Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Kueta một học sinh năm nhất cao trung đã chết vì cứu một đứa bé tiểu học, sau đó cậu gặp Thượng Đế, ngài đã cho cậu một cuộc sống mới ở một thế giới khác. Cậu gặp được Ka-i và Yumehara cả 3 đã cùng đi phiêu lưu cùng với nhau...…
⚠️Vũ trụ song song⚠️⚠️Vũ trụ song song⚠️⚠️Vũ trụ song song⚠️T/g: TLamTên truyện: [ Predator ] Món Nợ Chưa Trả___-Nhân vật chính: Fugitive Predator và con nuôi của anh ta - Kara Wright-Phản diện: Ka'throz(Oc) và anh em của hắn.___Viết truyện ở acc phụ xem sao, chứ acc chính flop bỏ xừ…
"Giang thúc thúc"Giọng nói nãi thanh nãi khí của một cô bé 5 tuổi"Gọi Giang ca ca"Giang Tư Dật cúi đầu nhìn đứa bé đang vươn tay mềm mềm múm mĩm kéo vạt áo anh, khóe miệng giật giật, tiểu cô nương này gọi anh là thúc thúc?"Giang thúc thúc" Tô Hy Nhan nở nụ cười vô hại, ngước đôi mắt ngập nước, dơ tay nhìn lên phía anh "Giang thúc thúc.. bế..bế""Gọi Giang ca ca tôi liền bế em" Tư Dật nhìn đôi mắt lóng lánh nước củ cô trong tim như có sợi lông vũ khẽ chạm, có chút ngứa ngứa."Giang ca ca.. bế" Tô Hy Nhan gấp đến đỏ mặt, nước mắt chực trào ra"Được"-----------------------------------Một lần gặp gỡ, về sau anh liền nuông chiều cô cả đời.…
Nàng một tiểu thư khuê cát, bị số phận ép buộc đẩy đưa trở nên lạnh lùngHắn sinh ra đã ở trên cao, tính tình cao ngạo vô tình.Hai người vô tình gặp nhau, yêu nhau nhưng hắn lại lợi dụng nàng, nàng một người dám yêu dám hận, hắn khiến nàng hận đến tận cùng nhưng tinh yêu của nàng cũng không kém." Lâm Phong, đời này ta chưa từng hận ai, vì họ không quan trọng với ta, nhưng chàng lại khiến ta hận chàng đến xương tủy, chàng muốn ta giết chàng, vậy ta bắt chàng sống để nhìn cơ nghiệp của chàng sụp đổ trông tay ta"Người khiến hắn yêu là nàng, người làm hắn đau khổ cũng là nàng, năm ấy trên đỉnh Lạc Hà hắn từng thề ." không hẹn kiếp sao gặp lạiChỉ mong kiếp này kết duyênTrăm năm khổ ải chẳng màng Chỉ mong cùng nàng năm tay "…
"Này, đứng đơ ra đó làm gì thế ?""Tôi đang nhớ đến vụ hôm bữa cậu nói" "Vụ đi ngắm bình minh hả ?" "Ừ, tôi định đi" "Không phải cậu nói không đi sao, bữa cậu nói trẻ con mà" "Tôi suy nghĩ lại, cậu không muốn tôi đi nữa à ?" "Tôi nói vậy thôi, thế nay cậu qua nhà tôi ngủ, mai tôi với cậu cùng đi" Cái tên này lúc nào cũng vậy nghĩ một đằng làm một nẻo không ............................... Sáng hôm sau, tôi cùng cái con người khó hiểu này khoác vai nhau, cùng ngắm ánh bình minh ấm áp đang len lỏi xuất hiện kia "Này, sau khi tốt nghiệp tôi với cậu vào cùng một trường nhá" Cậu ấy nói rồi quay qua nhìn tôi Tôi cười đáp lại cậu ấy: "Được" Cậu ấy nở nụ cười thật tươi, nụ cười ấy ấm áp và sáng chói như ánh dương lúc này vậy Tôi không biết là từ bao giờ nhưng tôi chỉ muốn nụ cười ấy thuộc về riêng mình, chỉ mình tôi...…
Trường Quốc tế Lạc Việt, nơi mà mỗi góc hành lang đều vang lên đủ thứ ngôn ngữ. Người ta hay nói cầu thang ở dãy A là "đầu Tây" vì lũ học sinh hay túm tụm ở đó toàn nói tiếng Anh, Pháp, hoặc tiếng gì mà chẳng ai hiểu nổi. Còn cầu thang dãy B lại được gọi là "đầu Ta" - chỗ bọn con nhà Việt tụ tập cười đùa, ngồi bệt xuống bậc thang vừa ăn vặt vừa buôn chuyện như thể nhà mình.Nhưng có một người lại chẳng biết phải đứng ở đầu nào. Khoa - cậu trai có mái tóc bạch kim, mắt nâu đậm giống mẹ người Pháp nhưng lại nói tiếng Việt trôi chảy không kém bất kỳ ai. Ở đầu Tây, cậu bị đám bạn trêu là " thằng nhà quê"; ở đầu Ta, lại có kẻ xì xào gọi cậu là "đồ nửa mùa."Vậy mà Khoa vẫn chọn đứng giữa hai đầu cầu thang, nơi cậu có thể vừa nghe đám bạn Tây kể chuyện đi du lịch châu Âu, vừa nghe lũ bạn Việt Nam réo nhau chuyện ăn vặt vỉa hè. Với Khoa, đứng ở giữa không có nghĩa là lạc lõng - mà là tìm được một chỗ vừa vặn cho mình.…
Nhớ sân trường những ngày nắng vàng ong, chúng ta khi ấy còn quá vô tư để nghĩ đến hai từ "chia xa". Vậy mà giờ đây, khi ngồi lại và nhìn lên những vệt nắng trải dài trên các dãy nhà, lòng tớ lại bồi hồi đến khó tả.Nhớ ánh phượng rực đỏ bên ô cửa sổ, là hồi chuông reo không ngớt để nhắc tớ trân quý những ngày tháng còn sót lại. Ngày phượng nở, là ngày chia xa, cứ thế hai mùa phượng đã qua đi, đưa chúng ta trôi dạt đến mùa phượng cuối cùng.Nhớ màu tím lãng mạn của bằng lăng xuyên suốt con đường đến trường. Loài hoa không rực rỡ như hoa phượng, mà lại nhẹ nhàng, như chứa đựng cả tâm tư của mối tình ngày ấy. Rồi mai này, tớ và cậu cũng sẽ bắt gặp "nắng, phượng, bằng lăng" ở một nơi nào đó. Lúc ấy ta sẽ lớn hơn, trưởng thành hơn, nhưng liệu rằng... ta còn có đồng hành bên nhau không cậu nhỉ?…
Văn án bản tào lao: Một người con gái nhỏ nhắn bôn ba lại lọt vào mắt xanh của tổng tài. Cứ ngỡ đó sẽ là một bộ ngôn tình tổng tài bá đạo nhưng thực ra tất cả chỉ là lừa người! Tất cả là lừa người!!! Vị bá đạo tổng tài nào đó lên tiếng phản bác với tác giả. Ngọt, ngược, sủng, oái ăm, bá đạo... Tất cả những thứ này đều ngược hết rồi!!! Cưng nên cam chịu thôi! Văn án bản sâu sắc: Ai nói khóc mới tỏ ra mình rất buồn, đau lòng chứ! Người con gái nào đó không bao giờ khóc, cười nhiều thế kia chắc hẳn không chịu bất cứ tổn thương gì nhỉ? Không! Cô ấy tổn thương hơn tất cả những cô gái khác! Quật cường đứng lên để tiếp tục... Tổng tài bá đạo bỗng lép vế dưới một cô gái! Đúng vậy! Là một cô gái!!! Vị tổng tài nào đó không chịu nổi kích thích mà âm thầm luyện chiêu " MƯỜI VẠN TÒA THÀNH CŨNG KHÔNG MẶT DÀY BẰNG TA". Lật ngược ván cờ. Trở về đúng với vị trí bá đạo tổng tài nhưng nào ngờ.... Liệu ai hiểu được cho cuộc đời những người như họ... Đâu ai muốn mình trở thành bà phù thủy trong truyện chứ! Đâu ai muốn trở thành phản diện trong mắt người khác chứ! Sâu trong thế giới là những bí mật đen tối. Mời xem…
Những câu chuyện về hợp đồng hôn nhân luôn làm cho chúng ta phải thích thú mỗi khi nhắc đến bởi hầu như đằng sau cuộc tình giả tạo kia sẽ là một cái kết đẹp. Liệu lần này tác giả Mộc Thất Thất có tạo ra một cuộc hôn nhân viên mãn như những câu chuyện ngôn tình trước đó? Không biết cặp đôi chính này sẽ hạnh phúc hay là đỗ vỡ đây? Cùng đón đọc Ông Xã Tổng Tài Muốn Tái Hôn và chờ xem nhé. Văn án truyện: Giữa Cố Uyên và Tô Ngọc Kỳ chỉ là quan hệ tình một đêm... Có điều, chỉ có một lần đó, vậy mà Cố Uyên lại có phần thưởng là cô con gái xinh xắn. Bốn năm sau, cô trở lại Hải Thành, người thân của cô lại tính kế, ép cô thay em gái lấy chồng, mà người đó lại là người đàn ông sáng giá nhất thành phố. Cô càng không thể ngờ được người đàn ông đó chính là Tô Ngọc Kỳ. Mọi chuyện đã đâu vào đấy, vì vậy hai người cùng nhau kí Hợp đồng hôn nhân trong một năm. Một năm sau Cố Uyên dứt khoát ly hôn nhưng ngờ đâu, người đàn ông này bắt đầu dây dưa cô. Cố Tinh Tinh mới bốn tuổi nhìn người đàn ông đứng ngoài cửa, ngây thơ nói, "Mẹ dặn, không được mở cửa cho người lạ". Nửa đêm nửa hôm, người đàn ông leo cửa sổ đi vào, "Bà xã, con cái cũng lớn rồi, chúng ta kết hôn lại đi!?"…
Cao thủ học đường không phải là bản tình ca lãng mạn về một mối tình đẹp trải qua nhiều sóng gió. Cao thủ học đường là thế giới hồn nhiên của những cô cậu học trò với những trò phút giây nghịch ngợm vui tươi. Trong Cao thủ học đường, bạn cảm nhận được một tình bạn bền chặt, đẹp đẽ, tình mẫu tử thiêng liêng và ấm áp. Và bạn nhận ra rằng tình yêu thương là động lực duy nhất để vượt qua mọi nỗi đau.Câu chuyện xoay quanh cuộc sống học đường của lớp Toán tại học Viện Angle, một lớp học với đầu vào cao ngất ngưởng nhưng trên thực tế lại "hữu danh vô thực". Ngược lại, lớp Anh đối thủ của lớp Toán, là lớp học đứng đầu học viện, luôn đi đầu trong mọi việc được tất thảy thầy cô yêu mến và hàng dài học viên trong học viện ngưỡng mộ. Cho đến một ngày, ba học sinh mới được chuyển đến, cuộc đối đầu của hai lớp càng ngày càng quyết liệt hơn. Những cái trò "nhất quỷ nhì ma" được vận dụng một cách tối đa có thể để lôi kéo ba học viên về lớp mình.Vũ Cát Anh lớp trưởng lớp Toán, luôn bình thản trong bất cứ tình huống nào, là người mà tất cả các học viên lớp Toán đều tôn sùng không lí do. Kiều Anh Thư nàng công chúa ngoan hiền trong lớp áo choàng ngụy trang hoàn hảo, mọi thứ nhỏ muốn, nhỏ đều muốn đạt được và bằng mọi cách phải đạt được. Cát Anh cũng chính là cái gai trong mắt khiến cho cuộc sống của nhỏ bị đảo lộn nhiều hơn.Nếu lớp Toán đối diện với khó khăn bằng tình bạn, tình yêu thương và sức mạnh đoàn kết, thì lớp Anh lại thu mình trong cái vỏ ốc, luôn cố tạo ra…
Lâm Trần Nguyệt vô tình đến một ngôi làng xa xôi hẻo lánh với những văn hoá kỳ lạ. Cô và những người khác trở thành du khách ở làng. Họ đưa ra những quy tắc mà không ai được phép phạm phải. Ví dụ như ban đêm không được ra khỏi nhà. Tại đây, khi màn đêm buông xuống, cô đã nhận ra rất nhiều điều kì quặc xảy ra. Ban đêm, họ vẽ lên người những dấu ấn khó hiểu, nói thứ ngôn ngữ cô chưa bao giờ được nghe, bày ra vẻ mặt hung dữ và thống khổ, thực hiện những nghi lễ cúng tế suốt vài giờ đồng hồ. Nhưng trở lại với ban ngày, họ lại là những con người thân thiện ít nói, nói tiếng Việt thông thạo hay các thứ tiếng khác. Sau đó, dần dần những chuyện kì quái bắt đầu xảy ra xung quanh cô và các bạn. Khi rời khỏi đây, sự kì lạ vẫn còn đeo bám cô. Trần Nguyệt cũng vì thế mà nằm mơ mỗi ngày để rồi nhìn thấy một "bóng ma". Dưới sự dẫn dắt của hắn, cô đã quay trở lại ngôi làng đó để tìm đến sự thật.#Xin lưu ý: Mọi địa điểm, ngôn ngữ, con người đều chỉ là giả tưởng, không bắt chước những hành vi nguy hiểm được miêu tả trong truyện. Xin vui lòng giữ tỉnh táo khi đọc truyện.#Các bạn có thể liên hệ với mình qua page Tiffany's Land trên Facebook. Ngoài ra, mình cũng nhận viết truyện theo yêu cầu, chi tiết hãy nhắn qua cho page nhé.…
Có những cuộc gặp gỡ vốn dĩ được sắp đặt giữa những ngày nắng đầu mùa - nhẹ như một cơn gió, nhưng đủ để thổi động trái tim ai đó.Ngô Minh Quân - cậu học sinh lớp 11A3, ít nói, điềm đạm và luôn mang vẻ xa cách. Một sáng mùa hè, trên chuyến xe buýt quen thuộc, cậu gặp Trần Khánh Vy - hoa khôi học đường lớp 11A6, xinh đẹp, thông minh, và có cái nhìn sâu sắc về mọi điều.Họ ngồi cạnh nhau. Lặng thinh. Nhưng từ những khoảng im lặng ấy, điều gì đó đã bắt đầu len lỏi...Song song đó là Khải Phong - bạn thân Quân, hoạt bát, giàu có, luôn mang nụ cười nửa đùa nửa thật - người vẫn dõi theo từng bước của Linh, cô bạn thân nhất của Vy. Một tình cảm đã ở đó từ lâu, chưa từng được gọi tên.Hai mối quan hệ, hai cách lặng thầm khác nhau.Một mùa hạ, hai nhịp đập rẽ lối.Họ sẽ cùng nhau đi đến đâu, khi thời gian cứ trôi, lòng người cứ lớn, và thanh xuân - không phải lúc nào cũng dịu dàng như ban đầu?"Thấy mùa hạ" là bản giao hưởng của tình bạn, rung động đầu đời, và những lần bước chậm giữa ngã rẽ tuổi mười bảy. Một tiểu thuyết thanh xuân ngọt ngào nhưng cũng đầy lặng lẽ - nơi mỗi nhân vật đều phải học cách giữ, cách buông, và cách chờ đợi đúng người...…
Câu chuyện kể về Hạ Tịch Dương, một họa sĩ tự do kiêm giảng viên đại học, vô tình nhận lời vẽ chân dung cho Thẩm Kỳ Hàn, người được mệnh danh là "Độc Tôn Sắt Đá" trong giới đua xe. Ban đầu, HTD không mấy quan tâm đến vị khách hàng quyền lực và lạnh lùng này, nhưng những câu nói đầy ẩn ý của TKH khiến cậu nghi ngờ về mối liên hệ bí ẩn giữa họ.TKH không chỉ muốn một bức chân dung hoàn hảo mà còn bí mật điều tra quá khứ của HTD từ 10 năm trước. Càng tiếp xúc, sự va chạm giữa hai tính cách đối lập - một họa sĩ tự do và một kẻ quyền lực - dần hé lộ những bí mật sâu kín, kết nối họ bằng một câu chuyện từ quá khứ.Câu chuyện là hành trình khám phá tình cảm, bí ẩn và những nút thắt không ngờ giữa hai con người tưởng như không liên quan.…
NAM NHÂN CỦA TRẨMVăn ánỞ cái thế giới, nữ nhân nho nhã anh tuấn, tiêu soái bất phàm, văn thông thao lược phụ trách làm quan đánh trận. Nam nhân mĩ miều như hoa, hiếu lễ tứ đức phụ trách quáng xuyến gia đình, nuôi dạy con cái. Sự thật oán trái thay : Chính Cung của nàng : " Xin ngươi ! Đừng động vào ta"Trung Khuyển của nàng : " Ngươi ngu ngốc thế ! Xin lỗi mạng của ta không thể giao cho ngươi."Hoa Khôi của nàng : " Với ngươi ! Xương có được mỹ nam tử như ta sao."Cầm Sư của nàng : " Bảo ta gả cho ngươi ? Ta thà tự vẫn còn hơn." Tất cả bọn họ đều không yêu nàng... Tất cả bọn họ đều phản bội nàng...Từ xưa đến nay đế vương vốn luôn là kẻ bạc tình.Nếu không đoạn tuyệt ái tình...... Sao có thể ngồi trên ngai vàng ?Hôm nay trong cung lưu truyền chuyện phong lưu của Hòa Thạt công chúa : " Tam công chúa... Tam công chúa, Mấy vị tướng công cúa người lại đành nhau rồi !"…
Văn án Đây là một đôi bị gia tộc vứt bỏ đích phu phu liên thủ sát tiến bổn gia đích dốc lòng chuyện xưa! Ryan là công tước gia không thể gặp quang đích tư sinh tử Tác Á là"Danh chấn đế đô" đích phế sài lớn nhỏ Ở một đám người bụng dạ khó lường đích tính kế hạ, tư sinh tử cùng phế sài lớn nhỏ kết hôn Ba năm sau, tư sinh tử nhảy thành chiến thắng trở về Đại tướng quân, phế sài lớn nhỏ cũng có tân đích linh hồn Chuyện xưa bắt đầu rồi. . . . . . Đây là khoác trạch đấu áo khoác đích dị thế tu chân văn ~~~ Đây là một cái vô chừng mực vô hạn cuối bán manh đích thế giới ~~~ Đây là một vị buồn tao đích tiên nhân ở dị thế quét ngang ma pháp vũ kỹ đích chuyện xưa ~~~ Nội dung nhãn: dị thế đại lục trạch đấu làm ruộng văn tình yêu và hôn nhân Tìm tòi mấu chốt tự: diễn viên: Tác Á; Ryan ┃ phối hợp diễn: ┃ cái khác: trạch đấu, dị thế đại lục…
Đằng la với màu tím thủy chung thể hiện cho một tình yêu gắn bó, lãng mạn, khởi đầu cho một cuộc hôn nhân hạnh phúc không những thế nó còn thể hiện sức sống trẻ trung, nhiệt huyết và sự hồn nhiên, trong sáng của tuổi trẻ, của lứa tuổi học sinh.Em và hắn là thanh mai trúc mã, từ nhỏ đã lớn lên bên nhau. Em trong sáng, thuần khiết hệt như mặt trời nhỏ còn hắn lại tự nhốt mình trong mớ suy tư hỗn độn của riêng mình dần khiến hắn trở thành một con người nóng nảy lại ít nói. Hắn và em như ở hai thế giới khác biệt nhau, nếu so sánh em với thiên thần thì chắc chắn hắn sẽ là ác quỷ đêm đến sẽ hù dọa em..."Aaaaaaaaaa P'Jeff em hông muốn nghe nữa đâuu ghê quá à" - Em dang tay ôm chặt hắn chiếc đầu nhỏ nhỏ cứ dụi dụi vào ngực hắn thật đáng yêu làm sao."Awww chưa xong mà bé" - Hắn cười cười vuốt tấm lưng nhỏ bé đang không ngừng run lên của bé con."Bé hông có chịu đâu ná" - Awww coi kìa bé con của hắn lại dở thói nũng nịu với hắn rồi, biết cưng em để đâu cho hết đây. Hắn xoa xoa đầu em: "Thế giờ bé với anh đi ngủ nhá, anh ôm bé ngủ là hết sợ liền" "Ngab~" Ôi thôi chết con tim bé nhỏ của hắn rồi, bé con dễ thương quá coi đôi mắt nai to tròn ươn ướt của em này, yêu em chết mất thôi.Đợi em ngủ say đôi mắt hắn dần đỏ lên, bé con của hắn đâu biết rằng câu chuyện hắn kể ở trên là thật, hắn chính là.....Chẳng biết sao dạo này mỗi lần đến trường nhìn thấy hàng đằng la tím lòng em lại buồn đến lạ, chẳng lẽ em đã quên mất thứ gì quan trọng rồi sao."Hẹn gặp lại em nhé bé con, anh sẽ đến cùng với lời h…
Người và ma đều không chung một cõi,mỗi cõi đều có quy tắc và luật lệ khác nhau,có người xấu cũng sẽ có kẻ tốt,nghiệp báo luân hồi không gì không thể.Phàm là người tích nhiều âm đức,lúc sống làm điều thiện giúp dân lành,khi chết đi sẽ được đầu thai vào nhà quyền quý,được hưởng phước hết đờiCòn kẻ ích kỷ chỉ biết nghĩ cho bản thân,tạo nghiệp khắp nơi,phỉ báng thánh thần cho dù có đầu thai kiếp khác cũng không xóa đi được nghiệp báo mà mình đã gây ra.Muôn đời chịu khổ cực,âu cũng là nhân quảXã hội con người hình thành dựa trên pháp luật và nguyên tắc,công bằng tuy không xảy ra ở mọi nơi nhưng ít nhất vẫn còn có mức phạt là cán cân đo lường tội ác của con người.Âm giới hình thành cũng không khác là mấy so với luật lệ của nhân gian,Diêm La đại nhân cai quản sổ sinh tử,mọi linh hồn muốn đi đầu thai đều phải qua tay ngài tra khảoLinh hồn chết oan oán khí cao ngất trời không dễ gì tìm đường đến âm phủ mà vướng lại ở trần gian.Nếu là linh hồn còn sót lại chút minh trí đều sẽ tìm người hợp mạng để báo oan,còn mà không được thì cầu sự giúp đỡ từ bên thứ ba,được gọi"người ủy thác"Công việc này có căn chưa chắc làm được,hầu hết đều là thầy sư cao tay hoặc pháp sư kinh nghiệm lâu đời muốn siêu độ cho vong linh mang trong mình oán niệm,để lâu sẽ thành lệ quỷ lúc đó tàn phá khắp nơi cũng khó mà trịLâu dần do oán khí tích tụ mà cái nghề này cũng bị thất truyền,hết thảy chỉ còn một đứa trẻ được oán linh gọi là"người ủy thác"…
Tai-tồ: Kẻ xấu VS Kẻ siêu xấu!~Tác giả: Sun And Secret~Thể loại: Quân đội, dự đoán là khá bựa...~Cảnh báo: Truyện có một số chi tiết không phù hợp với những má thanh niên nghiêm túc hoặc mấy má nghĩ mềnh là thanh niên nghiêm túc (mị đoán là thế)~Tình cmn trạng: Đang lết từ từ!~~Giới thiệu: Đây là 1 câu truyện hư cấu, nhân vật hư cấu, tình tiết hư cấu, địa điểm hư cấu và cả... Ờ hình như hổng còn giề để hư cấu nữa!Ngày xửa ngày xưa, hoặc ngày nảy ngày nay... Có 1 vương quốc hùng mạnh xa xôi phương Bắc, nơi mà người ta gọi là Bergilian... Những con người ở đây có những cuộc sống sung túc và hạnh phúc với nguồn tài nguyên to lớn cùng các chuyến buôn, các cuộc họp ngoại giao giữa hàng trăm đất nước!Bergilian là nước có đội quân tuy không phải là "bự" nhất, nhưng là đội quân "khủng" nhất, "trâu bò" nhất. Cái sự bá đạo thể hiện từ mẹ chỉ huy xuống đến bố lính quèn... Nhưng đó là chuyện thường ngày, còn khi tham chiến hay dự họp, những "Đứa con của Rồng" được nhắc đến như quái vật khát máu, những cái đầu tuyệt vời và hoàn hảo!Vào thế kỷ 17, Bergilian đã đạt được những thành tựu khoa học cũng như số lượng nhân tài đạp đổ mẹ nó cái mốc 1000! Về khoa học phải kể đến súng máy tầm xa tích hợp, dịch chuyển tức thời, những đầu máy hơi nước bay trên trời cao... Còn nhân tài thì trong số những kẻ "dị biệt" nhất, những kẻ "khủng bố" nhất, thì chỉ có đúng 4 người, 2 nam 2 nữ. Tuy nhiên 1 vấn đề "nho nhỏ" ở đây chính là hết 2 bạn trẻ xinh …