[ jn ] phép màu
từ những ngày đầu tiên gặp nhau cho đến những ngày cuối cùng của cuộc đời, tình yêu đôi ta vẫn vẹn nguyên như vậy.…
từ những ngày đầu tiên gặp nhau cho đến những ngày cuối cùng của cuộc đời, tình yêu đôi ta vẫn vẹn nguyên như vậy.…
cún xinh mắt ướtmèo yêu vỗ về…
Mong mọi người sẽ ủng hộ…
"Tuổi trẻ cũng giống như một cơn mưa rào, dù cho có cảm lạnh vì tắm mưa, bạn vẫn muốn đắm mình trong cơn mưa đó một lần nữa"…
Lần đầu viết thể loại này, mà không có H đâu.…
Thích?Cậu có thích tớ không?ThíchTớ thích cậu--😺😺----🌸🌼----🍬🥛--…
Hai bạn Mèo nhỏ và bức tranh thanh xuân tựa một cơn mơ ngọt ngào của họ.…
-okay, 1.. 2.. 3... 3 giáo viên và 27 con nít quỷ...!SẢN PHẨM CỦA TRÍ TƯỞNG TƯỢNG, KHÔNG ÁP DỤNG LÊN NGƯỜI THẬT!!ONLY WATTPAD!!KHÔNG COPY, LẤY IDEA!!OOC!!KHÔNG ĐỤC COUPLE!!TÔN TRỌNG!…
Tui mê Aplou quá nên lại cho ra đời một fic mới trong lúc nghĩ thêm idea của fic "Lo sỉmp" kiaThể loại: sinh tử văn, ngược vượt mức pickleball :))))Cp chính: Quân AP x Lou HoàngCp phụ: Jsol x NickyAi chung thuyền thì zô đây píc cô bôn cái mô mừn này với sốp nhé =))))Nội dung fic được sốp edit lại dựa trên fic "Lần nữa yêu anh" của tác giả Yunjae ạ…
" thơm quá, son của anh mùi dâu hả? "…
" Tao ghét thằng đó vãi "…
"Nếu biết chỉ còn 7 ngày để sống, cậu sẽ làm gì?"Một người cận kề cái chết.Một Thần Chết được phân công theo dõi.Bảy ngày để sống, bảy ngày để lặng lẽ yêu, để tiếc nuối, để mỉm cười và để lựa chọn.Dẫu cuối cùng vẫn phải rời đi... nhưng nếu có thể, liệu kiếp sau có thể quay về bên nhau?Hi vọng là có_____chỉ đăng tải tại Wattpad mọi thứ xảy ra đều là hư cấu, không có thật(Drop)…
Anh Sơn hot boy khối 12;Em Hào thần tượng anh Sơn_____________________________TEXTFIC(một chút)TRUYỆN CHỈ LÀ HƯ CẤU,KHÔNG ÁP DỤNG LÊN NGƯỜI THIỆTT ❗❗…
đơn giản là seg…
Trần Phong Hào! Cậu là một nghệ sĩ trẻ, cậu hát hay, nhảy đẹp, cậu còn là một Mc của những fanmetting. Nhưng dù cậu đã nỗ lực như thế nào, nhưng cậu vẫn không vượt qua cái bóng của Nguyễn Thái Sơn...Nguyễn Thái Sơn! Anh là một nghệ sĩ hạng A, xung quanh anh luôn có rất nhiều bóng hồng, nhưng dù nhiều thế nào, cũng không lấp kín khoảng trống của Bạch Nguyệt Quang của anh để lại...Một ngày tình cờ Thái Sơn và Phong Hào có quay chung một chương trình " Anh Trai Say Hi '' nhờ chương trình này mà hai người quen biết nhau. Nhưng anh là một người nổi tiếng lạnh lùng và tàn bạo, còn cậu lại trái ngược hoàn toàn. Cậu hoà đồng, ít nói. Cậu luôn giúp đỡ những anh em xung quanh, nên ai cũng yêu mến cậu...Chính vì thế mà anh lại cố tình tính kế để hạ nhục cậu.'' Thái Sơn, hôm nay anh muốn ăn món gì? '''' Không ăn, nhìn mặt cậu là tôi đã thấy buồn nôn rồi '' //'' Thái Sơn, hôm nay em quên mang ô rồi, anh đến đón em có được không? '''' Phong Hào, cậu có thấy mình phiền lắm không? Quên mang ô, không thể đợi hết mưa rồi về à? '' // '' Thái Sơn, hôm nay ba mẹ gọi chúng ta về ăn cơm, anh có bận gì không? '' '' Không đi, tôi bận lắm, cậu tự mà đi đi '' //'' Thái Sơn, anh đang ở đâu vậy? Nói chuyện với em một chút có được không anh? '' '' Không nói, đang bận làm tình '' //'' Trần Phong Hào! Cậu đang ở đâu? Tôi đến đón cậu '''' Thái Sơn! Em không thể về nữa rồi ''…
"Tao chỉ quen nó cho vui thôi"…
"Thanks for showing me the exit sign."---------------------------------Tác giả: Amour- Truyện là chất xám, là trí tưởng tượng, là tất cả xúc cảm và tình cảm của tôi. Xin đừng áp đặt lên các anh và tôi không có nhu cầu được mang đến trước các anh.Mong mọi người đọc truyện vui!Chấp bút ngày 01/02/2025…
Tác giả: meeeeThể loại: Hiện đại, siu ngọt.CP: Sơn Hào Hải Vịpov: Cậu trai xinh đẹp này, làm quen nha…
tâm linh và trinh thám.…
Thái Sơn đứng trước cửa căn biệt thự của mình, ánh mắt tối sầm khi nhìn thấy cảnh tượng trước mặt.Trên nền gạch trắng tinh, một người đàn ông hơn hắn bốn tuổi đang ngồi xổm, hí hoáy vẽ bậy bằng... tương cà chua."Anh đang làm gì đấy?" Hắn nghiến răng, giọng lạnh như băng.Người kia ngẩng đầu lên, đôi mắt tròn xoe, long lanh như viên bi thủy tinh, miệng nở nụ cười hồn nhiên:"Anh vẽ con chó đó! Em thấy giống không? Nó tên là Bánh Mì!"Thái Sơn nhìn đống loằn ngoằn đỏ đỏ trên sàn, trán giật giật.Chó? Cái thứ kia mà là chó á?!"Anh..." Hắn bóp trán. "Anh có biết mình đang làm gì không?""Biết chứ!" Phong Hào gật đầu rất nghiêm túc. "Anh đang sáng tạo nghệ thuật! Em không hiểu đâu!"Không, hắn không hiểu thật.Ba ngày trước, hắn còn là một tổng tài lạnh lùng, giỏi giang, ghét nhất mấy tên ngốc nghếch gây rắc rối.Giờ thì sao? Hắn đang sống chung với một "ông anh" ba mươi tuổi, vô tư vô lo như đứa trẻ năm tuổi mà còn là do chính hắn đâm xe trúng.Hắn thở dài, tự hỏi liệu có khi nào mình nên đâm luôn lần nữa để sửa lỗi không.…