhẹ nhàng đẩy nó ra".…
Thể loại:boylove học đường( Ngô Diệc Bảo×Triệu Tử Bình )Truyện viết về otp ở lớp mình.Mình là người đã"mắt trông tai thấy" 2 nhân vật chính hành động như thế( còn lời nói của nhân vật thì không nha.Tại mình viết theo góc nhìn nhân vật tên Bình á,chứ không phải mình là bạn Bình kia đâu^^) .Vì quá đỗi dễ thương nên mình đã viết chương này.( tên nv đã chỉnh sửa)Lưu ý là mình chỉ ra chương khi mà mình rảnh á.Và đây cũng là chap đầu tay thế nên văn phong lẫn vốn từ của mình khá yếu chưa trôi chảy cho lắm mọi người thông cảm nha.Cảm ơn mọi người đã xem 💕…
Jiyeon sống tại thành phố Daegu, vốn đã tốt nghiệp đại học nhưng vẫn là cô gái lười biếng. Áp lực từ cha mẹ đã khiến Jiyeon quyết tâm đến Seoul tìm việc, nhưng sau ba ngày đầu tiên "làm ăn mày" thì Jiyeon đã gặp Ji Hyun, là 1 phong viên của đài BKS chính chắn và Min Hyun, 1 "soái ca" toà án khá trẻ con. cô đã vào sống chung vs Min Hyun và Ji Hyun. đem lòng thương 1 người nhung người ấy có hay ?hãy theo dõi truyện để biết Jiyeon se có sự lựa chọn nào thích hợp cho bản thân cô ấy ?…
Song An - một thằng học sinh cấp 2 trẻ trâu hết phần thiên hạ. Lúc hè, vì quá rảnh nên nó rủ thằng bạn thân Minh Đăng của mình đi tắm sông cho mát. Kết quả hè đó cả hai đều matmang.Tưởng lúc chớt sẽ bị ông bà chửi vì cái tội chơi ngu. Nhưng không.Sặc chục ngụm nước ngoi lên thấy mình xuyên không thành về làm ông bà của tổ tiên tên Làn, vị tổ tiên này cực kì vô tư và thích chơi cảm giác mạnh. Được biết "thân xác" đang mang hồn nó là của cụ Phong An, tên thật là Sàng, chớt do đánh trận. Các cụ "gánh" không nổi nên bàn nhau cho thằng cháu trải nghiệm đi "gánh" là thế nào. Thành ra báo con lại phải đi "gánh" báo cụ.…
Bóng dáng nhỏ nhắn, xinh xắn này là của nó - Nguyễn An Hạ. Đúng như cái tên, nụ cười của nó toả sáng rực rỡ như ánh nắng của mùa hạ nhưng lại dịu dàng, nhẹ nhàng chứ không chói loá. Ngoài ra, tên "An Hạ" còn mang lại cảm giác ấm áp, bình yên, hàm ý mong muốn một cuộc sống thảnh thơi, thư thái.....- Anh xin lỗi nhé, anh vội quá. Có gì để anh đền cái kẹo cho em nhé _ Anh khẽ cười, nói."Cảm ơn em vì đã xuất hiện trong đời anh, tựa như vạt nắng tới sưởi ấm tâm hồn anh vậy"...Đây là bộ truyện đầu tiên cũng như là đứa con tinh thần của mình, mong các cậu sẽ ủng hộLƯU Ý : Truyện sẽ có câu chửi tục, ai không thích có thể bỏ quabìa : Pinterest…
Tôi tên Mi năm nay tôi 18, cái lứa tuổi đẹp đẽ nhất của đời người. Tôi đang học lớp 12, đây là năm cuối cấp 3, năm cuối cùng mà tôi được khoác chiếc áo dài thướt tha. Mọi người thường mong thời gian sẽ ngừng lại ở cái thời điểm này, để họ cố níu kéo những ngày tháng học trò. Nhưng với tôi thì không…tôi nghĩ việc mong chờ ấy có lẽ rất vô bổ, bởi vì tôi ghét nơi này hơn ai cả ! Tôi mệt mỏi với cuộc sống sô bồ“Thành phố vốn dĩ bé nhỏ, nó không rộng lớn và xinh đẹp như mọi người đã ca tụng. Và chính tôi đã từng bị sống trong chiếc lồng, không được nghoe nguẫy, sải đôi cánh bay lượn tận hưởng những thứ mà mọi người hay ca tụng.Ừ đối với tôi thành phố nhỏ bé và nhàm chán đến lạ”…