Mùa Đông Có Anh
chuyện này là fanfic thui nhaa…
chuyện này là fanfic thui nhaa…
"Yo"Kakashi đi đến chỗ đám học trò của mình, bọn nó lại một lần nữa oán trách anh vì đi muộn"Được rồi, nhân tiện chúng ta sẽ có thành viên mới đó mấy đứa""Hả? Em tưởng mỗi đội chỉ có 3 thành viên?"_ Sakura thắc mắc"Đúng là như vậy nhưng vì học viên này bị lẻ ra khi xếp đội hình 3 người nên bọn họ giao cho ta"-"Ra đây nào trò Seokeru"Một cô gái bỗng nhiên xuất hiện trước mặt họ, mái tóc màu nâu được buộc bằng một cái nơ to chà bá, mặc một bộ yukata nhưng phần dưới chỉ ngắn đến đùi màu tím nhạt, mặc quần đùi đen và có một đôi mắt màu tím đậm."Xin chào! Mình là Seokeru Yontsu, rất vui được làm quen!""X-Xinh thế?!"_Sakura thầm ghen tị, là con gái... Có lẽ cậu ta sẽ nhắm trúng Sasuke mất thôiHọc sinh mới liếc qua cả ba và dừng mắt lại ở phía Sasuke"Chết rồi! Cậu ta để ý đến cậu ấy rồi!!"_Sakura tức giận trong lòng, đã mong cậu không nhắm trúng rồi mà"Ồ, không ngờ trong nhóm này lại có một bông hồng xinh đẹp đến thế này!"Cô gái đó lại gần phía Sakura, với vẻ mặt tươi cười"Xin chào, mình là Yontsu! Còn cậu?""à, là Sakura, mình cũng rất vui được gặp cậu!"_Vui cái con khỉ! Cậu mà tán tỉnh Sasuke thì tôi sẽ cho cậu biết tay!!!--------------------------------------------------------------------------------------------------Tác giả: -Hó-Truyện viết theo diễn biến của manga nên có thể sẽ có một vài chi tiết khác với animeDo not repost my work…
"Bà em từng nói bà đặt tên em là Minh Nguyệt, mong em là cô gái thông minh, sáng suốt như trăng, mong đời em luôn được ánh trăng dịu dàng soi sáng, không tăm tối bi ai."Cô gái nhỏ nhìn vào trăng sáng cao vời vợi thốt ra lời nói ngọt ngào thân thương mà tha thiết dưới ánh trăng êm dịu. Khuôn mặt trắng trẻo của cô được ánh sáng bao phủ một màu vàng dịu dàng làm người bên cạnh ngắm nhìn không chớp mắt. Tạ Minh Nguyệt mong anh nhớ tên cô, nhớ ý nghĩa yêu thương mà bà đã gửi gấm vào tên cô. Cô cũng mong cuộc đời cô được làm ánh trăng sáng, dõi theo anh trên mọi hành trình. "Đừng khóc! Minh Nguyệt!""Tại sao cuộc sống của em luôn u tối như vậy? Nguồn sáng cuối cùng của em biến mất rồi thì em biết làm sao đây?""Minh Nguyệt, em là trăng sáng, chính em mới là nguồn sáng của cuộc đời mình! Đừng bi quan cũng đừng sống lẻ loi!""Em biết không? Khi trăng sáng lên, ngọn hải đăng mới bắt đầu phát đèn soi sáng mặt biển. Thực ra, chúng ta đang tồn tại cùng nhau!"Duyên phận đưa đẩy anh và cô người truy kẻ đuổi, người tìm người bắt. Có vui vẻ cũng đầy đau thương, sự tăm tối trong đêm đen được ánh sáng bàng bạc của trăng chiếu rọi. Tạ Minh Nguyệt - cô cùng anh rong ruổi cả hành trình, rồi cuối cùng "Tương lai có chúng ta" không?…
Trại hè ngày hôm đó, giáo viên phát cho mỗi người một tấm phiếu, yêu cầu hai người một đội. Tất Hạ lấy được tấm phiếu số 7, lần đầu tiên cùng Trần Tây Phồn gặp mặt.Cậu ấy đội chiếc mũ lưỡi trai màu đen, giọng nói nhẹ nhàng, cong môi cười nhẹ: "Tìm thấy cậu rồi, bạn học số 7, có thể chung đội với cậu không?Khi đó, cậu ấy là đứa con kiêu ngạo của trời, có thể nhìn mà không thể chạm tới, mà Tất Hạ chỉ là một trong vô số nữ sinh thích cậu ấy, là một người không ai chú ý đến. Việc yêu thầm này đã định sẵn sẽ chẳng đi đến đâu.Nhiều năm về sau, Tất Hạ gặp lại Trần Tây Phồn, ngày hôm đó mưa tuôn xối xả, cô ấy bị mắc kệt ở một thành phố xa lạ.Người đàn ông mím mím môi, ngữ khí chắc chắn nói: "Yên tâm, nhất định đưa cậu về nhà an toàn".Sau đó lại cùng nhau tham gia họp lớp, có người đùa giỡn nhất định bắt Trần Tây Phồn kể về lịch sử tình trường, Trần Tây Phồn không có cách nào nói: "Chưa yêu bao giờ nhưng thật sự có thích một người".Mọi người kinh ngạc hỏi người cậu ấy thích là ai, Trần Tây Phồng nhìn về phía Tất Hạ, ánh mắt giao nhau, khóe mắt cô ấy dần đỏ lên, tim chậm một nhịp.Trần Tử Phồn môi mang ý cười, từ từ nói: "Bạn học số 7 của lớp chúng ta".Không ai biết được, buổi tối ngày hôm đó ở hành lang, Tất Hạ bị cậu ấy vây vào tường, tránh cũng không thể tránh khỏi, hơi nóng của Trần Tử Phồn phả vào, gần như khẩn cầu: "Thích tôi lại nhé bạn học số 7".TÁC GIẢ: 楠知北Tên gốc: 七号同学…
"Thật là, cái gì mày cũng giành hết của tao... sao mày không giành lấy tao luôn đi !?"Đôi thanh mai trúc mã Duyên và Khánh đã thân thiết với nhau từ khi vắt mũi còn chưa sạch, hai đứa nhóc thân mật gọi nhau bằng những biệt danh nhí nhố. Duyên thích ăn bánh gối nên gọi là "Bánh gối", Khánh cung Song Ngư nên gọi là "Cá". Cứ vậy mà tình bạn kéo dài đến cuối cấp 2. Đối diện với cánh cửa chuyển cấp mà Duyên buồn rầu vì hai người phải chia xa vì nguyện vọng mỗi người một khác. Cô đơn suốt năm học lớp 10, khi lên lớp 11, Duyên bỗng bất ngờ bởi cậu bạn năm nào...Một tác phẩm nhảm nhí và máu chó tạo nên bởi sự kết hợp của MAKAMO và TohaĐây là một tác phẩm teenfic vui vẻ(?), không dành cho những người quá nghiêm túc. Nội dung được dựa trên 1 câu chuyện có thật nhưng cũng kết hợp với nhiều sự tưởng tượng xa vời, không áp dụng vào thực tế và cũng không để ám chỉ một cá nhân cụ thể nào. Mong mọi người đón nhận tác phẩm với tâm thế thoải mái.…
Tác giả: Nhạc DũngCv: TieumieumeBiên tập đề cửNhiễm huyết lưỡi dao sắc bén, nóng rực viên đạn, vĩnh viễn vô pháp thoát đi tử vong ác mộng. Tình tiết vụ án liên hoàn, sát khí thật mạnh, giấu ở sau lưng hung phạm đến tột cùng là ai? Tội ác đôi tay chưa tẩy sạch, nhà giam đại môn đã chậm rãi mở ra......Kế con nhện 《 mười tông tội 》, pháp y Tần minh 《 thi ngữ giả 》《 đệ thập nhất căn ngón tay 》 lúc sau, bản thổ tình tiết vụ án tiểu thuyết trọng bàng chi làm lần thứ hai thổi quét mà đến! Huyền nghi, trinh thám, khủng bố, mỗi một cái án kiện tầng tầng đẩy mạnh, bách chuyển thiên hồi, làm người cho rằng thấy được chân tướng, đến cuối cùng một khắc lại kinh giác chân tướng đáng sợ, lệnh người tức khắc không rét mà run!Nội dung lược thuật trọng điểmBổn chuyện xưa chia làm bốn bộ giảng thuật. Nhân vật chính "Ta" từ cảnh giáo tốt nghiệp sau, tiến vào công an hệ thống công tác. Ta lý tưởng là đương một người hình cảnh, chính là lãnh đạo lại đem ta an bài đến hồ sơ khoa làm việc đúng giờ. Vì công tác yêu cầu, ta bắt đầu lật xem hồ sơ giá thượng kia một quyển cuốn lạc mãn tro bụi hồ sơ. Theo đọc thâm nhập, ta phát hiện rất nhiều án kiện phá án hồ sơ, một đám chuyện xưa đọc tới đã khiến người cảnh giác, lại dẫn người suy nghĩ sâu xa. Chuyện xưa mạo hiểm khúc chiết, tràn ngập trì hoãn, này xuất sắc trình độ, tuyệt không á với một bộ tuyệt diệu trinh thám trinh thám tiểu thuyết......…
Tác giả: Thần Đồng Âm NhạcThể loại: NamxNam, Thanh xuân vườn trường, nhẹ nhàng, hài hướcGiới thiệu:Ngày đầu tiên đến trường cậu bạn An Thuyết đã chọc nhầm một vị học bá lạnh lùng khiến cho vị học bá chán ghét cậu. Vì sao biết người ta ghét mình á hả? Điều này đơn giản còn hơn cãi thắng bà hàng xóm. Đó chính là không nhìn trực diện, chính là người ta nhìn mình bằng nửa con mắt đó. Hứ!Sau lần đụng độ không đáng có đó, An Thuyết dường như cảm nhận được ánh mắt rực lửa của vị học bá kim lớp trưởng của cậu. Có lần lớp An Thuyết học thể dục dưới sân, lúc được nghỉ giải lao An Thuyết đang nói chuyện với bạn thì bắt gặp cái nhìn nửa con mắt của vị lớp trưởng. "Đúng là thấy ghét quá mà" An Thuyết phẫn nộ gào thét.Nhưng lúc này ở phía bên lớp trưởng lại như thế này: "Cậu ta nhìn mình rồi" "Ấy sao lại quay đi rồi, nhìn lâu chút nữa được không" "Thật đáng iu"...Đây chính là suy nghĩ của vị học bá về người bạn An ThuyếtChính là vị học bá này quá thẹn thùng nên không dám nhìn thẳng cờ rút của mình nhưng trong mắt của người ta lại là cái nhìn liếc xéo. Vị học bá khóc trong lòng nhiều chút.//////⚠ Warning: Truyện đầu tay, có yếu tố nói tục nhẹ nhàng trong giao tiếp bạn bè nên ai khó chịu có thể lướt qua nhé. Xin đừng buông lời cay đắng mà làm nhau khó chịu. Dự định là mình sẽ ra chap hơi lâu vì bận học và ý tưởng không chạy kịp, mong mọi người thông cảm nhé.…
Một người hèn nhát luôn sống trong vỏ bọc mà bản thân tự tạo ra...Luôn tự cho rằng nó là an toàn và không dám bước ra khỏi vỏ bọc đó...Luôn nhìn cuộc sống với đôi mắt u tối không có sự hứng thú với mọi thứ xung quanh...Tôi đã luôn sống như vậy cho đến khi gặp được anh. Anh như một tia sáng ấm áp, chiếu sáng mọi góc tối trong tôi, tôi đã ngu ngốc khi nghĩ rằng anh chỉ của riêng bản thân mình. Luôn muốn anh chỉ có mình, muốn anh bên cạnh mình mãi không rời, nhưng mọi chuyện trên đời luôn biến đổi vô thường đi xa hơn so với dự tính của chúng ta."Em lại tự ngồi suy nghĩ lung tung nữa sao?" Dũng bước đến bên cạnh quàng tay ôm lấy cổ tôi."Hì, em nghĩ lại mấy câu thoại trong bộ phim ngôn tình Hàn Xẻng mới xem ấy mà" Tôi dựa vào người anh cười nhẹ.Thấy vậy anh liền gõ nhẹ lên mũi tôi, vừa cười cưng chiều vừa nói "Lại tưởng tượng ra cảnh anh bỏ em nữa sao hả bé con?"."Sao anh biết được?" Nghe anh hỏi tôi đột nhiên có chút chột dạ mà ngồi thẳng ngơ ngác hỏi anh.Anh cười không nói gì, tay anh đặt nhẹ lên đầu tôi ôm lại về phía mình rồi xoa nhẹ.Thật ra không cần câu trả lời từ anh tôi cũng biết anh để ý chăm lo cho tôi kĩ đến mức nào, vậy nên những suy nghĩ lung tung của tôi trước mắt anh chỉ như chú mèo đang cố che giấu đi suy nghĩ nho nhỏ của bản thân.Được anh xoa đầu khiến tôi không khỏi bật cười thành tiếng, anh không hỏi cũng không thắc mắc chỉ nhẹ nhàng xoa đầu tôi rồi nhìn ra cửa sổ nơi ánh mặt trời đang dần biến mất.…
Ba kể ngày xưa, ba gặp rồi lại yêu. Yêu say đắm một người nào phải mẹTay không thonDáng người chẳng nhỏ béMắt cũng đâu tròn xoeNgười ấy mặc chiếc sơ mi sẫm màu be2 người gặp nhau ngày mùa hạ oi ả, nẻo đường nhỏ lóc cóc con xe "Xe tuy cũ nhưng ngon lành đấy nhé! Lên đi nào, tớ đèo kẽo đường xa"Và cứ thế hai con người xa lạHai trái tim đơn độcCứ thế sát gần nhauLà thanh maiRồi bạn tâm giaoThành tri kỷMà mãi chẳng thể cùng nhau suốt đời Vì con ơi, ngoài "định kiến xã hội" ta và ông ấy đã cùng vượt qua nhưng hai chữ "đạo hiếu" nữa mà con ...Tình cảm kia quá điên cuồng, quá mới mẻBa vừa thương, vừa ghét bản thân mìnhChỉ vì nơi ta coi là gia đìnhMà tự tay bóp nát mầm tình mới gieoRồi trở thành trụ cột gia đìnhTrở thành người đàn ông mẫu mực như mẹ mình đã mong Dù biết tận sâu trái tim mình, ba đã "chết" từ lâuRồi lại đến mai sau ba và người ấy lại phải sống theo danh nghĩa là "bạn bè thân thiết"Nhưng sau đó, bản thân đã làm điều "ghê tởm" Lừa dối cả vợ lẫn conVà lại vẫn sống như chẳng có điều chi cùng gia đình "mẫu mực" theo xã hội, theo "đạo hiếu"Rồi sau này con sẽ biết, trái tim mẹ mãi chẳng thuộc về bố đâutrái tim mẹ đã lạc mất từ lâuvì trót trao tay cho một nàng thiếu nữ, một thiên thần lòng mẹ, một mối tình nông nổi tuổi thanh xuân con àNên nếu sau này, con có gặp, có yêu ai đấy, mong con hãy giữ chặt mối lương duyên này con nhé, đừng bao giờ yếu đuối mà chùn bước như chúng ta…
Mạch dâng hương phường VIP2019. 3. 6 hoàn tất Văn án: "Đã nhiều năm như vậy, ngươi vẫn chưa rõ sao? Hắn quan tâm cho tới bây giờ không phải là của người khác cái nhìn, hắn để ý, bất quá một cái ngươi mà thôi." Lần thứ nhất lúc gặp mặt, Lý Ngọc Thành không nghĩ tới mình sẽ cùng cái kia chung quanh phảng phất có kết giới, ai đều không thể đến gần Lâm Phong có bạn cùng phòng bên ngoài quan hệ, cũng không nghĩ tới mình đối bất mãn của hắn sẽ theo thời gian trôi qua biến thành thưởng thức, tâm động, cho đến thích. Thời gian bảy năm có thể làm rất nhiều chuyện, Lý Ngọc Thành từ ngây ngô ngây thơ sinh viên trưởng thành một mình đảm đương một phía công ty phó tổng, cũng từ lập chí đem giáo hoa lấy về nhà thẳng nam biến thành đem ma trảo vươn hướng "Đại cữu ca", ai cũng nhìn ra mình lại chết không thừa nhận, còn tự cho là ẩn tàng rất tốt gay, càng đem cái kia nửa đêm tỉnh mộng đều hận không thể đánh hắn một lần Lâm Phong đặt ở đáy lòng chỗ sâu nhất, hoặc là chui từ dưới đất lên mà sinh mở ra hoa đến, hoặc là như vậy trầm tích lại không gặp dương ngày. "Ta dùng thời gian bảy năm đi làm bạn ngươi, đả động ngươi, cũng nghĩ qua dùng thời gian dài hơn đi lãng quên ngươi, từ bỏ ngươi. Nhưng là trước lúc này, ta vẫn nghĩ cố gắng một lần." 1. Song hướng thầm mến, HE 2."Ba lạnh" (lạnh lùng, lãnh cảm, tẻ ngắt vương) công X dễ xù lông vạn năm dấm bao thụ…
Nguyễn Thiên Linh - một sinh viên năm nhất với thân phận bí ẩn, bị truy lùng bởi tổ chức ngầm Hắc Mã. Không ai biết cô chính là con gái của Nguyễn Thiên Long, chủ tập đoàn X - người đàn ông quyền lực đang che giấu thân phận thật sự của con gái để bảo vệ cô.Nhưng bí mật không thể che giấu mãi. Khi Linh bất ngờ bị phục kích, cô buộc phải chiến đấu để sinh tồn. Đúng lúc nguy cấp nhất, Nam xuất hiện, cứu cô khỏi bàn tay của kẻ thù. Anh là ai? Là đồng minh, hay là một mối nguy tiềm tàng?Trong khi đó, Hưng - người yêu cũ của Linh - dần thay đổi. Anh ta đã từng yêu Linh, nhưng khi phát hiện thân phận thực sự của cô, lòng đố kỵ và tham vọng đã đẩy anh về phía bóng tối.Bên trong bóng đêm, tổ chức Hắc Mã đang từng bước vén bức màn bí mật của gia tộc họ Nguyễn. Mục tiêu cuối cùng của chúng là gì? Ai mới là kẻ đứng sau tất cả? Liệu Thiên Linh có thể giấu được thân phận thật sự của mình? Và liệu cô có thể đón nhận tình cảm từ người con trai đã cứu mình, hay lại bị cuốn vào vòng xoáy nguy hiểm của "Hắc Mã"?Từ bí ẩn về thân phận đến những trận chiến sinh tử, từ mối thù gia tộc đến tình yêu và sự phản bội - tất cả sẽ được hé lộ trong câu chuyện Dưới Bóng Hắc Mã.…
-- "Muốn bắt đầu nha, Tetsuya."Hắn lướt qua tóc đỏ hài tử vai nhìn sang, chỉ nhìn vừa vẫn truy ở phía sau bọn họ người hùng hùng hổ hổ nói câu gì sau đột nhiên dừng lại tiến lên bước chân. Hồng Liên giống như hỏa diễm từ dưới chân hắn dấy lên, ở giàn giụa Đại Vũ bên trong chập chờn.Ở kêu thảm thiết phối nhạc trong tiếng, người trước mắt xoay người lại nâng lên mặt của hắn, hắn theo gò má lực đạo ngẩng đầu, đối đầu cặp kia ửng đỏ con mắt màu sắc càng ngày càng tươi đẹp đất phảng phất muốn chảy ra máu."Tới tìm ta." Người kia cười, hai tay từ từ trở nên trong suốt."Tới tìm ta, Tetsuya." Thân thể cũng bắt đầu biến mất."Tới tìm ta...""Không... Không được! Chinh..."+"Seijuurou!" Kêu to tỉnh lại, Kuroko Tetsuya một mặt mờ mịt nhìn trắng như tuyết trần nhà."Đích đích đích." Đầu giường đồng hồ báo thức bắt đầu hết chức trách kêu to, Kuroko xoa xoa mi tâm, bò lên nhấn tắt chuông báo sau lại đổ về trên giường."Lại làm giấc mộng kia a..." Kỳ thực trong mộng tất cả đã nhớ không Thái Thanh , duy hai có ấn tượng cũng chỉ có cặp kia giọt : nhỏ máu hồng mâu cùng cái kia dường như mệnh lệnh giống như "Tới tìm ta" . Tuy nói người hẳn là không bao nhiêu mười tuổi trước ký ức, thế nhưng cái kia vẫn bồi tiếp hắn lớn lên tóc đỏ hài tử, đối phương làm sao cũng chưa trưởng thành dáng dấp cùng quỷ dị lại thần kỳ năng lực để hắn muốn quên cũng không quên được."Rất quấy nhiễu đây, Seijuurou." Kuroko lấy tay lưng ngăn trở con mắt của chính mình, nhẹ nhàng nói như vậy.…
Đất nước Maurelo, một vương quốc hùng mạnh, lâm vào trạng thái suy yếu khi nhà vua và quan lại ăn chơi nhảy múa trên những đồng tiền thuế tăng lên ngày một nhiều từ nhân dân. Đất nước lâm vào trạng thái đối khổ, dịch bệnh, bất công và bạo loạn diễn ra khắp mọi nơi. Bên ngoài, tộc Tak và ngoại xâm đang lấn chiếm đất nước. Yukikaze- Một hiệp sĩ trong số 12 hiệp sĩ của Maurelo nhận nhiệm vụ đến để bảo vệ ngôi làng biên giới khỏi cuộc tấn công xâm lược của tộc Tak. Cuộc chiến diễn ra vô cùng không cân sức, với 500 quân dưới quyền anh, phải ở lại cầm chân 20000 quân Tak đang tiến tới để cho người dân của ngôi làng di tản xuống phía Nam. Và nhà vua không hề cứu viện cho ngôi làng với lí do cho rằng”mọi thông tin đều mơ hồ,và “ Hiệp sĩ đã quá lo xa” .Kết quả là 500 quân cùng với chính Yukiakaze đã hi sinh tại ngôi làng . Đau đớn hơn khi vùng đất Yukikaze hi sinh để bảo vệ đã bị vua và tể tướng đi đêm với Tak mua bán từ trước để lấy tiền chi trả cho các chi phí tại kinh đôNhưng câu truyện không dừng lại ở đấy…
Tác giả: Nhân hoàng Văn án vô năng Này văn lại danh [ ta cùng với nhị không thiếu được không nói chuyện xưa ],[ khổ b con dâu nuôi từ bé xoay người sử ] cùng với [ gục cùng vồ đến đến ]Này thiên văn chính là giảng thuật một cái muội giấy xuyên qua đến Hokage thế giới, vì sinh tồn cố gắng tưởng đem nhiệt huyết thiếu niên mạn cải biên thành làm ruộng văn, kết quả chẳng những không thành công còn không nghĩ qua là gục nhị thiếu chuyện xưa.Nhị thiếu: Ngươi xác định là nàng phác ta?Tác giả: Ta cái gì cũng chưa nói......Viết này văn chỉ có hai cái nguyên nhân:1. Muốn nhìn phiêu nhị thiếu văn nhưng là rp không tốt không ngừng điệu hố, vì thế, văn hoang 2. Chính là" Đơn thuần" muốn phiêu nhị thiếu, tin tưởng ta, thực đơn thuần [ ngươi đủ = =!Ba cái đại nguyên tắc:Nhất, trừ bỏ nhị thiếu, những người khác giống nhau không hắc không tẩy bạch, vì cầu rp tận lực không băng phôi & tôn trọng nguyên tác [ bởi vì tối không tiết tháo là ab Nhị, trừ bỏ nữ chủ vô nguyên sang nhân vật, xuất trướng số lần không nhiều lắm phối hợp diễn tùy chính mình phát huy, không thích thỉnh gặp hữu phía trên hồng xoa xoa Tam, bài này bình thường hướng,1v1, ở đại tiền đề hạ không bạch không tô Nội dung nhãn:Tìm tòi mấu chốt tự: Nhân vật chính: Minatsuki Hana [ Uchiha Hanaki ] ┃ phối hợp diễn: Hokage chúng npc ┃ cái khác:…
Suji là một kẻ lừa đảo, thích lợi dụng người khác. Taehyung đã nghĩ cô chỉ là tình một đêm. Nhưng không, anh nhớ cô nhiều hơn anh nghĩ, nhớ cô muốn phát điên lên được. Hình ảnh cô lẫn quẩn trong anh suốt ngày dài, kể cả trong giấc ngủ. Anh bắt đầu tìm Suji và đưa cô về ngôi nhà sang trọng bậc nhất của mình, xem cô như một báu vật mà chỉ có anh mới được chạm vào. Còn Suji, cô chỉ muốn thừa cơ hội để hưởng thụ sự giàu có anh mang lại. "Taehyung, anh quả thật là ác ma ."_______________________________________Ở cạnh cô một thời gian , anh mới chợt nhận ra tình yêu là thứ thật đẹp đẽ, vốn dĩ trước đây anh chỉ coi nó như một trò đùa . Suji gần như bị tình cảm anh chia phối, suy nghĩ lợi dụng anh tan biến lúc nào cũng không hay. Nhưng một người đàn ông xuất hiện - Jimin đã yêu cô gái của anh ngay lần đầu tiên gặp mặt. Sự ghen tuông mù quáng đã khiến anh vô tình đẩy tình yêu của mình ra xa, anh nghĩ cô là kẻ lừa tình dù anh vẫn yêu cô rất nhiều . Đau lòng hơn, Suji nhìn thấy anh đang say đắm bên cô gái khác. Cô quyết định đi đến một nơi nào đó thật xa và không muốn nhìn thấy Taehyung nữa, vì anh đã đâm một nhát dao thật đau vào tim cô rồi. Và thời gian sẽ cứu rỗi tất cả. Vài năm sau..... "Nếu có lướt qua nhau thì hãy xem ta như người xa lạ""Liệu rằng em sẽ nói gìơ đây chưa phải là quá muộn? Em sẽ cho anh cơ hội thứ hai chứ? Em biết anh không thể đi tiếp nếu người đó không phải là em mà. "…
TRUYỆN TỰ SÁNG TÁC…
Khi tỉnh lại nàng đã ở Diêm La Điện, nàng không nhớ gì ngoại trừ tên mình - Bắc Thần Khinh Phong" Ngươi hãy đi theo ta, khi thu thập chấp niệm ở đủ 1000 vị diện ta sẽ trả tự do và cả ký ức cho ngươi" Diêm Vương nói, dừng lại 1 chút hắn lại nói " Đây là cơ hội chuộc lỗi cuối cùng của ngươi, ngươi không còn lựa chọn nào khác"Nàng mờ mịt gật đầu đồng ý. Điều nàng không ngờ là khi gặp nhiều loại người, thu thập càng nhiều chấp niệm thì những mảnh ký ức chắp vá của nàng lại xuất hiện không nhiều nhưng để nàng nhớ ra." Khinh Phong ta trước giờ đối với nàng là gì? Nàng chơi đùa chán rồi liền muốn bỏ rơi ta sao" Nam nhân thương tích đầy mình nhưng ánh mắt vẫn đầy cố chấp nhìn nữ nhân." Ta trước giờ chỉ coi ngươi như bằng hữu, là ngươi tự hiểu lầm vốn không thể trách ta" Nữ nhân lạnh nhạt nhìn nam nhân trước mặt" Hahaha thì ra là tự ta đa tình sao" Nam nhân cất tiếng cười chua chát đầy đau đớn và châm chọc " Không, không đúng. Nàng vốn yêu ta, là do hắn. Đúng vậy, chỉ cần ta giết hắn nàng liền trở lại bên ta" Nam nhân lẩm bẩm ánh mắt hằn lên tia điên cuồng." Người điên rồi. Nếu còn tiếp tục ngươi sẽ nhập ma đấy" Nữ nhân nhíu mày." Đúng ta điên rồi, vì nàng mà điên"***…
Dỗ người yêu trong bảy một tuần với đại ka jeon jungkook…
2 đứa dở hơi yêu nhau.…