Trầm Tịch
Trầm là yên, Tịch là vắng - nhưng trái tim chưa từng ngủ yênNgụy Thiên Dạ lần đầu gặp Cảnh Tịch San vào năm mười ba tuổi.Cô bé năm tuổi ấy, luôn lặng lẽ bước theo sau cậu, như cái bóng bé xíu, chẳng nói chẳng cười, chỉ biết nhìn cậu bằng đôi mắt trong veo đến lạ.Cậu từng ghét cái bóng ấy.Cậu từng muốn đẩy nó ra khỏi thế giới mình - nơi đã đủ chật chội bởi những tổn thương.Nhưng rồi, khi cô bé ấy không còn đứng đó nữa... cậu mới nhận ra, sự yên tĩnh của mình đã bị lấy mất.Và cái tên "San hô nhỏ" ấy - đã thành nốt lặng trong tim cậu mãi mãi.Năm tháng trôi đi.Cô gái ngày nào đã trưởng thành, xinh đẹp và vẫn im lặng như thuở trước.Còn cậu - đã không còn là "Ngụy Thiên Dạ" của ngày xưa.Giữa thế giới quá nhiều lựa chọn,Họ có còn đủ can đảm để bước lại gần nhau một lần nữa?"San hô nhỏ..."…